Bl Han Dash
Trong khi cả thế giới đón nhận mối quan hệ của cả hai như việc đã rồi và thậm chí còn suy đoán về thế hệ thứ hai của tương lai vẫn chưa sinh ra, thì mẹ của Jae Kyung, phu nhân Shim lại không nói gì.Một điều tự nhiên là mọi người khi lần đầu nhìn thấy dáng vẻ đó của Jae Kyung đều ngạc nhiên huyên náo rằng 'Đây là thích, là yêu mà', nhưng với lập trường của phu nhân Shim thì đó là lời lải nhải của con trai mà mình đã nghe từ 10 năm trước. Khả năng cao là ngay cả khi xem phát sóng, bà sẽ chỉ tặc lưỡi và nói 'Ôi trời, thằng nhóc lên tận trên đó mà vẫn ca cẩm về anh Ji Heon'.Và quả nhiên, trước vòng tuyển chọn đầu tiên 2 ngày, anh đến soạn quần áo của Jae Kyung thì phu nhân Shim lên tiếng."Tôi đã xem buổi phát sóng rồi. Phải làm sao đây khi vì Jae Kyung của chúng tôi mà khiến Trợ lý Jung gặp rắc rối."Trước câu nói đúng như mình dự đoán, Ji Heon nhanh chóng cười nói "Không đâu ạ.""Con đâu có chuyện gì mà rắc rối.""Chỉ đọc bài báo thôi thì gần như là tin đồn yêu đương rồi."Dù sao thì thằng nhóc Jae Kyung này cũng thật là. Phu nhân Shim đặt cà phê xuống và thở dài."Sống thoải mái ở nhà người khác trong mấy tháng rồi lại gây ra chuyện thế này. Nó không biết mọi người sẽ phản ứng thế nào chỉ với một lời của nó."Cảm thấy phu nhân Shim thật lòng xấu hổ nên Ji Heon càng không biết phải làm sao."Vừa khéo giờ con đưa em ấy về sống thôi ạ."Anh cố tình giả vớ nói đùa và khuấy động bầu không khí nhưng vô ích."Ôi, Trợ lý Jung có tội gì chứ."Phu nhân Shim xua tay như muốn nói 'Thôi đừng', chứ không nói lời sáo rỗng bảo anh hãy đưa cậu đi."Cậu uống cà phê đi. Tôi sẽ vào soạn quần áo của Jae Kyung cho."Rồi bà đặt ly cà phê xuống và đi vào phòng, Ji Heon còn lại một mình ở phòng khách, không khỏi vò đầu bứt tóc.Thật ra đến lấy đồ của Jae Kyung là cái cớ, mục đích thật sự Ji Heon đến đây ngày hôm nay là để trình bày sự thật. Bởi vì nếu phu nhân Shim đã xem buổi phát sóng và đọc bài báo rồi nhận ra gì đó thì anh không cần giấu giếm thêm nữa và sẽ tốt hơn khi mau chóng nói ra sự thật.Nhưng ôi trời. Bầu không khí anh nằm mơ cũng không ngờ đến rằng bà không hề nhận ra. Nên càng nan giải hơn. Thà là bà giống như những người khác hỏi rằng 'Hai người là kiểu đó à...?', thì anh sẽ trả lời 'Dạ, đúng ạ, con xin lỗi vì thời gian qua không nói được', và cầu xin tha thứ là được, nhưng bà lại xin lỗi vì con trai mình gây rắc rối với gương mặt rối bời khiến anh không biết mình phải nói thế nào nữa.Hay bảo Jae Kyung nói với bà ấy nhỉ. Liệu có tốt hơn khi giao phó cho cậu rằng hãy nói với mẹ một cách chính xác để mẹ không bị sốc.Ji Heon hối hận muộn màng và thở dài, nhưng ngay lập tức lắc đầu. Kwon Jae Kyung không đời nào có thể 'nói một cách chính xác để mẹ không bị sốc'. Chắc chắn là cậu sẽ không tính trước tính sau mà lập tức nói một câu rằng 'Con sẽ kết hôn với anh Ji Heon' rồi kết thúc tại đó. Với lại dù không nhất thiết phải với lý do đó thì cậu nói chuyện đó cũng đúng.Ha, nhưng thật sự... phải nói thế nào đây.Ji Heon liên tục xoa mặt bằng lòng bàn tay. Càng nghĩ càng không có đáp án. Dù có nói thế nào thì ở lập trường của phu nhân Shim cảm giác giống như sét đánh ngang tai và bị cái rìu mình tin tưởng đập vào chân vậy.Tất nhiên, Ji Heon cũng biết. Rằng phu nhân Shim khá thích anh. Nhưng chỉ là với tư cách tiền bối và là quản lý phụ trách con trai mình. Nên không biết bà sẽ nghĩ thế nào khi với tư cách là bạn đời của con trai. Có lẽ sẽ càng cảm thấy bị phản bội hơn khi người mà bà trân quý và tín nhiệm lại ở nơi bà không hay biết, cùng với con trai mình trở thành kiểu quan hệ đó. Trong trường hợp xấu nhất, có thể bà sẽ yêu cầu phía công ty thay đổi người phụ trách không biết chừng. 'Tin tưởng giao phó nhưng rốt cuộc chuyện gì thế này, đây là cách quản lý tuyển thủ của cậu ư, tôi rất thất vọng về Trợ lý Jung', nếu bà nói thế thì Ji Heon cũng không còn gì để nói.Nếu định tránh tình huống như thế thì cũng có một cách là cứ giả ngu thế này rồi sau này cho bà biết việc mang thai rằng 'Chuyện đã thành thế đấy ạ, con xin lỗi, thưa mẹ'. Vậy thì với tính cách của phu nhân Shim, khả năng cao là bà sẽ không bộc lộ cảm xúc nhiều nhất có thể và chấp nhận rằng 'Ừ, chuyện đã thành thế này thì làm gì được nữa.'Nhưng anh không muốn thế. Điều đó không lịch sự với phu nhân Shim. Đó là việc làm phản bội lòng tin và ý tốt của bà đối với anh những hai, ba lần. Ji Heon thật sự không muốn như thế. Mặc dù không thể làm gì khi việc đã thành thế này nhưng anh vẫn muốn làm hết trách nhiệm của mình trong tình huống này."Cậu đợi lâu không?"Trong khi anh suy nghĩ, phu nhân Shim đã quay lại."Đây. Đồ dùng vệ sinh cá nhân và tất cả những thứ khác đều có ở đó nên tôi chỉ soạn theo quần áo và đồ lót để thay."Phu nhân Shim đưa túi đồ của con trai cho Ji Heon rồi ngồi xuống ghế sofa đối diện."Nhân tiện, chỉ có mình Trợ lý Jung đến Gimcheon à?"Địa điểm tổ chức vòng tuyển chọn đầu tiên cho Olympic lần này cũng giống như mọi năm là Gimcheon."Dạ không. Con đi cùng với Trưởng nhóm Lee và Trưởng ban Yoon.""Vậy sao. Mọi người vất vả rồi."Phu nhân Shim cầm ly cà phê đặt trước mặt mình lên. Bà nhấp một ngụm cà phê vừa nguội và đặt xuống, rồi nở nụ cười dịu dàng."Đây là lần đầu tiên tôi không đi theo Jae Kyung tham dự giải. Nhưng chắc vì tôi tin Trợ lý Jung sẽ chăm sóc tốt cho nó nên tôi không hề thấy bất an. Xin nhờ cậu nhé."Trong tình huống này mà nghe những lời 'Tôi tin tưởng, xin nhờ cậu' nên anh càng cúi đầu. Hôm nay, anh không thể nào nói được những lời anh luôn nói như 'Dạ, xin hãy tin tưởng con, xin đừng lo'. Ji Heon nhìn bàn tay đang đan chặt, đặt trên đầu gối một lát, rồi từ từ ngẩng đầu lên."Con, thưa bác gái. Thật ra hôm nay con đến gặp mặt trực tiếp là vì có chuyện muốn nói.""À, vậy sao?"Phu nhân Shim lại cầm ly cà phê lên và hỏi lại. Trái với lời nói, biểu cảm của bà rất nghiêm túc, có vẻ bà đang thắc mắc tại sao anh lại đích thân đến trong khi việc này có thể cử cậu trai độc thân Min Woo đến là được."Vì chuyện gì thế?""Chuyện đó..."Ji Heon nói ngắn gọn rồi lại ngậm miệng. Sau khi sắp xếp những lời nói trong trong đầu xong, anh nói với giọng trang trọng và lịch sự nhất có thể."Con thật sự xin lỗi vì đột ngột nói ra thế này, thưa bác gái. Thật ra, hiện tại con đang có quan hệ yêu đương với Jae Kyung ạ."Phu nhân Shim đang đưa ly cà phê lên miệng bỗng khựng lại. Bà cầm ly cà phê và chớp chớp mắt nhiều lần rồi một lúc lâu sau mới lắp bắp nói."À, cái đó, Trợ lý Jung, những lời đó... Ý cậu là Trợ lý Jung và Jae Kyung đang quen nhau ư? Vậy ý là, đang hẹn hò... ư?""Dạ. Đúng vậy."Phu nhân Shim há hốc miệng trước lời nói của Ji Heon. Cuối cùng, bà đặt ly xuống và hỏi."Từ, từ bao giờ, hẹn hò từ bao giờ vậy?""Khoảng hai tháng rồi ạ."Sau khi nói xong anh mới nghĩ khoảng thới gian có hơi ngắn để nói cho ba mẹ. Anh hối hận khi đáng lẽ ra nên nói là từ ngay sau Giải xuyên Thái Bình Dương, nhưng phu nhân Shim đã hét lên đến mức lạc giọng."Thật sao?? Lâu vậy ư?""...Con xin lỗi. Lẽ ra phải nói sớm hơn."Ji Heon vừa nói vừa cúi đầu. Phu nhân Shim nhìn Ji Heon và lẩm bẩm "Ôi trời đất ơi...", rồi một lúc lâu sau, bà lại lặp lại hai lần câu "Thánh thần ơi, trời đất ơi... Thánh thần ơi, trời đất ơi." "Con thật sự xin lỗi."Ji Heon cũng liên tục nói xin lỗi. Phu nhân Shim như thể tới lúc này mới tỉnh táo lại trước giọng nói nghiêm trọng đó, nên vội xua tay "À, không, không đâu. Đừng nói thế.""Có chuyện gì để Trợ lý Jung phải xin lỗi chứ. Chắc chắn là Jae Kyung đã đeo bám trước và nói rằng thích, thích nên cậu mới chấp nhận. Ai mà không biết sau khi ký hợp đồng, nó viện đủ cớ để làm phiền Trợ lý Jung, tôi rõ nhất mà."Phu nhân Shim đang hoang mang lẩm bẩm thì đột nhiên lên tiếng gọi Ji Heon với gương mặt đanh lại. Và rồi bà hạ giọng hết mức và nói."Lẽ nào... không phải là Trợ lý Jung không thích nhưng Jae Kyung ép buộc và xấn tới đấy chứ? Kiểu như nếu không hẹn hò thì sẽ không tham gia Olympic."Hình như giờ anh đã biết tại sao từ xưa, khi người ta ngạc nhiên lại nói là 'Sắp rớt con ra ngoài.' Ngạc nhiên mức đó. Thật sự, thật sự rất ngạc nhiên. Anh đã thắc mắc Kwon Jae Kyung rốt cuộc giống mà ai như ma thế này, và có vẻ cậu đã thừa hưởng nguyên vẹn trực giác từ mẹ mình."Dạ không, không phải. Tuyệt đối không phải thế."Ji Heon muộn màng tỉnh táo lại và vội phủ nhận. Anh muốn nói rằng mình là người đề nghị hẹn hò trước, nhưng đó là lời nói dối quá rõ ràng nên anh sẽ chỉ khiến phu nhân Shim nghi ngờ mà thôi."Đúng là Jae Kyung bày tỏ tình cảm trước. Và đúng là với lập trường của mình, lúc đầu con đã từ chối ạ."Trước tiên, anh nói sự thật. Rồi sau đó định sẽ tạo ra một câu chuyện tình yêu hợp lý bằng cách thay đổi thứ tự các sự việc, nhưng anh không nghĩ ra được đoạn nào thú vị để dùng cả. Dù có cố nhớ lại nhưng không có gì khác ngoài làm tình. Nhưng anh không thể thành thật nói rằng bắt đầu từ quan hệ thể xác mà nảy sinh tình cảm được, và cũng không thể nói rằng cả hai đã cùng trải qua một kỳ động dục cháy bỏng được.Cuối cùng, Ji Heon bỏ qua hết quá trình trung gian và nói thẳng đến kết luận."Tóm lại, giờ con mới là người thích và trân quý Jae Kyung nhiều hơn ạ."Thật đấy ạ. Xin hãy tin con. Ji Heon liều mình phóng tới."À, vậy, vậy sao...?"Phu nhân Shim lắp bắp như thể bị đánh gục trước khí phách đó. Trước phản ứng như thể có gì không hài lòng đó, Ji Heon nhanh chóng bắt đầu khen ngợi Jae Kyung."Dạ. Bác gái cũng biết, Jae Kyung không nói nhiều nhưng là người suy nghĩ sâu sắc, dịu dàng và chín chắn, không phải sao ạ."Phu nhân Shim mặc dù tỏ vẻ 'Jae Kyung nhà tôi sao...?' nhưng chắc không ghét nghe lời khen con trai mình nên đã đồng tình nói "Ừm, đúng thế. Mặc dù nó nói chuyện hơi thô lỗ nhưng trong lòng không như thế." Ji Heon cũng gật đầu "Dạ, đúng vậy.""Dù em ấy trẻ hơn nhưng con cảm thấy thật sự có rất nhiều điểm để học hỏi. Trong thời gian sống cùng nhau, con dần biết được nhiều thêm về những mặt đó... Tình, tình cảm dần trở nên sâu đậm hơn ạ. Không chỉ với tư cách tuyển thủ và quản lý..., mà nói sao ta, giữa con người với nhau, bọn con giúp đỡ và bù đắp khiếm khuyết của nhau... À, và nếu quý trọng mà sống... thì không phải rất tuyệt sao, con đã nghĩ như thế đấy ạ."Bằng bất cứ cách nào, anh cố gắng tiếp tục nói và chỉ chọn ra những cách biểu đạt lịch sự, đứng đắn và tinh tế mà người lớn thích nghe. Mặc dù trong lúc nói bị khủng hoảng vài lần do xấu hổ nhưng anh cố hợp lý hóa bằng cách nghĩ rằng 'Có sao chứ, đâu phải nói dối đâu', và trình bày một cách cứng rắn với phu nhân Shim về quan điểm tình yêu chân thành và chín chắn của họ. May thay, sự đấu tranh đơn độc và lựa chọn từ ngữ của anh đã có kết quả, càng nói, biểu cảm của phu nhân Shim càng dịu lại, cuối cùng, khi Ji Heon kết thúc câu chuyện, bà đã nở nụ cười hài lòng."Thì ra là vậy... trời đất ơi, Jae Kyung nhà tôi với Trợ lý Jung,... ôi, trời đất ơi thật sự, chuyện gì thế này."Càng nghĩ càng hài lòng, cuối cùng, phu nhân Shim vừa cười vừa lấy tay che miệng."Ôi, đúng thế, không hiểu sao tôi đã nghĩ chuyện sẽ thành thế này. Vì dù sao thì Jae Kyung từ ngày xưa đã chỉ biết có mình anh Ji Heon."Phu nhân Shim đang nói với nụ cười đầy xúc động thì bỗng cúi người và rơi nước mắt lã chã. Ji Heon thầm hét lên trong lòng 'Ưaaaaa', rồi vội rút khăn giấy trên bàn, đưa cho bà."Bác gái, đây ạ.""Ôi trời, cảm ơn."Phu nhân Shim nhận lấy khăn giấy Ji Heon đưa cho. Bà lau nước mắt rồi hình như tự thấy xấu hổ nên cười nói "Ôi, chuyện gì thế này. Tôi cũng thật ngớ ngẩn.""Không, đột nhiên tôi nghĩ tới khi Jae Kyung nhà tôi học tiểu học, chỉ toàn xem video của Trợ lý Jung."Đ, đi xa tới vậy sao, bác gái...?Ji Heon bối rối, không trả lời được gì nên chỉ cười haha, nhưng phu nhân Shim đã kể một câu chuyện đáng yêu không ngờ."Khi ăn cơm, nó cũng vừa xem vừa ăn, tôi đã nhịn và nói rằng nếu đếm đến ba mà không dẹp điện thoại đi thì từng món ăn kèm sẽ bị lấy đi. Dù vậy, nó vẫn xem tới cuối cùng. Nên cuối cùng nó chỉ ăn cơm không.""A, thật ạ?"Khi Ji Heon cười hỏi "Đến mức đó luôn sao?", thì phu nhân Shim lập tức hét lên "Tới mức đó đấy!""Thậm chí không phải một hai lần. Trong khi chờ ở hồ bơi nó cũng liên tục xem rồi cuối cùng bị lọt xuống hồ và đổi điện thoại mấy lần."Phu nhân Shim thậm chí còn tặc lưỡi trước hành vi đáng chê cười của con trai, rồi từ lúc nào đã lại mỉm cười với gương mặt xúc động."Ôi trời, nhưng thằng nhóc đó cuối cùng lại hẹn hò với anh Ji Heon rồi. Dù là con trai tôi nhưng nó ghê gớm, à không, dữ tợn, không, không, thật tình... Gì nhỉ, ừ, tuyệt vời, là người Hàn có ý chí tuyệt vời."Dù đang dâng trào cảm xúc nhưng phu nhân Shim vẫn cố gói ghém sự ám ảnh bền bỉ, dai dẳng của con trai. Ji Heon cảm giác như vừa phát hiện một điểm tương đồng mới mẻ giữa mình và bà ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me