Chaelisa Nang La Anh Lua Hong
Báo chí đăng bài, thu về được hơn mười nghìn lượt đọc. Mấy lời đồn thất thiệt theo gió bay, còn dư luận hôm nay lại ra sức quay ra chửi mắng ba vị tiền bối vào nghề trước Chaeyoung một năm kia. Người có mắt đều nhìn thấy người đứng sau việc này là ai, nhưng ai quan tâm? Ai nói bọn họ động chạm vào phu nhân của tổng giám đốc Lisa kia? Thư ký Han vừa đọc báo, vừa tấm tắc vỗ tay. Đối thủ trên thương trường tổng giám đốc của cô còn hạ trong một buổi, nói gì là mấy người không quyền không thế chỉ giỏi cái miệng độc ác!Chaeyoung hôm nay không có lịch làm việc nên tới bệnh viện ngồi với bố mẹ. Bố Park dù được bác sĩ tận tình chăm sóc nhưng bệnh tình dường như cũng chẳng khá lên là bao nhiêu, xem chừng còn nặng hơn. Cả ngày hôm nay nằm trên giường bệnh, ông chỉ nói được vài câu rồi lại mệt quá thiếp đi. Mẹ Park ngồi bên cạnh một chút là lau mặt, lau tay cho chồng, gắng gượng suốt bao lâu nay, nghĩ Lisa tới sẽ mang thêm hy vọng nhưng giờ lại chẳng thể gồng mình nữa rồi. Mẹ Park ngồi nhìn chồng mà nước mắt cứ rơi không ngừng."Chaeyoung à... nếu không phải vì chúng ta thì bố con có cố gắng đến vậy không?"Chaeyoung biết mẹ đang muốn đổ lỗi cho chính mình vì bệnh tình của bố. Đây là chuyện không ai muốn nó xảy ra, bố cố gắng như vậy cũng là vì yêu thương vợ con. Chaeyoung vòng tay qua ôm lấy vai mẹ, đau lòng nước mắt lăn qua khóe mi."Mẹ à, con nghĩ chúng ta nên chuẩn bị trước tinh thần."Mẹ Park nghẹn ngào cúi đầu, sự thật tàn nhẫn như con dao cắt ngọt vào tim. Năm năm trôi qua, đã đến lúc hai người phải học cách buông tay rồi."Chaeyoung à, xin lỗi con. Vì chuyện của bố mà con không thể có một lễ cưới đàng hoàng."Chaeyoung không khỏi ngạc nhiên, hai mắt đọng nước nhìn mẹ. "Mẹ nói gì vậy?" Không phải do Lisa nói cô bận không thể tổ chức được sao?"Khi đưa bố con vào phòng này, Lisa cũng tới nói chuyện với mẹ. Lisa nói, con bé sẽ cố gắng nhờ bác sĩ làm bố con khỏe lại, sau đó sẽ tổ chức một đám cưới thật long trọng để ông ấy nắm tay con vào lễ đường. Ngày quan trọng của con, không thể làm qua loa."Mẹ nắm lấy tay Chaeyoung, đau lòng tới mức cứ khóc không ngừng: "Mẹ xin lỗi. Lisa tốt như vậy, nhưng bố lại không thể khỏe lên. Đám cưới của hai đứa không có, người như nó hẳn cũng phải chịu nhiều ấm ức. Rồi lỡ như bố con không qua khỏi, phải chịu tang 3 năm, vậy con nói Lisa phải làm sao?"Mẹ Park đang thương cho con dâu của mình, bà cũng biết Lisa bị ép cưới Chaeyoung, lại phải chịu cảnh thiệt thòi như này khiến bà càng muốn trách bản thân. Chaeyoung nhớ tới lời Lisa nói ngày hôm trước, nếu không phải nàng thì hẳn giờ Lisa đã đến với người mà cô yêu. Rõ ràng là nhà không thiếu tiền, sao phải mệt nhọc dính vào nàng theo cách này? Chủ tịch Seo tốt bụng, nhưng lại nhẫn tâm đẩy con gái vào cảnh này sao?Nghĩ thế nào Chaeyoung cũng cảm thấy không đúng. Người làm ăn chắc chắn không bao giờ chịu thiệt, đạo lý này Chaeyoung cũng hiểu rõ. Nhưng từ khi Lisa cưới nàng cho tới bây giờ, có bao giờ mà cô được lợi chưa?Vậy ra ngày đó Lisa nói dối Chaeyoung, cô thà làm người ích kỷ không biết trên dưới còn hơn là để nàng thấy tủi thân. Chaeyoung quẹt khóe mi, Lisa sao lại đối tốt với nàng như thế? Chaeyoung bắt đầu cảm thấy tò mò về con người của Lisa. Nếu đã quyết định ở bên cạnh cô cả đời, ít nhất nàng cũng phải biết cô là loại người gì. Chaeyoung không thể hỏi thẳng Lisa, làm gì có ai nói bản thân là hạng người xấu? Người duy nhất là Chaeyoung có thể hỏi là thư ký Han. Nàng về nhà nhìn đồng hồ, bảy giờ tối Lisa chưa về, hẳn là đang tăng ca. Nếu vậy thư ký Han có rảnh để nói chuyện với nàng không?Thư ký Han, cô rảnh không? Tôi có thể hỏi cô vài điều về Lisa được không? - Chaeyoung.Chaeyoung không hy vọng nhiều khi tin nhắn gửi đi, chẳng ngờ mình lại nhận được cuộc gọi từ thư ký Han. Thư ký Han bên kia tay cầm ly vang trắng, trốn vào một góc thư giãn uống rượu thì Chaeyoung nhắn tới, rất tuyệt, cô cũng đang muốn nói chuyện với ai đó để giết thời gian."Thư ký Han?""Phu nhân! Cô có chuyện muốn hỏi về tổng giám đốc hả? Hỏi đi, tôi hứa sẽ không nói thiếu một lời.""Như vậy có phiền cô không? Tôi thấy Lisa chưa về, nghĩ cô tăng ca cùng chị ấy.""Tăng ca đúng mà cũng không đúng. Hôm nay tổng giám đốc đi tiệc rượu làm ăn với công ty khác ở khách sạn. Tôi là thư ký nên đi theo, nhưng mà cô ấy vào phòng họp riêng rồi, không đem tôi theo nên tôi ngồi ngoài này uống rượu một mình. Đúng lúc cô nhắn tới. Phu nhân cứ hỏi đi, tôi sẽ trả lời hết!""Vậy... vậy hả? Nếu thế thì... tôi có thể hỏi là... bình thường Lisa là người như nào không?""Cô hỏi đúng người rồi! Tôi theo tổng giám đốc từ lúc ra trường đến giờ là 5 năm rồi, cũng là 5 năm tổng giám đốc từ nước ngoài du học trở về. Có gì của giám đốc mà tôi không biết!""Vậy cô nói xem, bình thường tính cách của Lisa như nào?"Thư ký Han ngửa cổ uống hết ly vang, thở ra một tiếng sảng khoái, rồi như người say cười lớn: "Tính tình vô cùng tệ! Trong nhà có 5 người, người tệ chỉ sau chủ tịch Seo chỉ có thể là tổng giám đốc!"Chaeyoung nghe vậy thì nuốt khan. Chủ tịch Seo tính cách tệ như nào? Hôm đó gặp mặt bố mẹ nàng, nhìn chủ tịch Seo vô cùng giản dị và ấm áp. Sao có thể nói như vậy được? Có khi nào thư ký Han nhầm rồi không?"Sao cô lại nói vậy?""Trong thương trường không ai là không biết danh tiếng của chủ tịch Seo. Tập đoàn Tae In là tập đoàn nhà ngoại, chính là của cố chủ tịch Seo, bố của chủ tịch Seo hiện tại. Chủ tịch Seo phải đấu tranh với ba người anh còn lại để lên được chức chủ tịch, tài năng đi liền với thủ đoạn, cũng là một tay chủ tịch tống ba người anh đó vào tù! Làm gì có ai nhẫn tâm đến mức đẩy người thân mình vào tù cơ chứ? Nhưng chủ tịch Seo tuyệt đối không phải con người!"Chaeyoung nghe xong toát mồ hôi hột, thời tiết vào hè có vẻ nóng bức! "Vậy... vậy sao?""Chủ tịch Seo có bốn người con, trên Lisa có ba người anh, phu nhân nghĩ xem, một người vừa từ nước ngoài trở về, năm năm liền có thể leo lên vị trí tổng giám đốc của tập đoàn, trong khi ba người anh còn lại chỉ là giám đốc của công ty con, vậy thì thủ đoạn phải tới mức nào?""Tới... tới mức nào?" Lòng bàn tay Chaeyoung đổ mồ hôi, run rẩy tới mức không cầm nổi điện thoại phải mở loa ngoài để nghe cho rõ."Vừa về nước, tổng giám đốc đem tài liệu điều tra từ trước tống cổ ba người giám đốc trong công ty vào tù về tội biển thủ công quỹ. Ba người này là ba người đã đi lên cùng chủ tịch Seo, dù chủ tịch Seo biết nhưng vì niệm tình xưa nên không ra tay. Không ngờ tổng giám đốc vừa về đã xử chém ba người đó khiến ai trong công ty cũng lạnh sống lưng. Mà phu nhân biết rồi đó, làm như vậy thì làm gì có ai muốn ủng hộ tổng giám đốc?""Nhưng bọn họ cũng là làm chuyện xấu...""Quan trọng là ba người đó mỗi người ủng hộ một người anh của tổng giám đốc. Tổng giám đốc xử chém như vậy có khác nào tuyên bố, ngày cô ấy trở về chính là ngày trở thành vua?"Thư ký Han này có vẻ đã say rồi, lời nói sao lại khoa trương kiếm hiệp thế!"Từ lúc đó, bốn người bọn họ, dù ngồi chung mâm nhưng lúc nào cũng muốn hạ độc vào đồ ăn của nhau. Hở ra một chút là chơi xấu, hở ra một chút là hạ bệ. Vậy mà chủ tịch Seo lại ngồi im nhìn các con mình long tranh hổ đấu.""Bọn họ thật sự muốn... muốn giết nhau hả?"Thư ký Han ôm miệng cười lớn: "Ý của tôi là, lúc nào tổng giám đốc cũng phải đề phòng ba người anh của mình. Sống trong môi trường này, muốn làm người tử tế cũng khó. Tổng giám đốc vì thế cũng rất ghét việc minh giao mà bị làm sai. Cô ấy không có điểm yếu, hoàn hảo tới mức không thể nắm thóp. Những người làm sai đều bị cô ấy thẳng tai sa thải. Cô ấy là đại ma đầu của tập đoàn Tae In!""Hẳn... hẳn là do chị ấy kỹ tính.""Tổng giám đốc không nghe lý do, chuyên quyền, ích kỷ, tự phụ, tự cho mình là nhất. Nhiều lần nhân viên bị cho nghỉ, uất ức tới mức kiện lên bộ, tôi không ít phải đi giải quyết chuyện này cho tổng giám đốc. Cô ấy ít khi mắng người, vì không muốn phí phạm lời nói vàng ngọc của mình cho kẻ ngu. Nhưng tuyệt đối cũng không khen. Tôi chưa bao giờ nghe thấy tổng giám đốc khen ai cả."Chaeyoung ngớ người, Lisa này quả thật quá tự cao! Tại sao lại vừa có kẻ vừa ngạo mạn, vừa ích kỷ, lại vừa vô nhân tính như Lisa!"Vậy nên người ta mới nói, tổng giám đốc là phiên bản nhỏ của chủ tịch Seo, tuổi trẻ tài cao... Cô ấy lên chức tổng giám đốc cách đây một tháng, là trước khi kết hôn với phu nhân một tuần. Chủ tịch Seo làm như này khác gì đang ngầm công khai người thừa kế là tổng giám đốc?"Chaeyoung suy nghĩ, nếu thế thì việc Lisa bị ép cưới nàng có phải vì vị trí người thừa kế này không?"Vậy chuyện Lisa kết hôn với tôi có liên quan đến việc này không?""Cái này... tôi không rõ. Tôi còn nghĩ là do hai người yêu nhau? Không phải hả?""Hả?" Chaeyoung cau mày, Lisa không nói chuyện này cho ai biết."Chẳng lẽ hai người kết hôn hợp đồng? Cô Park có tài sản gì lớn để Tae In liên doanh sao?""Đương nhiên không có!""Vậy hả? Thế thì chắc không phải hợp đồng! Tôi không biết, tổng giám đốc nói cô ấy với phu nhân quen nhau từ nhỏ, nên tôi nghĩ hai người từ nhỏ đã yêu nhau, giờ pháp luật cho phép thì kết hôn?""À..." Chaeyoung cũng không thể giải thích cho thư ký Han, cứ vậy bỏ qua. "Còn chuyện nữa, Lisa trước đó có yêu ai chưa?""Tổng giám đốc mà cũng biết yêu hả? Đại ma đầu đó như có một vầng đen bao quanh, làm gì có ai dám tiếp cận mà nói yêu? Suốt năm năm tôi bên cạnh tổng giám đốc, một nụ cười từ thiện cũng chưa từng nhìn thấy, bóc lột sức lao động của nhân viên, một ngày tăng ca đến 20 tiếng. Tôi nghĩ tôi sẽ chẳng sống được bao lâu nữa, đầu sắp hói đến nơi rồi!""Trước đó nữa thì sao?""Khi đi du học hả? Nếu có thì tôi chưa từng gặp qua, cũng chưa từng nghe ai nói qua. Với tính cách của tổng giám đốc, tôi nghĩ có yêu ai cũng làm người ta chạy mất dép thôi!"Vậy là có thể yêu lúc đang học ở nước ngoài. Xem ra, thanh xuân của Lisa cũng ồn ào náo nhiệt như bao người. Chaeyoung nhẹ nâng khóe miệng, quá khứ của đại ma đầu đó như nào nhỉ? Nàng cũng muốn thử một lần được nghe qua. Chợt điện thoại có giọng lạ phát lên, giọng này sao lại quen đến thế."Em muốn nghe gì có thể hỏi tôi. Không cần nghe cô ta nói bậy! Nói, em ấy muốn hỏi gì?"Lời cuối hình như không phải nói cho Chaeyoung nghe. Chaeyoung nghe qua loa giọng thư ký Han run rẩy như muốn khóc."Phu nhân hỏi lúc ở nước ngoài, tổng giám đốc có từng yêu qua ai chưa?"Lisa híp mắt, Park Chaeyoung này thật sự rất quan tâm đến người đó của cô!"Chaeyoung, tôi chưa từng yêu đương trước kia. Tất cả đều là tôi đơn phương người ta, em không cần dò hỏi nữa!"Chaeyoung giật mình nhanh tay tắt máy. Đại ma đầu Lisa thật đáng sợ! Chaeyoung nhìn đồng hồ, sợ Lisa về sẽ hỏi tội mình liền chạy vào phòng khóa cửa đi ngủ trước.Sáng hôm sau tỉnh dậy, Park Chaeyoung rón rén mở cửa phòng hé mắt nhìn ra ngoài, giật mình thấy Lisa đang ngồi trên sofa vắt chân, mắt đeo kính đọc máy tính bảng, một tay cầm ly cà phê nóng. Chaeyoung ôm ngực dựa vào cửa, Lisa sẽ không ly hôn nàng, nhưng nhìn cái cách cô ta tra tấn tinh thần thư ký Han, nàng hôm qua làm cô ta bực có khi nào cô ta cũng sẽ tra tấn nàng không?Trong đầu Park Chaeyoung bắt đầu tưởng tượng ra cảnh, Lisa trói nàng trên ghế, dùng roi da quật lên người nàng, miệng cười man rợ! Chaeyoung ôm tay rùng mình, hiện tại cũng không phải thời trung cổ!Chaeyoung mở nhẹ cửa, nhẹ chân bước ra ngoài, cố giảm sự tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể, miệng nam mô cầu xin đại ma đầu không nhìn thấy. Quả thật là không nhìn thấy, hoặc nhìn thấy cũng xem nàng là không khí. Ở chung với người này một tuần, ngoại trừ những việc cần nói, Lisa tuyệt nhiên không bao giờ chủ động tới chào hỏi nàng chứ chưa nhắc tới nói chuyện phiếm.Lisa nhìn Chaeyoung như con búp bê bị ai đó kéo dây đi vào phòng vệ sinh, điệu bộ vô cùng buồn cười, khóe miệng cũng theo đó kéo lên như mặt trời đang lên cao ở ngoài kia. Hôm qua Lisa ép thư ký Han vào một góc, chưa cần mở miệng, thư ký Han đã xanh mặt khai hết từ đầu tới cuối. Cô cứ nghĩ Park Chaeyoung này giống như mấy idol não phẳng chỉ được cái mặt đẹp ngoài kia, không nghĩ nàng ta lại thông minh phát hiện ra, cuộc hôn nhân này hoàn toàn không tốt đẹp như cái cách chủ tịch Seo nói chuyện với bố mẹ nàng. Ánh mắt Lisa chợt sắc lại, nếu Park Chaeyoung biết thứ mà nàng ta cần trao đổi là quyền sử dụng công thức của bố nàng ta thì nàng ta sẽ nghĩ gì? Hẳn sẽ nghĩ những gì cô đang trao cho nàng ta tất cả chỉ là đạo đức giả. Nhưng làm gì có cuộc trao đổi nào là bất lợi? Ít nhất cô cũng đã làm hết sức mình cho bố của nàng ta. Nếu tới lúc đó Park Chaeyoung không đồng ý đưa ra công thức... Lisa siết chặt tay, suy nghĩ thêm phần kiên định. Đến lúc đó, cô sẽ dùng tự do để đổi lấy, chấp thuận cho nàng ta ly hôn.Lisa thấy Chaeyoung ra ngoài, cầm hộp giấy lớn màu xanh lá để bên cạnh tiến đến đưa cho nàng. Chaeyoung lúc đầu là sợ hãi thấy Lisa đi về phía mình, sau lại tò mò không biết cái hộp cô đang muốn đưa cho mình là gì. Nàng cầm lấy mở nó ra, bên trong còn một lớp bọc giấy, sau đó là một chiếc túi màu xanh đang được mọi tín đồ thời trang săn lùng trong thời gian gần đây. Chính là chiếc túi chỉ sản xuất giới hạn một nghìn chiếc trên toàn thế giới của hãng túi G."Chị mua nó cho em?" Tông giọng Chaeyoung lên cao, vui vẻ hiện ra ra mặt. Rồi lời Lisa nói hôm trước chạy qua đầu, nếu muốn ly hôn nàng phải trả lại hết tiền Lisa tiêu cho nàng, chợt bĩu môi đẩy chiếc túi vào người Lisa."Em không thích nó?" Không lý nào lại vậy! Lisa dám chắc đây là chiếc túi mà tất cả con gái trên thế giới này đều muốn sở hữu được nó. Không lý nào Chaeyoung lại chê nó!"Chị như này là sợ em ly hôn đúng không? Đưa cho em nhiều tiền để sau này em không trả nổi cho chị, còn chị thì an tâm đợi thừa kế tập đoàn đúng không? Em hôm qua biết cả rồi, không phải con ngốc!"Lisa nhướn mày, sau đó bật cười. Cô đã đề cao trí thông mình của người này quá rồi! Chaeyoung híp mắt dè bỉu, nói sao ít cười, hễ cười lên là có cảm giác tên đại ma đầu này đang khinh mỉa người khác!"Hôm trước không phải nhắn tin trước bàn dân thiên hạ nói sẽ mua túi cho em sao? Nếu mãi người ta vẫn không thấy em đeo túi mới, có phải xem tôi là kẻ chỉ biết nói không biết làm không?"Chaeyoung à lên một tiếng. Chaeyoung lúc đó không nghĩ nhiều, biết Lisa chỉ diễn kịch cho người ta nghe, đâu nghĩ người này lại cẩn trọng đến mức này. Thư ký Han nói đúng, Lisa làm việc hoàn toàn không để lại sai sót!Nếu Lisa đã nói vậy, chiếc túi này Park Chaeyoung nàng miễn cưỡng nhận lấy!Chaeyoung lấy lại túi về phía mình, thích thú ôm nó vào lòng xoay hai vòng, hai mắt sáng lên như đứa nhỏ ngày đó trong ký ức của Lisa. "Đây là chị tặng em đấy nhé! Sau này đừng đòi lại."Lisa mỉm cười, ánh mắt dịu dàng như nắng nhìn nàng. "Ừ, ly hôn cũng sẽ không đòi.""Chị nhớ đấy nhé!"Chaeyoung chạy vội đi tìm điện thoại, ôm túi chụp một bức hình. Nàng nhất định phải đem khoe cho cả thế giới biết, đây là túi mà ma đầu Lisa tặng nàng!Lisa nhận được thông báo, mở điện thoại lên đọc, nụ cười trên môi lại thêm hạnh phúc.Sáng sớm được vợ tặng túi. Cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất thế giới!Chaeyoung nhìn qua nét mặt của Lisa, lòng chợt ngẩn ngơ. Căn nhà hướng Đông, nắng sớm dịu dàng hắt qua khung cửa kính chiếu lên một phần má trái của Lisa. Đôi lông mi cong vút cùng đôi mắt nâu lấp lánh như vạn vì tinh tú. Nắng hình như có tình, chạm lên môi hồng khiến nó trở nên ngọt ngào. Đại ma đầu Lisa cũng biết cười, một nụ cười tình đến mức con người lạnh lùng như cô cũng hóa ngọt ngào.
***
Đứa nhỏ mặc váy hồng nhìn thấy vương miện cùng cây đũa thần được treo trên giá, khao khát được chạm vào nó một lần. "Em muốn nó sao?"Lisa chậm rãi mở lời. Đứa nhỏ mặc váy hồng gật đầu, ánh mắt đầy mong đợi. Lisa không ngần ngại với tay lấy nó xuống, dịu dàng đội vương miện lên cho em."Em thích không?""Dạ thích! Từ giờ em sẽ là công chúa hả?""Ừ, từ giờ em là công chúa."Đứa nhỏ mặc váy hồng thích thú chạy quanh phòng, miệng reo vang: "Em là công chúa! Em là công chúa!""Cẩn thận vấp ngã nhé!""Lisa, em là công chúa, vậy em muốn gì đều có thể được đúng không?"Lisa yêu chiều xoa đầu em, nụ cười của cô hệt như ánh nắng ấm áp kia khiến cả căn phòng sáng bừng: "Ừ, em muốn gì cũng được. Tất cả những gì chị có đều có thể cho em.""Em muốn chị! Em muốn chị mãi là của em!"-----Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me