CHAP 28
- Luôn luôn là vậy. Nếu nhìn thấy Omega thì em sẽ thấy hơi ngứa ngáy nơi ngực. Tất nhiên, mỗi lần như thế, vì em không giữ đối phương lại rồi hỏi có phải là Omeaga không nên em không thể nào chắc chắn 100% được. Thật ra trong số đó, cũng có thể là Alpha hoặc là Beta. Nhưng cho tới giờ, em luôn luôn đúng.- Nhìn anh, em cũng thấy vậy ư.- Ừ. Vậy là đúng? Hay không đúng? Vì cứ liên tục nhìn nên em càng hứng thú hơn.Việc điều đó vẫn còn đọng lại trong ký ức cho tới tận bây giờ không chỉ là do cách diễn đạt mới lạ, mà còn do chính tình huống đó nó cực kỳ ấn tượng với anh.Dù có Chip ngăn chặn tiết pheromone nhưng cô vẫn nhận ra anh là Omega. Việt một điều như thế có khả năng xảy ra còn hơn cả ngạc nhiên mà đến mức khá sốc.Nếu là bây giờ thì anh sẽ nói 'Sao? Có vấn đề gì à?'. Không phải có vài Alpha dù lượng pheromone rất nhỏ cũng sẽ phản ứng sao, tùy theo mỗi người mà độ nhạy cảm với pheromone khác nhau và đương nhiên mức độ phản ứng cũng sẽ khác, nên anh sẽ không để tâm và cứ thế cho qua.Tuy nhiên, lúc đó không được tốt lắm. Anh chỉ ngạc nhiên và bối rối.Thật ra cho tới lúc đó, Ji Heon vẫn sống mà không có cảm giác thật lắm việc mình là Omega. À không, nói đúng hơn thì anh không cảm nhận được đặc tính của một Omega.Không chỉ mình Ji Heon là thấy như thế. Ngày nay, điều đó là bình thường. Không giống như những người trước đây nhận ra việc mình là Omega sau khi trải qua kỳ động dục đầu tiên cùng với các đặc tính giới thứ 2, ngày nay, từ khi học tiểu học, nếu làm kiểm tra và ra kết quả Omega thì họ sẽ được đặt Chip ngay tại chỗ.Vì ngăn chặn việc sản sinh pheromone nên tất nhiên cũng không có chuyện trải qua kỳ động dục, cũng không có chuyện các Alpha ngửi được mùi hương và lao vào hỏi 'Cậu là Omega phải không'. Và vì tử cung trong bụng không thể kiểm tra chính xác bằng mắt nên việc đó càng không cần bàn tới.Vì vậy, việc không thể tự nhận thức mình là Omega nên sau này khi có người yêu hoặc bạn đời, nếu loại bỏ con Chip với lý do mang thai hay gì khác, thì tới lúc đó họ mới trải qua kỳ động muộn đầu tiên.Cho nên đã có phân tích cho rằng di chứng của kỳ động dục đầu tiên ở hiện tại nghiêm trọng hơn nhiều so với ở quá khứ. Do độ hiểu biết của mọi người tăng cao và có nhiều người có trình độ cao nên họ có khuynh hướng không thể chấp nhận sự thật này của bản thân, dù cho đầu óc họ hiểu điều đó.Dù gì đi nữa thì con người có thể làm tới mức đó sao, người khác thì không biết, nhưng còn tôi thì không, những người có suy nghĩ không đời nào lại như thế thì sẽ càng thấy xấu hổ sau khi trải qua 'tình trạng nơi lý trí bay đi, chỉ còn lại bản năng'. Đặc biệt, kỳ động dục đầu tiên càng đến muộn thì độ sốc càng lớn, trong những trường hợp nghiêm trọng cũng có thể xảy ra cả triệu chứng trầm cảm, đến mức trong vài năm gần đây, các phòng khám tư vấn chuyên môn mọc lên như nấm.Tóm lại, những người khác thì là vậy, còn Ji Heon do ngay từ đầu đã không có ý định sinh con nên anh cũng không có ý định tháo Chip ra. Nếu vậy thì anh tin rằng cả đời anh sẽ không có chuyện trải qua kỳ động dục và cuối cùng, cho tới lúc chết, anh sẽ không bao giờ trải qua các đặc tính của một Omega. Hơn nữa, vì quá khác biệt với suy nghĩ bình thường của mọi người về Omega nên cũng sẽ không có chuyện anh trở thành con mồi của mấy tên kì thị thiếu văn minh. Vậy nên anh đã sống và tin rằng 'Nếu ở mức độ này thì không có gì quá khác biệt với Beta'.Tuy nhiên, khoảnh khắc anh nghe những lời của người bạn gái, anh nhận ra niềm tin đó chỉ là lầm tưởng của bản thân.Dù có gắn Chip thì Alpha vẫn có thể nhận ra Omega. 'Omega dù có giấu thế nào đi nữa thì cuối cùng vẫn là Omega sao, tuyệt đối không thể thoát khỏi việc là đối tượng tình dục của Alpha sao, trong thời đại y học phát triển đến mức này nhưng vẫn không thể làm gì việc đó được sao', giống như việc con người không thể thoát khỏi trọng lực, anh không thể dừng lại những suy nghĩ u uất đó. Càng xem nó như một việc không liên quan gì đến mình trong thời gian dài, thì anh càng sợ hãi, và dù làm thế nào cũng chỉ có suy nghĩ tiêu cực.Cho nên, rất khó để anh đối xử với bạn gái giống như trước và cuối cùng họ đã chia tay không lâu sau đó. Rồi khi thời gian qua đi, cú sốc ban đầu biến mất, thay vào đó, suy nghĩ chống đối kỳ lạ xuất hiện.Thật sự là như thế sao. Alpha và Omega cuối cùng vẫn thu hút lẫn nhau, bất kể pheromone ư. Ji Heon đặt nghi vấn trước khái niệm vô cùng cơ bản này, và đồng thời nảy sinh mong muốn phủ nhận và xác nhận nó cùng một lúc.Đó cũng là khoảng thời gian anh bắt đầu lui tới quán bar và club. Bỏ qua chuyện hẹn hò nghiêm túc, thỉnh thoảng anh ra ngoài và ngủ với những người mình gặp khi đó. Nếu một người con trai có hảo cảm và tiếp cận anh thì đa phần anh đều không từ chối, thay vào đó, sau khi hành sự xong, anh luôn hỏi thử. Họ là Alpha, Beta hay là Omega. Và hầu như đều là Beta. Đôi khi cũng có Omega nhưng Alpha hầu như là không. Trong số những người con trai anh từng gặp khi đó, chỉ có đúng 2 người.Dù vậy, nếu hỏi có gì khác khi làm tình với 2 Alpha đó không thì thật ra không có gì cả. À, một người thì trong suốt quá trình làm tình cứ liên tục nói 'Sướng quá, lần đầu thấy sướng thế này, thực sự phát điên mất'. Tuy nhiên, chỉ là thuận theo bầu không khí mà nói thôi. Chắc là ngủ với ai, anh ta cũng nói thế.Cuối cùng, từ những trải nghiệm lúc đó, Ji Heon chắc chắn biết được duy nhất một điều. Rằng chắc chắn anh thích hợp bị đâm hơn là đâm người khác, thế thôi.*****Trực thuộc Nhóm Quản lý phụ trách Kwon Jae Kyung, một trong những công việc quan trọng nhất được giao cho Ji Heon không gì khác, chính là hỗ trợ huấn luyện. Hỗ trợ huấn luyện có nghĩa là chăm sóc và chịu trách nhiệm tất cả các việc lặt vặt để tuyển thủ có thể tập trung vào huấn luyện, nói thẳng là sai vặt. Trong ngành thường gọi là Sidabari (tiếng Hàn hóa từ tiếng Nhật, là một từ lóng, có nghĩa là những người cấp dưới làm việc vặt cho cấp trên hoặc chủ), được xem là công việc quan trọng, thường do người chức thấp trong nhóm hoặc do người mới đảm nhận.Và người duy nhất là thành viên nhóm phụ trách Kwon Jae Kyung được SPOIN thành lập gấp rút là Trợ lý Jung Ji Heon, nên đương nhiên đảm nhiệm việc hỗ trợ huấn luyện cũng là Trợ lý Jung Ji Heon. Tất nhiên dù là hỗ trợ huấn luyện, nhưng do Jae Kyung không phải kiểu người sai này sai kia ở nơi huấn luyện, nên thực tế công việc của Ji Heon chỉ là làm tài xế lái xe.Vào buổi tập sáng, Jae Kyung sẽ tập 1:1 với huấn luyện viên chuyên nghiệp được cậu thuê riêng, anh ở ngay bên cạnh và giúp đỡ việc huấn luyện. Ngày đầu, anh ở bên cạnh dõi theo việc huấn luyện khoảng 15 phút và may mắn thay là huấn luyện viên thấy cực kì khó chịu."A, cậu trợ lý. Nếu cậu bên cạnh nhìn như thế thì tôi thấy áp lực lắm, giống như đang bị giám sát vậy. Đừng như vậy, thà là cậu đến đây và tập cùng Jae Kyung đi. Cậu phải tăng chút cơ lên."Thậm chí, huấn luyện viên còn xắn ống tay lên và nói như thế, khiến Ji Heon ra khỏi phòng tập và không lên lại tầng 3 nữa. Nhờ vậy mà trong suốt buổi sáng, anh có thể làm việc bằng notebook một cách thoải mái ở sảnh.Khi buổi tập của Jae Kyung kết thúc, anh cùng cậu và huấn luyện viên, 3 người đi ăn trưa. Vì xung quanh phòng gym không có nhà hàng nào nên họ đã quyết định đến cửa hàng thức ăn nhanh gần khu đó. Dù hai mắt huấn luyện viên đang mở to, Jae Kyung vẫn không do dự, gọi món trong thực đơn chỉ gồm sự kết hợp giữa đường + chất béo như kem hoặc Oreo lắc. Nhìn thấy việc huấn luyện viên dù có nhìn thấy nhưng chưa từng cằn nhằn lần nào, thì có vẻ họ đã thống nhất trước là không đụng vào chế độ ăn của cậu.Thật ra, với trường hợp của Jae Kyung, chế độ ăn không có ý nghĩa gì cả. Không chỉ một mình Jae Kyung, mà đa phần các tuyển thủ bơi lội đều như thế. Bơi lội vốn tiêu tốn lượng calories vô cùng lớn nên họ phải ăn rất nhiều mà không tính toán tỉ lệ bột đạm béo. Một ngày dù có ăn 7-8000 calories, cân nặng vẫn giảm chứ không hề tăng. Tuy nhiên, có vẻ sau khi ăn xong 2 tiếng, Jae Kyung sẽ phải xuống nước nên cậu chỉ ăn trưa nhẹ và sẽ ăn nhiều vào bữa tối.Ăn nhẹ ở đây theo tiêu chuẩn của Jae Kyung có nghĩa là 3 set BigMac, 1 burger gà cay, 10 miếng gà Nugget và 1 món lắc hoặc kem. Nhưng nhìn việc cậu bỏ một cola ra khỏi set và để lại một nửa khoai tây chiên thì có vẻ cậu đang chú ý đến lượng đường và tinh bột mà mình hấp thụ. Dù có làm vậy thì tại thời điểm cậu gọi kem và món lắc, tất mọi việc đều đã trở nên vô ích.Ăn xong, nghỉ ngơi một chút rồi bắt đầu huấn luyện buổi chiều tại bể bơi lúc 3 giờ.Vai trò của Ji Heon cũng không khác gì trong buổi huấn luyện chiều. Ngoài lúc đo thời gian vòng đua (laptime) theo yêu cầu của Jae Kyung, thì tất cả những gì anh làm là chờ trong phòng chờ của bể bơi và làm công việc của mình.Phòng chờ có bức tường trong suốt để phụ huynh có thể kiểm tra tình hình ở bể bơi trong các giờ học của tiểu học hoặc mầm non. Vì vậy mà dù anh không cố nhìn ra từ bên trong thì không còn cách nào khác ngoài việc ánh mắt cứ liên tục hướng ra hồ bơi.Giải đấu còn khoảng 1 tháng rưỡi nữa nên Jae Kyung cũng không ở dưới nước lâu. Vốn được gọi là Tapering (Là một thuật ngữ trong luyện tập liên quan đến giai đoạn cuối của kế hoạch luyện tập. Nó giảm dần cường độ và khối lượng tập luyện giúp sẵn sàng cao nhất cho ngày thi đấu, nó cho phép cơ thể nghỉ ngơi và tích luỹ năng lượng cho ngày thi đấu.), đến gần ngày thi đấu, các tuyển thủ sẽ giảm đáng kể khối lượng huấn luyện để bảo vệ thể trạng của mình. Đặc biệt là 1 tuần trước giải đấu, họ hầu như chỉ tập trung vào luyện tập phần xuất phát hoặc quay đầu và tiết kiệm thể lực nhất có thể.Vậy nên Jae Kyung cũng không ở dưới nước quá 2 tiếng trong một ngày. Tuy nhiên, vì vẫn còn một tháng rưỡi nữa mới tới giải đấu, nên hai ba ngày một lần, cậu sẽ di chuyển điều độ ở mức thở được để duy trì căng thẳng. Tất nhiên, 'điều độ ở mức thở được' đó cũng theo tiêu chuẩn của Jae Kyung. Những người khác tuyệt đối không đồng ý điều đó. Ít nhất Ji Heon là như vậy. Theo suy nghĩ của Ji Heon thì đó tuyệt đối không phải là 'điều độ ở mức thở được'. Mà trái lại, nó giống với 'kích động đến mức tim nổ tung' hơn.Ví dụ như thế này. Jae Kyung thường bơi tự do 3000m xoay vòng trong phạm vi EN2 (E viết tắt của Endurance: sức bền. EN2 nghĩa là tập luyện sức bền, độ dẻo dai đến ngưỡng có chút hụt hơi), tất nhiên cậu không chỉ bơi xoay vòng. Phương pháp đó là ra khỏi mặt nước mỗi lần đạt 100m và lặn lại từ bục xuất phát để xuống nước.Thật ra đây là một trong những phương pháp huấn luyện vô cùng truyền thống. Ji Heon cũng đã từng làm vậy khi còn là tuyển thủ. Có lẽ hầu hết các tuyển thủ bơi đều đã trải qua điều này. Khả năng cao xảy ra điều này chủ yếu là làm hình phạt khi bị huấn luyện viên mắng. Đó là quá trình huấn luyện mệt mỏi và đau khổ, à không, giống kỷ luật quân đội hơn là huấn luyện.Lần đầu tiên Ji Heon nhận lệnh hình phạt kinh khủng đó là vào cấp 2. Tất nhiên, lúc đó mục tiêu không tới 3000m mà là 1000m. Và không phải 100m, mà mỗi khi đạt 50m là phải ra khỏi nước và xuống nước lần nữa.Lúc đầu đạt tới 500m không khó. Nhưng từ 600m cho tới 800m, chân run bần bật, thậm chí rất khó khăn để ra khỏi nước. Khi đạt 1000m, Ji Heon nằm dài ra trên sàn gạch ngay khi vừa ra khỏi nước. Tim như muốn nổ tung. Anh thở hổn hển trong khi nằm trên sàn, không có sức nhấc nổi một ngón tay, nước mắt chảy ra trước cơn đau như xé nát lá phổi.Nhưng cậu lại bơi 3000m ư. Không phải 1000m hay 2000m, mà đến tận 3000m. Chỉ nhìn thôi cũng khiến anh nhíu mày, đổ mồ hôi lạnh. Thật ra, Ji Heon đã không nhìn rõ từ 2000m. Đến mức đó, nỗi đau ngày xưa vẫn còn đọng lại trong tâm trí anh một cách sống động.Tuy nhiên, chỉ có một mình Ji Heon đau khổ. Đương sự là Jae Kyung, trái lại vẫn không vấn đề gì. Chỉ có hơi thở có chút dồn dập, chứ cho đến cuối cùng, cậu vẫn vô cùng tươi tỉnh. Theo đó, cậu đã di chuyển đúng như mục tiêu 'điều độ ờ mức thở được'.Một ngày nọ, Noah, là bạn và cũng là đối thủ của Jae Kyung, trong một cuộc phỏng vấn đã từng gọi Jae Kyung là người cá, và có vẻ anh đã biết tại sao cậu ấy lại gọi vậy. Thể lực của Jae Kyung khủng đến mức các tuyển thủ bơi lội phải gọi là quái vật. Đúng như theo nghĩa đen, nó đã vượt qua tiêu chuẩn giới hạn của một con người.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me