TruyenFull.Me

Chi Mot Luc Duoc O Gan Ben Em

Trong giấc mơ đầy huyền ảo của cậu học sinh tên Tuấn,một cô gái với mái tóc nâu cùng gương mặt khả ái đứng trước mặt cậu kêu tên:Tuấn ơi!Mẹ nhớ con lắm.
Cậu ta giật mình,chỉ là một giấc mơ,thở phù nhẹ nhỏm.Mẹ cậu đã chết cách đây 5 năm,người cha kia vì quá đau buồn nên lo đầu vào công việc chả ngó ngàng cậu!Cậu phải sống trong sự cô đơn tột độ.Chỉ có một cô bạn cậu thầm yêu thương còn ở bên cậu.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hoa đang bàn chuyện về nam thần trong lòng cô chính là:Dương Dương đại thần.Bọn con gái xì xào nhau bàn tán về chuẩn soái ca này,nào là:"Mày biết Sản tỉ không??Biết chứ!Đẹp kinh khủng luôn!Họp với anh Dương nhà ta!Đúng,rất đúng"
"Đúng là bọn con gái,lúc nào cũng trai đẹp"Hùng ngồi cùng Tuấn nói;
"Nhưng tao thấy anh Dương tụi nó nói đẹp thiệt mà"Một bạn tên Sơn nở nụ cười khen:))
"Xàm quá, cô sắp vô rồi vào chổ đi" ' Còn 10 giây nữa cô vào!'" Nhanh lên"
" Các em có 5 phút để ôn lại bài, chuẩn bị lên khảo".........
"Mời bạn Lương Tiểu Hoa lên đọc câu trả lời phần 1 và3 "
Hoa hoang man lắm,mồi hôi nhẽ nhãi.
'con đường đi lên bục giảng sao ngắn thế?'Hoa suy nghỉ
Mấy đứa ở dưới,đua nhau nhắc bài cho Hoa nhưng đáng tiếc thay,Hoa không hiểu gì hết(Khổ thân chị nữ chính mà!:))
Tuấn bỗng đứng dậy,xin cô cho mình được thay thế.Cả lớp sững sốt,mọt người lạnh như cả tản băng mà lại dám thay thế cho một đứa không gọi là thân với mình.Hoa biết ơn lắm,coi Tuấn như ân nhân vậy!
Cuối tiết học, Hoa lúng túng đi tới chổ Tuấn và rục rè cảm ơn
Tuấn nở nụ cười mĩm nhẹ hình như đây là lần đầu tiên,Nói:Ukm,không có gì,chỉ là trong lúc đó thấy bà đúng trên đó ngu quá!
Hoa đang vui lắm nhưng nghe lời đó lại trở nên tức giận khó tả mà.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me