Cho Doi Trong Mo Goyu
by : hazy matrowluxe 🥀
con người mà ai rồi cũng sẽ có những giấc mộng lớn lao ấp ủ trong mình, nhưng thường chúng sẽ chẳng có thật .................HOẶC KHÔNG...yuij mừng em đã về!yuji.... em còn quá yếu.... đòi bảo vệ ai chứyuji trốn sau lưng thầy... không sao sensei của em là mạnh nhất mà ....yuji,.. sensei yêu em nhấtYÊU EM NHẤTKHÔNG! GOJO -SENSEI ĐỢI EMBíp bíptiếng báo thức đinh tai nhức óc reo lên từng hồi âm ỉ kéo tâm trí còn đang mê mang của thiếu niên về thực tại cùng với cơn đau đầu như búa bổ với giấc ngủ dài mệt mỏi . Trời dù chẳng còn sớm nhưng trong căn phòng bừa bộn vẫn chẳng có chút ánh nắng nào đi qua khỏi chiếc rèm mỏng ảm đạm trong phòng cậu. Ngoài trời tiếng mưa rả rích như chim khe khẽ kêu, thê lương mà lạnh lẽo như muốn xuyên qua từng lớp da thịt của người trong phòng. khiến itardori trên giường giật mình , mồ hôi lạnh từ cơ thể cậu như nước mở van mà túa ra như suối ướt cả một mảng ào phông trắng trên lưng, nhưng có lẽ không phải vì lạnh cơ thể mảnh khảnh của thiếu niên trên giường bất giác run rẩy dữ dội vì sợ hãi , cơn đau khiến đầu cậu như muốn nứt ra đang giày vò tâm trí khiến cậu chật vật ngồi dậy, cánh tay run run vớ lấy chai dầu trên dầu giường mà xoa bóp một cách thành thục. nửa tiếng saucơn đau đầu đã miễn cưỡng giảm đi đôi chút , itadori đến giờ mới thở phào, cơ thể cậu dần thả lỏng, bàn tay nhỏ nhắn vuốt vội mảng mồ hôi lấm tấm trên trán , dư chấn của cơn mơ đáng sợ hồi nãy vẫn còn vương vấn trong đầu cậu khiến itadori rùng mình vì ớn lạnh. lòng lại vừa khao khát vừa sợ hãi như con thỏ nhút nhát về giấc mơ vừa là địa ngục lạ là thiên đàng đó. mê man nhìn căn phòng ẩm thấp, tối tăm của mình. đến bay giờ itadori vẫn không thể chắc chắn rằng trời đã về trưa, bởi cái lạnh và sương của sáng sớm vẫn còn bám víu vào đâu đó trong cơn mưa tầm tã khiến cậu nổi da gà vì cái rét buốt như kim bạc đâm vào từng tấc da rồi chầm chậm ngấm vào xương tủy của thân thể này. Cả cơ thể của itadori giờ không khác gì tấm da khô bị vắt kiệt, thể xác lẫn linh hồn cậu đều bị tra tấn âm ỉ từng cơn, hôm nay nỗi nhớ nhung gojo sensei như được phóng đại cả ngàn lần trong giấc mơ của cậu, không như cơn mơ mà trước đấy cậu mỗi ngày đều mê man nhìn thấy, sensei lần này lại rõ ràng như ban ngày, đôi mắt xanh ngoạc diễm lệ đó làm itadori không thể quên được và cũng không muốn quên, khiến itadori như nhìn thấy lài cơn chấp niệm của cậu lại càng lún sâu hơn nữa, sâu trong linh hồn lại dâng lên cơn lửa khao khát phập phồng đang bùng cháy trong im lặng. ''cậu thật sự muốn nguyền rủa gojo mãi mãi không được rời xa mình'' itadori giật mình trước suy nghĩ điên rồ đó. Lê thân thể tàn tạ xuống giường cậu đứng trước chiếc gương nhìn khuôn mặt bơ phờ của mình mà ngán ngẩm. Đã bao nhiêu năm rồi giấc mơ ấy vẫn ám ảnh cậu đến mất trí và cả giấc mơ hỗn loạn hôm nay như một cái mìn nổ chẩm trong long itradori. Sensei vẫn khiến cậu điên đảo như vậy .mái tóc hồng nổi bật của itadori rũ xuống đôi mắt màu hổ phách đẹp đẽ của cậu , che đi ánh sáng ảm đạm trong con ngươi chất chứa mệt mỏi của itardori. cơn đau đầu như búa bổ ấy vẫn còn râm ran tong đầu khiến cậu đinh tai nhức óc , khuôn mặt cậu giờ đây trông lại hốc hác chua từng có. từ năm hai tuổi cậu không biết bằng cách nào lại có một giấc mơ kì lạ mà lấy được kí ức tiền kiếp , ở kiếp trước sau khi đánh bại được sukuna trả thù cho gojo satoru nhưng đến cuối cậu vẫn không cứu được người mình yêu, bỏ lỡ thầy cả một đời. Ngay cả khi gojo ra đi cậu vẫn chưa kịp thổ lộ tình cảm với người thương, vậy nên hơn nửa đời sau sau itadori cũng chẳng hạnh phúc, cậu sống trong sự tiếc nuối và cô đơn cùng cực dày vò cho đến khi lìa đời. Một kiếp không con cái không vợ chồng. Chết trong sự dằn vặt và nhớ nhung với gojo nhưng đến cuối itadori vẫn tự nguyền rủa mình không được quên nỗi đau này dù có đầu thai sang kiếp khác . vậy nên khi cậu được sinh ra ở một thế giới này không có sự nguyền rủa hay chú thuật nhưng lời nguyền - hay nói là chấp niệm trước khi chết của cậu quá mạnh mẽ thậm chí vượt qua cả không gian và thời gian trở về cơ thể , dù vậy ngoài kí ức này itadori không thể sử dụng chú lực hay điều gì từ kiếp trước cả và đương nhiên chỉ có cậu nhớ hết mọi thứ ngoài ra thì không có ai nhớ được, kể cả nỗi ám ảnh với gojo vẫn chẳng thể rứt ra. Nhưng may mắn cho itadori, có vẻ như những người bạn kiếp trước của cậu đều đều đầu thai cùng một thế giới này megumi và Nobara trong thế giới này được thiết lập là bạn thân nối khố của cậu, cả các đàn anh chị năm 2 và các sensei đều xuất hiện từ từ trong cuộc sống của cậu, tạ ơn trời chẳng có ai thay đổi cả ngay cả tên cũng chẳng khác đi tẹo nào .Nhưng điều khiến itardori bất ngờ là nguyền vương sukuna kiếp này lại là thằng anh trai song sinh nối khố của cậu!... Thật không thể ngờ, tính cách của hắn cũng chẳng khá hơn là bao, tệ hại và cay độc. nhưng đương nhiên dù không thể chối bỏ lòng hận thù của kiếp truóc câu vẫn dần chấp nhận sukuna bước vào cuộc đời mình mặc dù cả hai ở kiếp này vẫn chẳng ưa gì nhau. Và hình như sukuna cũng có kí ức tiền kiếp nhưng có lẽ hẳn không muốn nói cho cấu chăng? Itadori không thể biết và không muốn biết, nó không ảnh hưởng đến cậu khi sống ở thế giới này là được.Nhưng không thể phủ nhận kiếp này của itardori rất yên bình, nếu như so sánh thì kiếp trước của cậu sẽ là cơn giông bão gập ghềnh không nhìn nổi con đường tương lai mù mịt và tăm tối còn kiếp này thì như ánh mắt trời chiếu xuống sau cơn bão, ấm áp và bình dị đến không thể tin. Một kiếp hạnh phúc của người bình thường gặp lại những người mình cảm thấy ấm áp và thân thiết, làm quen và sống cùng họ và tạo ra kỉ niệm mới chỉ riêng thuộc về thế giới này, sống một cuộc đời yên bình, tĩnh lặng...
NHƯNG
Thiếu niên nắm chặt tay, một cơn run rẩy truyền đến bàn tay cậu, những ngón tay đan vào nhau siết thành nắm đấm. Linh hồn vốn đang bình lặng bỗng gợn sóng, quyện lại thành cơn bão âm ỉ trong lòng. Đôi mắt màu hổ phách bị che bởi mái tóc xuề xòa ánh lên giông tố, không cam tâm
.
.
.
Vậy gojo sensei sao vẫn chưa xuất hiện?Đôi mắt cậu ánh lên không cam lòng, từ sâu trong lòng hiện lên cả triệu câu hỏi vì sao, người cậu mong muốn được gặp gỡ lại lần nữa, người cậu hàng đêm nhớ nhung từ kiếp này sang kiếp khác. Người mà cậu dùng cả tình yêu cả hai đời để trao vậy mà vẫn không xuất hiện. Người mà khiến itardori yuji chấp niệm đến mức khắc lên linh hồn từng nét một, dày vò thể xác lẫn linh hồn để ghi nhớ vậy mà chẳng thể tìm thấy. Nếu không có gojo thì cuộc đời cậu vốn chẳng có hạnh phúc, thế khác gì nửa đời kiếp trước- bình yên trong đau khổ...
"Sensei vẫn luôn khó tìm đến vậy"Itadori đau khổ cười thầm
Sốc lại tinh thần, thiếu niên kéo mình ra khỏi những suy nghĩ ngổn ngang trong tâm trí. Cậu Vuốt vội mái tóc bù xù của mình, rồi vệ sinh cá nhân trong căn phòng tối tăm bề bộn đã lâu không dọn, thay bộ đồ ngủ xộc xệch ướt đẫm mồ hồi nhớp nháp, cơn đau đầu do dư chấn giấc mơ bay đi . có lẽ những vộc nước lạnh xối lên mặt khiến itadori khuây khỏa và tỉnh táo phần nào ..ít nhất là nó khiến cậu bớt chìm trong đau khổ hơn?. thiếu niên lặng người đi nghe tiếng tí tách của lệ trời mà uể oải, kéo chiếc rèm mỏng dính nhưng đủ dày để ngăn mình với cả thế giới, ánh sáng âm u của những tia sét luồn mình trong dải mây đen hun hút đang xoắn lạ vào nhau rít gào, đã lâu lắm rồi cậu mới ngước nhìn lại khung cửa sổ nhỏ nhắn này, nhìn từng giọt mưa đổ xuống hiên nhà rỉ xét, hương trời trong cơn mưa trở nên sảng khoái, thanh lành đâu lại như có như không mùi bạc hà thanh lãnh mát rượi. Còn itadori giờ lại như con mèo lười nhác nằm dài trên giường suy tư. Trước đây cậu rất thích mưa, có lẽ vì nó ấm áp khi thường các sensei ( cụ thể là gojo) và các học sinh trong trường thường không làm nhiệm vụ sẽ quây quần bên nhau, và sẽ có đủ trò con bò diễn ra ... Nhưng miễn nó rất sôi động và ấm áp. Nhưng hiện tại cậu lại cảm thấy một cơn lạnh lẽo chưa từng có , sống cả 2 đời người itadori yuji đương nhiên cũng đã nếm trải đủ nhiều, có đủ kinh nghiệm để tự tạo cho mình một vỏ bọc đủ kín đáo. Cậu hiểu cơ thể mình dù chỉ là một thiếu niên nhưng tâm hồn thì chẳng còn ngây thơ như vậy. Người lớn nào thì cũng vậy, hai mặt chứ làm gì còn đơn thuần thơ dại như ngày còn là con nít. Vậy nên có lẽ chỉ có trước mặt những người quan trọng cậu mới để lộ được sự nhí nhảnh của một cậu thiếu niên đúng tuổi. Có lẽ gojo sensei khi làm người lớn trước đây cũng từng làm vậy trước mắt cậu một vỏ bọc nhí nhố đùa bỡn không thuốc về người trưởng thành và giờ itadori cũng như vậy nhỉ, ít nhất là nếu trước mặt gojo sensei...
Tiếng chuông tin nhắn của điện thoại kéo itardori khỏi cơn lười biếng, vươn cánh tay không muốn động đậy của mình, có vẻ như Nobara đang nhắn tin cho cậu. Dù sao cô cũng là người chuyên cung cấp thông tin về mạng xã hội cho itadori (thật ra là drama trai đẹp trên mạng) không biết là cô lại nói về idol nào đây. Nhưng rồi sự lười nhác đó của itadori nhanh chóng bị át bởi sự chấn động đến ngỡ ngàng va vào thần hồn cậu thiếu niên, bất ngờ đến sững sờ.... TIN NHẮN
Nhìn cậu ta ta đúng đẹp trai luôn á nhưng mà còn nhỏ tuổi quá àa // phấn khích//
Nobara: yuji?
...sự im lặng bất thường của itadori đang nhường cho con sóng bão cuồn cuộn trong lòng của cậu. người mà bấy lâu đây cậu luôn nhớ mong đến điên dại trong từng cơn mơ, đau đớn đến tột cùng vì nhung nhớ người đó- người mà khiến thần hồn câu run rẩy khi nhớ đến. giấc mơ hàng đêm vỡ ra thành nghìn mảnh đến cuối chỉ còn lại bóng hình cậu bé. đôi mắt xanh lam sáng rực rỡ như bầu trời đó như xuyên thẳng tâm hồn của thiếu niên. Một cơn tê rần lan lên đỉnh đầu cậu khiến itadori run rẩy như mất kiểm soát. Cơn khao khát lạ lùng truyền đến từng tế bào của cậu kiến chúng đều gào thét như nước vỡ bờ đê. từng hình ảnh đã như ám ảnh của người kia như thủy triều đổ vào tâm trí của cậu. thiếu niên bật dậy, cơ thể run lên từng hồi , ánh mắt cậu như bỏ bùa mà dán chặt vào tấm hình vừa quen thuộc vừa xa lạ kia. Cậu bé trong tấm ảnh mặc một bộ kimono cổ xưa màu trắng muốt chấm xanh dương, thanh thoát lại xinh xắn đến kì lạ , nước da trắng ngần toát lên vẻ lạnh lẽo , mái tóc trắng rũ xuống mang một vẻ xa cách nhưng quyến rũ đến hút hồn , con ngươi cậu bé như mang cả bầu trời xanh biếc lại long lanh như vì sao đẹp đến kì lạ , nhưng nó lại ánh lên một vẻ sắc bén, thanh lãnh như muốn chém đôi những kẻ bẩn thỉu dám nhìn mình với vẻ bất kính, mang một vẻ dường như kiêu ngạo lại xen chút bực bội trong đôi mắt khiến itadori giật mình run rẩy . Cả người cậu bé như toát lên vẻ sáng chói làm cậu cảm tưởng như người này vốn dĩ không có thật trên đời, là một vị thần đứng trên vạn người, cao cao tại thượng chẳng ai với tới. đôi mắt hổ phách của itadori mở to phấn khích, ánh sáng ảm đảm trước kia bỗng nhiên như thêm một mồi lửa mà sáng rực như đốt cháy cả con người trong mắt cậu. đôi má như điểm thêm bông hồng mà đỏ rực. một cảm giác run rẩy hân hoan như bùng cháy sâu trong lòng cậu thiếu niên như thiêu đốt đi lí trí. giống quá thật sự quá giống, không phải nói là i hệt người kia đôi tay cậu run run gõ từng dòng chữ với vẻ vội vã lại mong chờ itadori: cậu bé này tên gì? đôi mắt itadori như dán chặt màn hình, chờ đợi câu trả lời có thể khiến thần hồn cậu điên đảo. và có lẽ nobara như hiểu ý cậu mà tin nhắn lần này nhanh chóng được gửi đến, lần này thì thật sự đúng rồi!Nobara: hình là gojo satoru gì đó... GOJO SATORU đôi lời tác giả : đây là tác phẩm do tôi tự vt nếu có sai sót j mong các độc giả thân mến cho qua ~❤đây là truyện ngọt về thầy gộ và em bé duchi, cấm reup ko copy truyện lên bất cứ nền tảng nào nếu ko có sự cho phép của tác giả . lịch lên truyện ko cố định, có lẽ là rất lâu mới ra chap mới tùy thuộc vào thời gian rảnh của tôicòn lại mong thế giới này sẽ luôn ngọt ngào với họ ( mãi yêu GOYU)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me