Bh Edit Nhat Ky Dung Duong Nu Toi Pham Trung Nguyen
Ngày 8 tháng 9."Lão đại, lợn rừng ủi sập cửa của chúng ta rồi."Một bàn tay lay tỉnh tôi đang gà gật trong văn phòng."...Ai là lão đại của cô?" Tôi dụi dụi mắt, phát hiện người phụ nữ mà cả cơ quan này tôi sợ nhất đang lo lắng nhìn chằm chằm vào tôi."Có một con lợn rừng vượt ngục rồi, cô mau đi xử lý đi."Lời còn chưa dứt, một tiếng ụt ịt vang lên từ ngoài cửa.Hôm nay Bắc Kinh có một buổi giao lưu quan trọng về việc thu nhận động vật hoang dã, phần lớn nhân viên của trại tạm giữ đều đi học tập bên ngoài, chỉ còn lại ba người trông coi việc nhà, là tôi, người phụ nữ này và một quản lý có kinh nghiệm."Quản lý đâu? Tìm chị ấy đi, một nhân viên tạm thời như tôi thì biết bắt lợn thế nào."Miệng thì nói vậy, nhưng tôi vẫn đứng dậy nhìn quanh văn phòng, tìm kiếm vũ khí thích hợp."Quản lý đi vệ sinh từ một tiếng trước rồi, giờ vẫn chưa về," cô ta nhặt chậu xương rồng trên bàn làm việc đặt vào tay tôi, "chắc là bị trĩ rồi."Tôi nghi ngờ liếc nhìn cô ta.Cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy.Vừa bước ra khỏi văn phòng, ngay chính giữa cửa một bãi phân lợn to tướng nhiệt liệt nghênh đón tôi, cứ như thảm đỏ chào khách."Cô vào đây mà không biết hót cái này đi à?""Tình huống khẩn cấp, tôi nhảy vào."Không phải là lười sao, khinh bỉ ai ngu ngốc chứ."Ở đằng kia." Cô ấy chỉ về phía bên trái hành lang, một con lợn nái đen trũi lông đang đậu bên tường, tao nhã nhai chậu cây cảnh đặt trước cửa văn phòng quản lý.Chỉ cho tôi xem là ý gì, nước ngoài có đấu bò Tây Ban Nha, trong nước có bán dâm đấu lợn à?"Tôi không biết bắt." Tôi khoanh tay, không có ý định hành động."Không sao, tôi biết. Kế hoạch là thế này, tôi sẽ ở phía trước thu hút sự chú ý của nó, cô vòng ra sau lưng thừa lúc nó không để ý trùm bao tải lên đầu nó, động vật khi không nhìn thấy gì sẽ không có hành động quá khích, chúng ta có thể áp giải nó về."Cuối cùng cũng nói được một câu đáng tin cậy."Cái này là chuyên ngành thú y dạy à?""Không, cậu của tôi dạy, ông ấy là dân buôn người. Nhưng ông ấy bị xử tử cuối năm ngoái rồi, tôi là truyền nhân đời cuối."Ồ.Xem ra cái nết hại người là bệnh di truyền của gia đình.Hộ tống con lợn nái hiếu động về nhà, tôi và cô ấy đứng ở cửa nhìn vào bên trong một đám lợn đen nghịt."Cô biết không," cô ấy đột nhiên vỗ vai tôi, "Nghe nói lợn rừng sắp bị hủy bỏ cấp bảo tồn thứ hai rồi, đến lúc đó chúng ta có thể phân cho mỗi nhân viên một con lợn, như vậy chúng ta có thể cưỡi lợn đi làm."...Tôi không thể tưởng tượng được cảnh cưỡi một con lợn đi bán dâm.Tôi sẽ làm khách hàng thối chết trên giường mất.Kẻ giết người hàng loạt khoác áo da gà, tuyệt chiêu là mùi cơ thể, trời ơi, bà cố tổ cũng bị tôi chọc tức sống lại từ mồ mất.Hơn nữa tôi đậu con lợn ở đâu, cột ở cửa khách sạn à?Không được, không nghĩ nữa."Mấy người tự cưỡi đi, con của tôi cứ đưa thẳng xuống nhà ăn là được.""Vậy cô nghĩ lợn là xe cơ giới hay xe thô sơ? Cô biết không, tuy lợn rất béo nhưng tốc độ tối đa của nó có thể đạt tới 56 km/h đấy. Xe điện còn giới hạn tốc độ 30 cây, lỡ chúng ta đi vào làn đường xe thô sơ đâm người ta bay thì sao?"Thôi thôi thôi.Chủ đề cưỡi lợn đến đây là kết thúc."Ngoài cửa văn phòng còn một bãi phân, đi hót đi."Tôi vỗ lưng cô ấy, đi về phía nhà vệ sinh, muốn rửa tay.Đang tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh trong nhà vệ sinh, không biết từ đâu đột nhiên vang lên một giọng nói khàn khàn."Có~~~ai~~~không~~~"Tôi nhìn người sống duy nhất trong gương, sắc mặt trắng bệch.Bây giờ dùng hai miếng băng vệ sinh buộc thành hình chữ thập còn kịp không?"Cô~~~mang~~~giấy~~~không~~~"Khoan đã, giọng ma quỷ này sao nghe quen quen.Có chút, giống quản lý."Có."Tôi đi vào khu vực vệ sinh phía sau, tiến lại gần cánh cửa đóng chặt.Theo khe cửa, một góc giấy vệ sinh vừa thò vào đã bị một lực hút bí ẩn khổng lồ hút đi ngay lập tức.Chỉ là đưa giấy thôi mà, có phải buôn lậu heroin đâu, rốt cuộc là ngồi bao lâu rồi.Quản lý cũng cứng đầu thật đấy, ngồi đến mức này rồi mà không gọi ai."Trong này hết giấy rồi..." giọng quản lý yếu ớt vang lên, "Cô lao công mỗi ngày đều bỏ giấy mới mà... Lúc tôi vào quên mang điện thoại, suýt nữa thì bị trĩ lòi ra ngoài..."Ai lấy giấy vệ sinh đi, câu hỏi hay đấy.Hôm nay ở đây chỉ có ba nhân viên, tôi không có sở thích trộm giấy vệ sinh, quản lý thì đang ủ bệnh trĩ ở đây....Hay là tôi nghỉ việc đi.Người phụ nữ kia hình như là phần tử khủng bố.Lòng nặng trĩu trở về cửa văn phòng, tên khủng bố đang xách xô nhỏ đi ra ngoài.Nhìn thấy tôi, cô ta toe toét cười với tôi một nụ cười rạng rỡ, lông tóc tôi dựng đứng.Đại Thánh, thu thần thông lại đi."Tôi thấy chúng ta rất hợp nhau trong việc hót phân. Chúng ta chính là trời sinh một cặp, song hùng hót phân, à không, song thư."Cái gì mà chúng ta, ai là chúng ta với cô.Hoặc là bán dâm, hoặc là hót phân, bao giờ tôi mới có thể làm một công việc không liên quan đến cái mông, tôi nhất định phải sống hạ tiện như vậy sao?"Cô biết giấy cuộn trong nhà vệ sinh biến mất rồi không, quản lý suýt nữa thì ngồi đến bán thân bất toại đấy.""Hả?" Vẻ mặt mờ mịt xen lẫn chút xót xa của cô ta không hề có tì vết, "Thật á? Không biết luôn, chắc dì Vương quên bỏ giấy mới rồi."Giờ phút này, tôi mới hoàn toàn khẳng định, giấy vệ sinh chính là tên này cuỗm đi, chỉ là không rõ mục đích.Người bây giờ đều là những kẻ vô tâm vô phế, nghe thấy chuyện này phản ứng đầu tiên chỉ là ngửa mặt lên trời cười ha hả, người không liên quan thì ai mà xót.Dù sao thì tôi không.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me