TruyenFull.Me

Bua Yeu Cung Khong Biet Chon Ai


Đại Sảnh Đường tối nay rực rỡ hơn thường lệ. Trên trần, bầu trời được phù phép chiếu hình một màn đêm quang đãng, sao nhấp nháy lấp lánh. Các dãy bàn đã đông kín học sinh – nhưng ở một góc bàn Slytherin gần hành lang ra hồ, có ba người không thuộc cùng một nhà đang... chia sẻ một bữa tối kỳ lạ.

Hermione ngồi giữa.

Draco ngồi bên trái, đang dùng dĩa cắt phần bánh bí ngô – nhưng ánh mắt lại không rời người con gái cạnh mình. Ngược lại, Theo ở bên phải, chống cằm nhìn thẳng Hermione, vẻ mặt lơ đãng nhưng tay thì không ngừng đẩy thêm bắp rang bơ phù thủy vào đĩa của cô.

"Cậu lại định đút no tớ rồi lấy lý do không học bài chứ gì?" – Hermione nheo mắt, nhìn Theo.

"Đâu có" – Theo cười nhẹ. "Tớ chỉ muốn chắc rằng cậu có năng lượng để tranh luận với Slughorn tiết sau."

Draco xen vào ngay: "Cậu ta chỉ muốn cậu không rảnh để chấm bài luận của tớ."

"Bài ba dòng của cậu á?" – Hermione trêu. "Tớ đã gửi cho Slughorn rồi."

Theo gật gù: "Chuẩn bị nhận thư cú lắc đầu thôi, Malfoy."

Draco giả vờ thở dài, rồi bất ngờ đặt tay lên lưng Hermione. "Ít nhất thì tớ được ngồi cạnh."

Hermione hơi nghiêng người tránh ra, nhưng không phải để né, mà để... tựa gần hơn. Dưới bàn, chân cô vô tình chạm vào Theo – và cậu cũng không tránh.

Giây phút ấy, cả ba đều khựng lại – mỗi người một kiểu. Nhưng không ai nói gì.

Luna Lovegood, đi ngang qua với khay táo nướng, khẽ dừng lại, nhìn cả ba rồi lẩm bẩm:

"Hmm... có vẻ gió đang đổi hướng ở đây. Cẩn thận với mấy chú Wrackspurt bay giữa mấy trái tim."

Rồi cô đi mất, để lại một khoảng lặng kỳ lạ.

Hermione bật cười, như để phá tan không khí. "Tớ thích Luna."

Draco nghiêng đầu, thì thầm: "Tớ thích... ai đó khác."

Hermione đỏ mặt, quay đi, múc thêm canh.
Bên kia, Theo không nói gì, chỉ nhẹ nhàng... nắm tay cô dưới gầm bàn. Tay cậu hơi lạnh – nhưng chạm vào lòng bàn tay cô lại dịu dàng và chắc chắn đến lạ.

Hermione liếc sang, định rút tay lại – nhưng Draco cũng vừa vặn nghiêng vào vai cô, như thể muốn chiếm lấy khoảng cách đã từng bị cậu bỏ lỡ.

Một bên tay ấm, một bên vai ấm. Cô chẳng biết phải nghiêng về đâu – nên... vẫn ở giữa.

———-

Tiếng chuông kết thúc bữa tối vang vọng khắp Hogwarts. Đoàn học sinh lục đục rời khỏi Đại Sảnh Đường, tiếng giày khẽ dội trên nền đá cũ. Hermione, Theo và Draco bước sóng vai ra hành lang chính, nhưng chưa đi xa được bao lâu thì...

"BOOM!"

Một tiếng nổ nhỏ phát ra từ hành lang phía Tây.

"Lại Fred và George à?" – Draco nhăn mặt.

"Fred và George đã ra trường hai năm rồi." – Hermione đảo mắt lẩm bẩm, tay rút sẵn đũa phép.

Harry và Ron lao đến từ phía ngược lại, mặt tái mét.

"Ginny với Luna bị kẹt trong phòng giáp phía sau bức tượng thầy Dunstable!" – Harry nói nhanh, thở gấp. "Ai đó đã thử bùa Khóa Kép – và nó nổ tung!"

"Thật không thể tin được." – Hermione lắc đầu, rồi dẫn đầu cả nhóm chạy đến.


Tại hành lang phía Tây

Đám học sinh tụ tập xung quanh một cánh cửa bị sập lệch bản lề, bốc khói nhẹ. Ginny đang phủi váy đồng phục, còn Luna ngồi bệt trên sàn, tay cầm một... củ hành tây?

"Bọn mình chỉ định mở cửa lấy sách thôi mà." – Ginny nhăn mặt.

"Có ai đó đặt bẫy." – Luna nói, nghiêm túc hơn thường lệ. "Có lẽ là một con Wrackspurt giận dữ."

"Không phải Wrackspurt..." – Theo thở dài, quỳ xuống kiểm tra. "Ai đó đã dùng phép Colloportus rồi phủ lên bằng Stupefy đảo ngược. Khá tinh vi."

Draco nhíu mày, quét đũa phép. "Chuyện này không phải trò đùa học sinh bình thường. Ai đó đang... thử nghiệm bùa nguy hiểm."

Hermione ra hiệu cho tất cả tránh xa, rồi nhẹ nhàng búng đũa:

"Alohomora Elevata."

Một tiếng "cạch" vang lên, và toàn bộ bản lề lỏng ra, cánh cửa rơi xuống nhẹ nhàng. Không ai bị thương, nhưng không khí đã hoàn toàn thay đổi.

Harry gật đầu với Hermione. "Tụi mình sẽ báo lại cho McGonagall."

Ginny liếc Draco và Theo đang đứng quá gần Hermione, rồi kéo tay Luna. "Đi thôi. Không nên ở đây lâu."

Ron lầm bầm: "Đừng để lần sau là hành lang của tụi mình bị phá nhé."

——
Sau rối rắm đó, bộ ba lặng lẽ bước vào phòng Huynh Trưởng. Ánh đèn dầu lung linh phản chiếu lên trần, chăn ghế xếp gọn, mùi trà hoa thoảng nhẹ nhờ bùa làm sạch của Hermione.
Cô tháo áo choàng, thở dài. "Hôm nay thật dài."

Theo ném áo lên lưng ghế, nhẹ nhàng đến bên bàn, mở sách. "Còn một bài luận chưa xong. Cậu dạy tớ đi?"

Draco đến gần từ phía sau, tay khẽ vòng qua eo Hermione, thì thầm: "Tớ cũng cần giảng... theo kiểu đặc biệt."

Hermione phì cười, nhưng không né. "Hai cậu đúng là..."

"Lười?" – Theo đề nghị.

"Gian?" – Draco góp ý.

"...đáng yêu." – Hermione khẽ nói, rồi hôn nhẹ lên trán mỗi người.

Cả hai đơ trong nửa giây. Rồi Draco lẩm bẩm, không chịu thua:

"Lần sau cho tớ chọn chỗ hôn trước."

Theo hất tóc. "Thế tớ đòi phần má."

Hermione ngồi xuống, mở sách. "Ngồi học đi. Ai làm bài tốt được thơm."

Một giây tĩnh lặng – rồi cả hai nhào vào bàn, lật vở. Ánh nến nhảy nhót trên hai đôi mắt đang ghen nhẹ mà hăng hái lạ kỳ.

_____________________

Tiết đầu tiên trong ngày, Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám – không khí trong lớp dày đặc như sương mù.

Giáo sư Shafiq – một phù thủy trung niên người Ai Cập, cao gầy với ánh mắt sắc lẹm – bước vào với một tấm khiên bạc và một bảng câu thần chú dày như quyển sử Hogwarts.

"Chúng ta sẽ học cách tăng cường bùa chắn cá nhân để đối phó với các tình huống đa bùa kết hợp." – Ông nói, rút đũa phép, quất nhẹ:

"Protego Maxima + Deflectus."

Một quả cầu chắn mờ ánh lam nở ra quanh người ông, đồng thời các tia phép thử văng đến liền bị bật ra như pháo hoa.
"Các trò sẽ thực hành theo cặp. Mỗi người dùng bùa chắn, người còn lại dùng kết hợp hai loại tấn công đơn giản. Tìm ra điểm yếu."

Hermione – đương nhiên bị ghép với... Theo.

Draco quay ngoắt đầu. "Sao không ghép cặp ba?"

"Không phải lúc nào cũng là ba" – Hermione nói, miệng mím lại vì phải nhịn cười. "Lần sau cậu với Theo đánh nhau đi."

Harry cười khúc khích, ghé vào tai Ron: "Cậu thấy ánh mắt Malfoy chưa?"

"Giống hệt ánh mắt khi cậu giành Snitch ấy." – Ron nói, cau mày nhìn đũa phép của mình bị cháy xém.

Tiếng quở nhẹ của Giáo sư Shafiq vang lên, khiến Harry và Ron vội cúi xuống sách vở. Cả lớp học giờ trở lại nhịp quen thuộc: tiếng giấy sột soạt, đũa phép khe khẽ vung lên cùng lời niệm thầm.

Theo đứng cách Hermione vài bước, đũa hướng vào cô. "Tớ sẽ bắt đầu bằng một Expelliarmus, rồi một Flipendo nhé?"

"Cứ thử." – Hermione mỉm cười, đũa đã sẵn sàng.

Tia đỏ và lam chớp sáng trong lớp. Hermione dựng bùa chắn chính xác đến từng mili giây.
Ánh sáng văng ra, xuyên lên trần.

Phía sau, Draco đứng khoanh tay, lầm bầm gì đó như "đáng lý ra người được Flipendo phải là tớ... để cô ấy chạy tới lo."

Ginny cười. "Ghen à?"
"Không. Tớ chỉ nói... lý do phép thuật không công bằng."


Sau lượt đầu tiên. Hermione chưa kịp xoay lại thì Theo bất ngờ tiến tới, vươn tay ôm nhẹ eo cô từ phía sau.

"Giỏi thật. Nhưng... tớ nghĩ giải thưởng nên tăng dần độ thân mật."

Hermione xoay người, mở miệng định phản bác — thì Theo đã cúi xuống hôn nhẹ vào môi cô.

"Không có phép thuật nào chống lại cái đó." – Cậu thì thầm.

"Hey!" – Draco nổ ra, nắm đũa như sắp quất.

"Giáo sư! Hành vi... hành vi xâm phạm bùa riêng tư!"

Giáo sư Shafiq không buồn ngẩng lên khỏi sách. "Tôi thấy bùa chắn của trò Granger vẫn giữ vững. Vậy là được."

Draco tức tối tiến lại, gỡ tay Theo khỏi eo Hermione, nắm lấy cổ tay cô.

"Lượt của tớ."

Cô chưa kịp nói gì thì Draco đã thì thầm: "Nếu không được hôn trước... ít nhất tớ cũng cần được thơm trán đúng theo 'thứ tự đã thống nhất'."

Hermione định lùi, nhưng cậu đã nhanh hơn, áp trán mình vào trán cô, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn mềm lên mi tâm.

"Cho may mắn." – Draco khẽ cười. "Và để đỡ cay."

Ngay lúc đó, một học sinh nhà Ravenclaw nói sai câu chú, quả cầu chắn nổ tung, làm văng bảng câu thần chú vào đầu Ron.

Harry bật cười khùng khục, còn Luna thì hỏi nghiêm túc: "Có phải thiên thạch vừa rơi trong lớp không?"

Trong lúc khói còn mù mịt, Hermione nắm lấy tay hai chàng trai – mỗi tay một người – kéo cả hai xuống ngồi bên ghế dài cuối lớp.

"Chúng ta đang luyện bùa phép. Không phải bùa yêu." – Cô thở ra. "Bớt gây chú ý."

"Cậu thơm người ta trong khói mà bảo bớt gây chú ý?" – Theo hỏi, ra vẻ oan ức.

Draco dựa vai vào vai Hermione, thì thầm: "Ít nhất... cho tớ giữ tay cậu lúc cậu giảng bài."

Hermione: "Giữ bằng tay hay bằng Leviosa?"

Cả hai đồng thanh: "Cả hai."

Cô lắc đầu, nhưng vẫn mỉm cười. Giữa làn khói và đũa phép lấp lánh, một thứ cảm giác đặc biệt dường như đang dần... thi triển.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me