TruyenFull.Me

Chaelisa Nang La Anh Lua Hong

Kết quả xét ra, Park Chaeyoung bị ngộ độc thực phẩm phải cho đi rửa ruột. Thư ký Han hai tay đặt trước người, cúi đầu không dám nói nửa lời chờ tổng giám đốc mắng. Nhớ khoảng thời gian năm năm trước, khi thư ký Han vào làm được sáu tháng, hôm ấy là ngày hiếm hoi Lisa chịu làm việc ở nhà vì bác sĩ nói nếu cứ tiếp tục thức khuya nữa thì cô sẽ đột quỵ mà chết. Thư ký Han thấy Lisa làm việc cực khổ, lại suốt ngày ăn cơm ngoài nên mới nghĩ đến chuyện nấu một bữa cơm nhà cho cô ăn.

Thư ký Han cũng là lần đầu nấu ăn, bình thường đều về nhà ăn cơm mẹ nấu, nay lên mạng học người ta nấu. Lisa ngồi trong phòng làm việc mà nghe ngoài bếp ồn ào như chiến trận. Tiếng dao đũa nồi niêu inh ỏi, còn nghĩ thư ký Han định phá hỏng nhà cô. Chịu không nổi, Lisa lúc đó nhìn người không có sức sống, cân nặng sụt tới hơn mười cân, da xanh còn môi tái nhợt, dù vậy nhưng lúc nào đi lưng cũng thẳng, phong thái tự tin khác hẳn người thường, chậm từng bước đi tới bàn ăn dựa người vào đó.

"Cô làm gì vậy?"

"Tổng giám đốc, tôi nấu cho chị ăn một bữa cho đủ dinh dưỡng. Yên tâm, chuyện này tôi xem nhiều rồi!"

Ngày đó Lisa nên đề phòng câu nói này mới đúng, xem nhiều rồi!

Lisa tin tưởng ăn xong lập tức nhập viện. Dinh dưỡng chưa thấy đâu ruột lại phải đi lọc sạch, làm chủ tịch Seo đang ngồi ăn với đối tác phải vội vàng chạy tới bệnh viện, sợ không được gặp mặt con gái lần cuối. 

Người ta nói không ai tắm hai lần trên một dòng sông, vậy mà hôm nay Lisa tin tưởng thư ký Han, nghĩ rằng sau bao nhiêu năm tay nghề cô ta ít nhất cũng phải khá hơn một chút nên mới để Chaeyoung ăn, cuối cùng lại thành ra như này. 

Báo chí không hiểu từ đâu biết chuyện, đứng hàng dài trước cổng bệnh viện chờ săn tin. Ít nhất cho đến bây giờ không dưới hai mươi bài báo nói Lisa cô vội vàng đưa vợ vào bệnh viện. Người đoán ra đoán vào nói Chaeyoung làm việc kiệt sức nên ngất, người lại nói sống không nổi trong nhà hào môn áp lực nên ngất, người độc miệng hơn thì nói Lisa hôm nay đi cùng nàng chỉ là làm màu, về nhà hành hạ nàng ta thừa sống thiếu chết nên phải vào viện.

Lisa im lặng, thà cô chửi mắng, thậm chí đánh đập thư ký Han còn đỡ sợ hơn lúc này. Năm đó Lisa cũng không chửi cô, nhưng sau đó toàn bộ công việc của tổng giám đốc đều đẩy cho cô làm, ép cô từ thư ký thành nhân viên đa lĩnh vực, chạy tới chạy lui, làm không tốt phải làm lại khiến cô thức trắng liền sáu ngày sáu đêm, chảy máu mũi còn tưởng mình ung thư sắp chết đến nơi rồi!

"Tổng giám đốc..." Ánh mắt sắc như dao quét qua mặt thư ký Han, cắt ngọt một đường máu trên má cô. Thư ký Han lại cúi đầu, tự giác đếm ngược thời gian bị đưa lên ngọ môn quan. 

Y tá đưa Chaeyoung trở lại phòng bệnh, điều chỉnh lại lượng nước dịch truyền rồi quay qua thông báo với người nhà.

"Cô Park hiện tại các chỉ số ổn định, một chút nữa hết thuốc mê sẽ tỉnh lại. Bệnh nhân hôm nay tạm thời sẽ không được ăn gì hết, vậy nên có thể có cảm giác đói bụng, người nhà chú ý nhắc nhở cô ấy. Ngày mai có thể ăn cháo dinh dưỡng, tạm thời không ăn các loại thức ăn khiến dạ dày phải hoạt động nhiều. Sang đến ngày thứ ba thì có thể ăn uống bình thường."

"Tôi biết rồi."

Thư ký Han ôm ngực thở phào, may quá phu nhân không sao rồi! Lisa đứng dậy đi tới chỗ Chaeyoung, vén chăn ngồi xuống bên cạnh rồi nắm lấy tay nàng, khuôn mặt ám đầy vẻ lo lắng. Thư ký Han được mở rộng con mắt, trong lòng có cảm giác mỗi lần tổng giám đốc ở bên cạnh phu nhân đều trở thành con người bình thường đến tầm thường. Hỷ nộ ái ố cứ như vậy bày hết lên khuôn mặt vốn chẳng bao giờ chịu thể hiện cảm xúc ra bên ngoài. Ngày đó mệt mỏi bao nhiêu, đau khổ bao nhiêu, gục ngã rồi đứng lên nhưng chưa một lần tổng giám đốc than vãn. Vậy mà giờ người ấy lại mang cái vẻ như trái tim đang bị ai đó cào xé, đau lòng thương xót từ tận đáy mắt dâng lên.

"Tổng giám đốc, chị yêu cô Park nhiều lắm hả?"

Lisa không nói, nhưng đôi mắt như mang cả tâm can đặt lên người Chaeyoung thì đã nói lên tất cả. Thư ký Han cúi đầu chào, sau đó đi ra ngoài gọi điện thoại. Ở bên cạnh Lisa lâu có lẽ thư ký Han cũng không nhận ra, bản thân đã bị ảnh hưởng bởi Lisa rất nhiều. Cô mở điện thoại gọi cho bộ phận quản lý rủi ro, yêu cầu gỡ hết bài đăng cùng bình luận xấu về chuyện hôm nay. 

Đến nửa đêm Chaeyoung đói bụng tỉnh lại, phát hiện Lisa đang ngồi ngủ gục bên cạnh, tay nắm chặt tay nàng không buông. Nàng nhớ lúc đó Lisa lo lắng chạy tới, rồi cả đoạn đường cứ ôm nàng không rời, trong tim đột ngột có cảm xúc lạ. Đại ma đầu Lisa cũng có tình người sao? Hai má phiếm hồng, nàng ngại ngùng rút tay lại thì làm Lisa tỉnh giấc, thấy nàng thức trong người lại lo lắng không thôi.

"Em sao thế, khó chịu ở đâu hả?"

Chaeyoung lắc đầu, ngập ngừng cất lời: "Em thấy... hơi đói."

Lisa đưa tay lên xoa đầu nàng dỗ dành, giọng nhỏ nhẹ như nói chuyện với em bé: "Để sáng mai được không? Bác sĩ nói giờ em vẫn chưa ăn được. Hay tôi lấy cho em nước nhé?"

Park Chaeyoung im lặng. Chắc là nàng điên rồi! Lòng bàn tay Lisa ấm nóng lan từ đỉnh đầu tỏa xuống bao bọc trái tim nàng rồi làm nó nhảy múa trong lồng ngực. Tim đập nhanh khiến hô hấp trở nên khó khăn, hai má từ hồng chuyển sang đỏ chót như quả cà chua. Lisa thấy ngực Chaeyoung phập phồng, người đột ngột nóng lên sợ nàng phát sốt, bệnh nặng hơn nên vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài tìm bác sĩ.

Chaeyoung xấu hổ kéo chăn che nửa mặt, mím chặt môi trừng mắt nhìn trần nhà. Hỏng rồi hỏng rồi! Chaeyoung nghĩ mình mắc bệnh thật rồi!

Lisa đi vào cùng bác sĩ nội trú, bác sĩ kiểm tra lại tình trạng của Chaeyoung một lần nữa, còn hỏi trong người nàng hiện tại như nào. Chaeyoung cứ lắc rồi lại gật, ấp úng nói: "Tôi thấy... mình khó thở."

Lisa sốt sắng: "Em khó thở hả? Bác sĩ, hay là gọi giáo sư tới đi. Cho em ấy thở ô xi!"

"Cô có thấy đau đầu, hay bụng có chỗ nào đau không?"

"Không... không có. Nhưng tôi thấy cơ thể tôi đột ngột nóng bừng lên."

"Cô có thể nói rõ hơn được không, ví dụ như là từ lúc nào?"

"Ừm..." Chaeyoung cẩn thận suy nghĩ: "Từ lúc chị ấy chạm vào đầu tôi!"

Lisa giật mình, lại sợ mình làm Chaeyoung đau nên quay ra chờ bác sĩ cho chẩn đoán. Bác sĩ thực tập bật cười, bất lực thở dài. "Không phải bệnh gì đâu. Sau này nếu có tình trạng tương tự như vậy thì... cô Lisa cứ ôm vợ mình là được rồi!"

"Việc này đã được kiểm định lâm sàng chưa?" Lisa nghi ngờ hỏi lại, cái bệnh nào mà chỉ cần ôm là chữa khỏi?

"Vâng, mọi người đều làm vậy. Không hết, nhưng người sẽ rất dễ chịu. Thế nhé! Ngày mai giáo sư sẽ đến khám lại. Giường nằm hai người có vẻ hơi chật, nhưng mà vẫn chúc hai người... ngủ ngon!"

Bác sĩ nháy mắt với Chaeyoung rồi đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Mấy người yêu nhau dạo này sao thế!"

Chaeyoung nghe lời bác sĩ có phần không đúng, nhưng Lisa kia không biết có giả ngây giả ngô hay không mà tự nhiên kéo chăn trèo lên giường nằm cạnh nàng. Chaeyoung giật mình lùi lại phía sau liền có cảm giác chới với sắp ngã, Lisa nhanh chóng ôm lấy, cau mày vì lo mà trách mắng:

"Ngã ra sau bây giờ!"

"Chị làm gì đấy?"

"Em không nghe bác sĩ nói hả? Có muốn khỏi bệnh không?"

"Chị tin thật á?"

"Nếu không thì tin ai bây giờ?"

"Nhưng mà..."

"Thôi đừng nhiều lời nữa. Em không buồn ngủ nhưng tôi buồn ngủ rồi." Lisa nâng tay mình lên rồi kéo mạnh Chaeyoung vào lòng. "Ngày mai về nhà ngủ giường rộng sẽ thoải mái hơn. Hôm nay em chịu thiệt một chút!"

Chaeyoung ở trong ngực Lisa khó thở ngước lên, nhìn tưởng bé không nghĩ kích cỡ cũng ổn đấy! "Chị về nhà còn muốn ngủ chung nữa hả?"

"Em hết bệnh rồi hả?"

"Hết rồi!"

"Ừ, thế không cần!"

Mặt trời vừa ló rạng là thư ký Han đã lên đồ đi xếp hàng ở quán cháo ngon nhất sâu cùng ngõ hẻm ở Seoul, nhất định phải mang về cho phu nhân thay lời xin lỗi nàng ta. Vậy mà ai có ngờ, vừa mở cửa bước vào thì bắt gặp cảnh đôi vợ ân ái ôm nhau ngủ trên chiếc giường bệnh chật hẹp, thư ký Han muốn thổ huyết ra ngoài!

Cảnh tượng hiếm có có một không hai, thư ký Han đặt túi cháo lên bàn rồi lén lút mở điện thoại chụp lấy vài tấm, thế nào điện thoại chụp ảnh ra tiếng làm cô giật mình đánh rơi. Thư ký Han hét lên một tiếng làm hai người ngủ trên giường tỉnh giấc, cúi xuống nhặt điện thoại ngẩng lên lại ôm ngực thót tim vì tổng giám đốc đang cau mày lườm cô.

"Tổng giám đốc, chị tỉnh rồi hả? A, phu nhân, chị cũng tỉnh rồi hả?"

Thư ký Han cười giả lả như không có gì xảy ra, đem điện thoại nhét lại trong túi rồi mang túi cháo mang tới trước mặt Chaeyoung lấy lòng.

"Hôm nay tôi mua cháo tới, là mua tới, tuyệt đối không phải tự nấu. Cô đói rồi đúng không, để tôi giúp cô bày ra bàn!"

Thư ký Han lại lon ton chạy đi lấy bàn di động. Lisa giúp Chaeyoung ngồi dậy, cô xuống giường cho nàng không gian thoải mái. Thư ký trở lại, cháo nóng thơm nức mũi khiến Chaeyoung bụng đói cồn cào. Lisa muốn đút cho nàng ăn, thế nào tay không nhấc lên được. Cô bóp nhẹ cánh tay, dây thần kinh lập tức truyền tín hiệu đến não phát ra cơn đau nhức đến tỉnh cả người. Lisa cắn răng cau mày, để cho nàng ta ngủ một đêm thôi mà tay đã muốn rời ra, thật đáng sợ!

"Tổng giám đốc, phu nhân, chủ tịch Seo thông báo hai ngày nữa mời mọi người tới biệt thự ăn tối. Chủ tịch nói muốn ăn một bữa cơm gia đình với con dâu."

Lisa không nói gì, muốn dò xem phản ứng của Park Chaeyoung ra sao. Park Chaeyoung có vẻ khẩn trương, dù trong lòng nàng ấn tượng về chủ tịch Seo rất tốt nhưng nói gì thì nói vẫn là đi gặp mẹ vợ, căng thẳng là điều dễ hiểu!

"Thư ký Han, chủ tịch Seo thích gì? Tôi thấy đi tới gặp tay không có vẻ không hay lắm. Cũng là lần đầu tới ăn với tư cách là con dâu."

Thư ký Han đặt thìa vào tay Chaeyoung, chớp mắt ra dấu với nàng: "Phu nhân yên tâm, chủ tịch Seo ngoài tiền ra thì không thích gì nữa!"

Chaeyoung chưa ăn đã muốn chết sặc. Cái gia đình nhà này thật quá độc lạ!

"Thư ký Han, chuẩn bị một bài thuyết trình đi, chút nữa đưa cho em ấy xem."

Thư ký Han ngây ngô quay qua hỏi: "Thuyết trình gì?"

"Làm dâu Tae In rồi, em ấy cũng nên biết Tae In hoạt động như nào chứ?"

Thư ký Han sáng mắt, búng tay: "À, tôi đã chuẩn bị từ sớm, rất nhanh sẽ chiếu cho phu nhân!"

Đến nước này Chaeyoung mới là người ngạc nhiên. Thư ký Han đến cả chuyện này cũng chuẩn bị trước? Dạng người này làm được thư ký cho Lisa hẳn cũng không tầm thường. Lisa tới vỗ nhẹ lên vai Chaeyoung, giọng ân cần tới mức thư ký Han rùng mình.

"Đừng quá ngạc nhiên. Bản thuyết trình này cô ta làm lâu rồi, chỉ mong có người đem tôi đi là mang ra dùng thôi. Nói sau này nếu có người trị được tôi, cô ta còn tạ ơn người ta bằng nửa năm lương!"

"Thật hả thư ký Han."

Thư ký Han bị Lisa nói ra bí mật, bất lực cười lên: "Phu nhân, chị định lấy nửa năm lương của em thật ạ?"

"Không cần. Tôi bây giờ tiền không thiếu!"

Lisa nghe vậy chẳng hiểu sao trong lòng nở hoa, miệng cười toe toét. Ai nói tiền của cô không mua được nào?

Thư ký Han khinh bỉ ra mặt, tổng giám đốc bị tình yêu nhập cười đến khờ luôn rồi!

Park Chaeyoung ăn xong, cũng là lúc thư ký Han cắm máy tính chiếu lên ti vi bắt đầu bài thuyết trình đáng giá nửa năm lương.

"Đây là cây gia đình của tập đoàn Tae In. Đứng đầu là chủ tịch Seo, chắc phu nhân đã biết rồi, chủ tịch Manoban đã mất từ năm 2017. Lúc đó tổng giám đốc đang ở nước ngoài du học, không kịp về gặp mặt bố lần cuối, đó là nỗi buồn thương tiếc thiên cổ của tổng giám đốc."

Chaeyoung quay qua nhìn Lisa, Lisa cau mày, cô ghét việc bị Park Chaeyoung nhìn bằng ánh mắt thương hại, khó chịu mắng thư ký Han: "Bớt nói nhảm!"

Thư ký Han là cún con rụt đuôi, lập tức bỏ qua chuyện chủ tịch Manoban. "Bên dưới là bốn người con ruột của chủ tịch Seo, lần lượt là Seo Jae Hyun, Seo Ji Hoon, Seo Min Chung và Lalisa Manoban."

"Dừng! Sao chị ấy lại mang họ của bố, còn ba người kia mang họ mẹ?"

Lisa lập tức lên tiếng vặn hỏi ngược lại Chaeyoung: "Không phải ngày bé tôi nói với em rồi hả?"

Chaeyoung nhún vai, híp mắt cười. Lisa thở dài, không nhớ thì cô nhắc lại cũng được! Thư ký Han tiếp tục: "Tập đoàn Tae In là tập đoàn nhà ngoại, vậy nên đương nhiên con trai theo họ mẹ, con gái theo họ bố. Phu nhân hiểu không?"

Chaeyoung gật đầu: "Tiếp đi."

"Mỗi người chịu trách nhiệm một công ty con, Seo Jae Hyun sở hữu công ty điện tử Tae In, mấy đồ linh kiện điện tử cho đến đồ gia dụng đều được công ty này sản xuất. Hiện tại còn đang có dự án sản xuất linh kiện cho ô tô tự lái, nếu thành côn thì tập đoàn sẽ lấn sân sang lĩnh vực sản xuất ô tô. Seo Jae Hyun hiện tại vẫn độc thân, cây độc không trái, trai độc không ai yêu!"

Chaeyoung không nghĩ thư ký Han có thể thẳng thắn nhận xét người nhà đại ma đầu, thế mà tên đại ma đầu kia còn ngồi nhếch miệng cười. Không cần giới thiệu thì Park Chaeyoung nàng cũng biết, mối quan hệ giữa mấy anh em bọn họ không tốt!

"Seo Ji Hoon sở hữu chuỗi khách sạn năm sao cao cấp Tae In."

"Có phải khu phức hợp giải trí ở Jeju cũng là của anh ấy không?" Chaeyoung giơ tay phát biểu.

"Rất chính xác! Thất bại lớn nhất của tập đoàn chính là khu phức hợp giải trí đó! Hổ lốn như cám lợn, vốn dành cho giới thượng lưu nhưng anh ta lấy chỗ đấy là chỗ đàn đúm ăn chơi. Kinh doanh không lo, chỉ lo ăn với chơi. À tổng giám đốc, giám đốc Ji Hoon nhận được tài liệu rồi, tức đến mức đập hỏng cây gậy golf mới mua."

Chaeyoung tò mò quay qua nhìn Lisa, Lisa chép miệng: "Sự tò mò sẽ giết chết con mèo nhỏ!"

Chaeyoung nghe liền hiểu vấn đề, mấy chuyện mờ mờ ám ám này nàng tốt nhất không nên biết!

"Ji Hoon có vợ là con gái của chủ tịch tập đoàn y tế Cha Medical Center, tiểu thư Cha Eun Ha."

"Là cái bệnh viện này á?"

Thư ký Ha gật đầu: "Vâng. Có chuyện này nhất định phải nói trước cho phu nhân biết, phòng hờ sau này phu nhân giận."

Lisa nghe ra mùi không ổn, thư ký Ha lại đang muốn ăn gan hùm?

"Chuyện gì?"

"Tiểu thư Cha Eun Ha mới chính là thanh mai trúc mã của tổng giám đốc, không phải Kwang Hyun, người mà cô thấy trên báo hôm trước. Anh ta bê đê, chỉ thích đàn ông không thích phụ nữ!"

"Này!" Lisa trừng mắt cảnh cáo. 

Chaeyoung bắt được thông tin thú vị, khuyến khích thư ký Han nói tiếp. Thư ký Han trúng mùa, mồm nói như mất phanh.

"Trong giới thượng lưu ai cũng biết tiểu thư Cha thích tổng giám đốc, ngày đi học còn công khai tỏ tình nhưng bị tổng giám đốc từ chối. Sau này bị ép cưới Seo Ji Hoon vì chuyện làm ăn nhưng mà tiểu thư Cha vẫn một lòng một dạ với tổng giám đốc. Cái đó là đồn thôi nhưng đến giờ hai người đó vẫn chưa có con! Người ta cũng đồn Seo Ji Hoon suốt ngày ăn chơi như vậy là vì bị vợ ghẻ lạnh, lại thêm chuyện vợ lúc nào cũng tơ tưởng đến em gái mình nên vừa nhục vừa hận sinh ra thù ghét. Trước đây Seo Ji Hoon cũng đối tốt với tổng giám đốc lắm!"

"Wow!" Park Chaeyoung vỗ tay tán thưởng thư ký Han quá đẳng cấp. Quả nhiên là thông tin tốn nửa năm lương, chất lượng vô cùng! Nàng nhướn mày với Lisa, nhếch miệng hỏi dò: "Không biết tổng giám đốc đây có mủi lòng vì tiểu thư Cha không? Em được ở trong căn phòng này, được bác sĩ chăm sóc tận tình, hẳn cũng phải tới cảm ơn tiểu thư một tiếng?"

Thư ký Han nhìn ra phu nhân ghen, nhìn thế nào cũng là ghen đậm mùi thuốc súng, còn Park Chaeyoung chỉ đang muốn trêu chọc tên đại ma đầu này một chút. Ai cũng có ngờ, tên đại ma đầu lại vô cùng nghiêm túc nắm tay nàng trả lời.

"Không có khả năng tôi sẽ rung động với Cha Eun Ha. Đạo đức của tôi cao, mắt nhìn của tôi càng cao!"

Thư ký Han chắp hai tay trước ngực với nụ cười mãn nguyện trên môi, không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện mấy hình trái tim có cánh bay lên. Tổng giám đốc ngọt ngào quá! Mắt nhìn của tôi cao, chỉ có mình em là vừa ý! 

Park Chaeyoung thế nào lại nghe ra, nếu không phải bị ép thì tôi đây cũng không thèm đếm xỉa đến em! Nàng bĩu môi khinh rẻ, nàng cũng có mắt nhìn, chọc mù cũng không muốn yêu người như cô ta!

"Phu nhân tập trung, chúng ta đến với anh thứ ba, một người đàn ông hoàn hảo, là người tử tế nhất cái tập đoàn Tae In này, Seo Min Chung. Seo Min Chung sở hữu trung tâm thương mại Tae In, chăm chỉ làm ăn, đứng đắn đàng hoàng, sáng đi làm, tối về với vợ. Vợ là con gái duy nhất của tập đoàn xây dụng Dae Kang, Kang Ha Rin. Gia đình yên âm hạnh phúc, sinh đôi một trai một gái, cuộc sống viên mãn. Đặc biệt, Seo Min Chung hoàn toàn không có nhu cầu tham gia cuộc chiến giành chức chủ tịch tập đoàn. Vậy nên nếu trên đời đột ngột có chuyện xảy đến với cô, thì anh ấy sẽ là người mà cô không bao giờ nghĩ đến sẽ hại mình!"

Lisa lại nhếch miệng, người anh này của cô phải nói là nhu nhược mới đúng! Một tên đàn ông không có ý tiến thủ, mẹ đâu đâu con ngồi đấy, làm tốt việc của mình là chuyện đương nhiên, nhưng an phận thủ thường thì Lisa cũng không thèm đặt người anh này vào trong mắt.

"Cuối cùng, chính là tổng giám đốc của chúng ta đây. Tuy là người nhẫn tâm độc ác nhưng vẫn cưới được vợ đẹp. Tôi nghĩ cưới được phu nhân là thành tựu tốt đẹp của tổng giám đốc. Còn lại thì... không đáng nhắc đến!"

Thư ký Han hôm nay có vẻ muốn nghỉ việc rồi. Trời hôm nay đẹp, nên để cô ta về quê thôi!

"Mau kể thêm đi!"

Thư ký Han hôm nay có phu nhân chống lưng, trời không sợ, đất không sợ, tổng giám đốc thì càng không! "Tập đoàn Tae In đi lên từ một cửa hàng bán lẻ, sau phát triển thành chuỗi siêu thị bán lẻ Tae In. Sau này thì thành lập trung tâm thương mại Tae In, tài chính Tae In tới khách sạn rồi mới tới điện tử. Giám đốc Seo Jae Hyun đã từng quản lý tất cả những công ty đó, nói tập đoàn Tae In phát triển đến nay không thể không có bóng dáng của giám đốc Jae Hyun. Vậy nên người ta đều đinh ninh rằng giám đốc Jae Hyun sẽ lên vị trí chủ tịch sau khi chủ tịch Seo lui xuống. Điện tử Tae In là lĩnh vực mới sau này, nên chủ tịch đưa cho anh ấy phát triển. Chỉ có điều giám đốc Seo có vẻ vô duyên với ngành này nên làm mãi đều thất bại."

Lisa nghiêng đầu khó hiểu, thư ký Han câu trước vừa chửi Seo Jae Hyun, câu sau lại khen anh ta? Ba phải thường sẽ chết sớm, không biết thư ký Han có ngộ ra đạo lý này khi ở bên cạnh cô không?

"Chứ không phải là làm cái gì cũng không ra hồn, đến lúc đưa cho hẳn một công ty mới để làm cũng không làm nổi à?"

Chaeyoung lại bắt đầu mắng thầm Lisa trong đầu, độc mồm độc miệng như cô sau này coi chừng không có con!

"Vâng. May có giám đốc trẻ tài giỏi từ nước ngoài trở về nên công ty mới tiếp tục phát triển!"

"Cô đang mỉa mai tôi đó à?"

Thư ký Han giơ tay: "Tôi không có ý đó!"

Chaeyoung búng ngón tay: "Này này, đang nói về Lisa cơ mà!"

Thư ký Han híp mắt cười khờ: "Vâng. Giờ tôi mới vào truyện chính. Vì giám đốc Jae Hyun động đâu hỏng đó, nên khi tổng giám đốc học xong liền được chủ tịch Seo gọi về, nhiệm vụ đầu tiên là cứu tập đoàn đang trên bờ phá sản."

"Phá sản á?"

"Vâng. 2019 đến 2022 kinh tế bị ảnh hưởng rất nhiều, tập đoàn Tae In cũng không nằm ngoài cơn sóng đó. Sau đó là chiến tranh thuế quan khiến hàng hóa khó lưu thông, tiêu dùng giảm sút, người đứng đầu cố chấp, nhân viên thì mệt mỏi làm không ra tiền. Lúc đó Tae In thật sự gặp khủng hoảng lớn. Năm 2022 tổng giám đốc trở về, trong một năm sa thải ba giám đốc lớn của tập đoàn. Năm 2023, tổng giám đốc huy động được một số tiền lớn thông qua tài chính Tae In, cô có nhớ chiến dịch quảng cáo quẹt thẻ là được tặng một đêm nghỉ dưỡng ở khách sạn Tae In không?"

Chaeyoung đương nhiên nhớ. Ngày đó đám sinh viên trong trường nháo nhào lên vì quảng cáo đó, ai cũng đến đăng ký làm thẻ tín dụng của Tae In. Tiêu dùng càng nhiều, Tae In càng thu về nhiều lợi nhuận, cũng chính vì thế mà trong một lúc khách sạn Tae In được kéo lên còn tài chính Tae In thì lên được sàn chứng khoán. Danh tiếng của Lisa sau đó như một cú nổ lớn trong giới tài chính trong lẫn ngoài nước. 

"Chiến dịch đó thu về lợi nhuận khủng, người tiêu dùng bắt đầu quen với việc tiêu dùng qua thẻ Tae In, lại thường xuyên được được tích điểm tặng quà ở siêu thị bán lẻ nên hai năm sau giá trị của tài chính Tae In tăng gấp đôi. Còn khách sạn Tae In thì bị giám đốc Ji Hoon bỏ lơ, sau chiến dịch lại bắt đầu tụt về con số không. Giờ có lẽ còn đang âm!"

Lisa vỗ tay, vô cùng hài lòng với màn phát biểu của thư ký Han. Tốn công nuôi dưỡng, ít ra cô ta phải thể hiện như vậy!

Hình tượng Lisa trong mắt Chaeyoung liên tục thay đổi, lúc là đại ma đầu, lúc là một người trẻ tài giỏi, chăm chỉ, tận tâm tận lực cứu cả công ty, lúc thì là một người ấm áp... Chaeyoung tự hỏi, hình tượng nào mới là con người thật của Lisa?

-----

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me