TruyenFull.Me

Cau Chuyen Nho Khong Dang Noi


Xong nhe,hồi đó có mấy cái ăn thử á kìa,ở siêu thị là có cho ăn thử nhiều lắm luôn.

Thì đối với hai con ham ăn như tụi tui là thiên đường nơi trần thế á,người ta nói tuổi trẻ chẳng 2 lần thấm lại cho nên là tui với nó dắt tay nhau chia ra đi ăn thử hết luôn.

Nhưng chưa dừng lại ở đó,thà là ăn thôi đi,ừ mỗi phần cho một người đúng hong.Đâu có chịu,phải nhục cái mặt đi xin họ hai ba phần rồi chia ra ăn,thề có mấy người xung quanh nhìn mà dị không biết chui vô đâu.

Mà nói giờ nhớ lại mới biết dị,chớ tui khi xưa làm gì thông minh tới mức biết bản thân như con ăn xin đâu :)))

Nói luôn,nếu mấy chị nhân viên siêu thị có lỡ nhớ tới tụi em và cảm thấy câu chuyện trên rất giống em thì cái con mặt áo đỏ,quần rin rách mập mập và cái con áo đen váy lanh ốm ốm xin thành thật xin lỗi chị ạ.

Thì thêm cái chuyện nhục hết biết là lúc đó ăn bận phèn,được cái gội đầu.Nhưng hồi biết gì đâu,mới cấp 2,làm gì biết dưỡng môi dưỡng da đồ,cho nên là cảnh tui với nhỏ bạn gỡ khẩu trang ra ăn chắc nó tởm lắm.

Nhất là tui ấy,nhớ mang máng mấy hồi môi tui hay khô,bị bung da,tui còn gỡ cho chảy máu,thề là nó gớm ẻ luôn còn show ra cái nết ham ăn nữa.Má nó nhục như cái gì.

À mà dĩ nhiên chuyện gì nhục là có anh đeo kính vàng ở đó.Y chang,ảnh đứng chỗ cô bán gì đó tui quên òi,còn tui với nó đang ăn thử váng sữa cho em bé :)))

Thà mấy người mang thai hay gì đó thử không nói,mà tụi tui thử còn cười nói ngon quá mà lúc đó có chịu nhìn cái bảng là bán gì đâu :)) xong chị nhân viên nói váng sữa cho em bé là lúc đó tui cũng vừa nhìn thấy anh.

Ôi trời y cái kính vàng,tui là tui không biết vì cái gì mà nhớ chi tiết cái kính lắm luôn nha.Cho nên nhận ra là ảnh chớ ai,mà lúc tui đứng hình con bạn tui nó còn cười mãi vì chuyện ăn váng sữa em bé nữa chớ.

Tui vỗ vỗ nó kêu đi ra chỗ khác mà nó có chịu đâu,nó vịn tay tui cười lấy cười để,mà lúc đó tui đã chính thức gỡ khẩu trang.Ôi giờ nhớ lại không biết ngoài cái thân phèn,cái mặt chó của tui thì miệng tui có dính váng sữa em bé không nữa.

Nếu mà dính thiệt thì hơi bị double nhục :)

Cái là thôi,họ nói quá tam ba bận,tui cũng tiếp tục cái suy nghĩ ngu ngốc là bèo nước gặp nhau nên kệ cha ảnh luôn.

Tui với nó ăn đã rồi dắt xe đạp về,mà ra chỗ giữ xe xong,tới chỗ mà họ tính tiền gửi xe á,cái nhớ ra hai đứa mua cái hộp xúc xích heo cao bồi lắc đồ gì á kìa,hết mẹ đồng lẻ giữ xe luôn.

Má nó,cái hai đứa đi năn nỉ cô gửi xe,tui năn nỉ chặp tự nhiên nói (mà còn cái tật hét to) "Cô hay cô lấy cái hộp xúc xích heo cao bồi này nghe cô,rồi cho cho xe bọn con đi với"

Ê mà hên lúc đó sau xe tụi tui ít người nghe,hên là cô đó cổ hiền nữa nghe,cái cổ cho đi rồi dặn lần sau mang tiền thôi.

Hai đứa vừa dắt xe lên cái dốc chỗ ra khỏi hầm xe á,vừa cười nhắc lại chuyện đó,xong thấy ảnh chạy xe đi ngang qua nhìn tui với ánh mắt mà theo tui nghĩ chắc họ kì thị mình luôn rồi chớ hong có cái dụ thú dị như ngôn tình đồ đâu nhe :))

Nhưng tui mà,sớm giờ kể chắc biết cái tinh thần thép của tui rồi,tui kệ mịa ổng luôn.Xong đi về luôn..

...

Cái giá phải trả cho sự ăn chực siêu thị,quịt tiền giữ xe là sự gặp mặt giữa tui và anh.

Lúc đó là vô năm học rồi,cái anh đeo kính vàng hoá ra là cùng lớp tui nha mọi người.

Tui không biết ổng là do ổng mới chuyển qua lớp tui.

(Chuyển xưng hô sang "ông" nha,do hồi cấp 2 hay xưng "ông","tui" kiểu đó đó)

Ủa mà vcl chớ lớp 8 mà sao lớn dễ sợ luôn á,mặt mũi đồ trưởng thành ra gì và này nọ lắm nha.

Mà lớp 8 cha mẹ sao cho lái xe tỉnh dữ vậy không biết.

Cái tui ngồi bàn bốn mà tui sốc tâm lí luôn,cái mặt tui hoảng hồn còn cái miệng thì hả to vậy á,chắc nhìn cũng gớm lắm.

Cái ổng nhìn tui luôn mọi người,trời má sao mà thề cái chuyện nó bất hợp lí vãi luôn á.Sao mà chuyện nó trùng hợp tới cái mức đó được.!

Xong cái thêm một chuyện điên khùm nữa là ổng được cô phân ngay chỗ bàn trên tui luôn (bàn 3 á).

À ổng tên là Tuấn nha,có cái tên đàng hoàng đã rồi nói chiện :))

Mà trời cả tiết hôm đầu năm đó tui không dám nhìn lên bảng luôn,cuối xuống viết bài miết.

Mà cái này mới ghê nè,chắc năm lớp 8 là năm không hợp tuổi tui hay sao mà chuyện nhục nó kéo một lượt không tha nha.

Chó má cái thằng bên cạnh,bình thường tui ghi bài là nó để yên cho tui ghi hết á,xong do hôm nay tui sốc quá đâu ghi đâu cái nó ngồi rủ chơi caro.

Ước gì lúc đó tui không ngu dại như vậy,à và lúc đó thì ngu chúa rồi nên chuyện không là gì lạ sảy ra sau đó là chơi cả tiết luôn nha.

Ừ chắc chơi sao mà tui bình thường im im á,mà thằng Tiến (thằng cùng bàn) nó có chịu im đâu.Nó thắng miết,thắng riết mà làm như tui cướp của nó cái gì mà nó cứ la làng,nó chửi chơi ngu đồ.

Mà đã nói la làng sao thầy giáo không nghe được,ổng lôi cổ hai đứa lên bàn giáo viên luôn.

Tui đứng đó hoảng loạn,bị nhéo tai cả lớp cười mà kiểu sợ mà đơ người luôn á.

Ôi trời tui đã chưa đủ nghiệp hay sao mà nhục như chó trước mặt anh luôn ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me