Cau Dan Hoc Truong H
"Bảo bối, em thật đẹp anh thật sự không nỡ lòng vấy bẩn em một chút nào, nhưng em hết lần này đến lần khác câu dẫn khiến anh kiềm chế không nổi nữa rồi." - Vũ Thần nhìn cô nhẹ nhàng hôn lên môi cô, ai có ngờ cô lại choàng tay ôm cổ anh hôn đáp lại anh. Hơi bất ngờ khoảng 3s với hành động của cô, liền sau đó Vũ Thần kéo cô vào nụ hôn ướt át, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau tạo ra tiếng chóp chép vang trong phòng tĩnh mịch. "Ưmm...." - Cô khó thở mà dãy ra, rời khỏi môi anh Ninh Tâm hít không khí để thở, mắt lờ mờ mở ra nhưng không đủ tỉnh để nhận thức điều gì. Cô chỉ cảm thấy trong phòng rất nóng: "Nóng quá...ư... mở máy lạnh xuống thấp đi." - Tay cô đã kéo chiếc váy xuống ngang bụng, lộ ra cảnh xuân ngồn ngộn. Anh nhìn một màn này không khỏi bỏng mắt, côn thịt dưới lớp quần âu sớm đã dựng lều muốn bung ra. Nhưng anh bây giờ không muốn làm cô tổn thương, cô còn quá nhỏ để làm chuyện đó. Anh tính không bằng cô tính, cô khua tay chân kéo anh xuống, Vũ Thần mải suy nghĩa nên mất cảnh giác ngã đè lên người cô. Tay Ninh Tâm như con rắn nước luồn vào trong lớp áo sơ mi của anh mà sờ soạn."Mát quá...hừ..." "Bảo bối, em có biết mình đang đùa với thú không?" - Vũ Thần sắp nhịn không nổi, cô nhóc này cứ như vậy anh sợ mình sẽ nhịn không nổi mà ăn sạch cô mất.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me