TruyenFull.Me

Bl Han Dash

"Vai thế nào?"

"Vẫn có thể chịu đựng được ạ."

"Ừ. Thật sự đã vất vả rồi. Về Seoul đi bệnh viện ngay nhé."

Trong khi Jae Kyung cùng giám định viên vào nhà vệ sinh để nộp mẫu kiểm tra Doping lần cuối thì Ji Heon chờ ở trước bốt kiểm soát Doping.

Có lẽ vì vòng tuyển chọn vừa mới kết thúc nên hành lang vô cùng hỗn loạn. Trong khi đó, tại khu vực quản lý cuộc thi ngay bên cạnh bốt Doping, vì là nơi dự kiến diễn ra buổi họp báo đơn giản cho các tuyển thủ được chọn đại diện tham dự Olympic nên các phóng viên liên tục tới lui và rất bận rộn.

Dường như Ủy ban muốn bằng mọi cách yêu cầu Jae Kyung tham dự họp báo. Trưởng nhóm Lee đã tuyên bố vắng mặt rõ ràng vào ngày hai trước rằng 'Tuyển thủ Kwon Jae Kyung phải đến bệnh viện ngay khi vòng tuyển chọn kết thúc, không có thời gian, thật sự xin lỗi', khi đó, họ chỉ nói đại rằng 'Ừ ừ, được rồi, tôi hiểu rồi, đương nhiên phải đi bệnh viện chứ', nhưng đến giờ lại tiếp cận Ji Heon.

"Trả lời vài câu hỏi của phóng viên một lát không được sao? Thật sự chỉ một lát thôi. Không lâu đâu."

"Chúng tôi phải lập tức đến bệnh viện ạ."

"Ầy, họp báo không tới 1 tiếng đâu. Bây giờ đi hay là 1 tiếng sau đi đi nữa cũng đâu khác gì. Đâu phải tình huống cấp cứu ngay lập tức. Tôi thấy lúc nãy rất khỏe mạnh mà."

Người quản lý công khai thuyết phục tham dự. Ji Heon tức giận đến mức vô thức nghiêm mặt.

"Phó Giám đốc, nếu người đó là con trai của mình, ngài có nói như thế không ạ?"

Người quản lý có vẻ sợ hãi nên vỗ nhẹ và nói "Ầy, cái người này. Sao lại nói như thế. Làm tôi buồn đấy." Ji Heon khó khăn kìm nén ý muốn chửi rằng 'Giờ đó là lời ai mới nên nói đây' rồi điềm tĩnh nói.

"Vậy nên hãy để chúng tôi đi ạ. Tuyển thủ Kwon Jae Kyung hiện giờ thật sự rất không khỏe."

Tới khi anh nói không thể để muộn thêm nữa thì người quản lý mới tỏ vẻ nghiêm trọng nói "À, vậy sao?"

"Vậy phải đi chứ. Mau đi đi, cẩn thận nhé."

"Vâng. Xin lỗi ngài."

Ji Heon lịch sự xin lỗi lần nữa.

Anh vừa chào người quản lý xong thì Trưởng nhóm Lee và Trưởng ban Yoon nói rằng sẽ xuất phát trước và rời đi. Và rồi Jae Kyung nhanh chóng quay lại. Bên cạnh Jae Kyung, giám định viên đi cùng cậu vào nhà vệ sinh, đang lắc đầu với biểu cảm như muốn nói dù nhìn bao nhiêu lần vẫn không thể thích ứng được. Ji Heon cố không chạm mắt với giám định viên và cùng Jae Kyung bước vào bốt Doping.

Jae Kyung nộp mẫu và ký tên vào tài liệu đồng ý kiểm tra Doping rồi quay đi.

"Em vất vả rồi."

"Anh cũng vậy."

Hai người ăn mừng vì cuối cùng đã kết thúc 'hoàn toàn' vòng tuyển chọn thứ 2 và bước ra khỏi bốt Doping thì ngay lúc đó.

"Ơi ơi, Trợ lý Jung, chờ chút."

Nghe thấy tiếng gọi mình gấp gáp, Ji Heon quay lại hỏi "Vâng?" Giám đốc Choi của Ủy ban đang ở trong bốt vẫy tay gọi.

"Cậu ở lại đây."

Ji Heon bảo Jae Kyung chờ ở hành lang và một mình anh quay lại vào trong bốt.

"Giám đốc, có chuyện gì sao?"

"Ờ, chuyện đó, cái đó."

Giám đốc Choi ngập ngừng nói với biểu cảm khó xử.

"Cái đó, có vẻ phải làm vài xét nghiệm."

"Chúng tôi mới vừa nộp mẫu rồi."

"Không, không phải Kwon Jae Kyung, mà là Trợ lý Jung."

"Vâng? Tôi sao?"

Ji Heon mở to mắt hỏi lại.

"Ừ, chuyện đó, hiện tại có tuyển thủ khác kiến nghị."

Giám đốc Choi vẫn khó xử nói.

"Kiến nghị gì... thế ạ?"

Khi Ji Heon nghi ngờ hỏi thì Giám đốc Choi quay nhìn xung quanh một lát rồi khẽ đến gần Ji Heon và thấp giọng nói.

"Trước đó, tôi có điều hỏi cậu, Trợ lý Jung là Omega đúng chứ?"

"Vâng...?"

Ji Heon vô thức cứng đờ mặt.

"Đột nhiên sao ngài lại hỏi thế? Nó có liên quan gì đến tình huống này?"

"Cái đó..."

Giám đốc Choi nhìn phía sau với gương mặt khó xử. Trước biểu cảm yêu cầu trực tiếp giải thích của ông ấy, Kim Ki Suk, người đang nói chuyện cùng các nhân viên của Ủy ban với vẻ mặt nghiêm trọng, đã lập tức hét lớn lên.

"Xin lỗi, Trợ lý Jung. Vì chúng tôi cần phải kiểm tra lượng pheromone tiết ra."

Trong nháy mắt, ánh mắt của tất cả mọi người trong bốt đều đổ dồn về Ji Heon.

"Ôi thôi chết."

Kim Ki Suk dùng tay che miệng như thể đã phạm sai lầm, rồi nhanh chóng tiến lại gần Ji Heon và nói.

"Tôi xin lỗi, Trợ lý Jung. Tôi vội quá nên lớn tiếng... A, làm sao đây."

Kim Ki Suk liên tục cúi đầu rồi lại nhờ vả với giọng điệu khiêm tốn.

"Vì phải kiểm tra lượng pheromone tiết ra nên mong cậu hãy làm xét nghiệm."

"Tại sao tôi phải làm?"

Ji Heon hạ giọng hỏi.

"Tuyển thủ của chúng tôi hiện tại do tình hình nên đã ngưng dùng thuốc kháng pheromone. Nhưng trong trận đấu hôm nay đã phản ứng với pheromone,"

"Vâng, tôi hỏi nhưng sao nhất định phải là tôi làm xét nghiệm?"

Ji Heon ngắt ngang lời Kim Ki Suk và hỏi.

"Anh có biết không thể đơn phương yêu cầu tôi xét nghiệm chỉ với lý do tôi là Omega được không."

"Tất nhiên tôi biết."

Kim Ki Suk gật đầu thật mạnh.

"Chúng tôi cũng tuyệt đối không vì lý do Trợ lý Jung là Omega mà bảo cậu làm xét nghiệm."

Đây rõ ràng là kỳ thị, tôi cũng biết điều đó. Kim Ki Suk liên tục gật đầu. Ji Heon vừa tưởng tưởng mình thổi bay cái cằm đó vừa hỏi.

"Vậy tại sao lại yêu cầu tôi xét nghiệm."

"Tôi nghĩ điều đó là cần thiết cho tình huống đó."

"Tình huống sao?"

Ji Heon nheo mắt.

"Vâng."

Lần này Kim Ki Suk cũng gật đầu thật mạnh.

Và rồi,

"Trợ lý Jung, ngay trước trận đấu, cậu đã ở phòng triệu tập đầu tiên."

"......."

"Theo lời tuyển thủ thì cậu ấy đã cảm nhận được phản ứng pheromone lần đầu là trong lúc chờ ở phòng triệu tập đầu tiên."

Ji Heon bỗng chốc nhận ra. Lý do mà cả hôm nay Kim Ki Suk rất nhàn nhã. Lý do mà anh ta hào hứng và vênh váo ngay từ trước khi bắt đầu trận đấu.

"Theo tôi biết thì trong số các tuyển thủ tham gia 400m hỗn hợp hôm nay không có ai là Omega cả. Tôi thì là Beta. Vậy nên, khi nghĩ đến khả năng còn lại thì đã đến đây. Tôi tuyệt đối không yêu cầu xét nghiệm chỉ với lý do Trợ lý Jung là Omega."

Vậy ra điều họ nhắm tới không phải là kết quả Doping của Jae Kyung. Và tất nhiên cũng không phải che giấu việc dùng thuốc của Han Yoo Sung.

"Thật ra, cho tới tận khi nãy, tôi vẫn không nghĩ Trợ lý Jung là Omega. Vì cậu chưa từng công khai bản chất mà, đúng không?"

Thứ mà Kim Ki Suk nhắm tới chính là anh. Anh ta viện cớ cho thành tích kém cỏi của Han Yoo Sung là do phản ứng pheromone, và lợi dụng phía quản lý Doping để đổ trách nhiệm đó lên người anh. Nếu làm xét nghiệm tại chỗ thì có thể sẽ dùng thiết bị có ở bốt Doping và người tiến hành xét nghiệm cũng vậy. Chắc hẳn họ đã câu kết trước để ngụy tạo lượng pheromone. Dù cho có dùng Chip hay là thuốc ức chế pheromone đi nữa thì đương nhiên vẫn có một lượng nhỏ pheromone được tiết ra, vậy nên chỉ cần thay đổi vài con số để làm thành một chỉ số vừa đủ là được.

"Lẽ ra phải xác nhận bản chất rồi mới nhờ cậu làm xét nghiệm nên tôi xin lỗi vì làm sai trình tự. Nhân tiện, tôi đã lưỡng lự khi yêu cầu xét nghiệm nhưng thì ra cậu thật sự là Omega. Trông cậu không giống thế."

Ngay cả khi một cuộc tái xét nghiệm được tiến hành do khiếu nại và được đưa ra phân xử thì khi đó, người ta vẫn không hề quan tâm đến kết quả, mà chỉ nhớ một điều rằng phía Kwon Jae Kyung đã nhận khiếu nại vì gây cản trở đến trận thi đấu của tuyển thủ khác bằng hành động được nghi ngờ là cố ý ở vòng tuyển chọn thứ 2. Và còn là hành động lén lút sử dụng bản chất và pheromone. Thật xấu xí biết bao nhiêu.

"Nào, giờ cậu đã biết lý do tôi yêu cầu cậu làm xét nghiệm rồi phải không?"

Nhìn Kim Ki Suk vừa nói vừa ra vẻ hết sức lịch sự, Ji Heon thậm chí còn không nổi giận mà chỉ cảm thán. Làm thế nào mà lại thông minh theo hướng tệ hại thế này.

Việc họ đăng báo chuyện Han Yoo Sung ngưng dùng thuốc kháng pheromone là để lót đường cho hôm nay. Việc vào phòng triệu tập đầu tiên cũng không phải để xem xét tình trạng của Han Yoo Sung, mà là để lôi kéo anh vào. Vì nếu nhìn thấy ngay trước mắt thì sẽ không chịu nổi nếu không đi theo.

Anh bỗng nhớ lại mặt Han Yoo Sung đỏ bừng và đổ mồ hôi trong thời gian diễn ra cuộc đấu khẩu giữa Jae Kyung và Kim Ki Suk. Anh cứ tưởng do bị phơi bày việc lập kỷ lục là giả, nhưng không phải thế, mà khi đó cậu ta đang trải qua phản ứng pheromone. Nếu dùng thuốc kích thích thì có thể sẽ bị dính Doping nên chắc là cậu ta đã tiếp xúc với Omega khác ngay trước đó rồi nên gây phản ứng pheromone một cách thật tự nhiên. Trong tình trạng đó mà cậu ta chịu đựng ở phòng triệu tập 20 phút và cuối cùng là tham gia trận đấu.

"Không, nhưng chuyện đó, không phải Trợ lý Jung đang dùng Chip à?"

Có lẽ vì thấy tiếc cho Ji Heon, người bất ngờ chịu sự nhục nhã, nên Giám đốc Han muộn màng chen vào lần nữa.

"Nếu đặt Chip thì không tỏa pheromone mà. Tôi hiểu sai ư?"

Trước lời nói của Giám đốc Han, khóe miệng của Kim Ki Suk nhếch lên. Ji Heon biết ý nghĩa của nụ cười đó. Và quả nhiên, Kim Ki Suk lên tiếng với giọng cường điệu.

"Nghĩ lại thì, nếu đang sử dụng Chip thì có thể kiểm tra lượng bài tiết pheromone thông qua ứng dụng được liên kết. Nếu cậu thấy xét nghiệm bất tiện thì xác nhận bằng cái đó cũng được."

Kim Ki Suk giả vờ rộng lượng rồi hỏi Ji Heon lần nữa.

"Trợ lý Jung, cậu có cài ứng dụng không?"

Ji Heon nhịn cười và cố tình đáp trả một cách gay gắt.

"Tại sao tôi phải cho anh biết tới cả cái đó?"

"Vậy chỉ cần xét nghiệm là được."

"Nếu tôi nói không muốn làm cả hai thì sao."

"Trợ lý Jung, bây giờ chúng tôi đã khiếu nại chính thức lên ban quản lý cuộc thi và yêu cầu tiến hành xét nghiệm."

Kim Ki Suk vẫn nói với giọng điệu tử tế.

"Ban quản lý cuộc thi đã đánh giá rằng khiếu nại và yêu cầu của chúng tôi là thích đáng nên đang nhờ Trợ lý Jung làm xét nghiệm. Cậu có quyền từ chối nhưng nếu như thế thì chúng tôi không còn cách nào khác ngoài việc khiếu nại lên cơ quan có thẩm quyền cao hơn. Lý do gì mà cậu lại khiến chuyện trở nên phức tạp thế. Chúng tôi cũng vì nghĩ cho lập trường của Trợ lý Jung mà đã định kết thúc bằng việc xác nhận trên ứng dụng, thay vì xét nghiệm máu."

Trước miệng lưỡi của Kim Ki Suk, Giám đốc Han cố an ủi rằng "Ừ, ừ, chỉ cần đưa ứng dụng ra rồi kết thúc. Trợ lý Jung cũng thấy khó chịu trong tình huống thế này mà."

Ji Heon tặc lưỡi, tỏ vẻ khó chịu nhưng cuối cùng, vẫn trả lời như thể miễn cưỡng.

"Tôi không cài ứng dụng ạ."

"Tại sao?"

"Vì tôi không dùng Chip."

Những người đang nín thở, dõi theo tình hình, đồng loạt nhốn nháo. Ngay cả những người vừa nãy còn nhìn Kim Ki Suk với ánh mắt chỉ trích thẳng thừng cũng nhìn chằm chằm Ji Heon như muốn hỏi 'Ý gì vậy hả?' Dù không nói ra nhưng có vẻ mọi người đều đang dõi theo với sự khó chịu vì nghĩ rằng phía Kim Ki Suk lợi dụng việc Ji Heon là Omega để hạ nhục Ji Heon một cách tinh vi. Nhưng khi Ji Heon nói rằng không dùng Chip, họ đã thay đổi theo hướng 'Ơ kìa...? Thực sự có gì à?'

Thì ngay lúc đó.

"Có chuyện gì vậy?"

Như thể cảm nhận được bầu không khí đáng ngờ trong bốt, Jae Kyung chen qua đám đông và tiến lại gần.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me