Bhtt Luan Hoi Chuyen Kiep Ta Yeu Nang Phan 2 Hien Dai
" Phi Hy Ân, con gái của Bá Hạo em trai Bá Hùng" Cô nói" Bá Hùng? Là cha tôi, cha tôi có em trai sao? Sao tôi không biết nhỉ" Bá Vương nói" Là do cha tôi đã ra nước ngoài sống trước khi Bá Vương ra đời nên không biết cũng không lạ " Cô nói" Vậy cô tìm tôi có việc gì không?" Hắn hỏi" Cha tôi nói là tìm Vương có việc, hình như ông ấy muốn Vương về làm việc hay sao ấy" Cô nói" Vậy cha cô đang ở đâu?" " Ở trong thành phố" " Ở thành phố? Mà sao cha cô lại biết tôi ở đây mà tìm?" Hắn thắc mắc hỏi" Ông ấy tìm thấy Vương vào năm Vương phẫu thuật ở đây, vì đến trễ và Vương đã rời đi từ vài tiếng trước nên ông ấy đành bỏ cuộc, hôm nay tôi đi chơi ở đây và vô tình thấy Vương nên đã báo cho cha tôi biết rồi, một chút nữa ông ấy xong việc sẽ nhanh chóng đến đây ngay thôi" Cô nóiCô vừa dứt lời thì có một chiếc xe đen dừng lại ở phía xa xa, một người đàn ông mặc áo vest, tóc màu muối tiêu bước từ trong xe ra rồi chạy về phía hắn và cô" Cha!!" " Con gái, người đâu?" Ông hỏi" Đây ạ, vẫn nguyên vẹn không sứt mẻ miếng nào" Cô đưa tay chỉ về phía hắnHắn còn chưa kịp hiểu gì thì đã bị người đàn ông đó ôm vào lấy, tay vỗ vỗ vào lưng hắn" Đúng là con rồi, quả nhiên là con của Bá Hùng mà, thần thái giống hệt anh ấy" Ông nói" Ông là Bá Hạo em trai của cha tôi?" Hắn hỏi" Ừ, ta là em trai của anh ấy, ta đã ở nước ngoài trước khi con ra đời 2 năm" " Vậy giờ ông cần gì ở tôi?" Hắn hỏi" Ta tìm con mấy năm nay, tập đoàn của ta đang thiếu vị trí giám đốc, ta thấy con rất có năng lực nên muốn hỏi con có muốn vào thay vị trí đó hay không? Con sẽ không cần phải đi đánh nhau nữa...ta không ép con" Ông Hạo nói" Tôi...tôi sẽ suy nghĩ thêm" Hắn nói, hắn đang khá phân vân" Vậy ta sẽ chờ câu trả lời của con, cứ từ từ mà suy nghĩ" Ông Hạo nói" À mà ta có cho người làm một con mắt giả cho con, đi theo ta để xem nó có vừa với con không nào" Ông Hạo chỉ tay về phía bệnh viện gần đó" Ông cho tôi sao?" Hắn hỏi" Ừ, xem như là quà mừng tuổi sớm cho con" Ông Hạo cười hiền nhìn hắnHắn chần chừ một lúc rồi cũng đi theo ông Hạo, trong lòng hắn cảm thấy như được xoa dịu...quà mừng tuổi từ họ hàng...đã bao lâu rồi hắn mới cảm thấy có người thân bên cạnh xoa dịu nỗi đau buồn tủi khi ai cũng có người thân bên cạnh mỗi dịp sinh nhậtKhi hắn vừa đi khuất thì Gia Tường cũng đã lên bờ với thân hình ướt sũng nước, nó bối rối khi người ngồi trên chiếc ghế là một cô gái khác chứ chẳng phải hắnNó nghĩ chẳng lẽ hắn lại biến thành một cô gái nóng bỏng hay sao? Nó lắc đầu để xua tan cái suy nghĩ rùng rợn kia rồi bước lại gần hơn" Cô gì ơi..." Nó dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào vai người kia" Cậu là ai?" Cô hỏi" Cô có thấy người ngồi đây đi đâu không?" Nó hỏi" Cậu là gì với người ngồi đây?" Cô hỏi ngược lại" Tôi là bạn của cậu ta, tôi chỉ mới bơi có mấy phút đã biến mất rồi...Bá Vương, đồ bỏ bạn bè giữa biển" Câu cuối nó nói nhỏ lại chỉ đủ bản thân nghe" Cậu muốn tìm Bá Vương à, tôi biết chỗ đấy" Cô nói" Thật sao? Vậy mau dẫn tôi đi đi" Nó nói" Với một điều kiện" " Điều kiện gì?" Nó hỏi" Làm người yêu tôi" Cô nói rồi đứng dậy câu lấy cổ nóGia Tường nghe xong như sét đánh ngang tai, mặt nó biến sắc lắc đầu nguầy nguậy, dùng 2 ngón tay đẩy cô xích ra khỏi mìnhNó đưa tay tạo thành hình chữ X giữ trước ngực, thân thể ngọc ngà này của nó chỉ dành cho chị thôi, không ai được bóc team trước đâuCô bật cười trước vẻ mặt xanh như tàu lá chuối của nó, có vẻ như cô tìm được đối tượng trêu chọc rồi đây" Tôi đùa thôi, đừng sợ như thế chứ, tôi dẫn cậu đi tìm Bá Vương" Cô vừa cười vừa nói" Làm tôi hết hồn, mau dẫn tôi đi tìm cậu ta đi" Nó thở phào và dần thả lòng một chút Cô bước đi trước, nó mặc áo vào và quấn khăn lên vai rồi đi theoĐi được một lúc thì bỗng cô lên tiếng" Cậu tên gì thế?"" Gia Tường, Lý Gia Tường" Nó nói" Tôi tên Phi Hy Ân, em họ của Vương" Cô vừa đi lùi vừa nói" Hèn gì y chang nhau, toàn khoái chơi trò hù cho người ta muốn rớt tim, tái xanh mặt mài" Nó nói thầmCô vừa đi lùi vừa nhìn nó nên chẳng chú ý đến chiếc xe đang chạy với tốc độ ánh sáng về phía cô. Nó nhanh chóng nắm tay cô kéo về phía mình để tránh chiếc xeCô nhìn lên gương mặt toát mồ hôi lạnh của nó, tim cô lỡ 1 nhịp đập " Này, không sao chứ hả, hay sợ quá cứng người luôn rồi?" Nó hỏi mà chẳng thấy cô trả lờiChẳng lẽ sợ quá nên đóng băng rồi cũng nên? Vậy rồi ai đưa nó đi tìm hắn đây trời. Lay người, hỏi han, làm đủ trò nhưng vẫn chẳng thấy cô động đậy thì nó chỉ đành thở dài xách cô như xách mô hình nhựa đi khắp nơi tìm hắn. Đã lạc hắn rồi giờ còn phải xách theo cái tượng mấy chục kí này đi theo nữaCòn ở chỗ nàng và chị, cả hai đã đi đến chân muốn rã rời nhưng không tìm thấy chút thông tin nào của hai thanh niên kiaCả hai tìm chỗ ngồi nghỉ ngơi một chút trước khi bắt đầu đi tìm tiếp, chị từ lúc ngồi xuống chỉ cầm mãi laptop của nó để xem những đoạn clip. Nàng ngồi nhìn theo nhưng chẳng thấy gì quá đặc sắc cho đến khi nhìn thấy bóng dáng của hắn lướt qua trong màn hình laptop liền nhớ đến những bí ẩn trong con người hắn" Này, Cao Bảo Vy, cho tôi hỏi chút" Nàng nói" Cậu nói đi" Chị bấm dừng rồi gập laptop lại ngẩng đầu nhìn nàng" Cậu có biết gì về việc Vương đeo mắt giả không?" Nàng hỏi" Con mắt giả à? Tôi không rõ về việc ấy lắm, chỉ biết nhóc đó lúc vào cô nhi viện thì bị băng rất nhiều chỗ có cả một bên mắt nữa, sau đó vài tháng thì tôi thấy có vài người đưa nhóc ấy đi đâu đấy khá lâu, lúc về thì thấy băng đã được tháo ra và nhìn hoàn toàn lành lặn" " Cậu ở với nhóc đó lâu như thế mà nhóc hung dữ đó không kể cho cậu nghe chuyện gì luôn sao?" Chị thắc mắc" Không, em ấy chẳng kể gì cho tôi nghe cả, hay tôi không đủ để em ấy tin tưởng nhỉ" Nàng buồn bã nói" Chắc nhóc hung dữ ấy có lý do riêng nên mới không nói cậu nghe thôi" Chị nói" Mà cậu đừng có gọi em ấy là nhóc hung dữ nữa...em ấy không hung dữ như cậu nói đâu" Nàng nhíu mày khi Bảo Vy cứ gọi hắn là nhóc hung dữ" Rồi rồi, không cho gọi thì thôi" " Em ấy nhìn còn hiền hơn nhóc phá phách kia của cậu đấy" Nàng nói" Gia Tường không phá phách, em ấy chỉ hơi nghịch thôi..." Chị bĩu môi phản bác.Quay về chỗ của của người đi gắn mắt người vác theo tượng đi tìmBá Vương đi theo ông Hạo đến bệnh viện xem thử con mắt giả mà ông Hạo đặt làm từ trước, lúc bác sĩ ướm thử thì thấy hơi to 1 chút nên đã làm nhỏ lại, làm xong rồi đeo lên khiến tâm trạng hắn vui hơn vài phầnMang tâm trạng phấn khởi ấy ra ngoài thì bắt gặp nó mồ hôi đầm đìa đang vác theo ai đó, nó xoay qua thấy hắn đang đứng bên kia đường liền hớn hở vứt luôn Hy Ân trên tay mà chạy lại" Ôi bạn tôi đây rồi, đi đâu làm tao tìm nãy giờ?" Nó hỏi" Ông ấy dẫn tao đi làm mắt giả nè" Hắn chỉ qua ông Hạo" Oh, chào ông" Nó cúi đầu chào" Chào cháu, cháu đây chắc là Lý Gia Tường đúng không?" Ông Hạo hỏi" Vâng đúng là cháu" Nó nói" À mà cháu có thấy con gái ta đâu không?" Ông Hạo hỏi" Con gái ông tên gì?" " Phi Hy Ân" " Là cô gái bên kia đúng chứ?" Nó chỉ về hướng cô đang ngồi xoa xoa cái mông xinh của mình vì nó thả cô như thả bao rác và mông của cô đã hôn đất mẹ khá mạnh" Đúng rồi, là con bé" Cô đứng dậy tính chạy qua thì một chiếc xe tải chạy ngang qua làm cô hồn bay phách lạc đứng luôn tại chỗ, hóa tượng tập haiNó đi ngược lại xách cô qua và đặt trước mặt ông Hạo" Gia Tường này" Ông Hạo nói" Vâng?" " Cháu có người yêu chưa? Nếu chưa thì lấy con gái ta đi, ta thấy hai đứa cũng đẹp đôi lắm đấy" Ông Hạo nói một tràng dàiNó nhìn cô rồi xoay qua nói với hắn" Dùng skill sharingan của mày giải ảo thuật cho tao coi, cái này thành ác mộng bà nó luôn rồi" Nó nói" Hết xài được rồi em" Hắn nói rồi tháo kính ra để lộ con mắt mới, tay cầm hai con mắt giả giơ lên" Hết bật skill được rồi hả, ôi tạ ơn thần linh đã cứu rỗi đời con" Nó vuốt vuốt ngực trái thở phàoVì sao trông nó lại nhẹ nhõm như thế ư? Vấn đề là cái hôm cả hai vừa đáp xuống Thái Lan là hắn đã kéo nó đến một tiệm bán mắt giảĐứng lựa một lúc lâu nhưng không tìm thấy cái nào giống màu mắt của mình, hắn tính bỏ đi nhưng quầy bán mắt giả cosplay đã kéo hắn lại và hắn cũng vô cùng thích thú chọn cho mình vài mẫu đeo vàoĐược một mẫu ưng ý liền xoay lại kêu nó đang đứng nghiên cứu những mẫu mắt khác" Tường, mày thấy cái này được không? Đẹp chứ?" Hắn hỏi" Hả, cái nào?" Nó từ từ xoay qua, hắn đứng cách nó chỉ một bước chân nên con mắt mới của hắn đập thẳng vào mắt nó làm nó hoảng hốt lụm luôn cái ghế sau lưng phang phẳng lên người hắnHắn phản ứng nhanh nên cũng phang quyền cước vào đầu nó, cái ghế đập khá nhẹ vào lưng hắn vì quyền cước của hắn nhanh hơn đã đáp vào đầu nó khiến lực nó nhẹ lại. Hắn thì chẳng sao mà nó phải ôm đầu vì đau ngồi hẳn xuống sànVà đây là con mắt của hắn mà khiến nó sợ hãi phải cầm ghế lên đánh:
...---------Chúc mọi người đọc vui vẻ :>
...---------Chúc mọi người đọc vui vẻ :>
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me