Bluelock Allisagi Fanboy Co Lam Cac Nguoi Run So
Isagi hỏi nhưng trong lời nói không có nửa phần trách móc.Inari khe khẽ nở một nụ cười dịu dàng hiếm hoi, cũng không hẳn là hiếm gặp chỉ là cả ngày hôm nay, Isagi mãi chẳng thấy ánh nhìn loé ý cười thường trực của hắn dành cho cậu như mọi khi nên thoáng cũng có hơi sốt ruột. Inari vốn không phải dạng người thích cười nhưng ở trước mặt Isagi, hắn chả bao giờ keo kiệt những biểu cảm ấy với cậu cả."Ichagi, tớ không có giận. Tớ vĩnh viễn sẽ không tức giận với cậu. Con người ai cũng có chính kiến riêng của mình, Ichagi cũng vậy!""Ichagi không phải là một người yếu đuối cần được bao bọc mọi lúc. Nếu cậu không muốn nói nghĩa là cậu sẽ tự giải quyết được. Tớ tôn trọng lựa chọn của cậu.""Chọn sai cũng không sao. Nếu chịu thiệt thòi, đừng giấu mà hãy nói với tớ. Dù đang ở bất cứ đâu, tớ vẫn sẽ đến bên cậu!"Hai tay hắn phủ lên đôi bàn tay Isagi, bàn tay rộng lớn dễ dàng trùm kín tay của cậu.Isagi sửng sốt, như có một dòng nước ấm xẹt chảy qua tim. Inari ngày thường vốn cũng giỏi ăn nói biết cách chọc cậu vui nhưng những lời hôm nay sự chân thành thật tâm xuất phát từ tận đáy lòng hắn.Đôi bàn tay này, vẫn luôn là ấm áp như thế, như một nguồn nhiệt không bao giờ tắt sưởi ấm mang cảm giác an tâm đến lạ. Thật lạ nếu cậu nói rằng thứ này đã là một điểm tựa linh hồn mang đến cho cậu sức mạnh để mà bản thân đương đầu trong Blue Lock này mà vẫn chưa bị những con quái vật ưu tú khác giẫm nát tới vỡ vụn và bị đẩy tới chân tường.Isagi lật ngửa cổ tay lại, đôi tay bên dưới nắm ngược lại tay hắn, lém lỉnh nói "Hừm! Vậy cậu cũng không được giấu mà phải thành thật khai báo sao hôm nay lại tránh né tớ nào?"Xương hàm Inari banh ra, môi biến thành một đường thẳng tắp vờ vô ý thức xoay mặt sang nên khác lảng tránh. Isagi liền bẹo má hắn "Không cho trốn!"Inari bày ra biểu cảm thật hết cách, cúi đầu xuống cho vừa tầm mắt của Isagi.Isagi nhìn đường chân tóc màu sáng của hắn, cái màu sáng kim mà căn bản người phương Đông thông thường sẽ không có được "Cậu đã nhuộm đen tóc à?" cậu có đôi chút bất ngờ về màu tóc nguyên bản của Inari. Inari là con lai, cái này thì mọi người đều mơ hồ nhận ra được từ ngũ quan của hắn nếu nhìn kĩ hằng ngày, Inari sở hữu không ít nét đẹp phương Tây ví như chân mày sắc bén hay xương hàm góc cạnh, nhưng quy lại nhan sắc vẫn là thiên hướng dân châu Á nhiều hơn. Thế nhưng giờ đây với màu tóc này thì như lại nhấn mạnh thêm đường nét lai Tây trên người hắn.Bachira nhìn ra ánh bụi sáng cũng không phải không căn cứ, ai bảo thứ tóc vừa nhú ra của Inari lại là màu bạch kim chứ. Inari rầu rĩ ừm một tiếng."Nên hôm nay cậu cả ngày ôm tâm trạng không vui vì nó?" Isagi hỏi thử xem thái độ của hắn "Cậu không thích màu tóc này của mình à?" không lẽ từng có ám ảnh tâm lý hay ở trường cũ từng bị bắt nạt vì màu tóc này, đầu óc Isagi bắt đầu vẽ vời ra những câu chuyện tệ nạn. Về tính cách của Inari xa cách người khác một phần do chấn thương bị bạo lực học đường v.v...Bàn tay Isagi thầm đổ mồ hôi lạnh, có phải cậu đã chạm phải vết thương lòng tối kị của Inari như cách với Chigiri hay không?! Lẽ ra mình không nên hỏi, không nên tự tiện đến thế?Inari thì như đọc được suy nghĩ nhỏ bé trong cái đầu đang vẩn vơ của cậu, cười bất lực cốc nhẹ trán cậu một cái "Bỏ cái suy nghĩ bi kịch hóa về tớ ở trong đầu cậu đi."Isagi bễu môi giả vờ ôm trán. Inari phẩy phẩy những cọng tóc mái của mình "Với tớ, tóc màu gì cũng được nhưng nếu được chọn thì tớ vẫn thích màu đen hơn." hắn chạm tay lên mắt mình, biểu tình do dự "Thứ tớ không thích chính là đôi mắt này cơ. Màu tóc đen của tớ là giả, đến cả màu mắt cũng là hàng giả nốt. "Inari ngửa đầu tháo ra kính áp tròng trong mắt mình xuống. Hắn nhíu nhíu chặt mắt điều chỉnh lại độ ẩm của mắt sau khi không có kính. Lần nữa mở mắt ra, không còn là đôi mắt to có chút tròn trĩnh nữa, thay vào đó là phần đuôi mắt hẹp kéo dài hơi xếch lên, dáng mắt hồ ly tuyệt đẹp đi cùng với cặp ngọc máu đỏ sẫm.Nào còn có nửa phần mỹ nam băng lãnh. Hắn tà mị mà cuốn hút, lại sắc sảo mà kiêu kỳ.Isagi kinh ngạc muốn rớt cả cằm. Kính áp tròng thay đổi được dáng mắt lớn tới mức này à. Vẫn là Inari nhưng sao cứ như biến thành một người khác thế này?Inari kéo kéo tóc mái cho hai bên đuôi mắt của mình, buồn bã cụp mi mắt cười tự giễu "Vì sao nhất thiết phải là vẻ ngoài thế này chứ? Tóc trắng mắt đỏ, trái ngược hẳn với tóc đen mắt xanh. Làm tớ cứ như đứng hẳn ở phe đối lập với cậu, trông giống như phản diện của nhau ấy! Tớ không thích như thế!" Inari ôm mắt mình che khuất nó đi "Lại cả cặp mắt này, mang nét khôn khéo làm cho tớ trông như một kẻ dối trá. Tớ sợ Ichagi nghĩ tớ là một kẻ có ý đồ xấu mới tiếp cận cậu, sợ cậu hiểu lầm tớ là kẻ bụng dạ khó lường.""Tớ chỉ là... chỉ đơn giành là muốn làm một người đáng tin cậy trong mắt Ichagi mà thôi!""Nên tớ sợ lắm, đến không dám lấy vẻ ngoài chân chính của mình đến làm quen cậu! Nhưng rồi tớ vẫn là kẻ lừa dối cậu mà thôi.""Inari!!" Isagi hô to tên hắn, bổ nhào từ sau lưng ôm lấy eo hắn mà cười toe toét "Cái tên này, ra cậu có một mặt đáng yêu phết đó chứ! Tớ sẽ không đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài nhưng việc cậu để tâm cách tớ nhìn nhận về cậu thì làm tớ hơi bị cảm động luôn đó!""Ấn tượng đầu tiên với Ichagi, tất nhiên phải quan trọng rồi!"Isagi chồm lên bẻ mặt hắn qua đối diện với mình "Tớ rất cảm kích sự dụng tâm của cậu nhưng mà dù vẻ ngoài ra sau hay hình dạng như thế nào thì cậu vẫn là cậu. Inari mà tớ tin tưởng là người đã làm ra những hành động vì tớ, mọi cử chỉ, mọi lời nói đều suy nghĩ cho tớ. Tớ thật sự cảm ơn một Inari tốt bụng như thế!"Isagi chạm chạm đuôi mắt của hắn "Với đây đâu tính là lừa dối, chỉ là một trò giấu giếm nhỏ đáng yêu mà thôi. Hợp với cậu lắm, Inari Bumi!" "Ichagi!" Inari được khen mà gò má tới mang tai đỏ ửng, ngay cả đuôi mắt cũng ửng hồng xúc động, trông quyến rũ và mị hoặc. Khi khuôn mặt này ở khoảng cách gần đưa đến làm nũng, Isagi suýt bị vẻ đẹp này công kích tới ngừng thở.Isagi giật bắn đẩy mặt Inari ra. Nguy hiểm quá, tí thì nữa bị cuốn hút tới không thể thoát ra. Isagi không thể phủ nhận sức ảnh hưởng của nhan sắc người nam nhân này mang tới mà "Cậu... cậu đừng dí mắt sát thế được không? Tim một nam sinh trung học bình thường như tớ không chịu nổi mấy tên điển trai đến phi lý như vầy đâu mà!""Tớ vẫn vậy mà. Có đổi đầu đâu chứ?""Tớ chưa có quen lắm!" "Vậy sao cậu nói tớ vẫn là tớ?! Ư, thì ra cậu chỉ dỗ dành tớ cho có thôi!" Inari ra vẻ tổn thương dâng mặt tới.Isagi nghiêng người ra sau cố gắng né xa hắn, dùng tay đẩy mặt hắn ra chỗ khác, còn nhìn nữa sợ không kìm giữ nổi mất "Cậu thật tình, đừng học chiêu mè nheo đáng yêu này của Bachira chứ? Tha cho tớ đi! Tớ thấy cậu giỏi sử dụng ưu thế nhan sắc của mình lắm đấy, bộ cậu cũng hay thi triển chiêu này với mấy người khác à?""Không có với người khác. Chỉ với Ichagi thôi!"Isagi nhắm mắt quyết không nhìn mà mắng "Dẻo miệng!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me