#12 : Đêm Khuya vắng lặng
Đối phương hơi buông lỏng cánh tay, nhân thời cơ này, cậu nhanh chóng dùng lực ở củ chỏ đập mạnh vào vai hắn, đúng như dự đoán, hắn vội lùi vài bước , đau đớn ôm vai. Nhưng hắn không những không bỏ chạy còn lao tới cố khống chế cậu, nhanh như chớp bị cậu bước qua , bẻ ngược cánh tay hắn, tên lạ mặt kia lập tức rên rỉ một tiếng, sau đó còn ăn ngay một cái đầu gối của người kia :-Hự- hắn ngã khuỵu xuống, đen đủi đầu đập ngay vào cục gạch đã mòn trên mặt đất, có vẻ đã bất tỉnh. Cậu cũng vì tò mò mà lại gần, định là bỏ lớp ngụy trang , lại không ngờ tới, sau lưng xuất hiện hình thể khá quen, nhận ra bất thường, cậu chưa kịp quay lưng thì *Bộp* một vật cứng nào đó không rõ ràng trong bóng tối đập đến thái dương cậu, chịu phải đau đớn ráng xuống, da thịt ma sát bắt đầu rỉ máu, cũng là lúc cậu nhận ra sự việc, nghiến răng thầm nghĩ :''Không xong rồi, bị phục kích!''Cả người cậu tiếp nhận cú đánh mà mà nặng nề ngã khuỵu, lúc này dần hiện một bóng hình :-Haha! Cuối cùng mày cũng bị hạ gục dưới chân tao! - giọng nói này chính là của tên béo lúc sáng gây sự với cậu. Cậu gượng người đứng dậy, chống tay xuống đất, liền dùng sức triệu hồi hắc đao, nhanh như cắt vụt tới*Xoẹt*- người kia nhanh nhẹn né ra, dùng chân đá mạnh vào sươn sườn cậu :-Ức-cơn đau truyền tới, cậu lui lại, dùng thế dịch chuyển, nhảy từ trên cao xuống đạp vào người gã, kẻ kia ăn chọn một cú tại vai trái :-Ặc- Kito cùng lúc đá xoáy một vòng ngay tại khuôn mặt của gã :-Khặc!-một cước này hắn lập tức gục, lúc này cư nhiên cảm thấy không ổn, không để ý gương mặt bản thân đang đỏ ửng, hô hấp cũng trở nên khó thở, cố vươn thân vào một góc, người đưa cậu vào đây cũng bắt đầu tỉnh táo trở lại, hắn căn bản đã ngửi thấy mùi hương từ cậu, dần dần nồng đậm hơn, cũng bắt đầu mất khống chế, lao đến định dở trò đồi bại, bỗng từ đâu một bàn tay lạnh toát túm thật chặt tóc hắn, giật lại rất nhanh khiến hắn không thể không rên vì đau đớn tại đỉnh đầu. Rồi không chỉ thế, còn cảm nhận được sự đau đớn từ gáy, hắn cũng vì thế mà bất tỉnh nhân sự một lần nữa, không chắc còn tỉnh lại được nữa không...Phía đối diện là Kito, cậu toàn thân run rẩy vì xuân dược hấp thụ phải, cố gắng để kiềm chế tiếng rên rỉ, trong trí thức của cậu mơ hồ hiện lên thân ảnh đối phương, gắng ngửa cổ lên, xuyên qua màng sương của đôi ngươi, chính là một người cao dáo, tóc còn khá dài, là Jun ? Đến lúc xác nhận xong, cậu an tâm nhắm ghiền mắt lại, cớ sao hễ nhìn thấy bóng dáng của anh, cậu lại luôn cảm thấy như có một lớp giáp che chắn bảo bệ cậu, an toàn đến khó cưỡng...thật không thể hiểu nổi bản thân bị gì nữa..Lúc này cảm nhận được cơ thể bản thân như được bay lên vậy, nhẹ tênh, là anh bế cậu đi. Trong chốn đêm đen này, không gian xuất hiện thêm một người, y tóc trắng toát, thân hình cao lớn, như nghe được mệnh lệnh của người kia, gật đầu, xoay người quay lại phía 2 cái xác không biết sống chết ra sao, chìm nghỉm . Còn Jun và Kito, cũng bắt đầu rời khỏi hẻm tối...Ánh đèn lờ mờ trong đêm chiếu minh quang yếu ớt lên người họ.. Đêm tối..lại ví như là một quang cảnh chỉ tồn tại hai người kia.Tĩnh mịch, cũng không hiểu vì sao lại đẹp đẽ mê người...
‐-----‐--------‐----------------------------------------End #12-------------------------------------------------------------
Cảm ơn vì đã đọc
27/05/2022
Yêu mọi
‐-----‐--------‐----------------------------------------End #12-------------------------------------------------------------
Cảm ơn vì đã đọc
27/05/2022
Yêu mọi
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me