Bjyx Ngu Ngoc Va Mu Quang
Vừa đến bệnh viện Vương Nhất Bác liền được đặt lên giường đẩy nhanh về phía phòng cấp cứu . Bệnh viện gần nhất cũng chính bệnh viện tư nhân của Quách Thừa . Y khử trùng rồi nhanh chóng gọi người thêm trưởng các khoa vào phẫu thuật gấp . Tính mạng cậu hiện tại chính là ngàn cân treo sợi tóc . Thật sự là rất nguy cấp rồi không thể chậm trễ thêm một giây nào nữa .Vương Nhất Bác vừa được đẩy đi cấp cứu , Vương Vũ Hân đã thất thần như người vô hồn . Cô mơ mơ hồ hồ đi theo chiếc giường mà em trai mình năm trên đó , rồi nhìn nó khuất bóng sau cánh cửa phòng phẫu thuật . Vương Vũ Hân một thân ướt đẫm máu của cậu mệt mỏi ngả người , ngồi lên dãy ghế ngoài hành lang . Mò mẫm trong túi áo tìm lấy gói thuốc quen thuộc ra để giải tỏa sầu muộn . Đôi bàn tay run rẩy châm rồi nâng điếu thuốc lên môi .Cô không được khóc ! Không được phép yếu đuối !Cô phải thật mạnh mẽ để bảo vệ cho cậu . Vương Vũ Hân cố gắng khống chế cảm xúc , không để những tiếng khóc nghẹn ngào bật ra khỏi miệng , đôi môi bị cô cắn đến bật máu . Tim cô đau quá ...Nhất Bác ... Nhất Bác à ! Chị sai rồi !Nếu lúc rời đi chị mang em theo có phải bây giờ em vẫn còn mạnh khỏe đúng không ?Cảm giác đau khổ , bất lực từng chút giằng xé trái tim cô . Linh hồn cô như rơi vào một khoảng không vô định . Bỗng tiếng bước chân vang lên thu hút sự chú ý của cô . Thì ra là Tiêu Chiến . Hàn Canh lúc này vẫn đang dưới tầng để xe chưa lên . Hiện tại trên hành lang vắng lặng chỉ còn Vương Vũ Hân và Tiêu Chiến .Cô nhìn sang đáng giá hiện trạng của anh một chút , ánh mắt chẳng chứa tí cảm xúc nào chỉ hiện rõ sự trống rỗng vô hồn . " Anh muốn gì nữa đây Tiêu Chiến ? "Giọng cô khản đặc run run lên tiếng ." Anh thật sự không liên ... "Tiêu Chiến quay sang vội giải thích lại thấy cô đưa ngón trỏ lên miệng lắc đầu . Tay lấy từ túi áo ra bút ghi âm Hàn Canh đưa cho . Từ từ tua đến đoạn xuất hiện giọng của Tiêu Chiến . Cô vươn ánh mắt thất vọng nhìn anh . " Coi như vừa nãy tôi không tính với anh . Vậy chuyện này là sao ? Chẳng phải anh chỉ cần anh nói giúp một tiếng là được sao ? Ông ta chỉ muốn khiến quan hệ giữa anh và Nhất Bác càng tệ hơn thôi . Sao anh không hiểu vậy hả ? IQ anh đâu có thấp ? Anh nghĩ gì vậy hả Tiêu Chiến ? "Càng nói Vương Vũ Hân càng tiến đến gần anh , cô dần xách cổ áo anh lên . Vẻ mặt không thể nào tệ hơn . " Anh có bao giờ ưa thằng nhóc đó à ? "Tiêu Chiến thấy sắp bị ăn đánh đến nơi vẫn không sợ , cứng mồm cứng miệng tiếp tục cãi . " Không cần ông nội nói anh vẫn sẽ ... "" Vũ Hân !!! "* bốp *Hàn Canh từ bên trong thang máy đi ra nhìn Tiêu Chiến bị cô xách cổ áo lại hốt hoảng chạy đến . Nhưng chưa kịp cản thì anh đã bị cô đấm một cú , đập người vào bức tường đằng sau . Máu từ khóe miệng anh trào ra . Hàn Canh hốt hoảng chạy đến ý định đỡ anh . Nhưng anh lại xua tay ý nói không cần . Tiêu Chiến không biết sợ mà còn cười cợt nhả vừa đứng dậy vừa nói ." Thằng nhóc đó chết đi là tốt nhất . " Vương Vũ Hân chịu không nổi khiêu khích của anh liền lao lên nhưng lại bị Hàn Canh kiềm lại . Hắn vừa cản Vương Vũ Hân đang phát điên vừa nói vội với Tiêu Chiến ." Cậu ngậm họng rồi cút nhanh lên đi nếu không muốn chết . Vũ Hân vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đâu . "Tiêu Chiến nghe thấy nhếch mép rồi cũng cà lơ phất phơ đứng dậy ý định đi băng bó vết thương nhưng lại bị Vương Vũ Hân ngăn lại , muốn tiếp tục đánh cho anh một trận . Nhưng bước giữa chừng lại nghe tiếng của phòng cấp cứu mở ra . " Vương ... Vương tổng . Viện trưởng nói tiểu thiếu gia đang cần máu gấp nhưng vừa nãy máu AB của bệnh viện đã bị sử dụng hết . Ai có nhóm máu AB làm ơn nhanh chóng đi hiến máu . "" Lấy của tôi . "Cô nghe thấy chuyện liên quan đến tính mạng em trai mình mới mới dần bình tĩnh lại , nhanh chóng nói . " Vâng vậy mời ngài đi theo tôi xét nghiệm hiến máu . "Vương Vũ Hân đi theo nữ y tá kia rời khỏi đó lướt ngang không quên lườm Tiêu Chiến một cái . " Tiêu thiếu cậu đúng là phước lớn mạng lớn mà . Người khác có lẽ đã bị Vương tổng bắn cho một viên chết tươi rồi ấy chứ . "Hàn Canh ngồi lên ghế hướng mắt về phía Tiêu Chiến nói . " Không cần anh quan tâm nhưng tôi chính là mạng lớn nhưng phước không lớn nha . "Thái độ bất cần của Tiêu Chiến vẫn như cũ để yên cho nữ y tá vừa mới gọi đến băng bó vết thương . " Ồ . Yêu cầu của cậu cao thế ? Thân là con cháu Tiêu gia , còn có thanh mai trúc mã là Vương tổng và tiểu thiếu gia cậu còn đòi gì nữa ? " " Anh sẽ không bao giờ hiểu được tôi đâu . Tuy đếch có lý do nhưng tôi vẫn ghét thằng nhóc chết bầm đó . "" Hừ . Tùy cậu nhưng tôi nghĩ cậu ngậm miệng được rồi đó Vương tổng về rồi . "Hắn hất cằm về phía thang máy . Vương Vũ Hân đang tiến về với vẻ mặt hết sức mệt mỏi . " Hân không sao chứ ? ''" Không sao , vẫn ổn . "Vương Vũ Hân 2 tay xỏ túi bước đến lơ đi Tiêu Chiến vẫn còn ngồi ở đó . Thả thân lên hàng ghế chờ đợi ." Hân Nhi chợp mắt chút đi 2 ngày rồi em chưa có ngủ đấy . "Vương Vũ Hân nghe thấy suy nghĩ gì đó một lát cũng gật đầu . Khoanh tay lại chợp mắt 1 chút . Người khác nhìn vào chắc chắn sẽ trách cô làm chị tại sao lại vô tâm , để em mình bị thương đến mức đó nhưng bản thân lại bình tĩnh chợp mắt . Nhưng đâu ai biết bên ngoài cô luôn tỏ ra cứng rắn như vậy mà bên trong tim cô đau như muốn vỡ nát . Ai lại có thể nhắm mắt làm ngơ khi em mình như thế chứ ? Tiêu Chiến bên kia băng bó xong rồi thanh toán sau đó cũng bỏ đi không quan tâm lấy cậu dù chỉ 1 chút . Gần 6 tiếng sau , Quách Thừa trở ra . Nhìn cô ánh mắt trốn tránh nói . " Trên người Nhất Bác có ít nhất gần 20 vết thương lớn nhỏ khác nhau nhưng may mắn không bị nhiễm trùng . Gân chân đã bị cắt đứt , mắt bị bỏng acid nhưng nồng độ không quá cao nên tao nghĩ vẫn còn khả năng cứu được . Về chân tao sẽ liên lạc với bác sĩ có tiếng ở Đức còn mắt thì ... "" Còn mắt thì sao ? "" Cần tìm giác mạc phù hợp mới có thể phẫu thuật . Nhưng giác mạc phù hợp với thằng bé rất khó tìm ... Tao nghĩ chỉ có người trong nhà mày mới có thể hiến cho thằng bé . Nói trước nếu người đó là mày tao sẽ không chấp nhận dù cho chỉ là 1 bên mắt . "Quách Thừa nói rồi đi về phía phòng chăm sóc đặc biệt mà cậu vừa được đẩy vào . " Canh ca . Ca hiểu rồi chứ ? "" Ừ . Dù sao cũng phải vào nhìn Nhất Bác một cái rồi hẳn đi . "Vương Vũ Hân không nói gì gật đầu một cái rồi bước vào . Vương Nhất Bác nằm trên giường xung quanh toàn là dây truyền nước , máy móc các thứ . Cậu yếu đến mức phải dùng máy thở mới có thể miễn cưỡng sống sót . Bàn tay cô nắm chặt đến mức móng tay ghim vào đến bật máu ." Xin lỗi em chị hai đến trễ rồi . Chị sẽ bắt bọn người kia phải trả giá ... "Nắm lấy bàn tay bị băng bó và dây máy chằng chịt kia Vương Vũ Hân khẽ nói . Vuốt ve gương mặt cậu rồi bước ra khỏi phòng . " Tao đi đây . Ở đây chăm sóc thằng bé cẩn thận . "Vương Vũ Hân vỗ vỗ vai Quách Thừa rồi đi ra khỏi phòng nhưng lại bị y cản lại ." Tao đi với mày . "" Ở lại chăm sóc Nhất Bác đi . "Cô nhàn nhạt nói đẩy tay Quách Thừa sang một bên tiếp tục đi . " Nhất Bác hiện tại cần tịnh dưỡng không cần sự có mặt của tao . "Vai bị Quách Thừa ghì lại làm sự tức giận của cô như bùng nổ . Hét vào mặt y . " Tao nói mày ở lại canh chừng Nhất Bác không nghe à ? "" Tao đếch nghe đấy rồi thế nào ? Tao không thể tin Canh ca có thể cản mày được . Nên nhớ ông ta còn nắm giữ bí mật cái chết của chú Vương và cả ba của Tiêu Chiến . Mày muốn em mày hạnh phúc thì bình tĩnh lại đi ! "Quách Thừa không chịu thua vừa nói vừa lắc vai cô . Thấy cô im lặng không trả lời y mới chầm chậm nói . " Bình tĩnh lại đi . Tao biết nhìn Nhất Bác như vậy mày đau thế nào nhưng không thể hành động tùy tiện được . "" Sao mày biết tao không bình tĩnh ? "" Nhìn vào mắt mày là hiểu rồi . Chơi với nhau bao năm mày tưởng mày giấu được tao à ? Với lại tao từng học qua khóa tâm lý tội phạm mà . Mấy cái này dễ . "" Tao quên mất vụ này ha . Muốn đi cùng thì nhanh chân đi . "Vương Vũ Hân có lẽ đã quên mất Quách Thừa phải học trên trời dưới biển đủ thứ mới có thể có bằng tiến sĩ ngành y của trường đại học Havard danh giá .Nói rồi cô bỏ ra ngoài trước , Quách Thừa liền nhanh chóng chạy theo sau . Ra khỏi thang máy xe đã được Hàn Canh chạy trước sảnh . Hai người lên xe rồi hắn cũng nhanh chóng đạp ga hết tốc về Vương gia . " Về " nhà " nào ! "Vương Vũ Hân nói rồi cười cười làm người khác thấy lạnh sóng lưng . Quách Thừa ngồi cạnh cũng đã hiểu ý cô muốn gì .Có lẽ bây giờ người Vương gia vẫn chưa hay biết rằng ...Ác mộng của Vương gia sắp về rồi !____________________Đọc nhớ vote cho Hân nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me