Chap 6: Sự Thật
Chiếc bánh trên tay Prem rơi xuống , giọng nói này , hơi ấm này , cái ôm này đối với cậu quá đỗi quen thuộc.... là Boun Noppanut... Không gian chìm vào yên lặng . Cả hai chẳng nói lời nào . Boun cứ như vậy mà ôm cậu từ đằng sau . Mái đầu cọ vào tóc Prem , tham lam ngửi hương thơm dịu nhẹ trên tóc cậu . Sau một hồi không chịu nổi nữa , Prem xoay người lại ôm chặt lấy hắn , vùi đầu vào lồng ngực vững chải của người đàn ông kia . Nước mắt không tự chủ mà rơi xuống - Prem của anh.... đừng khóc mà.... Boun bên ngoài nói như vậy nhưng nước mắt sớm đã đọng lại trên mi . - Anh đáng ghét lắm.... lúc nào cũng biết cách làm em phải dựa dẫm vào anh như vậy...hức Prem vừa ôm vừa đánh vào lưng hắn . Ấy thế mà Boun lại chẳng đau tí nào . Nụ cười lâu lắm rồi mới hiện hữu trên gương mặt của hắn , là nụ cười của hạnh phúc , của nhớ nhung . - Paopao của anh... anh nhớ em nhiều lắm... Càng nói Boun càng ôm chặt cậu hơn , cằm tì trên vai người nhỏ . - Em cũng nhớ anh.... lúc nào cũng nhớ về anh... BB... Sau một hồi ôm nhau , Prem chủ động buông người ra . Cậu ngẩng đầu lên nhìn hắn . Quên mất... Boun là thần tượng của nhóm nhạc nổi tiếng mà . Phải bịt kín mặt , chỉ để lại đôi mắt 1 mí đặc trưng của mình . - Chúng ta ngồi xuống đây nói chuyện một chút được không Paopao ? Boun chỉ vào hàng ghế đá bên cạnh - Được Sau khi cả hai ngồi xuống , Boun mới lên tiếng trước , phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng này - Dạo này em sống tốt chứ.. ? - Ừ...Anh cũng thế đúng không ? Anh rất thành công mà... Prem nắm tay mình lại với nhau - Ừm.... Prem này chuyện năm xưa... anh có thể giải thích không ? Boun ậm ừ , chuyện năm xưa là có khúc mắt - Anh nói đi Boun vui mừng khi được Prem cho cơ hội để giải thích , đồng thời một hy vọng nhỏ bé len lỏi trong tâm can - Năm đó , cô gái em thấy , cô ta yêu anh và đã tìm cách để lừa anh về việc cô ta mang thai đứa con của anh - Sao chứ... Prem ngạc nhiên nhìn hắn - Cô ta yêu anh từ lúc mới học cấp 3 rồi nhưng anh không đồng ý , sau đó lên kế hoạch để lừa gạt anh . Vì không muốn em phải đau buồn nên anh mới có những biểu hiện lạnh nhạt đó , ngay ngày hôm đó cũng là anh sắp xếp để em thấy cảnh tượng ấy.... Prem im lặng lắng nghe - Sau đó anh tìm hiểu về tất cả , cô ta là mang thai với một người đàn ông khác nhưng vì muốn chiếm đoạt anh , nói đúng hơn là tài sản của Noppanut gia nên mới tìm cách hãm hại anh . Anh và cô ta cũng cắt đứt liên lạc kể từ khi anh biết chuyện - Tại sao lúc đó anh không nói cho em biết ? Anh có biết lúc đó em đã đau lòng như thế nào không ? Vừa mất đi người thân yêu nhất vừa mất đi người em yêu . Em đau khổ lắm anh có biết không hả ? Prem không kiềm được nước mắt mà run lên , đánh thật nhiều vào lồng ngực hắn . Boun chỉ chịu đựng , vì hắn biết bấy nhiêu đây cũng không thể bù đắp được cho cậu . Chính bản thân người đàn ông này cũng không thể ngăn nổi những giọt nước mắt kia - Anh xin lỗi... anh xin lỗi Prem.... em đừng khóc nữa.... anh không thể chịu nổi đâu... Boun ôm chặt lấy Prem vào lòng , vuốt lấy tấm lưng nhỏ bé đang run lên vì khóc. - Paopao... suốt mấy năm qua anh đều nhớ em , em chưa bao giờ biến mất khỏi trái tim anh , anh yêu em.... Prem của anh... Prem nghe hắn thủ thỉ thì càng xúc động mà khóc lớn hơn . Suốt mấy năm qua cả hai sống trong nỗi nhớ nhung nhưng bên ngoài thì chẳng biểu lộ ra . Vì hiểu lầm mà đánh mất nhau tận 5 năm - Em cũng yêu anh...BB...Sau lời yêu thương đó , Boun hiện tại chỉ quan tâm đến cậu . Và muốn được hôn cậu như bao cặp đôi khác nên quên hẳn đi việc phải giữ kín mặt tránh giới truyền thông hay fan của mình . Tâm trí Boun bây giờ chỉ có Prem mà thôi . Hắn từ từ tháo bỏ lớp khẩu trang bên ngoài , cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ bé của Prem. Hai tay Boun ôm lấy mặt cậu , Prem phối hợp cùng môi lưỡi triền miên . Khung cảnh hiện tại họ chẳng để ý đến điều gì nữa , chỉ muốn chìm đắm vào thế giới riêng của cả hai thôi Cho đến khi Prem hết hơi mới buông nhau ra . Lúc này Prem nhận ra hắn đã tháo khẩu trang ra rồi . Gương mặt ấy vẫn đẹp như thuở nào , thậm chí còn sắc nét hơn . Đột nhiên Prem nhớ ra Boun là người nổi tiếng , vì vậy liền giục hắn đeo khẩu trang tránh bị phát hiện . Boun nghe cậu nói thì lật đật tìm khẩu trang đeo vào . Rất may chỗ của họ ở góc khuất nên không có ai nhìn thấy . Cả hai cười khúc khích nhìn nhau . - Mà tại sao anh ở đây ? Prem thắc mắc hỏi - Anh cùng nhóm vừa có concert hai hôm trước ở Nhật ! Còn em ? Anh cũng bất ngờ khi em ở đây . Boun cười mỉm , chờ đợi câu trả lời của cậu - Em đi chơi cùng nhóm bạn của em và Sam
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me