TruyenFull.Me

Cau

     Tôi rất muốn chơi lại với Loy...

     Hôm đó tôi chủ động đến lớp tìm Loy để nói chuyện. Loy đồng ý ra gặp tôi, nhưng dường như vẫn còn rất giận chuyện đó. " Xin lỗi về chuyện xảy ra lần trước, tớ không cố ý làm như vậy..."- "Cậu không cần xin lỗi, có người đã nhận lỗi thay cậu rồi. Nhưng nó không thay đổi được gì đâu...đừng phí công giải thích làm gì..."

     Loy bỏ đi, chỉ còn tôi, không hiểu chuyện gì.

     Loy và tôi không còn là bạn thân nữa, cô ấy không còn giận tôi nhưng cũng không chơi lại với tôi. Và tôi cũng biết người nhận lỗi là Cậu. Nghĩ đi nghĩ lại thì bản thân không còn thấy giận Cậu vì chuyện đó nữa. 

     Cũng một tuần rồi từ khi mọi chuyện xảy ra. Thi thoảng gặp Cậu đứng ở ngoài hiên lớp nhìn sang, tôi cũng hay để ý, Cậu chỉ nhìn tôi, không nói câu gì, cũng không định nói gì...

 *Từ khi không còn nhắn tin với Cậu, tôi bắt đầu thấy nhớ Cậu...Chắc cũng chỉ là bạn bè lâu rồi không nói chuyện với nhau nên nhớ - lúc đó tôi nghĩ vậy.*

   Tuần thứ 3 sau khi nguyện đó xảy ra...

    Nhà trường cho nghỉ học thêm chiều, tôi định lên Face thì nick của Loy hiện ra...Tôi quyết định thử bấm lại mật khẩu cũ lần trước Loy cho tôi, cũng chỉ là nghịch thử.

    Nick mở...Tôi khá ngạc nhiên...Sao cậu không đổi mật khẩu vậy ? Tôi định thoát ra nưng ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại lần vào tin nhắn của Loy và cậu trên nick cô ấy. Vài dòng hội thoại hiện ra ngay trước mắt tôi...

  * - Chuyện không như cậu nghĩ đâu, không phải lỗi của Linh.

 Loy không rep

    - Xin lỗi cậu, chính tôi tự ý xem

   - Linh không cho cậu mật khẩu thì cậu xem được sao ???

   -Chuyện rất phức tạp, Mọi chuyện đều là tôi sai trước...Đừng hiểu lầm cậu ấy

Loy không rep. Cuộc nói chuyện chấm dứt. 

 Tôi thoát nick Loy. Thề sẽ không bao giờ vào nick cô ấy nữa.

 Cậu nói đúng, có mật khẩu của người khác, thì ai cũng như nhau...

   

     

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me