TruyenFull.Me

Bhtt Co Tich Xu Bach Hop

Màn đêm đã buông, bên ngoài tiệc cũng tàn dần, Anna người vẫn nguyên bộ váy cưới trắng, nhưng hình như bộ váy cưới ấy lại chẳng thể khiến nàng vui, dù từ lúc nhỏ nàng đã mơ ước được mặc váy cưới và tiến vào lễ đường kết hôn cùng người mình yêu. Xong, nàng cũng hiểu rõ lý do cho sự u ám trong lòng mình, những hiểu thì sao, nàng cũng không cách nào làm được gì. Chuyện của nàng và Elsa đã... là chuyện không thể từ khi nàng được hình thành trong bụng mẹ mình.

Lúc nhỏ, Anna đã từng cảm thấy rất vui vì được bên cạnh Elsa, có chị ấy làm chị gái. Chị ấy xinh đẹp, khí chất, tính cách ấm áp, có chút như rụt rè và hơn cả chị ấy yêu nàng hơn cả nhiều thứ khác trên đời. Nàng ngược lại cũng vậy, nàng cũng yêu chị ấy, nhưng mà có lẽ cả chị ấy luôn khi chỉ riêng vì nàng đoán được từ tình yêu tựa như đơn thuần nhất giữa những người nhà của nhau lại hóa ra... là một nghiệt duyên đi ngược lại quy luật của thế giới.

Anna bắt đầu bằng sự yêu thích của một đứa em gái dành cho Elsa, rồi là sự ngưỡng mộ và thêm yêu với những điều thần kỳ mà chị gái mang lại, để rồi chị ấy vì một lần không cẩn thận mà bỏ đi để bảo vệ nàng, khiến nàng đau khổ, không cách nào chạm đến trái tim băng giá của chị gái, nhưng đến khi cả hai tìm về được với nhau, cũng là lúc tình cảm khác lạ trong cả hai ngày một rõ ràng. Nàng nhận ra nó, chị gái của nàng cũng nhìn ra, nhưng cả hai chưa từng nói ra tình cảm ấy một cách rõ ràng và thay vào đó chỉ là sự mập mờ, day dứt, để rồi hành động, lời nói đều làm tổn thương đối phương, tổn thương cả chính mình.

Thời gian càng lâu, Anna lại càng thêm không chịu nổi nữa, ngày càng không thể kiềm chế mình được tốt. Có môt lần, khi nàng đến tìm Elsa. Khi ấy, chị ấy vừa từ chỗ Hoa Mộc Lan quay về, cả hai đã uống rượu cùng nhau và chị ấy say khướt hoàn toàn, nên thay vì về phòng mình chị ấy đã chạy đến phòng nàng, leo lên giường nàng lúc nàng đang chập chờn với giấc ngủ. Thời gian ấy nàng vì vấn đề tình cảm mà trong lòng lúc nào cũng nặng nề, giấc ngủ cơ bản không thể đi sâu, chập chờn dễ bị đánh thức, nên khi chị ấy vừa đẩy cửa vào nàng đã liền dậy ngay lập tức.

Elsa khi đó đã say, miệng liên túc bảo ‘Anna, Anna, Anna...”, không ngừng gọi tên Anna, khiến nàng lúc ấy vừa đau lòng lại vừa cảm động sắp khóc. Xong, chị ấy vì quá say mà vấp ngã, ngã thẳng đến chỗ thành giường của nàng, khiến nàng lo sợ chị ấy bị đau đến mức liền lập tức nhào đến dùng người đã cho người thân yêu, để rồi chị ấy thì không sao, nhưng nàng lại bị va vai vào thành giường đến bầm tím.

Elsa quá mệt, nên sau bị lăn nhẹ ra giường của Anna, rồi ngủ khò đi, nhưng miệng vẫn cứ vậy, không ngừng gọi tên em gái thân yêu, nhưng trong giọng nói ấy không chỉ là sự yêu thương, mà còn như tiếng kêu ai oán của vị Nữ hoàng băng giá.

Anna ngồi dậy, sau khi Elsa đã lăn sang bên. Nàng xoa nhẹ nơi vai đau âm ỉ do va chạm, lại nhìn chị gái của mình đã lăn ra ngủ. Dưới ánh trăng, làn da nhợt nhạt của chị ấy như tỏa ra hương vị của băng tuyết thanh tao, nơi môi phập phồng gọi tên nàng, từ hàng mi đến chiếc mũi, chị ấy điều hoàn hảo như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời nhất trên đời này.

Trong vô thức, Anna nuốt khan, trong lòng ngọn lửa ham muốn vốn đã âm ỉ cháy từ lâu đang dần lớn, nàng mơ hồ tưởng tượng bản thân muốn Elsa, chiếm lấy chị ấy, từng chút một đem chị ấy khảm vào tâm can. Xong, khi nàng vừa lưng chừng để môi mình cách môi chị ấy một khoảng bằng đốt tay, cô lại trở nên một cách lý trí, tự mình thức tỉnh khỏi cơn ham muốn thể xác đang bừng bừng, tự tát mình một cái thật mạnh rõ kêu, rồi lặng lẽ giúp chị ấy đắp chăn, để chị ấy ngủ trên giường mình, còn nàng lại chỉ biết ngồi trên ghế ở góc phòng, tự ôm chính mình, lặng lẽ nhìn đến sáng.

Đến sau này, Anna đã rất nhiều lần tự hỏi bản thân, nếu chính mình tối hôm ấy vượt qua giới hạn thì chuyện gì sẽ xảy ra, nhưng lần nào cũng vậy, kết quả sau đó luôn là sự đau lòng và sự nuối tiếc, đi cùng tội lỗi vì suy nghĩ quá phận với Elsa – người chị gái cùng dòng máu của chính nàng.

Có lẽ cũng vì đêm đó, mà Anna nhận ra trái tim và dục vọng của mình đôi khi có thể lấn cả lý trí, rồi có thể một ngày nào đó nàng làm chuyện quá phận khiến nàng và Elsa mang tội thiên cổ, phá bỏ lý lẽ luân thường. Rồi, có vẻ như những ý nghĩ lý trí có ngày sẽ bị lấn bởi phần “con” trong mình, nên nàng đã đi đến quyết định chấp nhận lời cầu hôn của Kristoff.

Trong hành trình tìm lại Elsa của Anna, thì Kristoff là một trong những nhân tố quan trọng nhất. Anh ấy đã giúp nàng rất nhiều, anh ấy tốt bụng, anh ấy giúp nàng, anh ấy yêu nàng hết mình, anh ấy cầu hôn nàng chân thành và quan trọng hơn hết anh ấy là một người đàn ông không cùng huyết thống, nên nàng có thể cưới anh ấy mà không sợ bị ai nói gì cả. Và một cách ngu ngốc nhất, lấy lý do biện hộ là vì muốn trả ơn, cùng lý do là muốn tốt cho câu chuyện tình bế tắc của mình, nên nàng đã chấp nhận anh ấy làm chồng của mình.

Anna sau khi nhận lời cầu hôn từ Kristoff đã thông báo đến mọi người, trong đó có cả Elsa. Nàng đã tỏ ra vui vẻ, thái độ cố như một em giái đang báo tin vui cho chị mình, nhưng rõ ràng chị ấy lạ không như vậy. Nàng khi ấy đã nhìn ra sự bi thương trong mắt chị ấy, cùng một chút gì đó như lạnh lùng, chán ghét... Chị ấy bày tỏ sự chán ghét khi nàng bảo nàng đồng ý lời cầu hôn của một người đàn ông.

Anna khi ấy đã hối hận, nàng đã thật sự hối hận, trước cả khi Elsa bỏ lại nàng tại vườn hồng vào đêm cuối cùng họ nhìn thấy nhau.

Tự bảo bản thân là kết hôn để tự chấm dứt tình cảm trái luân thường đạo lý của mình, vừa giải thoát cho mình, lại giải thoát cho Elsa, trong lòng lại tự nhủ là mong chị ấy sẽ chúc phúc cho mình, để mình có thể vui vẻ và tin bản thân chọn đúng, nhưng Anna đến tận lúc này mới thật sự nhận ra, cái này cần hình không phải một sự đảm bảo về lựa chọn. Mà, có lẽ thứ nàng muốn sau một lời chúc phúc, đó là một sự đau lòng và có thêm lý do từ bỏ. Nếu chị ấy chúc phúc, xuất hiện trong lễ cưới của nàng, thì nàng sẽ vui vì nhìn thấy, nhưng cũng sẽ chết tâm. Vì chính nàng cũng biết nếu chị ấy chúc phúc, thì chính nàng sẽ nghi ngờ về tình cảm của chị ấy, rồi lại tin vào lựa chọn của mình. Xong, chuyện lại không như nàng muốn, nhưng lại là nằm trong sự tính của nàng. Nàng muốn gặp chị ấy, chị ấy thà tàn nhẫn tránh né nàng. Nàng muốn chị ấy chúc phúc, để từ đó đau lòng chết tâm, nhưng chị ấy lại dùng lạnh lùng bày tỏ, khiến nàng biết chị ấy yêu mình rất nhiều, nhiều đến mức không thể buông bỏ, nhưng bị người mình yêu nhất lạnh lùng đối đãi trái tim nàng cũng thật bi ai.

Thật ra, có vẻ như chính Anna cũng biết, chính mình đang mâu thuẫn, vừa muốn lý trí chiến thắng, lại cầu mong được người mình thương nắm chặt tay cùng đi để thỏa mãn trái tim; vừa mong người mình yêu chúc phúc để mình chết tâm, lại đau lòng nếu chị thật sự thành tâm chúc phúc cho mình; vừa mong gặp chị ấy, lại biết hành động ấy là quá tàn nhẫn với cả hai, khiến không chỉ mình mà hơn cả người mình yêu đau lòng.

Lý trí và trái tim, cái bản thân thật sự muốn, thật sự cần, cùng sự giáo dục được truyền thụ ăn sâu vào tim, Anna không cách nào có thể dung hòa được, từng luồn ý tưởng cứ đụng nhau, nàng tham lam vừa muốn thứ này lại yêu cầu thứ kia, dày vò đau đớn, để rồi cuối cùng kết quả thì không có, mọi thứ càng thêm hỗn loạn và đau lòng nhất chính là nàng chọc giận Elsa rồi, chị ấy đã từ bỏ nàng và đi mất rồi. Kẻ tham lam như nàng, không thể nhất quán như nàng, cuối cùng cũng nhận hậu quả mà bản thân đáng nhận.

Anna bật cười chua chát, nước mắt từ khóe mắt lăn dài, nàng hối hận thật rồi, nhưng nàng làm sao quay lại đây? Làm sao để Elsa quay về bên nàng đây, làm sao để mỗi ngày đều sống trong sự nuông chiều của chị ấy như ngày xưa nữa đây? Nàng thật lòng rất hối hận rồi. Cơ mà, hối hận thì sau, dù cho quay lại đi nữa, dù làm khác đi nữa, thì câu chuyện của cả hai vốn cũng định là một câu chuyện buồn và dù có cố làm đi khác kiểu nào đi nữa thì mọi thứ vẫn chỉ là một thứ hỗn độn mà hai người trong cuộc không cách thông suốt, không một lối ra, không một lựa chọn nào bớt đau thương.

“Em muốn đi tìm chị ấy không Anna?”, Kristoff đã quay về phòng tân hôn sau khi tiếp đãi các vị khách từ lâu, dịu dàng hỏi. Anh vẫn luôn hiền lành, tốt bụng, yêu thương và hiểu Anna thật nhiều, nhưng anh lại không cách nào khiến người anh yêu thôi đau lòng vì một người khác. Tình yêu này của anh cũng như hai người họ, sớm định là đi thẳng vào ngõ cụt, bỏ không được, mà giữ cũng chẳng thể vẹn toàn an ổn.

“Anh muốn bị người ta nói rằng trong đêm tân hôn dọa cô dâu chạy mất hay sao Kristoff?”, Anna cố cười bảo. Xong, nụ cười trên môi là gượng, đau thương trong mất là vạn lần chân thật nhất. Dù cố giấu thế nào, thì sự thật vẫn là nàng đang vô cùng đau thương, nước mắt không cách nào ngừng rơi, giọng cũng đã khàn đi tự lúc nào.

“Không sao. Anh cũng hy vọng em hạnh phúc, em biết mà Anna”.

“Cảm ơn anh, Kristoff. Anh đúng là người đàn ông hoàn hảo để lấy làm chồng, em thật may mắn vì gặp được anh. Có lẽ em đã nên yêu anh thật nhiều anh nhỉ! Hahaha!”, Anna cười trong nước mắt, giọng nghẹn cả đi. Trong lòng nàng, Kristoff luôn là người đàn ông tốt nhất (chỉ sau cha nàng), nhưng đáng tiếc anh ấy lại không là người nàng yêu nhất. Người cô yêu nhất chính là một cô gái, người đó là chị nàng – Elsa. Mặc kệ nàng đã cố từ bỏ, mắng bản thân, tìm cách yêu một chàng trai, nhưng cơ bản nàng cũng như tất cả mọi người trên đời này, đều là không cách nào chỉ cách cho trái tim mình yêu ai mới đúng và phải từ bỏ ai. Nhưng mà, nàng thật sự muốn từ bỏ ư? Hay đúng hơn đấy là một hành động cố trốn chạy kẻ bị tình yêu và lý trí làm cho điên cuồng không lối đúng? Nàng mãi mãi không cách nào tìm ra câu trả lời, vì nàng là kẻ tham lam không biết cách lựa chọn.

Kristoff nhìn ra nỗi đau của Anna, anh thở dài, bình ổn xoa đầu nàng như xoa đầu một người em nhỏ, bảo, “Em không cần cố yêu anh, anh cũng không muốn người mình yêu phải học cách yêu mình. Học tập là tri thức, là kỹ năng tiếp thu, còn yêu là bản năng, mà bản năng thì đâu cách nào học được đâu em. Em không cần tự trách mình đâu, giờ em chỉ cần can đảm, đứng dậy và chạy đi tìm chị ấy thôi. Anh nói thật lòng là anh không nỡ để em đi lắm đâu. Cơ mà, biết sao được. Anh cũng không muốn trong tim người vợ sau này sống bên cạnh mình chỉ toàn là nước mắt và niềm đau. Chạy theo chị ấy đi Anna, anh ủng hộ mọi quyết định của em”.

“Kristoff! Vì sao anh ủng hộ mọi thứ từ em?”.

“Vì bản năng của anh mách bảo là anh rất yêu em”, Kristoff cười hiền. Anh vẫn luôn tay xoa nhẹ đầu Anna đầy yêu thương và dịu dàng.

“Cảm ơn anh. Vậy từ hôm nay mong anh hãy chăm sóc em nhé, Kristoff!”, Anna cười với Kristoff. Dù nụ cười ấy mang đầy bi thương, nhưng cơ bản cũng không phải giả dối cười cho đối phương vui. Nụ cười ấy của nàng là dành cho người đã yêu nàng, cũng là người nàng chọn làm, chồng, đồng thời cũng là người nàng dùng để phá hủy mọi thứ ảo tưởng về Elsa. Nàng biết nàng chọn ở lại sẽ thật tàn nhẫn cho người chồng yêu nàng, nhưng nàng có thể bên cạnh anh vì tình nghĩa, vì tất cả những gì anh ấy đã làm cho mình. Thêm nữa nàng cũng không muốn chạy theo chị ấy để rồi lại bị đẩy ra, nàng thật sự sụp đổ sự tự tin trước người mình yêu rồi. Có thể người khác cho nàng làm vậy là nhút nhát, nhưng làm sao để mạnh mẽ khi bản thân đã là một kẻ tham lam chìm vào ngõ cụt.

“Anna! Em tại sao lại…”.

“Cũng như anh, bản năng của em mách bảo em rất yêu chị ấy”.

Sau câu nói của mình, Anna chủ động tiến đến tắt đèn phòng, để rồi nàng chính thức trở thành vợ của Kristoff trong đêm ấy. Xong, nàng làm vợ anh không vì yêu, nó là vì nghĩa, cũng là cách cô đánh bỏ đi thứ tình cảm trái luân thường đạo lý của mình.

Tận cả sau này, khi Anna đã mất trên giường bệnh thì bên nàng cũng chỉ có Kristoff và con, cháu của cả hai, còn người nàng mong chờ nhất, người mà ngay cả bệnh mất trí ở tuổi già vẫn không làm nàng lãng quên lại không xuất hiện ngay cả trong giây phút nàng nhắm mắt, khép lại sinh mệnh của kiếp này.

Thật ra hôm đó Maleficent đã giúp Anna tìm Elsa quay về, nhưng cơ bản lúc tìm được lại biết thật ra nàng đã tự sát ngay một tháng sau khi rời đi. Nàng có thể là một Nữ hoàng băng giá mạnh mẽ về quyền năng phép thuật, nhưng nàng lại không phải là người mạnh mẽ trong tình cảm và cuối cùng khi không vượt qua được những dằn vặt trong tim nàng đã chọn đi vào con đường tự kết liễu chính sinh mạng của mình.

Hai con người, hai trái tim đơn thuần, tin khiết nhất, cuối cùng lại vì chính dòng máu và tình yêu của bản thân dẫn đến một đời đau thương không chút yêu bình. Vậy hóa ra chẳng phải tình yêu như người ta hay bảo là một sai lầm của Thượng đế?

Năm 2020 là một năm khủng khiếp, với dịch bệnh Covid - 19 càn quét diện rộng, gây ra tổn thất về người lẫn kinh tế thế giới, làm cho thế giới chưa bao giờ trở nên hỗn loạn đến cách li toàn xã hội như vậy kể từ năm 2000. Xong, bạn có biết có những người lại nhờ dịch bệnh lần này mà tìm được một nửa của mình, một định mệnh mà chính họ cũng không ngờ được.

Chuyện kể một ngày đẹp trời thì Anna hay tin mình dính bệnh Covid – 19, rồi được đưa vào cách ly bởi các chuyên gia tại nhà (do nhà nàng giàu nên được cách ly và chữa trị bởi chuyên gia trên toàn thế giới). Trong số những người đó cô bắt đầu để ý một nữ Bác sĩ trẻ xinh đẹp, tên chị ta là Elsa Winter và cô hoàn toàn sa vào lưới tình trong lần thứ hai nói chuyện cùng chị ta, để rồi cô đưa ra một yêu cầu khá là điên.

“Chị Elsa! Chị Elsa!”, Anna ngồi trên giường vừa kêu vừa liên tục vẫy tay ra hiệu cho Elsa đang mặc đồ bảo hộ toàn thân ở gần đó.

Elsa nghe gọi tưởng có chuyện gì, hay Anna không ổn chỗ nào nên liền nhanh chóng chạy lại, lo lắng hỏi, “Cô không sao chứ? Có chỗ nào không ổn à? Cô cảm thấy đau ở đâu sao?”.

“Dạ không. Em chỉ có một yêu cầu muốn nói với chị một chút thôi á!”, Anna cười xán lạn.

“Hả?”.

“Elsa nè! Nếu em khỏi bệnh, chúng ta đều an toàn chó đến khi dịch bệnh qua đi và không còn cách ly nữa, thì chị đi chơi với em nhé! Em không hứa em sẽ chu đáo được mọi mặt, nhưng chỉ cần chị muốn em đều sẽ làm được. Em hứa em sẽ ngoan lắm á!”, Anna giơ tay đưa lên trời làm dấu hiệu cam kết thề.

Elsa đột ngột bị tỏ tình không khỏi ngơ ra, sau liền biến thành ngượng ngùng đến đỏ cả mặt, lắp bắp, “Nói… nói cái gì đâu. Chị đi thử thuốc lên cha em… À nhầm! Đi xem thử thuốc với cha em và mọi người đây. Em ngủ đi!”. Cô nói rồi liền chạy biến đi mất, khuôn mặt sau lớp bảo vệ cũng đã đỏ rực đến bốc hóa, trong siêu cấp khả ái nha.

Tuy nhiên, Anna dù không biết phản ứng đỏ mặt của Elsa, nhưng cô vẫn nhìn ra là chị ấy đang ngượng và không vì đối phương chạy đi mà từ bỏ tình cảm của mình. Cô tin, rồi nhất định cô sẽ có chị ấy vào một ngày không xa nhất. Vì bản năng của cô bảo chị ấy chính là người cô cần tìm và cô yêu chị ấy. Và thật sự niềm tin của cô đã rất tốt, rất kiên định, rồi kết quả cuối cùng là một cuộc tình đáng yêu hậu Covid - 19. Khi cả thế giới có vaccine, không còn ai bệnh nữa, cũng là lúc họ bắt đầu cho chuỗi dài yêu nhau.

Thật ra tình yêu không phải sai lầm, mà chỉ là chúng ta chọn sai người, chọn sai thời điểm mà thôi. Hãy mạnh mẽ yêu, đừng do dự và sợ đau khổ. Bởi nếu đúng người yêu bạn, thì họ sẽ chỉ cho bạn hạnh phúc thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me