Chang Ve Si Cua Toi
Vương Nhất Bác là một tổng tài tuy chỉ 20 tuổi nhưng cậu lại rất tài giỏi điều hành cả một tập đoàn BXG . Một tập đoàn có ảnh hưởng lớn nhất tại nước BJYX. Do vậy có rất nhiều người để ý đến để hãm hại cậu. Một hôm, trên đường bàn hợp đồng về cậu bị một nhóm người lạ mặt chắn đường. Bọn chúng lao đến đánh cậu, tuy cậu có biết một chút võ nhưng bọn chúng quá đông cậu bị một tên từ phía sau dùng dao đâm một nhát vào tay. Tay cậu như vô lực không nhấc lên nổi , máu cứ thế mà chảy ra ướt cả cánh tay. Cậu ôm tay chạy vào một con hẻm đụng phải một người trong lúc mơ màng cậu chỉ kịp nhìn người đó và nói "cứu tôi" rồi cậu vô thức mà ngất đi.
Đến sáng cậu mệt mỏi nâng mí mắt thì cơn đau từ cánh tay truyền đến làm cậu đau nhói. Lúc đó một người bước vào, thân hình cao ráo, gương mặt thanh tú, mốt ruồi dưới môi làm cho ngũ quan thêm phần sắc xảo, đôi mắt long lanh trong sáng nhưng có phần lạnh lùng. Làm cho cậu phải đứng hình vài giây nhìn anh.
Cậu nghi ngờ nhìn anh hỏi:"là anh cứu tôi"
Tiêu Chiến không nhanh không chậm đáp:" cậu nghĩ sao"
Cậu trực tiếp giới thiệu:"tôi tên Vương Nhất Bác 20 tuổi, còn anh"
Tiêu Chiến nhàn nhạt trả lời :" Tiêu Chiến 26 tuổi"
Câu trả lời đó không khỏi làm cậu ngạc nhiên:"anh như vậy mà lớn hơn tôi 6 tuổi "
Nghe câu nói của hắn làm Tiêu Chiến bất giác nhết mép làm cho gương mặt anh đã đẹp lại thêm phần đẹp hơn khiến cậu nhìn say đấm. Bổng tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên làm cho cậu quay về thực tại. Sau khi nghe cuộc gọi cậu nhanh chóng rời đi và nói với Tiêu Chiến rằng:" hẹn gặp lại" và nở một nụ cười đầy gian manh.
Sau khi về đến công ty Vương Nhất Bác kêu thư kí Vũ điều tra về Tiêu Chiến. Xong rồi bước vào phòng làm việc.
Hai ngày sau thư kí Vũ đưa cho cậu một tập hồ sơ .
"Đây là thứ sếp cần"
Cậu nhận lấy và đọc: Tiêu Chiến là một sát thủ trong một băng nhóm chuyên giết người mà chả để lại một giấu vết gì nhưng do ban chủ đột ngột qa đời băng nhóm tan rả. Một số người sang nước ngoài còn tiêu chiến thì mở một quán bán trà sữa và bánh ngọt. Vẫn chưa qa mối tình nào vì anh khá lạnh lùng nên chẳng ai dám đến gần.cậu đọc đến đây thì cảm thấy thú vị trong đầu nảy lên một ý nghĩ...' anh sẽ là của tôi'
Đến sáng cậu mệt mỏi nâng mí mắt thì cơn đau từ cánh tay truyền đến làm cậu đau nhói. Lúc đó một người bước vào, thân hình cao ráo, gương mặt thanh tú, mốt ruồi dưới môi làm cho ngũ quan thêm phần sắc xảo, đôi mắt long lanh trong sáng nhưng có phần lạnh lùng. Làm cho cậu phải đứng hình vài giây nhìn anh.
Cậu nghi ngờ nhìn anh hỏi:"là anh cứu tôi"
Tiêu Chiến không nhanh không chậm đáp:" cậu nghĩ sao"
Cậu trực tiếp giới thiệu:"tôi tên Vương Nhất Bác 20 tuổi, còn anh"
Tiêu Chiến nhàn nhạt trả lời :" Tiêu Chiến 26 tuổi"
Câu trả lời đó không khỏi làm cậu ngạc nhiên:"anh như vậy mà lớn hơn tôi 6 tuổi "
Nghe câu nói của hắn làm Tiêu Chiến bất giác nhết mép làm cho gương mặt anh đã đẹp lại thêm phần đẹp hơn khiến cậu nhìn say đấm. Bổng tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên làm cho cậu quay về thực tại. Sau khi nghe cuộc gọi cậu nhanh chóng rời đi và nói với Tiêu Chiến rằng:" hẹn gặp lại" và nở một nụ cười đầy gian manh.
Sau khi về đến công ty Vương Nhất Bác kêu thư kí Vũ điều tra về Tiêu Chiến. Xong rồi bước vào phòng làm việc.
Hai ngày sau thư kí Vũ đưa cho cậu một tập hồ sơ .
"Đây là thứ sếp cần"
Cậu nhận lấy và đọc: Tiêu Chiến là một sát thủ trong một băng nhóm chuyên giết người mà chả để lại một giấu vết gì nhưng do ban chủ đột ngột qa đời băng nhóm tan rả. Một số người sang nước ngoài còn tiêu chiến thì mở một quán bán trà sữa và bánh ngọt. Vẫn chưa qa mối tình nào vì anh khá lạnh lùng nên chẳng ai dám đến gần.cậu đọc đến đây thì cảm thấy thú vị trong đầu nảy lên một ý nghĩ...' anh sẽ là của tôi'
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me