Chodeft Chuyen Phong Ngu
Jeong Ji Hoon vừa từ buổi lễ xuất quân của đội tuyển quốc gia trở về thì nhận được điện thoại của anh Dong Bin. Còn đang thắc mắc không hiểu giờ này mà huấn luyện viên gọi mình làm gì. Thì đã bị tiếng ồn ở đầu dây bên kia đánh úp vào màng nhĩ khiến cậu vô thức đưa điện thoại ra xa để bảo vệ đôi tai vàng ngọc của mình."Ji Hoon hả, em mau đến đón anh Hyuk Kyu của em đi nè."Nghe đến tên anh người yêu Jeong Ji Hoon gần như ngay lập tức áp điện thoại trở lại."Anh ấy làm sao?""Nó say rồi miệng thì cứ liên tục gọi tên chú mày."Cậu nhớ ra hôm nay khi hai người nhắn tin với nhau anh ấy có nói đến việc tối nay sẽ cùng hội KT18 tụ tập. "Các anh đang ở đâu?"Khi Jeong Ji Hoon chạy đến nơi Kim Hyuk Kyu đã say đến mức không còn biết trời trăng gì nữa rồi. Anh thậm chí còn dựa hẳn người vào Song Kyung Ho ngủ ngon lành. Thấy vậy, hàng mày của Jeong Ji Hoon không khỏi nhíu chặt."Cái anh này chỉ vừa thả ra một chút là lại đi quyến rũ người khác rồi."Jeong Ji Hoon lướt qua mọi người đi thẳng về phía anh người yêu hư hỏng của mình. "Hyung."Khuôn mặt Jeong Ji Hoon lạnh như tiền, hướng về phía con lạc đà trắng trẻo mềm oặt trên người Song Kyung Ho gọi. "Kìa, bạn trai của mày đến rồi kìa."Song Kyung Ho tát hai cái vào má của Kim Hyuk Kyu khiến làn da trắng nõn của anh xuất hiện một vết đỏ nho nhỏ. Jeong Ji Hoon mím chặt môi không vừa ý. Người say không biết trời đất gì bây giờ mới ngước đôi mắt ti hí của mình nhìn về phía con mèo bự. Vừa nhận thức được người trước mặt là ai Kim Hyuk Kyu liền nở một nụ cười rạng rỡ."Em đến rồi à."Sau đó anh nhảy cẩng lên ôm lấy cổ cậu. "Ji Hoonie đến đón anh à.""Ừm"Mặt cậu vẫn hờ hững như cũ chỉ có bàn tay đặt ở eo anh là tăng thêm lực. "Gớm quá đi hai đứa bây có thể ra chỗ khác ân ái được không."Song Kyung Ho vẫy vẫy tay ra hiệu đuổi người."Anh Dong Bin em về trước đây.""Ừ, giúp anh chăm sóc Hyuk Kyu nhé."Jeong Ji Hoon gật đầu sau đó nắm tay Kim Hyuk Kyu rời đi. Còn chú lạc đà kia khi say liền biến thành một người cực kỳ ngoan ngoãn mặc ai đó dẫn đi đâu thì dẫn, cực kỳ giống những đứa trẻ dễ dụ dỗ."Ji Hoonie, chúng ta đi đâu đây?""Về nhà.""Ồ.""Sao em lại lạnh lùng với anh thế.""Em không có.""Em có"Vừa nói Kim Hyuk Kyu vừa sáp tới ôm lấy cánh tay cậu. Dán chặt người mình vào cánh tay cậu. "Ashi....anh ấy say lên đáng yêu quá đi mất." Jeong Ji Hoon lẩm bẩm trong miệng lửa giận trong lòng cậu từ lúc nào mà bốc hơi toàn bộ."Hửm...em nói gì cơ Ji Hoonie""Không có gì, em nói em đưa anh về nhà."Cậu kéo anh vào lòng vừa ôm vừa dìu anh đi."Được."Lúc này Kim Hyuk Kyu mới hài lòng cười ngốc nghếch nhìn cậu.Taxi chạy thẳng một mạch về đến nhà Kim Hyuk Kyu. Jeong Ji Hoon đứng trước cửa một tay đỡ lấy anh một tay nhấn chuông cửa. Mẹ Kim vừa mở cửa liền nhìn thấy cậu con trai cưng của mình say bí tỉ đang dựa hẳn vào cậu em trai nhỏ. Bà đưa tay đánh vào vai anh."A..gừ...Thằng nhõi này, hư quá trời hư."Nói xong bà quay sang cười với Jeong Ji Hoon. "Ji Hoon à vất vả cho cháu quá.""Dạ không có gì ạ.""Vậy phiền cháu đưa Hyuk Kyu vào phòng giúp bác nhé."Jeong Ji Hoon gật đầu đỡ anh về phòng. Sau đó toan rời đi thì mẹ Kim bước vào trên tay cầm một tách trà giải rượu cười dịu dàng với cậu. "Ji Hoon à, bây giờ cũng trễ rồi, bên ngoài trời lại chuẩn bị mưa nữa hay cháu ở lại đây đi.""Dạ, vậy làm phiền gia đình mình quá."Cậu đương nhiên sẽ không từ chối cơ hội được ngủ cùng anh rồi. Nhưng bê ngoài phẩn phải tỏ ra ngại ngùng."Không phiền, không phiền."Mẹ Kim vừa rời đi Jeong Ji Hoon liền bưng trà đến bên giường dịu giọng gọi anh."Anh ơi, mau dậy uống trà này.""Không muốn uống."Đặc trưng của loài Lạc Đà khi say là rất thích làm nũng. "Ngoan, ngồi dậy uống không ngày mai sẽ rất đau đầu đó.""...hmmm~ đã nói là không muốn uống mà, Ji Hoon thật là phiền phức.""Thật sự không chịu uống.""Hông..."Được thôi. Jeong Ji Hoon cầm lấy ly trà uống một ngụm đầy sau đó cúi người xuống nâng căm anh lên. Dùng môi mình phủ lấy môi anh, từ từ truyền từ miệng mình sang cho người kia. Kim Hyuk Kyu dù đang trong cơn say vẫn cảm nhận được hơi ấm ngòn ngọt như dòng suối, anh vô thức đảo yết hầu từng chút một nuốt xuống. Jeong Ji Hoon rất nhẫn nại mãi cho đến khi nước trà được truyền hết cậu mới buông cánh môi ra. Nhưng con lạc đà nào đó lại dường như cảm thấy chưa thỏa mãn, trong cơn mê sảng anh càng muốn nếm thêm thật nhiều vị tươi mát nữa. Hai tay anh câu lấy cần cổ của cậu, hai đôi môi lại chạm vào nhau. Jeong Ji Hoon đương nhiên không cự tuyệt sự chủ động hiếm có của người yêu. Cậu đặt ly trà xuống tủ đầu giường sau đó ôm lấy sau gáy anh làm sâu thêm nụ hôn của cả hai. Môi lưỡi giao thoa cuồng nhiệt, không biết qua bao lâu mãi cho đến khi Kim Hyuk Kyu cảm thấy không khí của mình đều bị chiếm đoạt hết nụ hôn mới kết thúc. Thủy quang trong miệng tách ra theo đường lưỡi của Jeong Ji Hoon rơi xuống đệm. "Ji Hoonie, anh muốn."Không ngờ lạc đà lúc say lên lại táo bạo như vậy. Bình thường đều là cậu chủ động muốn cùng anh ân ái. Lần này lại đặc biệt được nghe anh cầu hoan, trong lòng Jeong Ji Hoon sớm đã mềm nhũn nhưng vẫn cố tỏ ra là chính nhân quân tử. "Anh chắc chứ. Đang ở nhà đó."Con lạc đà nào đó đặc biệt ngoan ngoãn gật đầu sau đó thấy như chưa đủ chủ động liền siết chặt bàn tay đang ôm lấy cổ mèo bự.Người yêu chủ động dâng đến miệng như thế này mà con mèo bự còn nhịn được thì cậu xứng đáng một vé lên chùa. Đương nhiên Jeong Ji Hoon không phải hòa thượng. Bàn tay cậu luồn vào chiếc áo hoodie của anh nắm lấy vòng eo nhỏ khẽ xoa bóp. Không biết là vì hơi lạnh của lòng bàn tay hay vì sự kích thích của tình dục Kim Hyuk Kyu rên một tiếng kiều mị. "Ji Hoon thao chết anh đi."Nghe đến đây Jeong Ji Hoon đã như hổ đói vô lấy con mồi của mình. Cậu thuần thục lột sạch những thứ vướng víu trên người anh. Lần gần nhất họ làm tình với nhau là khi nào nhỉ. Cậu không nhớ nữa, cuộc sống tuyển thủ bận rộn khiến họ chẳng có nhiều thời gian để bên nhau vậy nên giờ đây khi thấy thân thể được cất giấu sau lớp quần áo phơi bày trọn vẹn trước mắt mình cậu cảm thấy như người say là mình chứ không phải anh. Say mê thân thể của anh hệt như lần đầu được nếm trải. Jeong Ji Hoon theo thói quen tìm đến hai đầu nhũ của anh, gặm nhấm nó cho đến khi dựng đứng lên. Lưỡi và răng cậu hợp tác ăn ý khiến cho người dưới thân thoáng run rẫy. Sau đó lại một đường hôn xuống bụng của anh. Dọc xuống, dọc xuống mãi cho đến khi đầu lưỡi chạm vào lỗ nhỏ phía dưới. Đôi tay hư hỏng của cậu cũng không rãnh rỗi, thuận tiện mơn trớn cặp chân thon dài trắng nõn của anh. Ở phía trên Kim Hyuk Kyu dường như đã bị những đụng chạm của cậu làm cho thanh tỉnh. Dọc khắp cơ thể truyền đến một cảm giác vừa ngứa vừa nhột khiến anh không thể kiềm chế được tiếng rên rỉ của mình."Ư...ư..ư...Ji Hoonie... khó chịu...""Chút nữa là hết khó chịu rồi"Jeong Ji Hoon ngẫng đầu từ từ trườn lên phía trên dùng chất giọng ma mị nỉ non vào tai lạc đà. Cậu với tay mở tủ đầu giường lấy ra gel bôi trơn thuần thục quết một lượng vừa đủ rồi di chuyển bàn tay xuống dưới, sau đó thoa thứ chất lỏng trơn trượt lên cúc huyệt của anh. Bị lạnh đột ngột anh thoáng giật mình. Đôi mắt hoang mang không có tiêu cự nhìn cậu. "Hyung, thả lỏng, phải nới rộng trước không sẽ rất đau."Sau đó ngón tay theo chất lỏng trơn trượt tiến vào bên trong cúc huyệt. Cùng với chất bôi trơn ngón tay cậu vào dễ dàng hơn. Một ngón, hai ngón, ba ngón từ từ cắm vào cơ thể anh. Huyệt động được khuyết trương đầy đủ đã mềm ra có thể tiếp nhận dị vật to lớn của cậu. Jeong Ji Hoon mang theo cự vật to lớn đã căng cứng vì nhẫn nhịn của mình chầm chậm tiến vào bên trong. Cho đến khi cảm nhận được anh có thể tiếp nhận được mới đẩy nguyên cây vào."Á.."Bị đẩy vào bất ngờ khiến Kim Hyuk Kyu kêu lên một tiếng. Nước mắt sinh lý vô thức trào ra."Ji Hoonie nhẹ chút~~ hức...hức~""Hyung...thả lỏng, ngoan. Anh chặc quá em không động được.""Anh...anh sẽ cố gắng..."Nói rồi anh nâng chân dang rộng ra, Jeong Ji Hoon bật cười trước sự ngoan ngoãn của lạc đà. "Hyung, sau này em sẽ không cấm anh uống rượu nữa đâu."Lạc đà ngơ ngác nhìn người phía trên gần như ngay lập tức hứng chịu một cú thúc mạnh. Tiếng rên rĩ bắt đầu phát ra. Môi lưỡi lại dây dưa, bàn tay cậu chu du khắp cơ thể anh mỗi nơi nó đi qua đều mang theo dòng điện. Jeong Ji Hoon vắt hai chân anh lên vai mình tư thế này làm cho cự vật vào sâu hơn trong động nhỏ của anh. Tiếng rên rĩ ư ử bên tai của anh như càng khích lệ cho cậu làm càng hơn. Mỗi lần đâm vào đều rất sâu.Khoái cảm đánh thẳng lên đại não cả căn phòng đều là tiếng rên rĩ của Kim Hyuk Kyu. "Hyung...anh muốn mẹ nghe thấy sao."Jeong Ji Hoon vừa nói vừa thổi vào tai anh. Lúc này Kim Hyuk Kyu mới nhớ ra mình vẫn đang ở nhà. Anh đưa tay bịch lấy miệng trong tiếng cười thầm của Jeong Ji Hoon.Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, cúc huyệt bị thao đến tê dại, nơi cửa huyệt càng thao càng tạo ra nhiều bọt. Cúc huyệt vốn nhỏ nay bị kéo căng hết cở. Miệng huyệt bị nhồi đầy đến gần như trong suốt. "Ưm..ưm...Ji Hoon nhẹ...nhẹ...không chịu nổi."Nghe anh nói vậy cậu cố gắng thả chậm tốc độ để anh có thể thích nghi. "A...Em con mẹ nó...đã bảo chậm lại rồi mà..."Cậu cảm thấy uất ức vì đã cố gắng chậm lại nhưng vẫn bị anh mắng."Còn mắng người được chứng tỏ vẫn còn chịu được."Lúc này Jeong Ji Hoon không còn nương tay với anh nữa. Cậu gia tăng tốc độ đâm chọc. Anh chỉ có thể nâng eo lên hút lấy thứ khổng lồ đang ra vào trong cơ thể mình. "Ji Hoon...anh sai rồi...huhu...cầu em chậm lại chậm lại...làm ơn..."Nghĩ đến việc anh người yêu của mình đã già yếu, xương khớp không được tốt Jeong Ji Hoon mũi lòng thương thả chậm tốc độ. Cự vật trong cơ thể men theo mật dịch tìm đến điểm G."Ưm...nơi đó...nơi đó..."Cảm giác sung sướng chạy dọc cơ thể anh, trong vô thức anh siết chặt lấy côn thịt cậu khiến Jeong Ji Hoon sướng đến phát điên. Bên trong lại lớn thêm một vòng. Kim Hyuk Kyu mặt như gặp quỷ."Sao...sao em còn lớn nữa chứ.""Ai bảo anh kẹp em chặt quá. Hyung hôm nay không thao chết anh em sẽ không gọi là Chovy nữa."Nói rồi cậu lật người anh lại điên cuồng đâm vào trong. Mỗi lần thúc vào đều đến tận cùng khiến anh dục tiên dục tử. Đem điểm G của anh nghiền nát. Cậu vừa thao vừa thả những nụ hôn nóng bỏng lên sóng lưng anh lưu lại dấu hôn từ cần cỗ đến tận eo tựa như những đóa hoa đang nở rộ. Đột nhiên cậu rút nguyên cây hàng ra sao đó tàn nhẫn đâm lút cán."A...a...ưm!!!" Kim Hyuk Kyu không thể chống đỡ, quá nhiều khoái cảm khiến đầu óc anh vẫn luôn vang lên tiếng ong ong, anh che miêng ngượng ngùng mặt dán xuống gối huyệt nhỏ kẹp chặt hơn, hút Jeong Ji Hoon kêu lên một tiếng. "Ji Hoon...không được...không được rồi...anh muốn bắn!!!"Anh lắc đầu trong vô thức kích thích quá lớn làm anh không thể khép miệng lại được. Nước miếng theo khóe môi trào ra ướt đẫm cả gối. "Huyng...đợi em cùng bắn."Nói xong cậu lại gia tăng tốc độ đâm rút hơn chục cái. Cuối cùng gầm nhẹ một tiếng bắn toàn bộ vào bên trong anh cùng lúc này anh cũng lên đỉnh khoái lạc phóng toàn bộ dòng bạch trọc lên ga trải giường. Tay cậu vừa buông ra cả người anh đã đổ gục xuống không còn chút sức lực. Jeong Ji Hoon lật người anh lại hôn nhẹ lên môi anh. Kim Hyuk Kyu lúc này đã bị thao đến ngơ ngác, gương mặt tựa như rặng mây hồng chìm trong ánh hoàng hôn, đôi mắt mơ màng đầy sắc xuân. Jeong Ji Hoon rãi đều nụ hôn của mình lên mắt, mũi, môi anh. "Ji Hoonie anh muốn ngủ."Giọng anh lúc này đã khản đặc vì rên rỉ quá nhiều. "Được anh ngủ đi. Em đưa anh đi tắm."Nói rồi cậu bế anh lên đi vào nhà tắm sau khi tẩy rửa cẩn thận cho anh thì ôm người trở lại giường dọn dẹp đống hỗn độn trên giường rồi mới bọc anh lại trong chăn. Sau đó bản thân cũng chui vào ôm lấy anh, lắng nghe nhịp thở đều đặn của người bên cạnh. Cậu dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán anh."Hyung...ngủ ngon."Bên ngoài cơn mưa đầu thu kéo đến rơi xuống qua khung cửa sổ. Hôm sau khi vừa tỉnh dậy Kim Hyuk Kyu thấy mình đang nằm trong một vòng tay ấm áp. Anh mỉm cười xoa đầu cậu toan trở mình ngồi dậy thì phát hiện toàn thân đau nhức đặc biệt là hạ thể. Những cảnh tượng dâm mỹ đêm qua như một bộ phim 3D chạy qua đầu anh sống động, rõ ràng. "Chết tiệt, tên nhóc này dám làm ở nhà khi có bố mẹ anh."Lúc này người bên cạnh đã động đậy cậu siết chặt vòng tay lần nữa kéo anh vào trong vòng ôm của mình."Huyng, mấy giờ rồi, chúng ta ngủ thêm chút nữa đi.""Ngủ cái đầu em, dậy lẹ, ai cho em làm càng ở nhà anh thế hả."Anh vừa nói vừa đưa tay cóc lên đầu câu."Á đau..."Bị đau Jeong Ji Hoon tỉnh táo ngay lập tức."Huyng anh nói cho rõ ràng là ai làm càng chứ. Là anh say rồi câu dẫn em. Em cản rồi mà anh không chịu nghe nên chỉ có thể chiều theo anh thôi. Anh nhớ không?""Em..."Kim Hyuk Kyu hết nói nổi tức giận nắm tay lại. Ngay lúc này tiếng gõ cửa vang lên. "Hai đứa dậy chưa mau ra ăn sáng này."Mẹ Kim ngồi trên bàn vừa ăn vừa xem tivi lúc này cánh cửa phòng mở ra, nhưng người đi ra đầu tiên không phải cậu con trai cưng của bà mà là Jeong Ji Hoon cậu nhóc tung tăng đi về phía bà cả người tràn đầy sức sống. Đối lập với cậu là Kim Hyuk Kyu đang từ tự chậm chạp theo sau cả người đều là sự mệt mỏi. Thấy vậy bà nhíu mày."Đã bảo là uống ít thôi mà không nghe."Nói rồi bà đẩy một phần bánh mì đến trước mặt anh. Sau đó đến lượt Jeong Ji Hoon."Cái này của cháu.""Cháu cám ơn bác ạ."Mẹ Kim rất hài lòng sao lại có đứa trẻ dễ thương thế này chứ. Trong khi đó Kim hyuk Kyu cáu kỉnh phàn nàn."Mẹ sao mẹ lại để em ấy ngủ lại chứ.""Không phải tại con hành người ta trời khuya còn phải đem con về à.""Con..."Kim Hyuk Kyu cứng họng. Quả thực là do anh tất cả là do anh, nhưng mẹ tại sao lại tiếp tay cho giặc chứ. Mẹ có phải là mẹ con không. Nhưng những lời này anh chỉ dám nói ở trong lòng."Hơn nữa Ji Hoon cũng không phải người ngoài."Jeong Ji Hoon cười hì hì."Mẹ Kim, anh ấy đúng là người không có trái tim.""Ai mới là người không có trái tim."Nói rồi anh lườm cậu cháy máy."Còn nữa ai cho em gọi mẹ, là mẹ của anh mà.""Mẹ anh thì cũng là mẹ em thôi. Đúng không mẹ Kim.""Ừ đúng rồi Ji Hoonie. Con làm gì mà hôm nay cáu gắt với em nó vậy. Với lại ở nhà mà mặc áo len làm gì thế hả."Nghe mẹ nói vậy Kim Hyuk Kyu chột dạ kéo cao cổ áo liếc nhìn kẻ đầu sỏ đang vui vẻ gặm bánh mì ở đối diện. Còn không phải do con mèo bếu nào đó ngứa răng gặm cắn lung tung à."Con lạnh.""Con đó, vận động nhiều vào vừa gầy vừa ốm yếu không thể nào khiến mẹ hết lo được.""Mẹ Kim nói đúng rồi đó. Anh phải vận động nhiều vào." Jeong Ji Hoon vừa nói vừa dùng ánh mắt gian xảo nhìn anh.Kim Hyuk Kyu tức mà không làm gì được liền đưa chân đá đạp vào đầu gối cậu dưới bàn. Jeong Ji Hoon chịu đau cười hề hề với anh như kẻ ngốc. Kim Hyuk Kyu thề với lòng từ nay sẽ không động vào một giọt rượu nào nữa. Còn Jeong Ji Hoon thì hứa với lòng có cơ hội cậu nhất định sẽ chuốc say lạc đà một lần nữa. Nhưng với điều kiện chỉ có một mình cậu ở với anh thôi. Cậu không muốn bất cứ ai được chiêm ngưỡng dáng vẻ đáng yêu của anh cả._______Huhuhu viết H khó qua mọi người ơi. Viết xong 3000 chữ mà tui uống hết 2 viên panadol luôn rồi. Lần đầu tui viết H nên có gì sai sót quý zị bỏ qua dùm nhé. 😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me