TruyenFull.Me

Bhtt Ngau Long Chuyen The

Mơ màng thức dậy sau một đêm truyền miên Thái Bình không khỏi đỏ mặt, nàng nhìn Long Cơ vẫn còn ngủ kéo má nàng một cái khiến Long Cơ đang trong mộng đẹp phải la oai oải tỉnh lại

"Bình nhi, mới sáng mới đã hành xác phu quân"

"Không đau đến nổi đó, đừng giả bộ xoa xoa, mau dậy còn thượng triều"

"Thượng triều sao, chờ ngày mai đi"

"Đừng để người khác nói ngài vừa mới lập hậu đã không màng triều chính, không thể làm chuyện mất mặt như vậy"

Ôm bụng cười vì câu nói của Thái Bình, Long Cơ không ngờ bản thân đêm qua quá trớn làm Thái Bình không có chút ấn tượng chuyện từ sáng đến giờ, dặn bản thân từ nay về sau phải tiết chế nếu không làm khổ Thái Bình nàng cũng đau lòng

"Bình nhi, nàng thật đáng yêu, thượng triều từ sớm đã xong, y phục của nàng cũng là do ta thay, nàng thật sự không có chút ấn tượng"

Ngồi bất động tiếp thu từng lời từng chữ của Long Cơ, Thái Bình không ngờ bản thân mệt mỏi đến nổi người bên cạnh làm rất nhiều việc cũng không phát hiện, nói nàng có bệnh trong người hay nói nàng quá tin cậy con người trước mắt nên rất yên ổn không sợ bản thân xảy ra chuyện, dù có thế nào thì nàng cũng thật sự nổi giận

"Trong vòng một tháng, không, phải là một năm không cho phép đụng đến ta"

Long Cơ méo mặt khi nghe Thái Bình tức giận chỉ thẳng mặt mình ra lệnh cấm túc, dù có chút lo lắng nhưng nàng không muốn mới tân hôn ngày đầu đã bị nương tử leo lên đầu lên cổ, hơn hết nàng là đương kim hoàng thượng càng không được nhát gan

"Ta sẽ lập hậu cung"

"Muốn lập bao nhiêu thì lập, hoàng thượng không tiễn mời ngài rời khỏi tẩm cung"

Thái Bình không giận vì Long Cơ đòi lập tam cung lục viện nàng chỉ thẹn vì chuyện hôm nay nếu truyền ra ngoài mặt mũi nào bản thân nhìn người khác, đêm động phòng hoa chúc hoàng hậu ngủ đến tận giờ ngọ hôm sau, nghĩ thôi ai cũng biết chuyện gì xảy ra

"Bình nhi, nàng yên tâm, ai dám đem chuyện chúng ta ra nói dù chỉ nữa lời coi chừng cái đầu của hắn, giờ ta ra ngoài nàng chuẩn bị lát nữa dùng điểm tâm"

Nhanh chân ra khỏi phòng Long Cơ vẫn cảm nhận được tim đang đập nhanh, nếu biết sớm Thái Bình tức giận vì chuyện này, nàng đã gọi Thái Bình dậy từ sớm chỉ là bản thân không đành lòng mới để người ngủ tiếp, đến khi thượng triều trở lại phát hiện Thái Bình vẫn chưa thức nàng khờ khạo trèo lên giường ôm lấy Thái Bình ngủ tiếp, kỳ thật nàng cũng mệt mỗi lại còn thường triệu sớm nghe chuyện không đâu nên bản thân muốn nghỉ ngơi thế là gây ra chuyện hiểu lầm

Nhìn Long Cơ sợ hãi rời đi Thái Bình đưa tay ôm mặt, nàng cảm nhận được sự xấu hổ của bản thân, trách Long Cơ chỉ là cái cớ, nàng e thẹn nên mới bóc hỏa, bình ổn bản thân Thái Bình cũng phải rời giường nếu không thật làm trò cười cho mọi người

Sau buổi sáng đáng nhớ Long Cơ tiến hành tìm người thích hợp đi tây trúc thỉnh chân kinh theo như gợi ý của quan âm bồ tát, mặc kệ mọi người đề cử cao tăng ở Cảm Nghiệp tự nhưng Long Cơ không quan tâm, nàng muốn tự bản thân tìm ra người thích hợp

Cải trang dạo một dòng kinh thành đúng như ước nguyện Long Cơ tìm được sư phụ trụ trì trẻ tuổi của chùa Giác Ngộ là Trần Huyền Trang, đứng nghe giảng dạy phật pháp của vị hòa thượng Long Cơ cảm nhận được gặp đúng người bản thân đang tìm

Vui mừng tìm được người như ý Long Cơ ngay trên kim loan điện cùng Huyền Trang đại sư kết nghĩa huynh đệ, thể hiện sự tin tưởng cũng như động lực giúp vị hòa thượng mau chóng hoàn thành xứ mệnh

Tiễn Huyền Trang ra khỏi thành cũng như trao cà sa và tích trượng trước mặt bá tánh Long Cơ không khỏi bùi ngùi, nhìn tấm thân đơn bạc đi một quãng đường mười vạn tám nghìn dặm thật sự thử thách quá lớn, nhưng vì bá tánh vì đại Đường nàng phải để người ra đi

Đại Đường kể từ khi Long Cơ lên ngôi thật sự yên ổn, triều đình quốc thái dân an, bá tánh thật sự có được cuộc sống êm ấm, đáng lẽ mọi thứ đều đi theo hướng tốt đẹp nhưng có một chuyện vẫn không được lòng các quan văn võ khi hoàng thượng và hoàng hậu thành thân đã lâu, tình cảm giữa hai người cũng rất mặn nồng khiến người khác ganh tị nhưng mãi hoàng hậu chưa có long thai khiến các vị lão tiền bối bận tâm

"Tiên đế tam cung lục viện mấy nghìn người nhưng cuối đời vẫn không có thái tử các ngươi chưa sáng mắt ra sao, lần cuối cùng trẫm không muốn nhắc đến chuyện này, hậu cung đối với trẫm chỉ có duy nhất một hoàng hậu, trẫm có con hay không không đến phiên các khanh xen vào"

Tức giận bỏ đi sau khi nghe hoài chuyện nhàm chán, Long Cơ quyết định lên tiếng một lần dọa bọn họ, nàng thật sự không muốn nhắc đến chuyện bản thân không thể làm, trách Thái Bình không biết mang long thai thực chất là trách nàng, Thái Bình vốn dĩ có thể làm mẫu thân của một đám nhóc nhưng vì yêu nàng hi sinh rất nhiều thứ, nghĩ đến thôi bản thân đã thấy lòng ngực nhói đau âm ỉ

Từ xa nhìn thấy sắc mặt Long Cơ không vui Thái Bình biết nguyên nhân, mấy ngày hôm nay Long Cơ cứ kêu than đám đại thần ép nàng lập phi rồi nhắc đến chuyện phải có người nối ngôi nên nàng hiểu rõ, Thái Bình muốn xoa dịu tâm trạng Long Cơ nhưng chưa mở lời thì Long Cơ đã bảo nàng thay y phục chuẩn bị xuất cung

Có hơi bất ngờ với lời đề nghị nhưng Thái Bình vẫn làm theo, nàng nhanh lẹ thay một bộ y phục bình thường mặc cho Long Cơ kéo đi, nàng rất tò mò muốn biết Long Cơ đưa nàng đi đâu, đến khi cả hai đứng trước ngôi miếu Thái Bình bất giác nở nụ cười, nắm tay Long Cơ cùng vào trong nàng thấy hạnh phúc đến lạ

"Miếu tam thái tử này nàng cho trùng tu lại từ khi nào"

"Không lâu sau khi chúng ta thành thân, Bình nhi đối với ta nơi này rất quan trọng, nàng tự mình khám phá thân phận và nói yêu ta"

Ngắm nhìn mọi thứ xung quanh thay đổi mới mẻ Thái Bình thừa biết nơi này có ý nghĩa đối với cả hai, ngày đó cũng may có miếu tam thái tử nên nàng mới nhận ra tấm chân tình của Long Cơ là thật, nàng đường đường chính chính yêu chính con người thật của Long Cơ, tuy mọi thứ thay đổi nhưng tượng thần tam thái tử vẫn đứng đó mọi chuyện cứ y như mới phát sinh ngày hôm qua

"Long Cơ, nhìn kỹ tượng tam thái tử này có nét giống ngươi nha"

"Dù có yêu, nàng cũng không nên nhìn đâu cũng thấy ta, tượng được lau chùi nên nhìn lạ đó thôi, nhìn kỹ ta oai phong tuấn tú hơn hẳn tam thái tử nhiều, nàng không được so sánh khập khiển"

"Lại tự phụ...nhưng thật tình nhìn rất giống, nếu nàng có thêm hai cái đầu cùng bốn cánh tay nữa thì y như đúc"

"Bình nhi, nàng còn ghẹo ta, ta mà có ba đầu sáu tay thì nàng khổ rồi"

Nở nụ cười tà mị đáp trả lời nói đùa của Thái Bình, Long Cơ tự chuốc họa vào thân, Thái Bình không tha chụp lấy cánh tay cắn nàng không tha

"Bình nhi, ta có thứ này muốn nàng xem"

Dẫn Thái Bình vòng ra phía sau pho tượng Long Cơ muốn cho nàng thấy thứ bản thân đã viết lên đó, nhìn hai dòng chữ ngay ngắn trước mắt Thái Bình không giữ được nước mắt, hai câu thơ quen thuộc luôn xuất hiện bên một đóa hoa sen năm nào nàng cũng thấy

"Tượng phật nghìn năm mạ vàng còn sáng

"Tình ta với nàng truyền mãi thế gian"

Ngày trước nàng không hiểu ngụ ý của hai câu thơ, nay thì tận tình hiểu rõ, tình yêu của họ quá khác biệt, nếu đến với nhau cần phải có ý chí đồng lòng chỉ cần có người trùng bước hoặc không chấp nhận tình yêu này sớm trôi theo mây khói, Long Cơ can đảm ví tình yêu của hai nếu được chấp nhận cũng như tượng vàng nghìn năm kia vẫn còn lưu giữ và hơn hết với một người từng trong chờ vào chủ nhân của những thứ lạ kỳ xuất hiện như nàng càng cảm nhận được niềm hạnh phúc vô bờ

"Long Cơ có thể kể cho ta nghe những năm tháng ngoài kia nàng đã sống thế nào được không"

Không từ chối lời đề nghị của Thái Bình, Long Cơ kể cho nàng nghe những chuyện vui buồn bản thân còn nhớ cũng như mỗi năm phải dùng biện pháp bắt ép thế nào mới được Đoàn sư phụ đưa bản thân đi thăm nàng trong ngày sinh thần và lý do vì sao dù xa cách nàng cũng không quên được Thái Bình, chính lời hứa khi xưa thôi thúc bản thân muốn bảo vệ rồi từ từ nảy sinh tình cảm lúc nào không hay

"Long Cơ, chúng ta đang đi đâu"

"Đi tìm con khỉ biết nói"

Thái Bình từng nghe qua chuyện Long Cơ tỉnh lại khi ngã vực, dù bán tín bán nghi nhưng kỳ thực Long Cơ không bị thương, bệnh tình cũng khỏi từ ngày đó làm bản thân tin tưởng chuyện Long Cơ nói là thật, nàng chắc hẳn không phải phát sinh ảo giác, có ảo giác nào thần kỳ đến thế nhưng khi đến nơi cảnh tượng trước mắt làm hai người bất ngờ

Ngọn núi trước mặt không còn, phía trước còn có dòng thác chảy lớn, nơi này từ trước vốn dĩ núi non trùng điệp, một dòng suối nhỏ còn không thấy nói chỉ có thác nước, cảnh tượng trước mắt không còn là ngũ hành sơn âm u mà như biến thành một côn luân tiên cảnh

"Long Cơ, chuyện này sao có thể, chúng ta có qua mắt"

"Có thể chúng ta đến trễ, nếu đây là tạo hóa thì đừng nên tìm nguyên nhân, sau này đợi đến khi Huyền Trang trở về ta cùng nàng đến đây ở ẩn"

Vui vẻ với lời hứa của Long Cơ, Thái Bình tận hưởng cảm giác hòa vào thiên nhiên, nàng nghe mọi người nói từ đại Đường đến tây trúc mất ít nhất ba năm, vài năm nữa nàng cùng Long Cơ vui thảo điền viên cũng không muộn, trong khoảng thời gian này xem như bồi dưỡng Lý Hanh kế thừa đại Đường.

Long Cơ và Thái Bình tay trong tay chìm đắm vào thế giới hạnh phúc đâu biết rằng phía trên có ba vị lão thần tiên họ Thái vui vẻ bàn luận về hai người

"Thái Ất lão huynh nếu để Na Tra biết hắn chính miệng chê kim thân xấu xí không biết thú vị như thế nào nha"

"Nói người khác chi bằng nhìn lại mình, Thái Bạch ngày đó góp cuộc xảy ra chuyện gì ông lại hồ đồ đẩy Na Tra vào vòng luân hồi cùng Tiểu Long nữ"

Thái Ất chân nhân vô tình gợi lên sự xấu hổ của Thái Bạch kim tinh nên khiến không khí trở nên căng thẳng, cảm giác có hai ánh mắt nhìn vào bản thân thật sự rất khó chịu, dù không muốn nhắc đến nhưng cũng phải nói rõ, ngày đó khi Na Tra chuẩn bị chuyển thế thì Ngu Cơ tự dưng xuất hiện ả ta muốn nhân cơ hội cướp đi kim thân bất tử của Na Tra vì bất ngờ nên Thái Bạch kim tinh xô ngã Na Tra vào vòng luân hồi cùng Tiểu Long nữ còn Ngu Cơ ngã theo hướng ngược lại

"Nói vậy Ngu Cơ cũng chuyển thế, không đúng nếu ả ta xuống trần cùng Na Tra không thể có chuyện sống yên biển lặng như thế được"

Nghe Thái Ất chân nhân cảm thán Thái Thượng lão quân giải thích, giờ thì ông phát hiện mọi chuyện có lẽ thuận theo thiên cơ

"Na Tra sinh ra vốn có chân long mệnh cách bảo vệ nên dù có chuyển thế nhằm cũng chỉ bị bệnh lạ do mất đi hai thanh xương sườn cũng may được đại thánh truyền cho ít lửa tam muội nên cơ thể bình thường trở lại, còn Ngu Cơ chuyển thế sai dẫn đến cái chết thương tâm khi lọt lòng đó chính là đứa con của Võ Mị Nương"

Mọi chuyện được giải thích rõ ràng Thái Bạch kim tinh cũng bỏ được phần nào lo lắng, ban đầu ông còn lo sợ vì sai lầm của bản thân ảnh hưởng đến cơ duyên tái hợp của Na Tra và Tiểu Long nữ nhưng giờ nhìn họ hạnh phúc thật sự ông vui hơn ai hết, đợi đến khi hai người hoàn thành xứ mệnh trở về ông nhất định bù đắp, nhắc đến chuyện quy vị Thái Bạch kim tinh liền nhớ đến một việc

"Ba chúng ta đứng đây nhìn lén họ cũng không làm gì, chi bằng Thái ất lão huynh đến đông hải một chuyến, Thái thượng lão quân đến gặp ngọc đế, còn ta đến phủ tìm Thác tháp thiên vương chúng ta bàn chuyện tổ chức hôn lễ"

"Ông hồ đồ sau, hai đứa nhỏ còn trẻ như vậy, chưa gì trù ẻo người ta chết sớm"

"Ấy, người ta nói một ngày trên trời bằng một năm dưới trần, chúng ta chuẩn bị chừng mười bữa nữa tháng đến đó là kịp lúc"

Lần đầu tiên nghe Thái Bạch kim tinh nói chuyện có lý, hai lão thần tiên còn lại liền nghe theo chuẩn bị, hai người không hiểu vì nguyên do gì khiến Thái Bạch kim tinh nôn nóng nhưng dù gì đây cũng là chuyện vui, tính ra kể từ ngày Tôn Ngộ Không phá hội bàn đào thì thiên đình cũng chưa có tiệc tùng gì lớn, nhân cơ hội này giúp thiên đình tìm lại không khí vui vẻ cũng tốt, dù gì quan âm đại sĩ và ngọc đế hứa với Na Tra một lời ai cũng nhớ rõ

Đứng trước bờ suối mát mẻ bỗng dưng thấy một đám mây to lớn phía trên đầu chia làm ba hướng bay đi nhanh như gió Long Cơ và Thái Bình lần đầu tiên nhìn thấy, chứng kiến quá nhiều chuyện lạ nên hai người cũng chẳng thèm phản ứng

"Long Cơ, đám mây đó thật thú vị"

"Trong mắt ta không có gì thú vị bằng nàng"

Kéo ánh mắt Thái Bình tập trung nhìn vào bản thân Long Cơ không kiềm chế được đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên trán nàng, đời này đối với Long Cơ thật sự đáng sống khi có được tình yêu trọn vẹn từ Thái Bình, một tình yêu nàng không dám tin có ngày bản thân nắm trong tay hạnh phúc

Ôm lấy rồi đặt càm lên vai Long Cơ sau khi nhận được nụ hôn triều mến Thái Bình thấy được trước mắt như có ngàn nghìn con bướm đang bay, nàng hạnh phúc với mọi thứ hiện tại, kiếp này cứ ngỡ bất hạnh đến với bản thân nhưng nào nhớ đó chính là thử thách giúp nàng tìm được hạnh phúc, chỉ cần Long Cơ bên cạnh hạnh phúc luôn gọi tên Thái Bình.

-----@#$%------

Cuối cùng cũng hoàn thành, chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ, mình định viết 30 chương mà 3 chương cuối khó gộp lại thành 2 nên dừng ở con số chưa được ưng ý lắm.

Yêu ngẫu long và yêu mọi người, hẹn gặp lại. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me