TruyenFull.Me

Biblebuild Chuyen Doi Ta

"Thằng không cha không mẹ"

"Đồ mồ côi"

"Tránh xa nó ra, nó không có cha mẹ nên chắc chắn không được dạy dỗ đàng hoàng, đừng dây dưa với mấy loại người như vậy"

Những câu nói đó đã quá đỗi quen thuộc với tôi rồi, tại sao họ luôn chỉ tay vào mặt tôi mà chê bai rằng tôi là đồ thảm hại khi bị cả ba và mẹ bỏ. Ba mẹ tôi đã mất trong một vụ tai nạn, tôi được chuyển vào trại trẻ mồ côi ngay sau đó. Từ cấp 1 đến cuối cấp 2 tôi luôn bị cô lập, họ nói tôi là thứ tự kỉ, thứ bất hạnh

Họ đánh và chửi mắng tôi một cách khinh miệt, tại sao những chuyện này lại xảy ra với tôi chứ? Chỉ vì tôi là trẻ mồ côi thôi sao? Tính cách của tôi cũng từ đó mà thay đổi, tôi không còn là một cậu bé ngây ngô luôn mỉm cười với mọi người như trước nữa, giờ tôi là một người khá trầm tính và khép mình có lẽ là vì vậy mà tôi dường như chẳng có lấy nổi một người bạn

Cho đến một hôm, tôi được thầy chủ nhiệm thông báo nhận được học bổng vào một ngôi trường danh giá. Tôi thật sự đã rất vui vì đã thoát khỏi những tháng ngày bị bạo lực học đường. Nhưng tôi tính sao mà bằng trời tính được, ngôi trường đó vốn dĩ là dành cho những cậu ấm cô chiêu nên một đứa vừa nghèo vừa mồ côi như tôi bước vào nơi đó chắc chắn sẽ có chuyện xảy ra rồi

Ngay từ ngày đầu đi nhận lớp, tôi đã nhận được những ánh mắt khinh miệt từ bọn họ. Họ chỉ trỏ nói tôi như này như nọ. Tôi chỉ biết sợ hãi bất lực cúi gằm mặt xuống, tay bấu chặt vào cổ tay. Cố kìm lại những giọt nước mắt trên khóe mi, không được khóc nếu khóc ba mẹ tôi sẽ rất buồn. Nhưng rồi người đó xuất hiện, người làm cuộc sống của tôi đảo lộn lên

"Nè, thằng ngốc kia. Nghe nói mày là đồ mồ côi nghèo hèn may mắn vớ được xuất học bổng hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me