TruyenFull.Me

Bhtt Neu Ta Yeu Nhau O Mat The

Như các bạn đã biết, thế giới hiện tại mà các người dân hay esper của chúng ta đang sống chỉ là một thế giới trong vô số thế giới mà các vị thần cai quản. Đương nhiên nếu muốn thế giới này hồi sinh thì nên để nó mở rộng kinh doanh với các thế giới khác bên ngoài vũ trụ

"cho nên, em muốn chúng ta mở rộng thị trường kinh doanh ra ngoài vũ trụ" Thịnh Thanh tròn mắt nhìn Bạch Diệc

Trong quán nước, Bạch Diệc, Thịnh Thanh cùng Dương Tố Tố và Lục Nhiên rồi Bạch Phong

Y cười hề hề gật đầu, lại nói : "việc này vô cùng có lợi cho thế giới này của chúng ta, thật ra thì ở ngoài thế giới này có một vùng đất do công ty vũ trụ cai quản, nó có doanh nghiệp trải dài trên toàn vũ trụ, nếu có thể hợp tác kinh doanh với công ty vũ trụ, thế giới này của chúng ta không những có thể xây dựng lại các vùng đất còn bỏ trống, còn nhận được sự bảo hộ của họ"

"nghe vụ này ngon thế, có khuyết điểm gì nói luôn đi cưng" Bạch Liên từ đâu đi đến, bên cạnh còn có Vi Dao Nguyệt đi theo

"hihi, chị hai đến nhanh ghê, những người khác đâu?"

"bận việc rồi, em cứ nói đi, chị sẽ truyền lời lại sau. Còn mẹ thì đang sắp xếp lại công việc một chút rồi đến sau, La Kỳ thì có khi lát sẽ đến, dù gì dăm ba cái nhiệm vụ kia cũng chỉ để ẻm vận động cơ thể thôi" Bạch Liên nói

Vi Dao Nguyệt gật đầu, nghĩ lại còn không khỏi bất lực : "tính ra phần thưởng của trụ sở cho người thực hành nhiệm vụ nhiều nhất cuối năm lúc nào cũng do La Kỳ nhận hết, cứ thế này chắc em ấy có danh hiệu mới cũng không chừng"

"em đoán trước rồi, hehe. Quay lại chuyện chính, khuyết điểm của cuộc kinh doanh này đầu tiên là tài lợi của nơi này. Nếu công ty vũ trụ không nhìn thấy được thứ có giá trị ở thế giới này của chúng ta, họ sẽ thu mua với giá trị rất thấp, thậm chí còn không giúp chúng ta khôi phục lại các công trình nhỏ"

"vậy phải làm sao đây?" Dương Tố Tố tò mò nhìn y hỏi

Lục Nhiên và Bạch Phong nhướn mày, Bạch Phong hỏi y : "này, thân phận của em..."

"đương nhiên vẫn sài được rồi, hihi. Nhưng nếu chỉ dựa vào thứ này thì mối hợp tác này sẽ không được lâu dài, nên là... A, mẹ với Tiểu Kỳ đến rồi!"

Cả hai chỉ vừa bước vào quán đã bị Bạch Diệc réo tên liền bất lực, cả hai đi đến

Dương La Kỳ nhìn Bạch Diệc đang sáng mắt vỗ vỗ chỗ bên cạnh, đành bất lực ngồi xuống

Thương Dao ngồi đối diện không khỏi bĩu môi : "đôi thê thê son ha"

"mẹ nói đúng quá không cãi được" Bạch Liên nhịn cười mà đưa ngón tay cái lên

"khụ khụ, mẹ ơi, các công trình máy móc của chúng ta sao rồi?"

"có một khẩu pháo có thể bắn nát cả một vùng đất, ổn không?" 

Bầu không khí rơi vào im lặng

Những người khác đồng loạt hét lên : "cái gì?!"

"dì Thương, cái quả bom đó nát rồi mà?!" Lục Nhiên há hốc nhìn bà

Dương Tố Tố cũng tròn mắt : "này là sao nữa zậy dì?!!!"

Bạch Phong cũng đầy hoảng hốt ôm đầu : "chẳng lẽ quả bom đó chưa bị phá hủy?!"

"mấy đứa làm gì ghê thế? Tiểu Diệc còn ở đây, sợ gì?"

Cả đám đồng loạt nhìn sang Bạch Diệc đang sợ hãi dụi dụi vai Dương La Kỳ, bỗng chốc thấy bản thân lo xa

Dương La Kỳ bất lực đẩy đầu Bạch Diệc ra, cô hiểu ra liền hỏi lại : "dì Thương, quả pháo đó không những chứa công nghệ tiên tiến, còn từng được một vị thần sử dụng, giá trị của nó có thể đủ để bảo toàn cho tất cả những người ở nơi này phải không?"

"hihi, vẫn là con thông minh. Tiểu Diệc, con nói xem ý tưởng này được không?"

"haha, thật ra chúng ta có thể dùng nó để phá hủy luôn công ty, để nó cử người đuổi cùng giết tận, lúc đó chúng ta giết bớt vài cán bộ cấp cao là có thể..."

Mọi người đồng lòng nhào đến đánh Bạch Diệc : "im mồm!"

Thương Dao và Dương La Kỳ ngồi ở ngoài nhìn, cả hai lại nhìn người đối diện, cùng nâng ly trà cụng một cái

"huhuhu, đừng đánh nữa, em đùa, em đùa thôi mà!"

Được rồi, náo loạn đủ rồi, người khác đã bắt đầu để ý rồi

"khụ khụ, nói chung là ý tưởng của mẹ và Tiểu Kỳ không tồi, thậm chí công ty còn phải nhườn nhịn chúng ta vì quả pháo này đó chứ. Thêm vào đó, thân là một vị thần hủy diệt, tớ có đủ giá trị để khiến công ty để mắt đến"

Bạch Phong nhíu mày, nhẹ giọng hỏi : "này, nếu nói như vậy chẳng phải..." 

"anh đoán đúng rồi, họ nhìn trúng em thật rồi á, giờ chỉ cần đợi họ phái người đến là được"

Thịnh Thanh : "vậy em còn hỏi làm gì?!"

"nói cho mọi người chuẩn bị tin thần, ví dụ công ty có ý đồ gì thì một cước đá ra khỏi vùng đất này luôn~"

"cho mẹ hỏi chút, quả pháo đó con biết từ lâu rồi đúng không?"

"vâng"

"vậy con..."  

"đã bật chế độ ống nhắm rồi á"

Không ai nói gì

Mọi người nhìn sang Dương La Kỳ với ánh mắt thương cảm, cô chỉ biết bất lực thở hắt ra mà uống trà, có một con bạch tuộc sở hữu thân phận cao quý mà thích phá có thể nói là vừa vui vừa phiền

Bùng!

Một cơn run chuyển diễn ra khiến cho mọi người suýt ngã. Dương Tố Tố há hốc, quay đầu nhìn Bạch Diệc, y cười rồi đứng dậy : "nào nào, ta đi bàn công việc với khách nào"

Khách? Ồ, khái niệm này không hợp với kẻ vừa tạo một cái lỗ lớn ngay giữa trung tâm con nơi này đâu

Một cô gái với mái tóc ngắn xanh lam đến vai, quần áo trong có vẻ khác biệt với những người đang ở trên vùng đất này, bên cạnh cô gái đó còn có không ít bảo vệ

"ồ, không quá bất ngờ khi người đến là cô Tô, hahaha, Tô Tranh, chào mừng đến nơi này~"

Tô Tranh nhướn mày, cười nhẹ đầy lịch sự : "xin hỏi cô đây là..."

Bạch Diệc cười, nguyên khí trong người tràn ra. Tô Tranh thân là người đàm phán từ công ty vũ trụ, đương nhiên biết cái nguyên khí này là gì, người đó trừng lớn mắt, đầy hốt hoảng : "tại sao một trong mười hai vị thần của các vì sao lại ở đây? Rõ ràng trong thư nói là ngài hiện tại đang ở trên cao bảo hộ nơi này mà?!"

"nếu tôi không ở đây, mấy người định thu mua chỗ này thế nào?" Bạch Diệc bĩu môi

Thương Dao bất lực ra hiệu, Bạch Liên và Dương La Kỳ liền kéo y ra, Tô Tranh thấy mà nuốt nước bọt, một vị thần lại bị đối xử như vậy đó hả?

"cô Tô Tranh, đi lối này, chúng ta từ từ nói chuyện" Thương Dao cười, dẫn Tô Tranh tới trụ sở chính

Những người nhìn đống đổ nát do tàu của công ty mất lái đáp, không khỏi bất lực mà đi dọn dẹp, còn phải sơ tán người dân nữa

Mà ở trong văn phòng, Tô Tranh sớm đã bị Thương Dao làm cho kinh ngạc, chỉ là người đứng đầu của một thế giới không có tiếng tâm gì trong vũ trụ lại có thể sở hữu nhiều tài sản đáng kinh ngạc như vậy, Thương Dao biết mình đã thành công khiến người của công ty có hứng thú, bà cười mỉm : "cô Tô, cô còn muốn hỏi thêm gì nữa không?"

"haha, bà Thương, tôi rất tò mò, nơi này có nhiều tài sản như vậy, sao ở trong vũ trụ lại không nổi danh chút nào nhỉ?" 

"không có nguyên do rõ ràng, nhưng cô có thể xem như vì ở nơi này có quá nhiều vị thần để mắt đến"

Một câu nói này đã cho thấy giá trị của vùng đất này hoàn toàn có thể khiến công ty nhượng bộ, Tô Tranh cười nhếch mép, nhướn mày hỏi : "vậy nếu công ty vẫn không đồng ý thì sao?"

Thương Dao chỉ cười mỉm, bà gõ từng nhịp lên thành ghế, nhấp xong một ngụm trà mới nói : "không sao cả, chỉ là một quả pháo đang nhắm thẳng vào tàu của cô, một vị thần đang đứng đó canh cửa cho tôi, cô có thể rời đi"

Nếu còn sống? Tô Tranh toát mồ hôi lạnh mà tự hỏi trong lòng

"hahaha, nếu công ty dám từ chối nữa thì đã không cử tôi đến đây, hợp tác vui vẻ!"

"hợp tác vui vẻ"

Bạch Diệc và Dương La Kỳ đứng bên ngoài nghe được cuộc đối thoại cũng thở phào, họ đợi Tô Tranh và Thương Dao ra mà cười cười chào hỏi

Bạch Diệc còn đề nghị mình tiễn Tô Tranh lên tàu, cô ấy cười lịch sự từ chối, cô sẽ tin Bạch Diệc có lòng tốt nếu như cánh tay kia đang bộc nguyên khí chuẩn bị chém mình

Bất quá Dương La Kỳ bên cạnh không thương hoa tiếc ngọc gì, đá một cái vào mông y, sau đó quay lại cười với Tô Tranh : "cô Tô, ngại quá, chúng tôi dẫn cô đi"

"... Sau này cô có muốn làm ở công ty không?" dám đá cả một vị thần, không chiêu mộ người này thì là ngu!

"haha, làm part time thì được"

"chốt đơn!"

Bạch Diệc ngơ ngác nhìn người yêu bị cướp mất, Thương Dao ở bên cạnh vỗ vỗ vai an ủi : "quen đi con, mẹ thấy thế nào con cũng đi theo à"

"thế mẹ còn bảo con quen đi làm gì?"

"con quên à? Chính con bảo công ty trải dài khắp vũ trụ còn gì? Lỡ hôm nào con tìm La Kỳ mà con bé đang ở thế giới khác làm nhiệm vụ thì thế nào?"

"haha... Con phải đi tìm thần hư vô học cách phân thân thôi"

"bỏ đi con" Thương Dao bất lực liếc xéo y, thân phận ra cho nhiều vào rồi báo cái hành tinh này hay gì?

--------------------------------------

Tác giả : nhẹ nhàng an yên thế thôi, hihi 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me