TruyenFull.Me

Bnha Bl Thay Aizawa Dao Nay La Lam

Hôm nay xui thế nào mà khi làm nhiệm vụ giải cứu con tin cùng đồng đội sơ ý đi đứng thế nào lại va vào vật nào đó tôi cũng không để ý nhưng khi về nhà kiểm tra lại vết thương thì xám mặt lại . Chết toang thâm tím một vùng ở eo luôn thế này mà em ấy biết thì tôi chỉ có nước bị mắng thôi . Đang thay quần áo thì em về tôi còn chưa kịp bôi thuốc với băng bó lại . Tôi nhanh nhẹ thay quần áo rồi ra chào em . Nhưng chưa kịp đến gần em đã bị em bảo đứng lại làm tôi đổ hết mồ hôi chỉ biết cầu xin trong đầu là em đừng phát hiện .

Em khoanh tay trước ngực nói : anh lại bị thương à 

Tôi lo lắng hoang mang sao em biết che kín hết rồi mà 

Em chỉ tay vào mặt tôi nói : em chỉ nói thế thôi mà anh đã đổ mồ hôi như thế này chắc nặng lắm nhỉ , cởi áo ra cho em xem

Tôi lo lắng cười gượng với em xua tay nói : em gì có không có đâu

em cau mày nói : không có thì sao anh phải lo lắng thế cởi ra cho em xem 

Tôi rén vãi chưởng nói một chủ đề để đánh lạc hướng em nhưng cuối cùng bị em áp sát vạch áo lên và ú oà đập vào mắt em là một vết thương tím đen tím đỏ ở mạng sườn tôi .

Tôi thấy em đen mặt thế mà quỳ xuống ôm chân em nói : anh xin lỗi trong khi làm nhiệm vụ anh lỡ va vào cái gì đó để nó ra như thế anh xin lỗi mà em đừng giận anh mà

Có lẽ em cũng bất lực với độ ăn này của tôi mà kéo tôi đứng dậy rồi kéo vào phòng lấy ra hộp cứu thương băng bó cho tôi 

Và sau đó em ấy đã ép tôi phải ở nhà cho lành vết thương và em ấy cũng đã xin nghỉ phép cho tôi mà tôi chưa kịp load .

Gần đến sinh nhật em rồi tôi muốn làm cho em một bất ngờ nho nhỏ lên đã lên kế hoạch mua len về làm quà cho em ấy .

Em ấy sinh tháng 11 nên tôi đam khăn cho em là vô cùng thích hợp . Tôi đã ngày ngày nhân lúc em đi làm ở nhà đan khan cho em rất chăm chỉ .

Sẵn đan thì tôi đan luôn mũ chùm đầu cho em , đan xong tôi còn tưởng tượng em đội lên trông xinh yêu thế nào nữa

Tôi còn đi học làm bánh để làm bánh sinh nhật cho em . Vào ngày hôm đó tôi về sớm hơn mọi khi chuẩn bị và trang trí sinh nhật cho em chỉ đợi em về nữa là tuyệt . Nhưng từng phút trôi qua tôi vẫn không thấy em về . Tầm vài phút sau , tôi thấy em gọi tôi liền vui mừng bắt máy 

tôi nói : em khi nào về vậy

em có vẻ lúng túng trả lời tôi : dạ em hôm nay về muộn lắm .....hôm nay bọn em liên hoan ạ 

Tôi buồn bã hẳn chưa kịp nói thì ở bên kia cậu bạn thân em đã hò reo gọi mọi người vào nhập tiệc nên tôi đành tắt máy . Nhìn mọi thứ xung quanh mà tôi buồn , tôi cố gắng ngồi trên ghế chờ em về .

À và rồi lúc 11:00 tiếng cạch cửa mở ra tiếng em vọng vào 

Em hớt hải chạy vào bắt gặp cảnh tôi ngồi ôm đầu gối ngồi trên sofa chờ em .

Em rụt rè nhìn xung quanh thấy mọi thứ có vẻ được chuẩn bị rất lâu và chu đáo bên cạnh anh và hộp quà và trên bàn là một chiếc bánh sinh nhật nhỏ 

em gọi tôi : anh ơi .....anh

tôi nghe vậy ngẩng mặt lên một vẻ mặt buồn như sắp khóc đến nơi 

em xin lỗi tôi : anh ơi em xin lỗi anh ....em không về sớm ....

tôi buồn bực nói : lúc nào em cũng thế lần trước cũng thế lúc nào cũng là anh chờ em xong về em chỉ xin lỗi vì em không về sớm được . Em....thôi em thích như thế nào thì như thế đi anh sẽ không quan tâm nữa 

em đi lại ôm lấy tôi ngồi vào trong lòng tôi xoa má tôi nói : em không cố ý mà em xin lỗi .....

Tôi bế em trong lòng ngồi sang bên cạnh lấy hộp quà đã chuẩn bị trước rồi nói : đây là quà của em 

Nói rồi tôi đứng bước đi về phòng làm việc , tôi chính thức dỗi em ấy . Phòng làm việc của tôi có một bộ sofa trên đó có chăn và gối do trước tôi có việc nhiều quá nên chết dí ở trong phòng cần sự nghỉ ngơi nên tôi đã mang sang .

Từ đó tôi luôn dậy sớm cài đồng hồ báo thức và chuẩn bị bữa sáng và bento trưa cho em đặt trên bàn dán một tờ giấy ghi chú : nhớ mang đi và ăn sáng 

thay vì bình thường về sớm thì giờ tôi lại về muộn hơn . Tránh mặt em mọi lúc nhưng không tránh được quá 3 ngày vì ngay khi tôi về nhà thì em đang ngồi trên soà chờ tôi mà ngủ quên . Tôi không định mà kệ nên tiền lại chỗ em bế nhẹ nhàng em nên ôm vào phòng em . Lúc chuẩn bị rời đi thì bị em kéo tay lại mà tôi ngã ngửa ra giường . Em ngồi trên người tôi chủ động cởi áo ra làm tôi đỏ cả mặt . Em cúi xuống hôn tôi rồi thỏ thẻ nói : anh đừng tránh em nữa mà em buồn lắm 

Tôi thấy em có vẻ hơi run người nghĩ là lạnh nên đã với tay lấy điều khiển tăng nhiệt độ máy sưởi lên thành mức gần cao nhất .

_____________

hãy vote và chat dưới phần bình luận cho tui có động lực ra chap mới nhé . Đủ 5 chat và vote 

thì tui sẽ r chap mới nha



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me