Chaelice Ver Huyen Lenh Rat Ban
Lisa vừa muốn mở miệng, Chaeyoung chỉ nói "Không được nhúc nhích, nếu dám lên tiếng!..." Dao gọt trái cây gác ở trên cổ ép tới gần mấy phần, trực tiếp chạm vào cổ, phiến dao có chút lành lạnh. Lisa khóc không ra nước mắt, Đại tiểu thư, cẩn thận một chút a, đây chính là cổ của ta chứ không phải trái cây đâu nha.
"Mở cửa!" Chaeyoung thấy hắn bất động, dao trong tay lại ép tới gần.
Lisa cảm giác được ở cổ hơi đau nhói, sợ là chảy máu. Lo lắng Đại tiểu thư chỉ cần xúc động một cái thì mạng nhỏ của mình đi toi, đành phải bất đắc dĩ mở cửa phòng.
"Đi!!" Chaeyoung đứng ở sau lưng Lisa, đẩy hắn đi.
Trong phòng tân khách, đều khiếp sợ đứng lên. Tân nương cầm dao gác trên cổ tân lang? Đây là tình huống gì?
"Xì, đêm động phòng hoa chúc của các ngươi thật đúng là kinh tâm động phách, cùng người khác bất đồng a!" Jisoo cười nói.
"Bớt nói nhảm, mau tránh ra, cho ta đi, nếu không đừng trách ta không khách khí." Chaeyoung một lòng nghĩ phải rời đi nơi này đi tìm Lisa. Nắm con tin trong tay từng bước từng bước đi ra ngoài.
"Không cần khách khí, nếu ngươi chịu hạ thủ!" Jisoo cũng không ngăn cản, nhìn hai người họ giống vậy xem kịch vui, chơi đùa với đồ trang sức của mình.
Chaeyoung chấn động một cái, nàng đây là ý gì, chẳng lẽ biết rằng mình sẽ không hạ thủ sao "Ngươi... ngươi cho là ta không dám sao?"
"Ngươi nên nhìn xem người ngươi bắt là ai đi." Jisoo buồn cười nói.
Chaeyoung nghi hoặc nhìn Jisoo, đầu hướng về phía trước, chẳng qua là dao trên tay lại không có xê dịch phân nửa.
"Đại tiểu thư ~" Lisa lộ ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.
Keng ~~~ Dao gọt trái cây rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.
"La... Lisa!"
"Ta nói Tiểu La, ngươi cùng Đại tiểu thư nhà ngươi khuê phòng chi nhạc thật là đặc biệt nha!" Jisoo híp mắt cười nói.
Lisa vội vàng nói tiếp "Đúng vậy đúng vậy, đây là thú vui giữa hai chúng ta." Sau đó ôm quyền tạ lỗi với tân khách "Xin lỗi xin lỗi, ta và nương tử đùa giỡn chút thôi, các vị tiếp tục uống rượu đi." Dứt lời, liền kéo Chaeyoung còn đang hóa đá trở lại phòng tân hôn.
Lisa nói như vậy, lòng ai cũng hiểu rõ cười một tiếng. Náo nhiệt kết thúc, tiếp tục uống rượu.
"Đại tiểu thư?" Lisa đẩy Chaeyoung đang hóa đá một cái.
Sau đó Chaeyoung mới hoàn hồn lại, nhìn người nhìn trước mắt một thân hồng y, kia mũi mắt miệng so với noãn ngọc còn nhu mỹ hơn "La... LaLisa!"
"Đại tiểu thư, là ta Lisa đây." Lisa thấy Chaeyoung kịp phản ứng, lộ ra nụ cười. Đảo mắt cái nụ cười cứng ngắc ở mép.
"Đại... Đại tiểu thư, sao ngươi lại khóc?" Lisa ôm người đang khóc thật chặc vào ngực.
"Ngươi hỗn đản, ngươi hỗn đản!" Chaeyoung vừa khóc vừa mắng Lisa. Tay lôi ống tay áo Lisa thật chặc, rất sợ chỉ cần buông lỏng tay một cái người nọ thì sẽ biến mất.
"Ta khốn kiếp, là ta khốn kiếp, Đại tiểu thư ngươi đừng khóc." Lisa không biết làm sao an ủi Đại tiểu thư, chỉ đành phải nhẹ nhàng vỗ lưng Chaeyoung "Ta ở chỗ này, ta ở chỗ này."
Trong ngực tiếng khóc dần dần nhỏ "Mới vừa rồi là ngươi, tại sao không nói! Ngươi có biết ta rất nhớ ngươi hay không!"
Lisa có chút ủy khuất "Mới vừa rồi ta cũng muốn nói a, chẳng qua là ngươi gác cây dao ở trên cổ ta, không cho phép ta lên tiếng. Ta làm sao dám lên tiếng."
Chaeyoung thoát ra khỏi ngực Lisa.
"Thế nào?" Chẳng lẽ ta nói sai?
Chỉ thấy Chaeyoung khẩn trương nhìn cổ Lisa. Ở đó có một vết máu nhàn nhạt. Thật vất vả mới nín khóc, nước mắt lần nữa rớt xuống. Rất sốt ruột nói "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không biết vừa rồi là ngươi, ta làm sao lại làm ngươi bị thương, ta..."
Lisa lần nữa đem người bất an trước mặt ôm vào trong ngực "Ta không có sao, chỉ là vết thương nhỏ xíu, một chút cũng không đau. Ta biết ngươi không nỡ tổn thương ta mà." vỗ vỗ Chaeyoung còn đang khẩn trương bất an. Lời nói ôn nhu rốt cuộc cũng làm cho Chaeyoung thả lỏng.
"Thật không đau sao?" Chaeyoung yếu ớt hỏi.
"Thật sự không đau." vì để cho Chaeyoung không còn quấn quít trong chuyện này nữa, đầu nói sang chuyện khác "Đại tiểu thư, ngươi biết không, ta vì tìm ngươi, chính là băng sông vượt núi, ngay cả ngựa cũng mệt mỏi đổi mấy lần."
"Một mình ngươi cưỡi ngựa tới?"
"Không phải, còn có Mino và Ngô thị vệ nữa, ba người lận. Không biết ngươi ở đây thế nào, có quen không cho nên ta không kịp đợi, lúc đại đội còn chưa có lên đường, ta cưỡi ngựa chạy tới đây trước. Qua mấy lần đổi ngựa, rốt cuộc trong vòng một tháng chạy tới biên giới Tây Vực."
"Vậy ngươi vì sao không đi tìm ta, còn có ngươi hôm nay tại sao lại ở chỗ này." Chaeyoung vòng tay qua eo Lisa tựa vào ngực trái nàng, nghe tiếng tim đập không mạnh nhưng rất có tiết tấu."Sau khi ta tới nơi này liền đi tìm Jisoo,bất quá muốn thấy ngươi thì phải có điều kiện, chính là tại Bách hoa tiết giànhphần thưởng thì nàng mới đem ngươi trả lại cho ta."
"Đáng giận Jisoo, Kim hồ ly, nếu không phải nàng đem ta trói tới nơi này,chúng ta sẽ không... Đều do nàng, thua thiệt ngươi và ta còn xem nàng là bằng hữu.Đáng ghét!" vừa nghĩ tới bị Jisoo lừa gạt, Chaeyoung có chút cắn răng nghiếnlợi nói.
"A a, chuyện đã qua, dù gì nàng cũng không phải là vì bản thân." Lisadán sát vào Chaeyoung "Ta vì ngươi nha, không chỉ lên đao núi, vào biển lửacòn xuống chảo dầu, qua năm cửa chém sáu tướng, cuối cùng còn đổ máu nữa, đểxem ngươi còn dám nói ta không quan tâm không lo lắng cho ngươi haykhông."
"A..." Chaeyoung không nghĩ tới nàng đã làm nhiều chuyện vì mình nhưvậy.
Lisa nhìn Chaeyoung mặt đầy kinh ngạc, nhéo lỗ mũi thanh tú của Chaeyoung mộtcái, bắt đầu kể lại sự tình cho Chaeyoung nghe.
Chaeyoung an tĩnh vùi trong ngực Lisa, yên tĩnh lắng nghe, trong quá trình nghecó kinh có hỉ, khi nghe quá trình lên núi đao xuống chảo dầu còn khẩn trươngkéo tay áo Lisa. Cho đến nghe được Lisa giải thích mánh khóe, sẳng giọng"Ngươi làm sao hư hỏng như vậy!"
"Ta nếu không xấu, làm sao cưới được ngươi?"
Trong lúc nhất thời bên trong căn phòng không tiếng nói, nhiệt độ dần dần ấmlên, không khí còn có chút mập mờ. Bốn mắt nhìn nhau, tất cả đều là thâm tình.
Hôm nay Chaeyoung trang điểm nhạt, má hồng xinh đẹp, trong con ngươi hiện lên lộchâu, ánh mắt trong veo như nước, lông mi dài nhọn mà dày đặc. Môi đỏ tươi,duyên dáng làm cho Lisa ngây dại. Lisa cúi đầu xuống, từ từ đến gần cánh môikia.
Đôi môi nhẹ nhàng đụng chạm, cánh môi mềm mại dán lại một chỗ. Nó tựa như làmbùng cháy hỏa tuyến bắt đầu không chút kiêng kỵ ở trong miệng Chaeyoung triềnmiên. Chaeyoung cũng thâm tình đáp lại, hai cái lưỡi dây dưa nhau. Cũng khôngbiết cái hôn này kéo dài bao lâu, cho đến hai người đều không thở được, Lisa mớirời khỏi môi Chaeyoung.
Một cái tay đã đặt ngang hông Chaeyoung, bình tĩnh nhìn Chaeyoung bị hôn làmcho sắc mặt ửng đỏ "Chaeyoung, ta có thể không?"
Chaeyoung hơi cắn môi dưới, có chút trách cứ nhìn Lisa đè ở trên người mình, đãnhư vậy còn hỏi mình có thể hay không? "Ngu ngốc ~" có chút ngạo kiềuquay đầu sang chỗ khác, không để ý tới Lisa.
Lisa thông minh không thể không hiểu được hàm ý của từ "Ngu ngốc"kia. Nhận được sự đồng ý Lisa nhẹ nhàng cởi xiêm áo Chaeyoung, rất nhanh, haingười thẳng thắn tương xích.
Lisa có chút khẩn trương đỡ sống lưng Chaeyoung. Mặc dù nói không phải lần thứnhất, nhưng lần đầu tiên là khi mình uống say, lần này thanh tỉnh như vậy, vừakhẩn trương lại xen lẫn hưng phấn.
Mà Chaeyoung so với Lisa còn khẩn trương hơn, hai tay nắm thật chặc ra trải giường,tuy nói không phải lần thứ nhất, nhưng lần này lần Lisa không có uống say,trong lòng cũng hưng phấn mong đợi.
Lisa ở trên trán Chaeyoung hôn hôn, sau đó rơi vào sống mũi rồi tới gò má cuốicùng là môi. Tiếp theo tỉ mỉ hôn cái cổ trắng noãn của Chaeyoung.
Chaeyoung cũng vòng qua eo Lisa, nhắm mắt, hưởng thụ nụ hôn giống như gió xuâncủa Lisa. Thân thể theo trận hôn kia trở nên mềm hẳn ra, nhiệt độ cơ thể haingười dần dần tăng cao. Lúc chuỗi hôn ngọt ngào dần dần dời xuống, người Chaeyoungbắt đầu vì khẩn trương có chút cứng ngắc. Lông mi nhẹ nhàng run rẩy.
"Ân...." Điểm cao nhất ở ngực bị đầu lưỡi chiếm đoạt có chút ẩm ướt.
Chaeyoung xiết chặc eo Lisa, trong cơ thể có một cổ nhiệt lưu truyền khắp cơ thể.
Nóng quá...
Lisa không ngại tiếp tục hút lấy, một cái tay cũng gia nhập hàng ngũ. Khi cảmthấy nó trở nên cứng lên, liếm liếm, nhẹ nhàng một cắn.
"Đau ~" Chaeyoung có chút bất mãn phát ra một tiếng. Bất quá tiếng phẫnnộ yêu kiều này rơi vào lổ tai Lisa giống như là khích lệ vậy, tiếp tục chuyêntâm làm việc. Mặc dù đã trải qua một lần, bị giày vò không dậy nổi, giờ Lisa chậmrãi tấn công, người có chút khó khăn hơi cong lên. Gò má đỏ thẫm, ngực cấp tốcthở hào hển "Lisa ~~~" vốn là muốn khiến cho liêu nhân này làm nhanhlên một chút, nhưng ở động tác kế tiếp của Lisa, thẳng tắp ép trở về. Chỉ thấy Lisachuyên tâm hôn, một cái tay khác trượt xuống đùi nàng nhẹ nhàng cọ xát.
"Ân.... Lisa!"
"Ân?" Lisa nghe Chaeyoung gọi mình. Con ngươi nâng lên tràn đầy nhutình. Thấy Chaeyoung không có nói tiếp, tiếp tục làm chuyện của mình.
Một đường hôn một cái, hô hấp Lisa càng ngày càng gấp rút, nhất là sắp tới nơithần bí, hôn càng sâu hơn. Lúc hôn tới chỗ thần bí thì dừng lại, điều này làmcho Chaeyoung hơi lấy lại tinh thần.
Khi nhận ra được tầm mắt Lisa rơi vào nơi nào, khẽ nâng chân lên, nửa đẩy Lisa"Không cho phép nhìn."
Lisa nhìn Chaeyoung, con ngươi nhiễm tầng sương mù, tà ác nói "Ta khôngnhìn..."
"A ------ "
Vừa dứt lời, Lisa hôn lên địa phương thơm dịu kia.
"Ngô ------ "
Hai tay Chaeyoung nắm chặc ra trải giường, cảm thấy mình sắp điên rồi, mỗi mộtlần Lisa hút lấy, người của nàng cũng sẽ run rẩy một chút.
Không biết bị đầu lưỡi Lisa trêu ghẹo bao lâu, trán Chaeyoung mồ hôi dầm dề, tiếngrên cũng dần dần mơ hồ biến thành tiếng nghẹn ngào.
Trong phòng cảnh xuân vô hạn...
"Mở cửa!" Chaeyoung thấy hắn bất động, dao trong tay lại ép tới gần.
Lisa cảm giác được ở cổ hơi đau nhói, sợ là chảy máu. Lo lắng Đại tiểu thư chỉ cần xúc động một cái thì mạng nhỏ của mình đi toi, đành phải bất đắc dĩ mở cửa phòng.
"Đi!!" Chaeyoung đứng ở sau lưng Lisa, đẩy hắn đi.
Trong phòng tân khách, đều khiếp sợ đứng lên. Tân nương cầm dao gác trên cổ tân lang? Đây là tình huống gì?
"Xì, đêm động phòng hoa chúc của các ngươi thật đúng là kinh tâm động phách, cùng người khác bất đồng a!" Jisoo cười nói.
"Bớt nói nhảm, mau tránh ra, cho ta đi, nếu không đừng trách ta không khách khí." Chaeyoung một lòng nghĩ phải rời đi nơi này đi tìm Lisa. Nắm con tin trong tay từng bước từng bước đi ra ngoài.
"Không cần khách khí, nếu ngươi chịu hạ thủ!" Jisoo cũng không ngăn cản, nhìn hai người họ giống vậy xem kịch vui, chơi đùa với đồ trang sức của mình.
Chaeyoung chấn động một cái, nàng đây là ý gì, chẳng lẽ biết rằng mình sẽ không hạ thủ sao "Ngươi... ngươi cho là ta không dám sao?"
"Ngươi nên nhìn xem người ngươi bắt là ai đi." Jisoo buồn cười nói.
Chaeyoung nghi hoặc nhìn Jisoo, đầu hướng về phía trước, chẳng qua là dao trên tay lại không có xê dịch phân nửa.
"Đại tiểu thư ~" Lisa lộ ra nụ cười so với khóc còn khó coi hơn.
Keng ~~~ Dao gọt trái cây rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.
"La... Lisa!"
"Ta nói Tiểu La, ngươi cùng Đại tiểu thư nhà ngươi khuê phòng chi nhạc thật là đặc biệt nha!" Jisoo híp mắt cười nói.
Lisa vội vàng nói tiếp "Đúng vậy đúng vậy, đây là thú vui giữa hai chúng ta." Sau đó ôm quyền tạ lỗi với tân khách "Xin lỗi xin lỗi, ta và nương tử đùa giỡn chút thôi, các vị tiếp tục uống rượu đi." Dứt lời, liền kéo Chaeyoung còn đang hóa đá trở lại phòng tân hôn.
Lisa nói như vậy, lòng ai cũng hiểu rõ cười một tiếng. Náo nhiệt kết thúc, tiếp tục uống rượu.
"Đại tiểu thư?" Lisa đẩy Chaeyoung đang hóa đá một cái.
Sau đó Chaeyoung mới hoàn hồn lại, nhìn người nhìn trước mắt một thân hồng y, kia mũi mắt miệng so với noãn ngọc còn nhu mỹ hơn "La... LaLisa!"
"Đại tiểu thư, là ta Lisa đây." Lisa thấy Chaeyoung kịp phản ứng, lộ ra nụ cười. Đảo mắt cái nụ cười cứng ngắc ở mép.
"Đại... Đại tiểu thư, sao ngươi lại khóc?" Lisa ôm người đang khóc thật chặc vào ngực.
"Ngươi hỗn đản, ngươi hỗn đản!" Chaeyoung vừa khóc vừa mắng Lisa. Tay lôi ống tay áo Lisa thật chặc, rất sợ chỉ cần buông lỏng tay một cái người nọ thì sẽ biến mất.
"Ta khốn kiếp, là ta khốn kiếp, Đại tiểu thư ngươi đừng khóc." Lisa không biết làm sao an ủi Đại tiểu thư, chỉ đành phải nhẹ nhàng vỗ lưng Chaeyoung "Ta ở chỗ này, ta ở chỗ này."
Trong ngực tiếng khóc dần dần nhỏ "Mới vừa rồi là ngươi, tại sao không nói! Ngươi có biết ta rất nhớ ngươi hay không!"
Lisa có chút ủy khuất "Mới vừa rồi ta cũng muốn nói a, chẳng qua là ngươi gác cây dao ở trên cổ ta, không cho phép ta lên tiếng. Ta làm sao dám lên tiếng."
Chaeyoung thoát ra khỏi ngực Lisa.
"Thế nào?" Chẳng lẽ ta nói sai?
Chỉ thấy Chaeyoung khẩn trương nhìn cổ Lisa. Ở đó có một vết máu nhàn nhạt. Thật vất vả mới nín khóc, nước mắt lần nữa rớt xuống. Rất sốt ruột nói "Thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không biết vừa rồi là ngươi, ta làm sao lại làm ngươi bị thương, ta..."
Lisa lần nữa đem người bất an trước mặt ôm vào trong ngực "Ta không có sao, chỉ là vết thương nhỏ xíu, một chút cũng không đau. Ta biết ngươi không nỡ tổn thương ta mà." vỗ vỗ Chaeyoung còn đang khẩn trương bất an. Lời nói ôn nhu rốt cuộc cũng làm cho Chaeyoung thả lỏng.
"Thật không đau sao?" Chaeyoung yếu ớt hỏi.
"Thật sự không đau." vì để cho Chaeyoung không còn quấn quít trong chuyện này nữa, đầu nói sang chuyện khác "Đại tiểu thư, ngươi biết không, ta vì tìm ngươi, chính là băng sông vượt núi, ngay cả ngựa cũng mệt mỏi đổi mấy lần."
"Một mình ngươi cưỡi ngựa tới?"
"Không phải, còn có Mino và Ngô thị vệ nữa, ba người lận. Không biết ngươi ở đây thế nào, có quen không cho nên ta không kịp đợi, lúc đại đội còn chưa có lên đường, ta cưỡi ngựa chạy tới đây trước. Qua mấy lần đổi ngựa, rốt cuộc trong vòng một tháng chạy tới biên giới Tây Vực."
"Vậy ngươi vì sao không đi tìm ta, còn có ngươi hôm nay tại sao lại ở chỗ này." Chaeyoung vòng tay qua eo Lisa tựa vào ngực trái nàng, nghe tiếng tim đập không mạnh nhưng rất có tiết tấu."Sau khi ta tới nơi này liền đi tìm Jisoo,bất quá muốn thấy ngươi thì phải có điều kiện, chính là tại Bách hoa tiết giànhphần thưởng thì nàng mới đem ngươi trả lại cho ta."
"Đáng giận Jisoo, Kim hồ ly, nếu không phải nàng đem ta trói tới nơi này,chúng ta sẽ không... Đều do nàng, thua thiệt ngươi và ta còn xem nàng là bằng hữu.Đáng ghét!" vừa nghĩ tới bị Jisoo lừa gạt, Chaeyoung có chút cắn răng nghiếnlợi nói.
"A a, chuyện đã qua, dù gì nàng cũng không phải là vì bản thân." Lisadán sát vào Chaeyoung "Ta vì ngươi nha, không chỉ lên đao núi, vào biển lửacòn xuống chảo dầu, qua năm cửa chém sáu tướng, cuối cùng còn đổ máu nữa, đểxem ngươi còn dám nói ta không quan tâm không lo lắng cho ngươi haykhông."
"A..." Chaeyoung không nghĩ tới nàng đã làm nhiều chuyện vì mình nhưvậy.
Lisa nhìn Chaeyoung mặt đầy kinh ngạc, nhéo lỗ mũi thanh tú của Chaeyoung mộtcái, bắt đầu kể lại sự tình cho Chaeyoung nghe.
Chaeyoung an tĩnh vùi trong ngực Lisa, yên tĩnh lắng nghe, trong quá trình nghecó kinh có hỉ, khi nghe quá trình lên núi đao xuống chảo dầu còn khẩn trươngkéo tay áo Lisa. Cho đến nghe được Lisa giải thích mánh khóe, sẳng giọng"Ngươi làm sao hư hỏng như vậy!"
"Ta nếu không xấu, làm sao cưới được ngươi?"
Trong lúc nhất thời bên trong căn phòng không tiếng nói, nhiệt độ dần dần ấmlên, không khí còn có chút mập mờ. Bốn mắt nhìn nhau, tất cả đều là thâm tình.
Hôm nay Chaeyoung trang điểm nhạt, má hồng xinh đẹp, trong con ngươi hiện lên lộchâu, ánh mắt trong veo như nước, lông mi dài nhọn mà dày đặc. Môi đỏ tươi,duyên dáng làm cho Lisa ngây dại. Lisa cúi đầu xuống, từ từ đến gần cánh môikia.
Đôi môi nhẹ nhàng đụng chạm, cánh môi mềm mại dán lại một chỗ. Nó tựa như làmbùng cháy hỏa tuyến bắt đầu không chút kiêng kỵ ở trong miệng Chaeyoung triềnmiên. Chaeyoung cũng thâm tình đáp lại, hai cái lưỡi dây dưa nhau. Cũng khôngbiết cái hôn này kéo dài bao lâu, cho đến hai người đều không thở được, Lisa mớirời khỏi môi Chaeyoung.
Một cái tay đã đặt ngang hông Chaeyoung, bình tĩnh nhìn Chaeyoung bị hôn làmcho sắc mặt ửng đỏ "Chaeyoung, ta có thể không?"
Chaeyoung hơi cắn môi dưới, có chút trách cứ nhìn Lisa đè ở trên người mình, đãnhư vậy còn hỏi mình có thể hay không? "Ngu ngốc ~" có chút ngạo kiềuquay đầu sang chỗ khác, không để ý tới Lisa.
Lisa thông minh không thể không hiểu được hàm ý của từ "Ngu ngốc"kia. Nhận được sự đồng ý Lisa nhẹ nhàng cởi xiêm áo Chaeyoung, rất nhanh, haingười thẳng thắn tương xích.
Lisa có chút khẩn trương đỡ sống lưng Chaeyoung. Mặc dù nói không phải lần thứnhất, nhưng lần đầu tiên là khi mình uống say, lần này thanh tỉnh như vậy, vừakhẩn trương lại xen lẫn hưng phấn.
Mà Chaeyoung so với Lisa còn khẩn trương hơn, hai tay nắm thật chặc ra trải giường,tuy nói không phải lần thứ nhất, nhưng lần này lần Lisa không có uống say,trong lòng cũng hưng phấn mong đợi.
Lisa ở trên trán Chaeyoung hôn hôn, sau đó rơi vào sống mũi rồi tới gò má cuốicùng là môi. Tiếp theo tỉ mỉ hôn cái cổ trắng noãn của Chaeyoung.
Chaeyoung cũng vòng qua eo Lisa, nhắm mắt, hưởng thụ nụ hôn giống như gió xuâncủa Lisa. Thân thể theo trận hôn kia trở nên mềm hẳn ra, nhiệt độ cơ thể haingười dần dần tăng cao. Lúc chuỗi hôn ngọt ngào dần dần dời xuống, người Chaeyoungbắt đầu vì khẩn trương có chút cứng ngắc. Lông mi nhẹ nhàng run rẩy.
"Ân...." Điểm cao nhất ở ngực bị đầu lưỡi chiếm đoạt có chút ẩm ướt.
Chaeyoung xiết chặc eo Lisa, trong cơ thể có một cổ nhiệt lưu truyền khắp cơ thể.
Nóng quá...
Lisa không ngại tiếp tục hút lấy, một cái tay cũng gia nhập hàng ngũ. Khi cảmthấy nó trở nên cứng lên, liếm liếm, nhẹ nhàng một cắn.
"Đau ~" Chaeyoung có chút bất mãn phát ra một tiếng. Bất quá tiếng phẫnnộ yêu kiều này rơi vào lổ tai Lisa giống như là khích lệ vậy, tiếp tục chuyêntâm làm việc. Mặc dù đã trải qua một lần, bị giày vò không dậy nổi, giờ Lisa chậmrãi tấn công, người có chút khó khăn hơi cong lên. Gò má đỏ thẫm, ngực cấp tốcthở hào hển "Lisa ~~~" vốn là muốn khiến cho liêu nhân này làm nhanhlên một chút, nhưng ở động tác kế tiếp của Lisa, thẳng tắp ép trở về. Chỉ thấy Lisachuyên tâm hôn, một cái tay khác trượt xuống đùi nàng nhẹ nhàng cọ xát.
"Ân.... Lisa!"
"Ân?" Lisa nghe Chaeyoung gọi mình. Con ngươi nâng lên tràn đầy nhutình. Thấy Chaeyoung không có nói tiếp, tiếp tục làm chuyện của mình.
Một đường hôn một cái, hô hấp Lisa càng ngày càng gấp rút, nhất là sắp tới nơithần bí, hôn càng sâu hơn. Lúc hôn tới chỗ thần bí thì dừng lại, điều này làmcho Chaeyoung hơi lấy lại tinh thần.
Khi nhận ra được tầm mắt Lisa rơi vào nơi nào, khẽ nâng chân lên, nửa đẩy Lisa"Không cho phép nhìn."
Lisa nhìn Chaeyoung, con ngươi nhiễm tầng sương mù, tà ác nói "Ta khôngnhìn..."
"A ------ "
Vừa dứt lời, Lisa hôn lên địa phương thơm dịu kia.
"Ngô ------ "
Hai tay Chaeyoung nắm chặc ra trải giường, cảm thấy mình sắp điên rồi, mỗi mộtlần Lisa hút lấy, người của nàng cũng sẽ run rẩy một chút.
Không biết bị đầu lưỡi Lisa trêu ghẹo bao lâu, trán Chaeyoung mồ hôi dầm dề, tiếngrên cũng dần dần mơ hồ biến thành tiếng nghẹn ngào.
Trong phòng cảnh xuân vô hạn...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me