TruyenFull.Me

Blue Lock Femisagi Yoichi Va Con Mon Leo Cua Co Ay

Không biết có phải tình cờ hay không mà trong phòng giám sát có một quả bóng cao su.

Isagi thả quả bóng đó xuống đất để Luna nhặt. Nếu anh ta có đuôi, không biết cái đuôi đó đã vẫy bao nhiêu lần. Luna đặt quả bóng vào tay Isagi, cô xoa đầu anh ta như một phần thưởng.

“Ngoan lắm. Nhưng hình như tôi vẫn đang để gấu Bắc Cực trong phòng một mình. Chắc tôi phải quay về rồi.”

"Em không được đi.”-Luna

"Nhưng…” Isagi

“Chủ động để đối phương tưởng như mình có thể kiểm soát nhưng không thể nắm chắc, chiêu này có thể cũng nhưng cũng tác dụng phết.”-Ego bình luận sau khi nhìn thấy Luna đang kéo Isagi lại.

Đột nhiên, Isagi kêu lên là cô bị đau. Luna và cả Anri đột nhiên đều cùng sững lại và có chung một suy nghĩ là giọng Isagi nghe xong muốn nắng.

"Anh làm tôi sợ.”

Luna ôm chặt lấy cô, anh ta hứa rằng sẽ không làm cô sợ nữa. Luna cũng nhận ra Isagi thấy khó chịu bởi mùi cơ thể của anh ta. Dù cùng vừa chơi thể thao xong nhưng trên người Isagi đã có mùi nước hoa nhẹ nhàng dễ chịu khác hẳn với những chàng trai trong Blue Lock.

"Tôi tắm xong sẽ quay lại với em ngay.”

Isagi giơ tay lên cao, Luna đi đến dụi đầu vào tay cô Sau khi anh ta đi khỏi, Isagi quay sang nhìn Ego, gã lập tức hiểu ý, lập ra một kế hoạch để Luna không gặp được Isagi trong mấy ngày tới. Kế hoạch này sẽ khiến anh ta càng ngày càng khao khát được gặp cô hơn.

“Vậy đó làm cảm giác khi nuôi một con Labrador sao?”-Isagi

"Nuôi chó không như vậy đâu.”-Anri lên tiếng giải thích.

“Chắc do giá trị chuyển nhượng của anh ta cao nên mới làm ra mấy trò mất giá như vậy trước mặt Yoichi.”-Ego

Isagi cũng về phòng sau khi tắm xong, cô được ở trong một căn phòng riêng gần với nhóm của mình. Vừa ấn nút mở cửa, cô đã thấy Luna đang ngồi trong phòng. Trên tay anh là một túi bánh kẹo có vẻ là đồ ở Tây Ban Nha.

Isagi hỏi tại sao anh lại ở đây bằng một giọng nhẹ nhàng, có sự quan tâm nhưng cũng có chút lo sợ vì đột nhiên có một người đàn ông trưởng thành đang ở trong phòng. Nhưng cô cảm thấy bản thân mới là người đối xử với anh có phần hơi biến thái trước.

"Tôi mang chút đồ cho em.” Anh ta đưa cho cô một túi đồ ăn vặt gồm bánh quy với một vài thanh năng lượng, còn tay thì nhẹ nhàng mân mê lọn tóc của cô.

Dù Ego đã cảnh báo trước là yêu đương với Isagi có thể sẽ không phải một trải nghiệm gì đó hay ho. Nhưng thứ gì càng khó chinh phục thì sẽ càng hấp dẫn người ta. Nhìn Luna, Isagi cảm thấy nhớ con mồn lèo.

"Luna.” Cô bất giác gọi tên anh ta giống cách cô tự nhiên gọi tên Meowchi lúc không có gì làm.

"Tôi mong anh hãy nhớ đến tôi.” Bất chợt, cô khẽ ghé sát và chạm lên mặt anh, hành động thân thiết hơn bình thường này khiến anh có chút giật mình.

"Hôn tôi một cái đi!” Luna trả lời bằng một giọng vui vẻ. Nếu phòng cô ở không hơi bé, có lẽ anh ta đã bế cô lên xoay vòng vòng rồi.

"Biến thái.” Isagi làm ra vẻ ngại ngùng, cô lại dùng tiếng Nhật nhưng từ này quá phổ biến nên Luna hiểu. Vì hentai không chỉ có nghĩa là biến thái mà còn là một thể loại phim. Anh ta khựng lại vì thực sự giọng cô làm anh nghe muốn nứng.

Luna phải dỗ mãi cô mới chịu quay lại nhìn anh ta. Mọi thứ sau đó với Luna đều rất bình thường, cho đến tận chuẩn bị đi ngủ, trong đầu anh tự dưng lại vang lên câu nói của Isagi khiến anh cứ nhớ tới sự dịu dàng của cô khi đó.

Còn Meowchi lúc này vừa mới tỉnh khỏi cơn phê cỏ mèo. Nó nhớ có lần con sen mua một bộ bikini hai mảnh và một bộ gì đó màu đen, ren, lọt khe và xuyên thấu gì đó cho nó mặc mùa hè.

Nó nhìn sang con vẹt rồi hỏi tại sao vẹt lại không có vẻ gì là nhớ sen.

"Bởi vì tao đã được huấn luyện như một cánh tay phải đắc lực cho Yoichi. Tao sẽ báo cáo hết những hành động đáng ngờ của lão Ray Dark về cho sen.”

"Á đù, mày giỏi thế cơ à?” Meowchi kinh ngạc kêu lên.

"Chứ tao đâu có báo nhà như mày.”

"Tao có thể chứng minh thực lực, tao biết mật khẩu điện thoại lão ta. Tao có thể chứng minh.”

Mồn lèo lén lút ngó xem lão ta đang để điện thoại ở đâu, nhân lúc lão đang đi lấy đồ uống nó nhảy lên sofa, gỡ móng vuốt vào điện thoại của lão.

“Mày có biết mật khẩu không?”-Vẹt

“Biết chứ, lần trước tao thấy lão gõ bốn số một.”-Meowchi

Người ta già rồi, đặt mật khẩu ngắn cho dễ nhớ.

Mồn lèo gặp chút khó khăn khi phải gõ vào cùng một vị trí trên màn hình nhưng nó đã thành công và nhận được sự tán thưởng của vẹt.

“Tao không vô dụng đâu. Đợi một ngày nào đó lão già đó ghi tên tao vào di chúc, tao sẽ mang hết tài sản cho con sen.”

"Mày lạc quan gớm.” Đến lúc này, Vẹt phán xét con mèo ra mặt. Hóa ra IQ của mồn lèo vẫn xếp sau nó.

Isagi bắt đầu ngày thứ hai học tiếng Anh với hội bạn của mình, học được một lúc thì có thông báo gọi cô lên phòng giám sát. Anri nhìn cô với một ánh mắt quan ngại sâu sắc.

“Yoichi, tôi nhớ em.”-Luna

"Anh tới đây họ không biết sao?”

"Chúng tôi không thân với nhau nên cứ kệ họ đi. Em muốn chơi với tôi không?” Anh ta lại mượn quả bóng của Ego, làm gã chửi thầm là thứ u mê. Dù gã đã cảnh báo trước rằng Isagi là một cái cờ đỏ nhưng anh ta vẫn không nghe.

"Anh nhớ tôi như thế nào?”

Một câu hỏi tưởng đơn giản nhưng dựa vào câu trả lời cô sẽ biết được cảm xúc Luna dành cho cô là gì.

"Cảm xúc của tôi dành cho em giống như một con Labrador nhớ chủ vậy.”

"Trả lời vậy cũng được sao?”-Anri thì thầm với Ego nhưng không quên liếc xéo anh chàng ngoại quốc kia. Nhưng có vẻ Isagi thích cách Luna trả lời như vậy, anh ta nắm bắt sở thích của cô cũng rất nhanh.

Isagi bỗng nhếch môi cười, cô mượn một chiếc ghế ngồi. Luna tựa đầu lên đùi cô, anh ta mặc cho cô có đang vò rối mái tóc đã được trải chuốt gọn gàng.

"Có vẻ như Yoichi phải trở lại với đồng đội rồi.” Ego vừa gõ bàn phím, vừa đẩy kính lên tiếng. Sau lần này, nếu Luna còn muốn gặp Isagi thì anh ta sẽ phải tự đi tìm cô.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me