Cho Simp Otp Cua To
"Ngươi nói... thứ gì mọc trên đầu ta cơ?"Phainon vẫn ngồi xếp bằng trên sàn, chống cằm, mắt long lanh nhìn đại tư tế đang run run lật sách."Tai... tai chó, thưa Đấng cứu thế... và hình như... phía sau... có một cái... đuôi?""Đuôi!?"
Phainon quay ngoắt lại. Và... cảm thấy.
Cảm thấy có cái gì đó ve ve phía lưng quần.⸻Mặt Phainon chuyển từ hồng → trắng → đỏ bừng bừng."Ta không phải thú!!! Ta là người!! Đừng nói là ta mọc tai mọc đuôi thiệt nha—""Theo ghi chép... đây là một lời nguyền cổ xưa... xảy ra với những ai mang trong mình tình cảm không thể nói ra, đặc biệt nếu đó là tình cảm dành cho người có huyết thống hoàng gia..."Phainon:.........⸻【 VƯƠNG TỬ XUẤT HIỆN 】Mydei bước vào thư viện sau khi nghe tin đồn kỳ lạ.Anh chưa kịp lên tiếng, thì:"MYDEI KHÔNG NHÌN!!! ĐỪNG NHÌN!!!!!!!"Phainon nhảy cẫng lên, lấy tay bịt đầu, đuôi phía sau lại ve ve càng dữ hơn làm người khác đỏ mặt giùm.Mydei... sững sờ."Ngươi... mọc tai thật rồi à?""Tôi thề là do lời nguyền!! Không phải cosplay!!"⸻Vương tử bước tới gần. Rất gần.Đến mức Phainon cảm thấy nóng cả mặt.Mydei giơ tay... chạm vào tai cún cụp cụp đó.Phainon rên nhẹ:"Đừng nghịch màaaa... nó giật thật đó...!!"Mydei vẫn giữ nét mặt lạnh lùng:"Ngươi dám nói ta không được nghịch... trong khi đang vẫy đuôi ve ve vậy sao?""Tôi—tôi không kiểm soát được nó!!"⸻【 TAI CÚN, ĐUÔI CÚN... VÀ CẢM XÚC 】Bất ngờ, Mydei kéo Phainon lại gần — sát đến mức cả tai lẫn đuôi đều dựng đứng lên trong phản xạ."Ngươi yêu ta đến mức bị nguyền... mà chưa dám nói?"Phainon im bặt."Ta biết lâu rồi.""Hở...""Ngươi nghĩ ta không biết sao? Đấng cứu thế hay ngại ngùng... tưởng che giấu được mắt ta à?"Phainon đỏ mặt, cắn môi:"...tôi không dám nói. Sợ cậu chê.""Chê gì?""Tai tôi cụp... đuôi tôi cong... da tôi trắng... mông tôi dễ đỏ..."Mydei:".........""Chính vì vậy... ta muốn giữ ngươi bên ta cả đời."⸻【 VƯƠNG TỬ PHẢN ỨNG... NHƯ CHỦ NHÂN 】Ngay trong đêm đó, lời nguyền chưa giải — Mydei quyết định..."Ngươi muốn làm cún? Ta sẽ chăm như cún."Phainon:"Không—Ý tôi là—chờ đã—MYDEI!! Cậu làm gì với cái vòng cổ đó vậy!!!???""Chủ nhân phải quản lý cún hư. Đây là quy tắc.""Đừng gắn chuông... đừng—"Leng keng.
Phainon quay ngoắt lại. Và... cảm thấy.
Cảm thấy có cái gì đó ve ve phía lưng quần.⸻Mặt Phainon chuyển từ hồng → trắng → đỏ bừng bừng."Ta không phải thú!!! Ta là người!! Đừng nói là ta mọc tai mọc đuôi thiệt nha—""Theo ghi chép... đây là một lời nguyền cổ xưa... xảy ra với những ai mang trong mình tình cảm không thể nói ra, đặc biệt nếu đó là tình cảm dành cho người có huyết thống hoàng gia..."Phainon:.........⸻【 VƯƠNG TỬ XUẤT HIỆN 】Mydei bước vào thư viện sau khi nghe tin đồn kỳ lạ.Anh chưa kịp lên tiếng, thì:"MYDEI KHÔNG NHÌN!!! ĐỪNG NHÌN!!!!!!!"Phainon nhảy cẫng lên, lấy tay bịt đầu, đuôi phía sau lại ve ve càng dữ hơn làm người khác đỏ mặt giùm.Mydei... sững sờ."Ngươi... mọc tai thật rồi à?""Tôi thề là do lời nguyền!! Không phải cosplay!!"⸻Vương tử bước tới gần. Rất gần.Đến mức Phainon cảm thấy nóng cả mặt.Mydei giơ tay... chạm vào tai cún cụp cụp đó.Phainon rên nhẹ:"Đừng nghịch màaaa... nó giật thật đó...!!"Mydei vẫn giữ nét mặt lạnh lùng:"Ngươi dám nói ta không được nghịch... trong khi đang vẫy đuôi ve ve vậy sao?""Tôi—tôi không kiểm soát được nó!!"⸻【 TAI CÚN, ĐUÔI CÚN... VÀ CẢM XÚC 】Bất ngờ, Mydei kéo Phainon lại gần — sát đến mức cả tai lẫn đuôi đều dựng đứng lên trong phản xạ."Ngươi yêu ta đến mức bị nguyền... mà chưa dám nói?"Phainon im bặt."Ta biết lâu rồi.""Hở...""Ngươi nghĩ ta không biết sao? Đấng cứu thế hay ngại ngùng... tưởng che giấu được mắt ta à?"Phainon đỏ mặt, cắn môi:"...tôi không dám nói. Sợ cậu chê.""Chê gì?""Tai tôi cụp... đuôi tôi cong... da tôi trắng... mông tôi dễ đỏ..."Mydei:".........""Chính vì vậy... ta muốn giữ ngươi bên ta cả đời."⸻【 VƯƠNG TỬ PHẢN ỨNG... NHƯ CHỦ NHÂN 】Ngay trong đêm đó, lời nguyền chưa giải — Mydei quyết định..."Ngươi muốn làm cún? Ta sẽ chăm như cún."Phainon:"Không—Ý tôi là—chờ đã—MYDEI!! Cậu làm gì với cái vòng cổ đó vậy!!!???""Chủ nhân phải quản lý cún hư. Đây là quy tắc.""Đừng gắn chuông... đừng—"Leng keng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me