TruyenFull.Me

Chamseob So Cho

Woojin hôm nay không có lịch chụp ảnh ở studio, nên ở nhà khá rảnh rang. Hyungseob đi làm, mẹ không có tiết dạy. Tính ra thì cả nhà chỉ có Byu là bận rộn đứng ngoài sân cãi lộn với em mèo nhà hàng xóm. Woojin không biết ngăn kiểu gì, bắt đầu rải thức ăn từ cửa vào, chốc chốc lại nhìn ra xem Byu còn gân cổ ra sủa không, nhỡ ẻm mà nhòm thấy thì chỉ có đường chạy trối chết.

Woojin rải thức ăn người cúi xuống, chạm mông vào ghế mẹ ngồi ở bàn đang soạn giáo án. Cú chạm mông này nhấn dấu X toàn bộ giáo án, mẹ chưa kịp mắng thì thấy con trai kêu đau mông, tay cầm hộp thức ăn cho chó cúi cúi xếp xếp dưới sàn cho đều. Mẹ tặc lưỡi, vì Woojin đang làm một việc rất nên làm, thì tại sao mẹ lại làm một việc không nên làm là mắng Woojin nhỉ. Mẹ lắc đầu, tim mẹ yếu vì những điều đáng yêu, nên, mẹ lại soạn giáo án từ đầu.

Woojin xếp vòng thức ăn tới cửa phòng Hyungseob, ừ thì tạm thời gọi là phòng Hyungseob đi. Sau đó nhanh chóng lau tay rồi chuẩn bị máy ảnh.

Byu thấy thức ăn bắt đầu lần lượt gặm từng miếng theo đường đã xếp. Woojin biết thị giác của Byu không tốt, nên từng miếng thức ăn đều xếp khá gần nhau.

Mẹ ngồi soạn giáo án liền lấy điện thoại ra quay lại cảnh Woojin tác nghiệp, nhấn gửi cho Hyungseob.

"Chữa bệnh sợ chó: Hoàn thành giai đoạn 1"

"Mẹ nghĩ anh ấy sao lại chụp?"

"Vì muốn tặng con làm quà chuộc lỗi chăng"

"Anh ấy thì có lỗi gì chứ..."

"Đạp con xuống đất còn gì..."

"Con đâu có giận chuyện đó, cả chuyện anh ấy quên ngày sinh nhật của con. Chỉ là, anh ấy không chịu thân với Byu, bởi vì anh ấy cố chấp, trong khi thú cưng thì đâu có gì quá đáng sợ"

"Nó bị ám ảnh vì hồi nhỏ bị chó cắn"

"Mẹ biết chuyện ạ? Anh ấy nói với con là mẹ không biết"

"Chính mẹ là người nhờ bác sĩ tốt nhất tìm vắc xin tốt nhất tiêm phòng dại cho nó, chuyện này nó không biết"

"Dạ Woojin anh ấy sợ mẹ lo..."

"Hừm, lo cho hai đứa thì mẹ lo cả đời không hết. Mẹ chỉ mong hai đứa hạnh phúc thôi. Con đừng làm lành với Woojin ngay nhé"

"Dạ sao ạ?"

"Chữa bệnh sợ chó phải đến giai đoạn Park Woojin chủ động bobo Byu, ôm Byu vào lòng, đi chụp hình về nói nhớ Byu,..."

"Dạ con nghe mẹ ạ" 😊

Mẹ tắt điện thoại cũng là lúc Woojin mỉm cười vì chụp xong shoot hình ưng ý.

Ừm, Byu lên hình nhìn xinh thật. Ví dụ mà chụp hình Hyungseob ôm Byu trong lòng thì sao nhỉ...

Woojin sẽ ngã khụy mất huhu TvT

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me