TruyenFull.Me

Chaelisa Nang La Anh Lua Hong

Trăng thanh gió mát. Căn biệt thự rộng cả nghìn mét vuông nằm ẩn giữa rừng núi thanh vắng. Seo Jae Hyun, con trai cả của chủ tịch Seo Shin Ah của tập đoàn Tae In cầm bản sao chép hợp đồng trao đổi Lisa đã ký với chủ tịch Seo tiến đến phòng chủ tịch gõ cửa. Bên trong phát ra tiếng, Seo Jae Hyun đẩy cửa bước vào, tức giận đập bản hợp đồng lên bàn, lớn tiếng:

"Chủ tịch, chuyện này là sao? Sao mẹ có thể làm chuyện này sau lưng con? Chẳng lẽ từ trước đến nay con thể hiện chưa đủ sao? Tại sao mẹ hết lần này tới lần khác đều thiên vị Lisa?"

Chủ tịch Seo cười lạnh, bà đã đoán được trước chuyện này sớm muộn ba đứa con trai của bà cũng sẽ biết. Như này cũng tốt, cũng đã đến lúc chọn người thừa kế rồi.

"Con gọi Ji Hoon và Min Chung tới đây, ta có chuyện muốn nói."

Hai cuộc gọi đi, rất nhanh sau đó hai chiếc xe đen bóng dưới ánh trăng đỗ lại trước sảnh biệt thự. Cửa mở ra, hai người con trai còn lại của chủ tịch Seo quần áo mặc vội cũng toát lên khí chất của tài phiệt, thẳng lưng bước nhanh vào trong.

"Chủ tịch, mẹ gọi bọn con tới là có chuyện gì?"

Min Chung ghé tai Jae Hyun hỏi nhỏ: "Có chuyện gì vậy anh?"

Jae Hyun không nói, nhìn chằm chằm về phía chủ tịch Seo, vẻ mặt đầy phẫn nộ. Chủ tịch Seo cúi người, lấy từ ngăn kéo ra hợp đồng gốc đặt lên bàn. Ji Hoon nhìn quanh để ý sắc mặt từng người, linh cảm cho anh biết sắp có bão giông xảy ra rồi. Ji Hoon tới cầm hợp đồng đọc, cảm xúc lúc này không kém Jae Hyun là bao, run rẩy đưa cho Min Chung đọc. 

Seo Min Chung lớn hơn Lisa 2 tuổi, nếu Lisa không ra đời, anh sẽ là con út trong nhà, trên mình lại có hai anh nên từ nhỏ tới lớn chuyện vị trí chủ tịch hoàn toàn không có ý định tranh giành, ngay cả việc thừa kế, chỉ cần chia công bằng thì một chút anh cũng không ý kiến. Châm ngôn sống của cuộc đời anh đơn giản, làm việc mình thích, tận hưởng yên bình cùng vợ con. Chủ tịch Seo biết điều đó nên đã cố ý tìm cách để Seo Min Chung cưới con gái duy nhất của tập đoàn xây dựng Dae Kang, cũng xem như là có nhà vợ chống lưng cho cuộc sống sau này.

Seo Min Chung nhìn chủ tịch Seo, lại nhìn hai anh nắm chặt tay tức giận không nói nên lời, đành lên tiếng nói trước.

"Mẹ, mẹ đã quyết định chuyện vị trí chủ tịch tập đoàn sau này rồi sao?"

"Min Chung, con nghĩ sao?"

Trong mắt chủ tịch Seo, Min Chung là người con trai hiền lành nhân hậu, không nhiều ganh đua như hai anh, cũng không nhẫn tâm như mẹ hay Lisa. Min Chung thông minh, khéo léo, nếu chỉ cần cương quyết thêm một chút thì vị trí chủ tịch tập đoàn chủ tịch Seo cũng muốn để cho anh một cơ hội với Lisa. 

Nhìn lại Seo Jae Hyun và Seo Ji Hoon, con thứ thì ba phải hèn nhát nhưng tham vọng, con cả thì thủ đoạn, đa nghi, nóng nảy, với cái tính tình này sớm muộn cũng sẽ làm hỏng chuyện.

"Chủ tịch, chuyện này... hôm nay mẹ gọi bọn con đến, có phải là muốn công khai cạnh tranh vị trí này không?"

Chủ tịch Seo miệng cười lớn nhưng mắt thì sắc lạnh: "Lisa về nước, trong một năm lọc sạch bộ máy của trụ sở chính, một năm sau đưa công ty tài chính Tae In lên sàn chứng khoán, hai năm sau đó nâng giá trị công ty lên gấp đôi lúc mới lên sàn. Còn Jae Hyun, Ji Hoon, hai đứa đã làm gì với công ty con của mình? Khách sạn liên tục giảm lượng khách đến, đồ điện tử sản xuất ra dùng chưa hết bảo hành đã gặp lỗi, công ty vừa lên sàn đã chuẩn bị phải rút xuống. Chỉ có tài chính Tae In đứng ra gánh lỗ cho tập đoàn. Hai đứa nói, như này là thiên vị?"

"Chuyện này..." Ji Hoon bị nói trúng, cúi đầu không dám nhìn mặt chủ tịch Seo. 

"Chủ tịch, mẹ cũng không thể phủ nhận những gì mà bọn con đã cố gắng làm cho tập đoàn. Những chuyện kia là vì..."

"Là vì khủng hoảng kinh tế, là vì thị hiếu khách hàng, là vì không đủ tiền phát triển công nghệ, đủ thứ lý do con có thể nói đúng không? Lý do như vậy tại sao tài chính Tae In lại phát triển?"

Jae Hyun cắn răng ngậm miệng. Dù chủ tịch Seo nói đúng, lòng anh cũng không cam tâm. Tập đoàn Tae In cũng có công của anh xây dựng trong đó. Anh đã cống hiến cho tập đoàn từ nhỏ tới giờ cũng đã gần hai mươi năm, không cam lòng nhìn chủ tịch Seo đơn giản đưa nó cho Lisa!

"Thế nhưng dù sao cũng không thể phủ nhận công sức của ba đứa. Được, nếu muốn tranh giành vị trí đó thì hãy công khai tranh giành. Thủ đoạn ấy à, nếu các con đủ sức để đấu thủ đoạn với Lisa thì làm đi. Nhưng nhớ, chỉ cần khiến cổ phiếu của Tae In đi xuống, hãy tự mình ký vào đơn từ bỏ quyền thừa kế, từ nay về sau im lặng với vị trí của mình trong công ty!"

Jae Hyun tức đỏ mặt, chủ tịch Seo tại sao lại quá đáng như vậy?

"Lisa lấy về được công thức là có thể ngồi lên vị trí đó, vậy bọn con thì sao?"

"Sao thế? Không tự tin à? Nếu tự tin thì hãy vực dậy điện tử Tae In bằng chính sức mình, đừng dùng công thức mà Lisa mang về. Tăng giá trị cổ phiếu gấp hai lần lúc điện tử Tae In mới lên sàn! Ji Hoon cũng vậy, khách sạn Tae In nhất định phải trở thành chuỗi khách sạn đứng đầu Hàn Quốc! Lúc đó hãy nghĩ tới vị trí chủ tịch tập đoàn!"

Seo Jae Hyun cười lạnh. "Được!"

Seo Min Chung gãi đầu nhìn chủ tịch Seo, anh thật sự không có nhu cầu bước vào cuộc chiến tranh quyền này. "Mẹ, giờ con về ngủ được chưa ạ? Sáng mai con có cuộc họp với đối tác."

Chủ tịch Seo chống cằm, ánh mắt nhìn anh vô cùng hiền lành như chim mẹ nhìn chim con: "Các con chưa gặp Chaeyoung đúng không? Cuối tuần tới đây ăn đi."

"Vâng."

Chủ tịch Seo nhìn Jae Hyun bỏ ra ngoài, trong đầu bắt đầu suy tính nhiều thứ. Ji Hoon và Min Chung cũng lên xe trở về. Xem chừng, ngày mai bão bắt đầu kéo tới rồi.

Lisa nửa đêm nhận được tin đến, bên ngoài không để lộ ra chút cảm xúc nào khác biệt, đem máy tính bảng cất sang một bên, cắn một viên thuốc rồi đắp chăn ngủ.

Sáng sớm, trên mạng bắt đầu lan truyền tin tức, tài chính Tae In tự ý thu tiền người dùng thẻ sai quy định. Sở nhận được tin báo, liền đưa đội thuế tới thu hồ sơ để điều tra. Lisa vừa uống cà phê vừa thưởng thức phát súng đầu tiên nhắm vào mình. Cô nhìn ra ngoài, thời tiết hôm nay đẹp như này, công ty bị kiểm tra không có việc gì làm, không bằng đi hẹn hò giết thời gian. Vừa đẹp, lịch trình hôm nay của Chaeyoung rất thú vị, sáng đi làm tóc, chiều đi trung tâm thương mại ký tặng fan, vừa đủ ồn ào để kéo cổ phiếu Tae In không rơi.

Thư ký Han gọi điện tới, giọng vô cùng khẩn thiết.

"Tổng giám đốc, không xong rồi! Công ty chúng ta bị chơi xấu!"

"Ừ."

"Chị không gấp sao?"

"Bọn họ thích kiểm tra gì thì để cho họ kiểm tra."

"Chị biết người đứng sau là ai không?"

"Không biết, cũng không cần tra. Tối nay gửi quà cho cả hai bọn họ."

"Vâng."

Thư ký Han tắt mắt, toàn thân nổi gai ốc. Đại ma đầu Lisa mỗi lần điềm tĩnh như này đều đã nắm chắc điểm yếu của đối phương. Một người đáng sợ như này, nói sao anh em trong nhà ai cũng phải đề phòng cô ta!

Lisa thấy Chaeyoung xách túi ra ngoài, là chiếc túi cô tặng cho nàng trong lòng không khỏi vui vẻ, đứng dậy đi tới bên nàng.

"Hôm nay để tôi đưa em đi."

Chaeyoung tròn mắt, người này lại định giở trò gì vậy? "Chị không tới công ty hả?"

"Hôm nay rảnh, không cần tới!"

Lisa với lấy chìa khóa xe, Chaeyoung nhanh miệng cản lại: "Đừng đi xe thể thao nữa, em không quen, chóng mặt lắm!"

Lisa nhướn mày, ném lại chìa khóa màu đỏ vào trong, lục lấy chìa khóa xe SUV cùng hãng. "Cái này được chứ?"

"Được rồi." Hai người cùng nhau ra ngoài bấm thang máy, Chaeyoung lại quay qua hỏi Lisa: "Nhưng sao chị lại rảnh? Chị bình thường đều tăng ca tới đêm mà?"

Lisa bước vào thang máy, bấm nút xuống tầng, thản nhiên cất lời: "Công ty bị thuế điều tra, kinh doanh tạm ngừng hoạt động. Vậy nên hôm nay tôi rảnh."

Chaeyoung nghe vậy không khỏi sốt sắng: "Vậy sao chị còn ở đây? Chị mau tới công ty giải quyết chuyện đi chứ?"

Lisa bật cười, cô không lo sao nàng lại phải lo. "Em sợ cái gì?"

"Sợ chị đi tù chứ sợ cái gì! Công ty chị làm ăn nghiêm chỉnh lắm hả?" Chaeyoung sau đó lẩm nhẩm trong miệng. "Ly hôn không được, lại còn phải mang tiếng có vợ đi tù. Đời có ai khổ hơn mình không!"

Lisa đương nhiên lọt tai mấy lời thì thầm đó, vui vẻ cười thành tiếng. Cô vợ này của cô tuy đầu óc không bình thường nhưng cũng được cái đáng yêu!

"Chị còn cười được nữa!"

"Không phải em nghe thư ký nói hết rồi hả? Nếu không nghiêm chỉnh, sao tôi còn ở đây với em? Tôi cũng thành thật nói cho em nghe, hôm nay đi với em là cố tình để báo chí thấy, để họ viết bài tốt cho chúng ta. Cổ phiếu của Tae In hôm nay, chăm sự nhờ em đấy!"

Park Chaeyoung há miệng, Lisa này sao có thể nói đùa với cái tông giọng lạnh tanh như kỷ băng hà, miệng thì cười mầ như không cười, nhìn nham hiểm vô cùng! Đời nàng số khổ, bên cạnh có cô vợ thâm hiểm hơn cả lính Nhật!

Đúng theo kế hoạch, nơi này là nơi chuyên làm cho các nghệ sĩ nổi tiếng nên thông tin lan đi rất nhanh, Park Chaeyoung hôm nay vừa xách túi vợ tặng, vừa được vợ đưa đi đón về tận nơi, yêu chiều tới mức người khác nhìn phải ghen tị. Vợ nàng là ai? Là tổng giám đốc tập đoàn Tae In trăm công nghìn việc, nhưng lại dành thời gian ngồi đợi vợ làm tóc hàng tiếng đồng hồ không một lời than vãn, thậm chí vừa ngồi xem, vừa khen nàng đẹp. Ngọt ngào đè chết mấy người độc thân!

"Cô ấy có phải là Lisa không?"

"Ừ, là vợ của ca sĩ Park đấy!"

"Tôi không nghĩ hai người họ lại ngọt ngào đến như vậy đâu. Ghen tị quá! Tôi còn nghĩ tài phiệt sẽ lạnh lùng lắm."

"Nghe tin chưa? Sáng nay công ty tài chính Tae In bị điều tra thuế, nghe nói gian lận gì đó. Lisa là người quản lý trực tiếp, vậy mà sao lại ngồi đây nhỉ?"

"Ôi cô lo gì mấy chuyện đó. Cô còn lạ gì mấy chuyện này nữa, tài phiệt họ đâu thiếu tiền đút lót đâu. Không phải nhờ thế nên chúng ta mới được chứng kiến cảnh ngọt ngào này hả?"

Lisa ngồi nghe bọn họ tám chuyện, mấy người này não hẳn là có vấn đề hết rồi. Điện thoại một lúc lại có tin nhắn thư ký Han gửi tới, phiền đến mức Lisa muốn đưa số cô đi chặn. Cô là chủ còn chưa lo, mấy người này ăn phải cái gì cứ đòi lo giúp cô?

Buổi chiều tới lễ ký tặng, Lisa lấy thêm một ghế ngồi hàng đầu, khoanh tay vắt chân nhìn Chaeyoung phía trên giao lưu với fan. Cho Kang Ho một lúc lại quan sát Lisa, Lisa này đang là nhìn người mình yêu, hay tới giám sát nhân viên làm việc vậy? Cho Kang Ho ghé tai Chaeyoung nói nhỏ:

"Em với Lisa cãi nhau hả?"

"Không, sao anh hỏi thế?"

"Cô ấy từ đầu tới cuối nhìn em chằm chằm không rời nửa bước, đáng sợ lắm!"

Chaeyoung lia mắt chạm phải ánh mắt giám thị bắt bài học sinh, giật mình quay đi. "Anh có cách nào đuổi chị ấy đi được không? Con người đó sao không tới công ty đi, ngồi ở đây soi em làm gì?"

"Em chào chị." Một bạn fan nữ cầm ảnh của nàng bước tới. 

Chaeyoung híp mắt mỉm cười, thân thiện chào lại. "Chào em. Em tên gì?"

Lisa khoanh tay đổi tư thế. Lisa trong đầu có rất nhiều thắc mắc, tại sao Park Chaeyoung có thể ngồi ở đó một tiếng để cười nói với năm mươi người chưa từng gặp mặt? Nàng ta không thấy phiền sao? Lisa càng không hiểu sao người ta lại cứ thích lấy chữ ký thần tượng, mang về nhà cũng đâu có ăn được? Đem bán thì được bao nhiêu mà phải khổ sở xếp hàng tranh giành nhau từng chút?

Báo chí hôm nay tới rất nhiều, xem chừng còn muốn bằng với fan tới xin chữ ký. Chụp xong hình của Chaeyoung, nhà báo liền quay qua chụp hình Lisa. Khác rất nhiều so với thế hệ trẻ tài phiệt khác, Lisa rất ít khi xuất hiện trước công chúng, ngoại trừ việc lên báo của công ty, tất cả những sự kiện khác đều rất khó để lấy hình của cô. Vậy nên mỗi lần Lisa được lên báo đều khiến công chúng phải mò vào xem, nội dung xem thì ít mà nhan sắc xem thì nhiều. 

Trên mạng người ta còn truyền tay nhau bảng xếp hạng sắc đẹp tiểu thư công tử các tập đoàn lớn, Lisa như vậy mà được người ta bình chọn lên đầu bảng xếp hạng, nhiều hơn hai phiếu so với con út tập đoàn Han Jin, Kwang Su Bin. Vẻ đẹp của hai người khác biệt một trời một vực, một người trong trẻo tinh khiết như sương mai mỏng manh, tươi sáng tựa thiên thần, còn một người lạnh lùng vô cảm như sứ giả địa ngục. Trong mắt bọn họ, Lisa mới là hình tượng tổng tài đích thực mà họ luôn khao khát một lần có được.

Thông tin công ty tài chính Tae In bị điều tra thuế và gian lận tài chính bị đẩy lùi bởi mấy tin tức giải trí về người đứng đầu và cô vợ nhỏ. Chaeyoung trên đường trở về ngồi đọc báo phải ôm miệng thán phục Lisa rất giỏi lấy tin này để dập tin khác.

"Cái gì mà Tổng giám đốc tập đoàn Tae In ngọt ngào nhìn vợ mình tỏa sáng trên sân khấu? Bọn họ có biết thế nào là ngọt ngào không?"

Lisa híp mắt nghiêng đầu qua nhìn Chaeyoung: "Em lại lẩm bẩm cái gì thế?"

"Không có gì!"

Chaeyoung bíu môi, quay người sang một bên tránh xa đại ma đầu nham hiểm kia. Hai người trở về nhà, Chaeyoung phát hiện trong nhà có người, lại còn có hương thơm của thịt xào bay ra tới tận cửa. 

"Nhà mình có người sao?"

Lisa bình thản ném chìa khóa xe vào giỏ, thay dép xỏ vào, nhìn dép của mình với Chaeyoung là một đôi, trong lòng không khỏi tiết ra đường. "Là thư ký Han!"

"Hả?"

Chaeyoung đi vào trong, thấy thư ký Han mặc tạp dề, tay cầm thìa đảo chảo liên tục nhìn vô cùng chuyên nghiệp. "Thư ký Han, sao cô lại ở đây nấu ăn?"

Thư ký Han xoay người, khuôn mặt cười tươi đầy vẻ háo hức: "Tổng giám đốc và phu nhân về rồi hả? Mọi người chuẩn bị đi, cơm sắp xong rồi!"

Chayeoung cau mày khó hiểu, chuyện gì thế này? Nàng nhìn sang Lisa, lại thấy cô bình thản đi vào phòng thay đồ. Thư ký Han còn kiêm cả bảo mẫu cho Lisa nữa hả? Đại ma đầu kia sao lại bóc lột con nhà người ta đến mức đó?

"Thư ký Han, sao cô lại tới đây vậy? Lisa bắt cô làm chuyện này hả?"

Thư ký Han chớp mắt, phu nhân hình như không biết chuyện này! "Trong hợp đồng lúc tuyển nhân viên có điều khoản này. Tổng giám đốc không có thời gian ăn uống, nên chuyện này cũng là tôi chuẩn bị. Sau này cưới phu nhân rồi, vì phu nhân là người nổi tiếng nên chuyện dọn dẹp nhà cửa cũng là tôi làm luôn. Tổng giám đốc sợ thuê người lạ bên ngoài không an toàn."

Lisa này hẳn là điên rồi! Cô ta sao có thể lợi dụng thư ký Han triệt để như vậy chứ? Người ta là thư ký chứ có phải là quản gia của cô ta đâu? 

"Thư ký Han sau này không cần cất công đến đây nữa đâu. Chuyện ăn uống hay dọn dẹp tôi tự làm được, không phiền thư ký Han."

Thư ký Han nghe mình sắp bị đuổi việc, vội vàng xua tay lắc đầu nguầy nguậy: "Phu nhân nói gì vậy! Chuyện của tôi để tôi làm, sao lại đuổi tôi!"

"Thư ký Han, cô sao vậy?" Chaeyoung cẩn trọng nhìn về phía phòng của Lisa rồi nói với thư ký Han: "Cô bị Lisa tẩy não rồi hả? Sao lại tới đây làm giúp việc cho cô ta?"

Thư ký Han bây giờ mới hiểu lời Chaeyoung nói, ra là phu nhân hiểu lầm tổng giám đốc rồi! "Ý tôi không phải là như vậy. Tổng giám đốc trả lương cao lắm, phu nhân yên tâm, cô ấy không bạc đãi tôi đâu. Với lại hôm nay tôi rảnh nên mới tới làm, bình thường giám đốc chỉ yêu cầu đặt thức ăn sẵn ở ngoài. Mấy ngày nay giám đốc ăn thức ăn làm sẵn, nay tôi rảnh tôi qua nấu cơm nhà cho tổng giám đốc!"

Park Chaeyoung không ngậm được miệng, thư ký Han rõ ràng là bị tẩy não rồi! Hoặc cũng có thể là... thư ký Han thích Lisa? 

Chaeyoung cau mày trầm ngâm suy nghĩ, vô thức kéo ghế ngồi xuống. Thư ký Han nghĩ phu nhân muốn ăn, nên quay lại nhanh chóng làm đồ, trong lòng háo hức chờ mong phu nhân khen mình một câu nấu ngon!

Chaeyoung nghĩ lại lời thư ký Han nói hôm trước, rõ ràng là tỏ thái độ rất ghét Lisa, nhưng lại bằng lòng theo Lisa năm năm, giờ nàng lại phát hiện ra thư ký Han trong năm năm đó thường xuyên chăm sóc cho Lisa. Tiền thì có thể nhiều đến đâu mà có thể khiến một cô gái trẻ cống hiến hết thanh xuân cho đại ma đầu kia? Chắc chắn chỉ có thể là đã trao nhầm trái tim cho cô ta rồi!

Lisa lúc này bước ra ngoài, trên người mặc bộ đồ nỉ đơn giản kéo ghế ngồi đối diện Chaeyoung. Thư ký Han mang thức ăn nóng đặt lên bàn, tháo tạp dề cất gọn về chỗ của nó rồi tự nhiên kéo ghế ngồi cạnh Lisa. Tên đại ma đầu kia một chút phản ứng cũng không có? Chaeyoung còn nhớ ngày đầu tiên ngồi ăn cùng Lisa, cô ta muốn nàng ngồi đối diện, vậy mà giờ lại đồng ý cho thư ký ngồi cạnh?

Chaeyoung như phát hiện được bí mật động trời, tròn mắt ôm miệng. Chẳng có lẽ, người Lisa thích là thư ký Han? Cô ta nói yêu đơn phương, vậy ra là lợi dụng chức vụ để được gần thư ký Han? Hai người này... dám mờ ám trước mặt chính thất như nàng sao? 

Rồi Chaeyoung tủm tỉm cười, mấy tình tiết trong phim đang diễn ra trước mắt nàng, thật sự rất thú vị!

Lisa ngồi thẳng người khoanh tay, còn thư ký Han thì chống cằm nhìn Chaeyoung. Chaeyoung đột nhiên cảm thấy mình là kỳ đà cản mũi, nàng phải ăn nhanh rồi vào phòng trả lại sự riêng tư cho hai người đó thôi. Nàng với Lisa là hôn nhân ép buộc, nàng nên biết điều để hai người họ bù đắp tình cảm cho nhau!

Chaeyoung gắp thức ăn vào bát, múc một thìa cơm lớn rồi nhai ngấu nghiến. Nàng phải nhai thật nhanh, thật nhanh để chuồn đi sớm thôi. Thư ký Han thấy Chaeyoung ăn nhiều, hai mắt liền cong lên, có vẻ phu nhân rất thích thức ăn của cô nấu. Vậy thì ngày nào cô cũng tới đây nấu ăn, chỉ mong phu nhân nhắc nhẹ với tổng giám đốc tăng thêm lương cho cô. Tất cả những gì cô cần lúc này chỉ vậy là đủ mãn nguyện rồi!

Trong mắt Lisa thì thấy, Park Chaeyoung bị con ma đói nhập, ăn như bị bỏ đói lâu năm. Rõ ràng vừa rồi còn mua cho nàng ta một cái bánh để ăn vặt, thế mà giờ nàng ta vẫn cắm đầu cắm cổ vào bát cơm, không thể hiểu được cốt cách con người ra cái dạng nào rồi! Đường đường là phu nhân của tổng giám đốc tập đoàn lớn, nếu để người khác nhìn được bộ dạng này của nàng ta thì còn ra thể thống gì nữa?

Lisa cau mày khó chịu, gõ tay lên bàn nhắc nhở: "Em ăn chậm thôi, ngồi thẳng lưng lên! Miệng dính cơm kia kìa!"

Thư ký Han mím môi nhịn cười, đại ma đầu mắng vợ sao nghe dịu dàng quá, làm độc thân như cô cũng muốn ra ngoài tìm cho mình một đại ma đầu!

Chaeyoung như cún con bị mắng, mơ hồ còn nghe được tiếng rên rỉ khổ thân. Nàng ngồi thẳng người, đặt bát trống xuống bàn, cười ngại: "Em ăn xong rồi! Em... đi tắm!"

"Ngồi xuống! Ăn no xong đi tắm, em muốn chết trong đó à?"

Thư ký Han sắp chịu hết nổi rồi, tổng giám đốc quan tâm vợ cũng thật có một không hai, bá đạo ngang tàn lại dịu dàng yêu thương!

"Vậy... vậy em vào phòng gọi điện cho mẹ!"

Chaeyoung vẫn là tìm được lý do để rời đi. Lisa thấy con búp bê hình người lon ton chân nhỏ vào phòng đóng cửa, miệng vô thức cười lên. Thư ký Han chính thức chết tâm! Tổng giám đốc của cô biết cười! Trái đất này diệt vong đến nơi rồi!

Ấy vậy mà vừa quay ra nhìn thư ký Han, nét mặt Lisa đã thay đổi 180 độ, ánh mắt đó như muốn hóa băng cả cơ thể cô. Lisa cất lên cái giọng trầm đáng sợ, khiến thư ký Han phải đứng dậy cách xa vài bước chân.

"Chuyện công ty xử lý sao rồi?"

"Bên thuế kiểm tra không có sai phạm, trả lại hồ sơ rồi. Tôi cũng điều tra ra, là giám đốc Seo Ji Hoon làm chuyện này."

Lisa nhướn mày, khuôn mặt cô không có lấy một nét ngạc nhiên, xem ra đã sớm đoán được. "Seo Jae Hyun sẽ không làm mấy chuyện ảnh hưởng đến tập đoàn. Nhưng tôi nghĩ anh ta sẽ nhắm đến Chaeyoung. Chuyện công việc của Chaeyoung để ý một chút. Đặc biệt là ở bệnh viện, tuyệt đối không cho người lạ vào thăm."

"Vâng, tôi biết rồi. Nhưng tổng giám đốc, sao đột nhiên gia đình chị lại quay sang đấu đá nhau nữa rồi?"

"Chủ tịch Seo của chúng ta dạo này có vẻ buồn chán nên đem con cái ra đấu đá tiêu khiển thôi!"

Thư ký Han nuốt khan, còn có cả kiểu này nữa sao? Cái gia tộc gì sao toàn mấy người đầu óc không bình thường vậy!

"Tổng giám đốc, hồ sơ tôi đã gửi đến cho hai người họ."

Lisa gật đầu, khuôn mặt không có nhiều biểu cảm xem chừng vô cùng hưởng thụ cuộc chiến thừa kế lần này: "Tôi vẫn mong các anh ấy làm cái gì đó mới mẻ một chút. Nếu không tôi ngồi ở vị trí chủ tịch cũng không mang lại cảm giác thành tựu lắm!"

Chaeyoung ở trong phòng nghe lén, nhăn mặt dè bỉu, chủ tịch Seo tài sắc vẹn toàn như thế sao lại đẻ ra được một đứa con tự mãn, tự kiêu, tự cao đến mức này cơ chứ!

"Tổng giám đốc, sao chị không ăn đi? Đồ ăn nguội mất."

Lisa cau mày, nhìn đống thức ăn trên bàn cảm thấy khổ sở thay cho Chaeyoung: "Cô nghĩ tôi nuốt nổi đồ ăn cô nấu hả? Tôi đã nói là mua đồ ăn ngoài cho tôi được rồi, bày vẽ làm gì!"

Thư ký Han đầu bốc khói, thật muốn hất cả bát thịt lên mặt đại ma đầu!

Chaeyoung nghe sao cảm thấy sai sai, Lisa thật không biết phải trái, tới người mình yêu cũng mang ra mắng cho được! Con người này hết thuốc chữa thật rồi!

"A!"

Chaeyoung đột ngột ôm bụng, sao lại đau như thế này! Chaeyoung trượt tay nắm cửa, ngã ra ngoài làm hai người kia giật mình quay ra. Chaeyoung nhăn mặt, bụng như bị cai ngục tra tấn, ruột muốn đứt ra từng khúc. Lisa vội vàng chạy tới đỡ Chaeyoung vào lòng, hốt hoảng lo lắng.

"Em sao thế?"

"Đau bụng quá..." Chaeyoung thều thào. "Thức ăn... bị bỏ độc rồi!"

Lisa nghiến răng quay qua chửi thư ký Han bằng mắt: "Mai nộp đơn nghỉ việc đi!" rồi gồng tay bế Chaeyoung lên chạy vội ra ngoài, vừa đi vừa lớn tiếng: "Còn không nhanh cái chân lên!"

Thư ký Han mặt mày tái mét, không nghĩ gì nhiều chỉ biết nghe theo lời Lisa nói, với lấy chìa khóa xe rồi chở hai người đến bệnh viện. Suốt đường đi, Lisa ôm chặt Chaeyoung trong lòng, giúp nàng xoa bụng rồi lau mồ hôi.  Thư ký Han nhìn Lisa qua gương chiếu hậu, trong lòng có dâng lên dư vị ấm áp. Thì ra dáng vẻ của tổng giám đốc khi yêu là như này. Cô nhìn qua phu nhân, cầu trời khấn phật cho phu nhân không bị làm sao, nếu không cái đầu này không giữ nổi trên đầu nữa!

Chaeyoung được đưa thẳng vào phòng riêng, đi sau là đội ngũ bác sĩ cùng y tá xếp thành hàng dài. Thư ký Han ôm đầu nhìn trưởng khoa tiêu hóa khám cho phu nhân, rõ ràng hôm nay cô kiểm tra kỹ gia vị rồi mà, không thể nào lại trộn ra thuốc độc như vậy được!

-----

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me