TruyenFull.Me

Bh Edit Nhat Ky Dung Duong Nu Toi Pham Trung Nguyen

Ngày 5 tháng 9.

Hôm nay tiếp một cô gái không cho tôi bật đèn.

Trước khi gặp tôi, cô ấy khăng khăng nói mình rất béo, còn dọa có thể đè chết tôi, hy vọng tôi đừng để ý đến cân nặng của cô ấy.

Trước khi cô ấy đi, tôi đã xem nửa tiếng video khoa học phổ cập về cách tự cứu khi bị kẹt dưới tòa nhà đổ sập do động đất.

Sau khi gặp mặt, tôi phát hiện ra chiều ngang cơ thể đối phương chưa bằng một nửa chiều dài, tuyệt kỹ vừa học được không có chỗ thi triển, trong lòng còn có chút thất vọng nhỏ.

Trước khi làm, cô ấy nói, có thể tắt đèn không?

Tôi liếc nhìn rèm cửa đóng chặt. Bây giờ đã hai giờ sáng rồi, tắt đèn thì đến cái mông cô ấy ở đâu tôi còn không tìm thấy.

Trong lòng hơi lo lắng, nhưng vẫn đồng ý, dù sao thì trải nghiệm của khách hàng là ưu tiên hàng đầu.

Lát nữa sờ soạng một chút, coi như màn dạo đầu vậy, tôi nghĩ, cơ thể phụ nữ tôi rành lắm.

Tôi tắt đèn nhé. Cô ấy đứng cạnh công tắc nói với tôi.

Ừ. Tôi gật đầu.

Tách.

Hình như đột nhiên tôi bị mù.

Khách hàng của tôi đâu rồi?

Trong bóng tối mịt mùng, đột nhiên giọng cô ấy vang lên. Sao cô không động đậy?

Tôi không biết cô ở đâu.

Tôi hướng về phía giọng nói trả lời một khối đen kịt biết nói, giống như trả lời thần linh hiển linh.

Lần này khách hàng đúng là thượng đế rồi.

Thượng đế im lặng một lát, rồi lại bật đèn lên, vẻ mặt có chút không cam tâm.

Làm chưa được bao lâu, cô ấy lại hỏi tôi có thể tắt đèn không, tôi không nhớ dai lại đồng ý.

Tách.

Trên chiếc giường tối đen như mực, tôi mò mẫm cơ thể thơm tho vừa tắm xong của khách hàng.

Đây là mặt.

Đây là xương quai xanh.

Đây là ngực.

Đây cũng là ngực.

Đây là bụng dưới.

Tóc của khách hàng dài quá.

Ồ, đây không phải là tóc.

Đây là làm tình sao, đây là thầy bói xem voi.

Giá như cho tôi ba ngày ánh sáng ngập tràn, tôi sẽ xóa chữ "béo" khỏi tất cả các từ điển trên thế giới.

Tôi có béo lắm không, vừa nghĩ như vậy, giọng cô ấy từ phía dưới vang lên.

Cũng hơi thôi, tôi nói. Đồng nghiệp của tôi có một khách hàng là vận động viên sumo đã giải nghệ, nghe nói làm thì giống như động đất bất ngờ, tối đó chân giường bị nứt ba đường, phải bồi thường cho khách sạn sáu trăm tệ. Làm xong nằm xuống, bụng của khách hàng đó cao như thế này này.

Vừa nói tôi vừa giơ tay lên phía trên bụng cô ấy ra hiệu.

Phòng tối quá, cô ấy không biết tay tôi ở đâu, thế là cũng giơ tay lên mò mẫm, tôi cảm thấy tay cô ấy cứ lơ lửng phía dưới tay tôi, rất lâu sau mới chạm được vào tôi.

Nhưng nếu thật sự xảy ra động đất, chúng ta vẫn có thể làm tiếp, tôi lại nói, tôi biết cách sống sót ba ngày khi bị tường đè.

Làm nghề này còn có huấn luyện an toàn à?

Trong giọng nói kinh ngạc của khách hàng không thiếu sự tán thưởng.

Đây chỉ là năng khiếu cá nhân của tôi thôi, tôi trả lời, huấn luyện an toàn duy nhất của chúng tôi chỉ dạy chúng tôi cách vừa chạy vừa mặc quần khi cảnh sát ập vào bắt mại dâm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me