Bhtt Ai Toi Khong Muon Duoc Bao Duong Nhung Co Ay Cu Khang Khang
【Hệ thống phụ: Cảnh báo lớn – ký chủ sắp bị công khai quan hệ trước toàn trường! Đây là mốc “nửa công khai bán chính thức” hệ hiện đại. Tỷ lệ ngượng ngùng: 98%. Tỷ lệ ngọt ngào: MAX.】
【Ký chủ: Em mới chỉ ăn cơm, rửa chén, ôm nhẹ. Sao thành người nhà rồi chị Dao ơi!?】
---Thứ Hai, trong buổi họp giáo viên đầu tuần, hiệu phó thông báo:“Tiệc kỷ niệm 50 năm thành lập sẽ diễn ra thứ Sáu tới. Giáo viên có thể dẫn theo người nhà, hoặc người thân đặc biệt. Xin vui lòng báo danh sách trước thứ Tư để đặt chỗ.”Không khí trong phòng họp nhốn nháo nhẹ.Có người cười nói:
“Cô Tô chắc đưa ba mẹ nhỉ?”
“Hay có bạn trai rồi mà giấu tụi tôi?”Tô Duyệt cười xã giao, đang định đáp “Tôi đi một mình”, thì… chuông điện thoại reo lên.
Là tin nhắn từ “Lục Dao”.[Lục Dao]: Đã báo tên tôi vào danh sách người nhà của em. Sáu giờ tối thứ Sáu, tôi tới đón.Tô Duyệt: “…”【Hệ thống phụ: Chúc mừng ký chủ, chị tổng tài đã đăng ký công khai quan hệ, chưa cần sự đồng thuận chính thức từ ký chủ. Đây gọi là: tự tiện vợ chồng hóa.】
【Ký chủ: Em... có được phản hồi không?】
【Hệ thống: Không. Đã đóng đăng ký. Không trả lại. Không hoàn hàng.】
---Thứ Sáu, 17h45.Tô Duyệt đứng chờ trong phòng giáo viên, tay vuốt váy không biết bao nhiêu lần.Hôm nay cô mặc một chiếc đầm xanh nhạt đơn giản, tóc búi cao, gài trâm ngọc nhỏ. Không cầu kỳ, nhưng thanh lịch.“Cô Tô hôm nay đẹp quá.”
Một đồng nghiệp trêu.“Còn trang điểm nhẹ nữa kìa. Chuẩn bị cho người nhà đến à?”Cô cười ngượng.
Không đáp.Nhưng khi tiếng giày cao gót đều đặn vang lên ngoài hành lang – cả phòng như ngừng thở trong một giây.Lục Dao xuất hiện ở cửa.Vest đen, sơ mi trắng, tóc búi gọn, gương mặt lạnh nhạt nhưng khí thế tràn ngập.
Đôi mắt dừng lại đúng vị trí – nơi Tô Duyệt đang đứng.“Em xong chưa?”Tô Duyệt khẽ gật.“Ừm.”Cô tiến lại gần, chợt cảm thấy ánh mắt toàn bộ giáo viên trong phòng đều đổ dồn về phía họ.“Đây là…?”Hiệu phó tò mò.Lục Dao bình thản đáp:“Người thân của cô Tô. Tôi đi cùng em ấy.”
---Tối hôm đó, cả hội trường sảnh lớn rực rỡ ánh đèn.Cô giáo Tô – người bình thường rất được học sinh yêu quý – bước vào lễ kỷ niệm với Lục Dao, hiệu trưởng, tổng tài, và… người được cô âm thầm thích.Mà bây giờ, dường như không còn “âm thầm” nữa.Có người nhìn họ từ xa:
“Người nhà cô Tô đẹp thật đó.”
“Khí chất đúng kiểu tổng tài luôn ấy.”
“Ủa? Người nhà hay… người yêu vậy trời?”
---Lúc ngồi vào bàn tiệc, Lục Dao vẫn giữ gương mặt điềm đạm.
Nhưng thỉnh thoảng, chị nghiêng đầu rót nước cho Tô Duyệt, chỉnh nhẹ ghế cô, đưa khăn ăn.Cứ từng hành động nhỏ đó, bằng một cách nào đó, nói với mọi người rằng: “Cô ấy là của tôi.”
---Khi buổi tiệc gần kết thúc, ban tổ chức mời “đại diện khách mời” lên sân khấu.Và người được mời là—Lục Dao.Chị bước lên trong tràng pháo tay, đứng trước micro, ánh đèn chiếu rọi.“Tôi là Lục Dao. Trên danh nghĩa là hiệu trưởng, hôm nay đến với tư cách khách mời.”Chị ngừng một nhịp, mắt nhìn về phía Tô Duyệt.“Cũng là người thân… của một giáo viên rất đặc biệt.”【Hệ thống phụ: Cảnh báo trái tim tan chảy! Nữ chính phát biểu trực tiếp, công khai xác lập quan hệ, cấp độ “không thèm giấu nữa”.】
【Ký chủ: Em tan rồi. Em là nước ngọt hòa tan trong không khí của chị ấy luôn rồi.】
---Lúc ra về, có người chúc mừng Tô Duyệt:“Cô Tô, bạn gái cô đẹp quá trời. Chị ấy còn biết nói lời tình cảm trên sân khấu. Tôi ganh tị đó nha.”Cô ngượng đỏ mặt, không kịp đính chính gì.Lúc lên xe, đóng cửa lại, cô mới thì thào:“Dao à… chị vừa nói thế, mai cả trường biết em là… của chị mất rồi.”Lục Dao cài dây an toàn cho cô, nói nhẹ:“Vốn dĩ em là của tôi rồi.”
---
【Ký chủ: Em mới chỉ ăn cơm, rửa chén, ôm nhẹ. Sao thành người nhà rồi chị Dao ơi!?】
---Thứ Hai, trong buổi họp giáo viên đầu tuần, hiệu phó thông báo:“Tiệc kỷ niệm 50 năm thành lập sẽ diễn ra thứ Sáu tới. Giáo viên có thể dẫn theo người nhà, hoặc người thân đặc biệt. Xin vui lòng báo danh sách trước thứ Tư để đặt chỗ.”Không khí trong phòng họp nhốn nháo nhẹ.Có người cười nói:
“Cô Tô chắc đưa ba mẹ nhỉ?”
“Hay có bạn trai rồi mà giấu tụi tôi?”Tô Duyệt cười xã giao, đang định đáp “Tôi đi một mình”, thì… chuông điện thoại reo lên.
Là tin nhắn từ “Lục Dao”.[Lục Dao]: Đã báo tên tôi vào danh sách người nhà của em. Sáu giờ tối thứ Sáu, tôi tới đón.Tô Duyệt: “…”【Hệ thống phụ: Chúc mừng ký chủ, chị tổng tài đã đăng ký công khai quan hệ, chưa cần sự đồng thuận chính thức từ ký chủ. Đây gọi là: tự tiện vợ chồng hóa.】
【Ký chủ: Em... có được phản hồi không?】
【Hệ thống: Không. Đã đóng đăng ký. Không trả lại. Không hoàn hàng.】
---Thứ Sáu, 17h45.Tô Duyệt đứng chờ trong phòng giáo viên, tay vuốt váy không biết bao nhiêu lần.Hôm nay cô mặc một chiếc đầm xanh nhạt đơn giản, tóc búi cao, gài trâm ngọc nhỏ. Không cầu kỳ, nhưng thanh lịch.“Cô Tô hôm nay đẹp quá.”
Một đồng nghiệp trêu.“Còn trang điểm nhẹ nữa kìa. Chuẩn bị cho người nhà đến à?”Cô cười ngượng.
Không đáp.Nhưng khi tiếng giày cao gót đều đặn vang lên ngoài hành lang – cả phòng như ngừng thở trong một giây.Lục Dao xuất hiện ở cửa.Vest đen, sơ mi trắng, tóc búi gọn, gương mặt lạnh nhạt nhưng khí thế tràn ngập.
Đôi mắt dừng lại đúng vị trí – nơi Tô Duyệt đang đứng.“Em xong chưa?”Tô Duyệt khẽ gật.“Ừm.”Cô tiến lại gần, chợt cảm thấy ánh mắt toàn bộ giáo viên trong phòng đều đổ dồn về phía họ.“Đây là…?”Hiệu phó tò mò.Lục Dao bình thản đáp:“Người thân của cô Tô. Tôi đi cùng em ấy.”
---Tối hôm đó, cả hội trường sảnh lớn rực rỡ ánh đèn.Cô giáo Tô – người bình thường rất được học sinh yêu quý – bước vào lễ kỷ niệm với Lục Dao, hiệu trưởng, tổng tài, và… người được cô âm thầm thích.Mà bây giờ, dường như không còn “âm thầm” nữa.Có người nhìn họ từ xa:
“Người nhà cô Tô đẹp thật đó.”
“Khí chất đúng kiểu tổng tài luôn ấy.”
“Ủa? Người nhà hay… người yêu vậy trời?”
---Lúc ngồi vào bàn tiệc, Lục Dao vẫn giữ gương mặt điềm đạm.
Nhưng thỉnh thoảng, chị nghiêng đầu rót nước cho Tô Duyệt, chỉnh nhẹ ghế cô, đưa khăn ăn.Cứ từng hành động nhỏ đó, bằng một cách nào đó, nói với mọi người rằng: “Cô ấy là của tôi.”
---Khi buổi tiệc gần kết thúc, ban tổ chức mời “đại diện khách mời” lên sân khấu.Và người được mời là—Lục Dao.Chị bước lên trong tràng pháo tay, đứng trước micro, ánh đèn chiếu rọi.“Tôi là Lục Dao. Trên danh nghĩa là hiệu trưởng, hôm nay đến với tư cách khách mời.”Chị ngừng một nhịp, mắt nhìn về phía Tô Duyệt.“Cũng là người thân… của một giáo viên rất đặc biệt.”【Hệ thống phụ: Cảnh báo trái tim tan chảy! Nữ chính phát biểu trực tiếp, công khai xác lập quan hệ, cấp độ “không thèm giấu nữa”.】
【Ký chủ: Em tan rồi. Em là nước ngọt hòa tan trong không khí của chị ấy luôn rồi.】
---Lúc ra về, có người chúc mừng Tô Duyệt:“Cô Tô, bạn gái cô đẹp quá trời. Chị ấy còn biết nói lời tình cảm trên sân khấu. Tôi ganh tị đó nha.”Cô ngượng đỏ mặt, không kịp đính chính gì.Lúc lên xe, đóng cửa lại, cô mới thì thào:“Dao à… chị vừa nói thế, mai cả trường biết em là… của chị mất rồi.”Lục Dao cài dây an toàn cho cô, nói nhẹ:“Vốn dĩ em là của tôi rồi.”
---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me