Chodeft Chuyen Phong Ngu
⚠️ ⚠️ ⚠️ Nhỏ tuổi hơn Chuê U Sữa xin hãy kick back
__________Kim Hyuk Kyu tựa đầu lên ghế sô pha nhìn Jeong Ji Hoon đi tới đi lui trong nhà. Không nén được thở dài một tiếng. Đã hai tuần rồi Ji Hoon không đụng vào người anh."Ji Hoon à~"Không có ai trả lời. "Ji Hoon a.~""Hửm."Jeong Ji Hoon vẫn dán mắt vào điện thoại đầu không hề ngẩng lên."Anh lạnh."Jeong Ji Hoon đứng lên đi vòng ra sau ghế sô pha giúp anh chỉnh lại điều hòa. Chỉnh xong cậu lại quay về chiếc ghế lười nằm chơi điện thoại. Kim Huyk Kyu thấy vậy bĩu môi không thèm để ý đến cậu nữa. Nhưng chỉ năm phút sau anh lại len lén quay đầu nhìn cậu."Ji Hoon a~""Ji Hoon à~""Hửm""Vẫn còn rất lạnh, em đến đây ôm anh đi."Jeong Ji Hoon nghe vậy ngước mắt nhìn anh, trong mắt xẹt qua tia lửa nhưng rất nhanh biến mất. Cậu lại đứng dậy bỏ điện thoại vào túi đi về phía anh. Kim Hyuk Kyu thấy cậu tiến về phía mình thì híp mắt cười dang rộng hai tay chờ ôm.Nhưng...Đời vốn không như là mơ, Jeong Ji Hoon đi lướt qua anh đi thẳng vào phòng trong sự ngỡ ngàng của Kim Hyuk Kyu. Vài phút sau cậu trở ra, trên tay ôm tấm chăn lớn. Cầm đến quấn quanh người anh như gói bánh tét."Đừng để bị cảm."Xong việc cậu xoa đầu anh một cái rồi quay về chiếc ghế yêu thích của mình ôm lấy "bảo bối" điện thoại.Kim Hyuk Kyu tức đến nghẹn trong lòng ngực."Em đi mà cưới điện thoại luôn đi."Anh hậm hực đứng dậy giận dỗi bỏ vào phòng."Con mèo bếu chết tiệt, đồ vô lương tâm. Hay mình chia tay quách cho xong."Kim Hyuk Kyu vừa lăn lộn trên giường vừa mắng bạn trai nhỏ bảy bảy bốn chín lần trong miệng. Anh ôm lấy chú gấu bông lạc đà to tổ bố trên giường ảo não nói."Lạc đà ơi lạc đà, tao phải làm sao đây, làm sao để Ji Hoon chịu thao tao đây."Hỏi rồi cũng không có ai trả lời. Kim Hyuk Kyu chỉ biết vùi mặt vào cổ lạc đà thở dài.Haizzz...Đúng là có không giữ mất tiếc ghê. Chuyện phải kể từ một tháng trước, bọn họ quyết định chuyển về sống chung. Nói là sống chung nhưng số ngày ở nhà cùng nhau rất ít phần lớn thời gian họ đều ở lại ký túc xá của câu lạc bộ. Chỉ trừ những ngày cuối tuần hoặc ngày nghỉ thì mới cùng nhau ở nhà. Vì thời gian ở cùng nhau rất ít nên mỗi lần có cơ hội Jeong Ji Hoon đều quấn lấy anh không ngừng đòi hỏi. Nửa nài nỉ, nửa ép buộc. Mỗi lần Kim Hyuk Kyu mềm lòng thì y như rằng sáng hôm sau anh đều không rời giường nổi, hoặc là trở về gaming house trong ánh mắt nhịn cười của đồng đội. Da mặt Kim Hyuk Kyu vốn mỏng, vì vậy anh thường xuyên từ chối những đòi hỏi ân ái của bạn trai nhỏ. Đỉnh điểm là vào hai tuần trước Jeong Ji Hoon trở về nhà trong dáng vẻ say khướt. Lúc đó anh đang chơi game ở trong phòng làm việc. Jeong Ji Hoon vừa mở cửa đã xà vào ôm lấy anh hôn hít, gặm cắm lỗ tai anh. Làm anh giết hụt, dẫn đến thua cuộc. Thua game, còn nhìn thấy bộ dạng say xỉn của bạn trai nhỏ Kim Hyuk Kyu không vui hỏi."Em uống rượu với ai thế?""Hyeon Joon ạ."Jeong Ji Hoon thành thật khai báo muốn tiến tới hôn môi với anh liền bị anh ghét bỏ né tránh."Jeong Ji Hoon đừng chạm vào người anh, hôi chết đi được."Bị người yêu ghét bỏ ra mặt Jeong Ji Hoon cảm thấy tổn thương sâu sắc. Hai mắt buồn thiu thỉu, cặp má bánh bao như muốn xệ xuống, môi dưới trề ra, sau đó cúi đầu lủi thủi rời đi. Kim Hyuk Kyu lúc này mới biết mình đã lỡ lời muốn giữ cậu lại. Nhưng loài mèo khi giận dỗi nhanh hơn loài lạc đà chậm chạp rất nhiều. Kim Hyuk Kyu không phải thực sự ghét bỏ cậu. Chỉ là ngày mai anh còn phải ghi hình. Anh không muốn bộ dạng tập tễnh bước đi của anh bị người khác dị nghị. Phải biết rằng mỗi lần Jeong Ji Hoon say đều thao anh đến thừa sống thiếu chết. Nhưng hiện tại Kim Hyuk Kyu cảm thấy vô cùng nhớ nhung những lần Jeong Ji Hoon làm anh xỉu lên xỉu xuống. Làm anh đến không khép được chân lại. Anh hối hận rồi, đáng ra không nên từ chối mèo con. Bây giờ vãn hồi còn kịp không nhỉ. Kim Hyuk Kyu ủ rũ cả một buổi chiều cuối cùng đi đến quyết định:Một nhà hiền triết đã từng nói: Có làm thì mới có ăn, không dưng ai dễ mang phần đến cho. Hôm nay anh nhất định sẽ khiến mèo con phải thao anh. Anh không tin với nhan sắc mươi phân vẹn mười này không thể làm Jeong Ji Hoon khuất phụcKim Hyuk Kyu cuộn tay lại thành nắm đấm. Đôi mắt tóe ra lửa quyết tâm còn hơn cả khi anh đeo đá thời gian vào cổ bật mood đánh vòng loại khu vực. Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa. "Hyung, em gọi đồ ăn, anh muốn ăn gì?"Kim Hyuk Kyu lật đật rời giường dép lê cũng không xỏ chạy ra mở cửa. Jeong Ji Hoon đang đứng trước cửa tay lướt trên app gọi món. Cúi đầu nhìn anh."Anh muốn ăn gì?"Kim Hyuk Kyu ngẫm nghĩ một hồi."Anh muốn ănnnnn...ừm...kimbap ở dưới tòa nhà DK."Jeong Ji Hoon nhướng mày nhìn anh. Quán ăn đó bán kimbap rất ngon các thành viên DK đều thích ăn ở đó. Khổ một nổi vì quá đông khách nên quán không nhận ship. Bình thường quản lý đội đều gọi đặt trước rồi tới giờ hẹn sẽ xuống lấy. Nhưng ở đây cách xa đại bản doanh DK tới gần 20 phút lái xe. Đi đi về về đợi xếp hàng cũng cả tiếng đồng hồ. Vừa đủ thời gian để anh lên kế hoạch. "Em đi mua cho anh đi. Anh muốn ăn.""Chúng ta đặt chỗ khác, ngày mai trở về rồi ăn được không?"Kim Hyuk Kyu không chịu nắm lấy tay cậu lắc đầu làm nũng."Không, anh muốn ăn bây giờ cơ."Cuối cùng Jeong Ji Hoon vẫn chiều theo anh cậu cầm chìa khóa ra ngoài. Cậu vừa quay lưng đi Kim Hyuk Kyu đã chạy ngay vào trong phòng, mở tủ quần áo, lựa lui lựa tới rồi bay vào nhà tắm. Đến lúc Jeong Ji Hoon xách túi kimbap về. Đẩy cửa vào nhà thì chẳng thấy anh đâu cả. Cậu cất tiếng gọi."Anh ơi.."Không có ai trả lời."Hyuk Kyu hyung.."Vẫn không có lời đáp. Trong lòng Jeong Ji Hoon có chút lo lắng."Hyuk K..."Chưa gọi xong tiếng thứ ba Jeong Ji Hoon bất động. Kim Hyuk Kyu từ trong phòng ngủ bước ra, anh vừa mới tắm xong, cả người vừa trắng vừa hồng hào, mái tóc hơi tán loạn ướt sũng, khuôn mặt ửng hồng. Hai mắt chớp chớp nhìn cậu."Em về rồi à, nhanh thế."Ánh mắt Jeong Ji Hoon di chuyển đến cặp chân trắng nõn của anh. Đùi để trần, bên trên là áo của cậu. Logo Gen.G nằm trên ngực. Bên dưới không mặt quần, tay cầm lấy khăn lau tóc. Cánh tay giơ cao, vạt áo không che quá nửa đùi, quần nhỏ lấp ló thoắt ẩn thoắt hiện khiến cậu cứng lên. Ánh mắt cậu lóe lên nhưng rất nhanh chìm xuống. Nhưng Kim Hyuk Kyu rất tinh mắt anh đọc cậu như đọc một cuốn sách rồi. "Mèo con, xem em có thể nhìn đến bao giờ."Kim Hyuk Kyu nở một nụ cười ngọt ngào chân trần tiến đến đón lấy túi đồ trên tay cậu. Bê đến bàn trà trong phòng khách. Anh lấy đồ ăn ra khỏi túi. Jeong Ji Hoon đứng phía sau nhìn anh chằm chằm cuối cùng không nhịn được thở ra một hơi đi vào bếp lấy dụng cụ. Kim Hyuk Kyu vừa lấy đồ vừa ngâm nga hát, kế hoạch này không thành anh đi đầu xuống đất. Jeong Ji Hoon trở ra ngồi trên ghế. Kim Hyuk Kyu thì xếp bàng trên thảm lông. Anh gắp một miếng quay lại đưa cho cậu."Ji Hoonie aaaa~"Giờ này mà còn ăn uống gì nữa. Người yêu chân trần ngồi trước mặt cậu còn ăn nổi mới lạ. "Anh ăn đi, em không đói.""Vậy..." - Kim Hyuk Kyu thuận thế bò lên đùi bạn trai nhỏ chui vào lòng Jeong Ji Hoon "Vậy em đút anh ăn đi."Jeong Ji Hoon nhìn vệt nước còn động trên xương quai xanh của anh. Yết hầu vô thức chuyển động lên xuống. Cậu nuốt nước bọt."Phải nhịn, tuyệt đối phải nhịn, mình vẫn còn giận, lần trước anh ấy còn chê mình, anh ấy đã chê mình. Nam nhi tứ hải bốn phương nhất định phải có lòng tự trọng."Jeong Ji Hoon tụng kinh trong đầu."Anh tự mình ăn đi.""Không muốn...muốn Ji Hoonie đút cơ.""Con mẹ nó anh ấy quyến rũ quá đi"Jeong Ji Hoon chửi thề ba trăm lần trong đầu. Huyệt thái dương giật tưng tưng. Ngoài mặt thì bình tĩnh nhưng phía dưới đã sớm kêu gào được giải thoát. Dù điều hòa đang để ở mức 25 độ nhưng cả người lại nóng như hỏa diệm sơn. "Ji Hoonie~ đút cho anh đi."Kim Hyuk Kyu vừa nói vừa cọ mông vào vật cứng phía dưới. Tay còn lại quấn lấy cổ cậu. Mềm mại nhớp nháp như rắn nước. Mùi hoa trà trên cơ thể anh làm người ta ngây ngất. Ánh mắt cậu mờ đi vì dục vọng. "Chết tiệt, lòng tự trọng gì đó cút hết đi ta phải thao chết mỹ nhân này mới được."Bao nhiêu giá đều bị Jeong Ji Hoon vứt hết ra ngoài cửa sổ hết. Cậu khóa lấy eo anh, đè anh ra ghế sô pha nhiệt tình hôn lấy. "A~"Kim Hyuk Kyu kêu lên một tiếng kiều mị.Ban đầu anh còn cố gắng khiêu khích, cuối cùng bị hôn đến nhũn cả eo ra mà thở gấp. Sau cùng cả hai thở hổn hển buông ra, từ khóe miệng kéo ra một sợi chỉ bạc.Jeong Ji Hoon từ trên cao nhìn xuống anh."Mèo con, muốn anh không?"Kim Hyuk Kyu câu lấy cổ cậu, cười tà mị. Sợi dây lý trí cuối cùng của Jeong Ji Hoon đứt cái phặc. Ham muốn lên đến đỉnh điểm. Chỉ muốn có thứ gì đó ấm nóng bao lấy phần thân cứng rắn của mình. Cậu vỗ vào mông anh, trầm giọng ra lệnh:"Mở chân ra."Kim Hyuk Kyu cười khúc khích dở giọng trêu chọc."Không giả bộ lơ anh nữa à."Cách một lớp áo mỏng Jeong Ji Hoon nhéo vòng eo mảnh khảnh của anh."Mở chân ra, đừng để em nói lần thứ ba."Kim Hyuk Kyu bị nhéo đau phát ra âm thanh nức nở. Ngoan ngoãn làm theo.Cặp đùi trắng nõn thon dài nghe lời quấn lấy phần eo rắn chắc của cậu. Bàn tay Jeong Ji Hoon sờ lướt qua đùi trong của anh. Kích thích anh đến mức cẳng chân căng lên, từng ngón chân xinh đẹp cuộn tròn lại.Chưa gì mà đôi mắt Kim Hyuk Kyu đã ngập trong làn nước, dáng vẻ ngây thơ vô tội trong như bị bắt nạt. Nhưng cái người này chỉ vài phút trước thôi còn câu dẫn cậu. Bàn tay Jeong Ji Hoon sờ đến mép quần lót của anh như phát hiện điều gì đó, cậu rót vào tai anh."Hyung~ anh mặc quần lót của em sao?"Lúc mặc không thấy xấu hổ nhưng bây giờ bị bạn trai nhỏ ghé vào tai nỉ non cười trộm như vậy Kim Hyuk Kyu đỏ hết cả mắt. Hai tay ôm lấy mặt."Em...không được...nói...nữa~"Jeong Ji Hoon kéo tay anh ra, đưa đến bên miệng liếm vào lòng bàn tay anh. Bị nhột Kim Hyuk Kyu thu tay về liền bị cậu tóm lấy. "Đúng là bé dâm thèm chịch."Jeong Ji Hoon rãi từng nụ hôn tựa như chuồn chuồn nước lên mắt, mũi, vành tai rồi dừng lại ở nốt ruồi dưới mắt. Đưa lưỡi liếm lấy nối ruồi lệ tuyệt mỹ của anh. Cả người Kim Hyuk Kyu mềm nhũn như vũng nước. Phía dưới đồ vật thô cứng cố ý cọ lên khe hở giữa hai cánh mông anh. Dù cách một lớp quần lót nhưng Kim Hyuk Kyu vẫn có thể cảm nhận được độ nóng của nó. Tiết tấu cọ của Jeong Ji Hoon khớp với từng nhịp điệu liếm trên mặt anh. Khi thì nhẹ nhàng mài tới mài lui, lúc lại dập dìu như muốn đưa vào trong. Kim Hyuk Kyu bị cọ đến mức đầu óc ngừng hoạt động. Miệng tùy ý ngâm nga. Lệ rơi từ khóe mắt tất thảy đều bị Jeong Ji Hoon liếm sạch. "Huhu~ ưm...ưm...~"Không còn phân biệt được là anh đang khóc hay đang rên. Rõ ràng là tự mình câu dẫn người ta cuối cùng lại bị người ta ấn lên sô pha vừa hôn vừa cọ đến mức không chịu được vừa khóc vừa rên. Kim Hyuk Kyu vĩnh viễn là một bộ dạng vừa khiến người ta thương sót vừa làm người ta muốn bắt nạt.Trong lúc anh vẫn con phát ngốc Jeong Ji Hoon đã lột sạch anh như lột vỏ tôm. Thân thể non mềm, mơn mởn của Kim Hyuk Kyu khiến cậu phát điên. Bàn tay to lớn không khách khí vân vê hai đầu nhũ hoa đỏ hồng của anh. Đầu nhũ đáng thương bị tay cậu xe lại, kéo ra sau đó buông tay. "Ưm~ đau."Kim Hyuk Kyu lắc đầu lia lịa. Địa phận nhạy cảm trên cơ thể bị trêu đùa khiến anh chịu không nổi. Nhưng Jeong Ji Hoon không buông tha cậu lặp lại động tác đó thêm hai ba lần nữa rồi cúi xuống ngậm lấy. Nhũ hoa của anh cương cứng như đang mời gọi người đến chà đạp. Kim Hyuk Kyu bị kích thích tới nổi ngửa cổ ra sau rên rĩ, mắt híp lại bàn tay vô thức vò lấy mái tóc mềm mượt của cậu. Jeong Ji Hoon ngẫng đầu liền bắt gặp đôi mắt phủ một tầng sương mơ của anh, không nhịn được cười xấu xa. "Hyung~, anh nói xem...chỗ này của anh có ra sữa không?"Kim Hyuk Kyu thật thà lắc đầu."Không ra~!!!""Thế à, tiếc thật."Nói xong cậu cúi xuống tiếp tục liếm láp hệt như đứa trẻ đang bú sữa mẹ."Ưm~~ Ji Hoonie đừng liếm nữa, chịu không nỗi...ưm...hư...!!!"Kim Hyuk Kyu càng nức nở muốn khóc Jeong Ji Hoon càng ra sức bắt nạt. Tới khi chơi đùa chán chê cậu mới ngẫng đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh hỏi:"Nói, sau này còn dám chê em nữa không?"Kim Hyuk Kyu bị cậu bắt nạt nên sợ rồi, đầu ra sức lắc. Nhưng Jeong Ji Hoon vẫn tỏ ra không hài lòng. Cầu vỗ mạnh vào mông anh kêu một tiếng bốp rõ to. "Em bảo anh nói.""Ưm~ Không dám nữa hức...đau~!!!""Vậy mới ngoan."Jeong Ji Hoon hài lòng vuốt ve đầu anh."Ji Hoon cũng phải hứa sau này không được lơ anh. Mỗi ngày đều phải chịch anh.""Cầu còn không được."Jeong Ji Hoon nóng nảy với lấy lọ gel bôi trơn trong ngăn kéo dưới bàn trà ra. Là lọ lần trước hai người đi siêu thị cùng nhau đã mua nhưng vẫn chưa có cơ hội sài đã giận lẫy suốt hai tuần. Nay có cơ hội phát huy công dụng, cậu thô bạo xé lớp nilon bọc bên ngoài rồi đổ lên tay. Kim Hyuk Kyu híp mắt nhìn, vô thức liếm khóe môi."Tới rồi, anh sắp được bạn trai nhỏ thao đến dục tiên dục tử rồi."Khi ngón tay ướt át của Jeong Ji Hoon đi vào trong hậu huyệt đang khép chặt của anh Kim Hyuk Kyu không nhịn được mà rên một tiếng."Mẹ kiếp, mới có hai tuần thôi mà đã chặt như vậy. Anh ấy quả thật là báu vật trời ban."Khi ba ngón tay của cậu vào hết bên trong, Jeong Ji Hoon bắt đầu luận động. Người anh trồi lên trụt xuống theo tiết tấu ngón tay của cậu. Ngón tay Jeong Ji Hoon vừa thon vừa dài vừa thon, vì dùng chuột nhiều năm nên đầu ngón tay có vết chai sần, khi cọ vào vách ngăn bên trong vừa ngứa vừa sướng. Lần nào cũng vậy mới chỉ dùng ngón tay thôi Kim Hyuk Kyu đã thở không ra hơi. Lần nào Jeong Ji Hoon cũng lo lắng anh sẽ không chịu đựng nổi khi cậu đâm vào. Vì vậy bước dạo đầu cậu đều làm rất kỹ. Nhưng cái anh này thực sự rất giỏi, lần nào cũng nuốt trọn cây hàng vào trong.Kim Hyuk Kyu cong người cắn vào đầu vai cậu, yết hầu phát ra tiếng nức nở:"Ji Hoon...sâu quá rồi...thực sự chứa không hết...hư....a!!"Jeong Ji Hoon vuốt ve tấm lưng ngọc ngà của anh nhỏ giọng dỗ dành. "Hyung, thả lỏng một chút là vào được hết."Kim Hyuk Kyu nghe lời gật đầu nhè nhẹ trên vai cậu.Thấy vậy Jeong Ji Hoon nắm lấy eo anh đỉnh mạnh vào. Tiết tấu đỉnh lộng của cậu nhanh dần hết lần này đến lần khác đụng vào háng. Đã lâu rồi không chịch Jeong Ji Hoon sướng đến mức toàn thân nổi gân xanh. Mồ hôi trên trán tứa ra. Hậu huyệt vừa nóng vừa khít lại nhiều nước ôm lấy dương vật. Tiếng bạch bạch bạch vang lên khắp phòng khách. Đến cả ghế sô pha cứng cáp được lựa chọn để làm tình cũng phát ra tiếng cót két. Người dưới thân thì sớm bị đâm đến mức dục tiên dục tử phát ra tiếng rên ư ử làm người khác đỏ mặt tía tai. "Aaa~ To quá...huhu...to quá...sâu...sâu...quá rồi...ư...ư!!!"Tiếng rên của anh lọt vào tai Jeong Ji Hoon càng khiến cậu phát điên. Tóc độ đâm chọc càng nhanh càng mạnh. Cậu rút ra nguyên cây chỉ trừa lại quy đầu sau đó liền đâm cái phập vào. "AAAAAA..."Kim Hyuk Kyu không nhịn được bắn thẳng ra. Tinh dịch cùng chất lỏng ở tuyến tiền liệt hòa trộn với nhau chảy xuống ghế sô pha. Đầu ngửa ra sau lung tung lắc đầu. "Ji Hoon...đừng đâm nữa...sắp...sắp đâm hỏng rồi...huhuhu~!!!"Jeong Ji Hoon cắn lên ngực anh nhã hai chữ."Sẽ.không."Ngay sau đó cậu nắm lấy eo anh lật úp lại. Dương vật bên trong đâm sâu vào xoay một vòng. Từ phía sau đi vào.Kim Hyuk Kyu úp mặt xuống đệm, chổng mông lên cho Jeong Ji Hoon chịch. Mặc dù đã làm tư thế này rất nhiều lần nhưng lần nào anh cũng cảm thấy xấu hổ. Là anh lớn mà lại có thể chổng mông cho bạn nhỏ kém mình năm tuổi chịch, thực sự là quá dâm đãng rồi. Cậu đỉnh một cái anh rên lên một tiếng. Vừa rên vừa khóc nước mắt thấm cả ra đệm. Đầu óc Kim Hyuk Kyu bắt đầu mơ màng, anh nhìn thấy một đàn cá vàng bơi ngang qua đầu mình. Thấy anh phát ngốc, Jeong Ji Hoon vỗ mạnh vào mông anh để lại năm dấu tay đỏ chói. "Tập trung."Jeong Ji Hoon càng đỉnh càng hung hăng mãi đến khi Kim Hyuk Kyu không thể rên nổi nữa hoàn toàn là một bộ dạng bị chịch đến phát ngốc cậu mới thõa mãn bắn ra. Toàn bộ tinh dịch đều bắn vào bên trong anh. Kim Hyuk Kyu cũng bắn lần thứ ba. Kim Hyuk Kyu quay đầu nhìn cậu hai mắt đẫm lệ."Thật nhiều."Thực sự là bị chịch đến ngốc luôn rồi. Mãi đến khi kết thúc anh vẫn nằm úp trên sô pha. Tay chân không cách nào nhấc lên nổi. Công việc dọn dẹp chiến trường đương nhiên cũng giao lại cho cậu. Jeong Ji Hoon nhìn anh cả người đều là vết tích của hoan ái. Làn da trắng nõn càng làm nổ bật những vết xanh tím, đôi chân thon dài trắng nõn, cổ chân nhỏ nhắn sạch sẽ. Cặp mông căng tròn còn in hằn năm dấu tay lớn của cậu. Jeong Ji Hoon nhìn một hồi liền quay đầu đi. Còn nhìn nữa cậu sẽ không chịu nổi mà lại cứng lên mất. Dọn dẹp xong cậu ôm lấy anh đặt trong lòng. Người anh vốn gầy ở trong lòng cậu càng thêm nhỏ bé. Cậu đã thay cho anh một chiếc áo mới chiếc áo lúc nãy đã không dùng được nữa được cậu không thương tiếc giụt thẳng vào sọt rác.Kim Hyuk Kyu cứ ngơ ngơ ngốc ngốc nhìn cậu. Ánh mắt bảy phần ngây thơ ba phần quyến rũ. Cậu thực sự chịu không nổi. Phía dưới lại cứng lên. "Đừng nhìn em như vậy nếu anh còn muốn ngày mai về luyện tập."Dường như lời cảnh cáo của cậu chẳng có mấy tác dụng với anh. Ánh mắt đó vẫn chuyên chú nhìn cậu."Há miệng ra."Kim Hyuk Kyu ngoan ngoãn nghe theo. Jeong Ji Hoon đưa ngón tay vào miệng anh. Ra sức chơi đùa chiếc lưỡi xinh đẹp. Cậu mô phỏng động tác ra vào của dương vật, đâm ra rút vào trong miêng anh. Kim Hyuk Kyu cũng ra sức phối hợp. Mặc sức để ngón tay cậu làm càng trong miệng mình. Qua một lúc anh mới từ từ nhả ra nũng nịu nói."Ji Hoonie...anh đói..."Lúc này Jeong Ji Hoon mới nhớ đến buổi tối nay anh vẫn chưa ăn gì đã bị cậu hung hăng đè ra làm. Mặc dù nguyên nhân sâu sa cũng vì anh câu dẫn cậu nhưng không thể để bảo bối của cậu chịu đói được. Gầy quá không tốt, ôm ngủ không đã, làm tình cũng sợ làm hỏng, vẫn là có da có thịt một chút mới tốt. Jeong Ji Hoon bế anh ngồi tựa vào lòng mình, với tay lấy hộp kimbap trên bàn."Muốn em đút cho anh."Jeong Ji Hoon hôn lên khóe môi anh gật đầu đồng ý. Cậu gắp một miếng đưa đến bên miệng anh. Kim Hyuk Kyu há miệng ngậm lấy. Anh vừa nhai hết một miếng cậu lại đưa đến miếng khác. Cứ như vậy đến khi hết phân nửa Kim Hyuk Kyu đưa tay cản lại."No rồi.""Ngoan, ăn hết, em cất công đến tận ký túc xá của anh để mua đó."Miếng tiếp theo được đưa vào miệng. Anh nhai rất chậm, Jeong Ji Hoon cũng không hối kiên nhẫn đợi anh ăn. "Ji Hoon, thực sự không ăn nổi nữa.""Ngoan, chỉ còn hai miếng nữa thôi. Phải ăn nhiều mới béo lên được.""Nhưng anh béo rồi Ji Hoon sẽ không yêu anh nữa."Kim Hyu Kyu tủi thân nói."Ai nói.""Trên mạng nói, trên đó vẫn hay có mấy bài viết bị bạn trai bỏ rơi vì béo.""Đừng đọc mấy thứ linh tinh, dù anh có thế nào em vẫn yêu anh.""Thật không. Em không lừa anh chứ?"Kim Hyuk Kyu lúc nhõng nhẽo thực sự rất cố chấp. Nhưng mà vẫn luôn có một Jeong Ji Hoon nguyện ý dỗ dành anh. Dịu dàng tích góp cả một đời của Jeong Ji Hoon đều dùng hết trên người anh."Đương nhiên, không phải em cũng béo lên ư, vậy anh Hyuk Kyu cũng không cần em nữa à."Nghe vậy Kim Hyuk Kyu vòng hai tay ôm lấy cổ cậu. "Không có anh cần em, vẫn luôn cần em. Em có béo vẫn là con mèo béo của riêng anh.""Vậy anh cũng là lạc đà béo của riêng em."Jeong Ji Hoon hôn lên môi anh.
__________Kim Hyuk Kyu tựa đầu lên ghế sô pha nhìn Jeong Ji Hoon đi tới đi lui trong nhà. Không nén được thở dài một tiếng. Đã hai tuần rồi Ji Hoon không đụng vào người anh."Ji Hoon à~"Không có ai trả lời. "Ji Hoon a.~""Hửm."Jeong Ji Hoon vẫn dán mắt vào điện thoại đầu không hề ngẩng lên."Anh lạnh."Jeong Ji Hoon đứng lên đi vòng ra sau ghế sô pha giúp anh chỉnh lại điều hòa. Chỉnh xong cậu lại quay về chiếc ghế lười nằm chơi điện thoại. Kim Huyk Kyu thấy vậy bĩu môi không thèm để ý đến cậu nữa. Nhưng chỉ năm phút sau anh lại len lén quay đầu nhìn cậu."Ji Hoon a~""Ji Hoon à~""Hửm""Vẫn còn rất lạnh, em đến đây ôm anh đi."Jeong Ji Hoon nghe vậy ngước mắt nhìn anh, trong mắt xẹt qua tia lửa nhưng rất nhanh biến mất. Cậu lại đứng dậy bỏ điện thoại vào túi đi về phía anh. Kim Hyuk Kyu thấy cậu tiến về phía mình thì híp mắt cười dang rộng hai tay chờ ôm.Nhưng...Đời vốn không như là mơ, Jeong Ji Hoon đi lướt qua anh đi thẳng vào phòng trong sự ngỡ ngàng của Kim Hyuk Kyu. Vài phút sau cậu trở ra, trên tay ôm tấm chăn lớn. Cầm đến quấn quanh người anh như gói bánh tét."Đừng để bị cảm."Xong việc cậu xoa đầu anh một cái rồi quay về chiếc ghế yêu thích của mình ôm lấy "bảo bối" điện thoại.Kim Hyuk Kyu tức đến nghẹn trong lòng ngực."Em đi mà cưới điện thoại luôn đi."Anh hậm hực đứng dậy giận dỗi bỏ vào phòng."Con mèo bếu chết tiệt, đồ vô lương tâm. Hay mình chia tay quách cho xong."Kim Hyuk Kyu vừa lăn lộn trên giường vừa mắng bạn trai nhỏ bảy bảy bốn chín lần trong miệng. Anh ôm lấy chú gấu bông lạc đà to tổ bố trên giường ảo não nói."Lạc đà ơi lạc đà, tao phải làm sao đây, làm sao để Ji Hoon chịu thao tao đây."Hỏi rồi cũng không có ai trả lời. Kim Hyuk Kyu chỉ biết vùi mặt vào cổ lạc đà thở dài.Haizzz...Đúng là có không giữ mất tiếc ghê. Chuyện phải kể từ một tháng trước, bọn họ quyết định chuyển về sống chung. Nói là sống chung nhưng số ngày ở nhà cùng nhau rất ít phần lớn thời gian họ đều ở lại ký túc xá của câu lạc bộ. Chỉ trừ những ngày cuối tuần hoặc ngày nghỉ thì mới cùng nhau ở nhà. Vì thời gian ở cùng nhau rất ít nên mỗi lần có cơ hội Jeong Ji Hoon đều quấn lấy anh không ngừng đòi hỏi. Nửa nài nỉ, nửa ép buộc. Mỗi lần Kim Hyuk Kyu mềm lòng thì y như rằng sáng hôm sau anh đều không rời giường nổi, hoặc là trở về gaming house trong ánh mắt nhịn cười của đồng đội. Da mặt Kim Hyuk Kyu vốn mỏng, vì vậy anh thường xuyên từ chối những đòi hỏi ân ái của bạn trai nhỏ. Đỉnh điểm là vào hai tuần trước Jeong Ji Hoon trở về nhà trong dáng vẻ say khướt. Lúc đó anh đang chơi game ở trong phòng làm việc. Jeong Ji Hoon vừa mở cửa đã xà vào ôm lấy anh hôn hít, gặm cắm lỗ tai anh. Làm anh giết hụt, dẫn đến thua cuộc. Thua game, còn nhìn thấy bộ dạng say xỉn của bạn trai nhỏ Kim Hyuk Kyu không vui hỏi."Em uống rượu với ai thế?""Hyeon Joon ạ."Jeong Ji Hoon thành thật khai báo muốn tiến tới hôn môi với anh liền bị anh ghét bỏ né tránh."Jeong Ji Hoon đừng chạm vào người anh, hôi chết đi được."Bị người yêu ghét bỏ ra mặt Jeong Ji Hoon cảm thấy tổn thương sâu sắc. Hai mắt buồn thiu thỉu, cặp má bánh bao như muốn xệ xuống, môi dưới trề ra, sau đó cúi đầu lủi thủi rời đi. Kim Hyuk Kyu lúc này mới biết mình đã lỡ lời muốn giữ cậu lại. Nhưng loài mèo khi giận dỗi nhanh hơn loài lạc đà chậm chạp rất nhiều. Kim Hyuk Kyu không phải thực sự ghét bỏ cậu. Chỉ là ngày mai anh còn phải ghi hình. Anh không muốn bộ dạng tập tễnh bước đi của anh bị người khác dị nghị. Phải biết rằng mỗi lần Jeong Ji Hoon say đều thao anh đến thừa sống thiếu chết. Nhưng hiện tại Kim Hyuk Kyu cảm thấy vô cùng nhớ nhung những lần Jeong Ji Hoon làm anh xỉu lên xỉu xuống. Làm anh đến không khép được chân lại. Anh hối hận rồi, đáng ra không nên từ chối mèo con. Bây giờ vãn hồi còn kịp không nhỉ. Kim Hyuk Kyu ủ rũ cả một buổi chiều cuối cùng đi đến quyết định:Một nhà hiền triết đã từng nói: Có làm thì mới có ăn, không dưng ai dễ mang phần đến cho. Hôm nay anh nhất định sẽ khiến mèo con phải thao anh. Anh không tin với nhan sắc mươi phân vẹn mười này không thể làm Jeong Ji Hoon khuất phụcKim Hyuk Kyu cuộn tay lại thành nắm đấm. Đôi mắt tóe ra lửa quyết tâm còn hơn cả khi anh đeo đá thời gian vào cổ bật mood đánh vòng loại khu vực. Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa. "Hyung, em gọi đồ ăn, anh muốn ăn gì?"Kim Hyuk Kyu lật đật rời giường dép lê cũng không xỏ chạy ra mở cửa. Jeong Ji Hoon đang đứng trước cửa tay lướt trên app gọi món. Cúi đầu nhìn anh."Anh muốn ăn gì?"Kim Hyuk Kyu ngẫm nghĩ một hồi."Anh muốn ănnnnn...ừm...kimbap ở dưới tòa nhà DK."Jeong Ji Hoon nhướng mày nhìn anh. Quán ăn đó bán kimbap rất ngon các thành viên DK đều thích ăn ở đó. Khổ một nổi vì quá đông khách nên quán không nhận ship. Bình thường quản lý đội đều gọi đặt trước rồi tới giờ hẹn sẽ xuống lấy. Nhưng ở đây cách xa đại bản doanh DK tới gần 20 phút lái xe. Đi đi về về đợi xếp hàng cũng cả tiếng đồng hồ. Vừa đủ thời gian để anh lên kế hoạch. "Em đi mua cho anh đi. Anh muốn ăn.""Chúng ta đặt chỗ khác, ngày mai trở về rồi ăn được không?"Kim Hyuk Kyu không chịu nắm lấy tay cậu lắc đầu làm nũng."Không, anh muốn ăn bây giờ cơ."Cuối cùng Jeong Ji Hoon vẫn chiều theo anh cậu cầm chìa khóa ra ngoài. Cậu vừa quay lưng đi Kim Hyuk Kyu đã chạy ngay vào trong phòng, mở tủ quần áo, lựa lui lựa tới rồi bay vào nhà tắm. Đến lúc Jeong Ji Hoon xách túi kimbap về. Đẩy cửa vào nhà thì chẳng thấy anh đâu cả. Cậu cất tiếng gọi."Anh ơi.."Không có ai trả lời."Hyuk Kyu hyung.."Vẫn không có lời đáp. Trong lòng Jeong Ji Hoon có chút lo lắng."Hyuk K..."Chưa gọi xong tiếng thứ ba Jeong Ji Hoon bất động. Kim Hyuk Kyu từ trong phòng ngủ bước ra, anh vừa mới tắm xong, cả người vừa trắng vừa hồng hào, mái tóc hơi tán loạn ướt sũng, khuôn mặt ửng hồng. Hai mắt chớp chớp nhìn cậu."Em về rồi à, nhanh thế."Ánh mắt Jeong Ji Hoon di chuyển đến cặp chân trắng nõn của anh. Đùi để trần, bên trên là áo của cậu. Logo Gen.G nằm trên ngực. Bên dưới không mặt quần, tay cầm lấy khăn lau tóc. Cánh tay giơ cao, vạt áo không che quá nửa đùi, quần nhỏ lấp ló thoắt ẩn thoắt hiện khiến cậu cứng lên. Ánh mắt cậu lóe lên nhưng rất nhanh chìm xuống. Nhưng Kim Hyuk Kyu rất tinh mắt anh đọc cậu như đọc một cuốn sách rồi. "Mèo con, xem em có thể nhìn đến bao giờ."Kim Hyuk Kyu nở một nụ cười ngọt ngào chân trần tiến đến đón lấy túi đồ trên tay cậu. Bê đến bàn trà trong phòng khách. Anh lấy đồ ăn ra khỏi túi. Jeong Ji Hoon đứng phía sau nhìn anh chằm chằm cuối cùng không nhịn được thở ra một hơi đi vào bếp lấy dụng cụ. Kim Hyuk Kyu vừa lấy đồ vừa ngâm nga hát, kế hoạch này không thành anh đi đầu xuống đất. Jeong Ji Hoon trở ra ngồi trên ghế. Kim Hyuk Kyu thì xếp bàng trên thảm lông. Anh gắp một miếng quay lại đưa cho cậu."Ji Hoonie aaaa~"Giờ này mà còn ăn uống gì nữa. Người yêu chân trần ngồi trước mặt cậu còn ăn nổi mới lạ. "Anh ăn đi, em không đói.""Vậy..." - Kim Hyuk Kyu thuận thế bò lên đùi bạn trai nhỏ chui vào lòng Jeong Ji Hoon "Vậy em đút anh ăn đi."Jeong Ji Hoon nhìn vệt nước còn động trên xương quai xanh của anh. Yết hầu vô thức chuyển động lên xuống. Cậu nuốt nước bọt."Phải nhịn, tuyệt đối phải nhịn, mình vẫn còn giận, lần trước anh ấy còn chê mình, anh ấy đã chê mình. Nam nhi tứ hải bốn phương nhất định phải có lòng tự trọng."Jeong Ji Hoon tụng kinh trong đầu."Anh tự mình ăn đi.""Không muốn...muốn Ji Hoonie đút cơ.""Con mẹ nó anh ấy quyến rũ quá đi"Jeong Ji Hoon chửi thề ba trăm lần trong đầu. Huyệt thái dương giật tưng tưng. Ngoài mặt thì bình tĩnh nhưng phía dưới đã sớm kêu gào được giải thoát. Dù điều hòa đang để ở mức 25 độ nhưng cả người lại nóng như hỏa diệm sơn. "Ji Hoonie~ đút cho anh đi."Kim Hyuk Kyu vừa nói vừa cọ mông vào vật cứng phía dưới. Tay còn lại quấn lấy cổ cậu. Mềm mại nhớp nháp như rắn nước. Mùi hoa trà trên cơ thể anh làm người ta ngây ngất. Ánh mắt cậu mờ đi vì dục vọng. "Chết tiệt, lòng tự trọng gì đó cút hết đi ta phải thao chết mỹ nhân này mới được."Bao nhiêu giá đều bị Jeong Ji Hoon vứt hết ra ngoài cửa sổ hết. Cậu khóa lấy eo anh, đè anh ra ghế sô pha nhiệt tình hôn lấy. "A~"Kim Hyuk Kyu kêu lên một tiếng kiều mị.Ban đầu anh còn cố gắng khiêu khích, cuối cùng bị hôn đến nhũn cả eo ra mà thở gấp. Sau cùng cả hai thở hổn hển buông ra, từ khóe miệng kéo ra một sợi chỉ bạc.Jeong Ji Hoon từ trên cao nhìn xuống anh."Mèo con, muốn anh không?"Kim Hyuk Kyu câu lấy cổ cậu, cười tà mị. Sợi dây lý trí cuối cùng của Jeong Ji Hoon đứt cái phặc. Ham muốn lên đến đỉnh điểm. Chỉ muốn có thứ gì đó ấm nóng bao lấy phần thân cứng rắn của mình. Cậu vỗ vào mông anh, trầm giọng ra lệnh:"Mở chân ra."Kim Hyuk Kyu cười khúc khích dở giọng trêu chọc."Không giả bộ lơ anh nữa à."Cách một lớp áo mỏng Jeong Ji Hoon nhéo vòng eo mảnh khảnh của anh."Mở chân ra, đừng để em nói lần thứ ba."Kim Hyuk Kyu bị nhéo đau phát ra âm thanh nức nở. Ngoan ngoãn làm theo.Cặp đùi trắng nõn thon dài nghe lời quấn lấy phần eo rắn chắc của cậu. Bàn tay Jeong Ji Hoon sờ lướt qua đùi trong của anh. Kích thích anh đến mức cẳng chân căng lên, từng ngón chân xinh đẹp cuộn tròn lại.Chưa gì mà đôi mắt Kim Hyuk Kyu đã ngập trong làn nước, dáng vẻ ngây thơ vô tội trong như bị bắt nạt. Nhưng cái người này chỉ vài phút trước thôi còn câu dẫn cậu. Bàn tay Jeong Ji Hoon sờ đến mép quần lót của anh như phát hiện điều gì đó, cậu rót vào tai anh."Hyung~ anh mặc quần lót của em sao?"Lúc mặc không thấy xấu hổ nhưng bây giờ bị bạn trai nhỏ ghé vào tai nỉ non cười trộm như vậy Kim Hyuk Kyu đỏ hết cả mắt. Hai tay ôm lấy mặt."Em...không được...nói...nữa~"Jeong Ji Hoon kéo tay anh ra, đưa đến bên miệng liếm vào lòng bàn tay anh. Bị nhột Kim Hyuk Kyu thu tay về liền bị cậu tóm lấy. "Đúng là bé dâm thèm chịch."Jeong Ji Hoon rãi từng nụ hôn tựa như chuồn chuồn nước lên mắt, mũi, vành tai rồi dừng lại ở nốt ruồi dưới mắt. Đưa lưỡi liếm lấy nối ruồi lệ tuyệt mỹ của anh. Cả người Kim Hyuk Kyu mềm nhũn như vũng nước. Phía dưới đồ vật thô cứng cố ý cọ lên khe hở giữa hai cánh mông anh. Dù cách một lớp quần lót nhưng Kim Hyuk Kyu vẫn có thể cảm nhận được độ nóng của nó. Tiết tấu cọ của Jeong Ji Hoon khớp với từng nhịp điệu liếm trên mặt anh. Khi thì nhẹ nhàng mài tới mài lui, lúc lại dập dìu như muốn đưa vào trong. Kim Hyuk Kyu bị cọ đến mức đầu óc ngừng hoạt động. Miệng tùy ý ngâm nga. Lệ rơi từ khóe mắt tất thảy đều bị Jeong Ji Hoon liếm sạch. "Huhu~ ưm...ưm...~"Không còn phân biệt được là anh đang khóc hay đang rên. Rõ ràng là tự mình câu dẫn người ta cuối cùng lại bị người ta ấn lên sô pha vừa hôn vừa cọ đến mức không chịu được vừa khóc vừa rên. Kim Hyuk Kyu vĩnh viễn là một bộ dạng vừa khiến người ta thương sót vừa làm người ta muốn bắt nạt.Trong lúc anh vẫn con phát ngốc Jeong Ji Hoon đã lột sạch anh như lột vỏ tôm. Thân thể non mềm, mơn mởn của Kim Hyuk Kyu khiến cậu phát điên. Bàn tay to lớn không khách khí vân vê hai đầu nhũ hoa đỏ hồng của anh. Đầu nhũ đáng thương bị tay cậu xe lại, kéo ra sau đó buông tay. "Ưm~ đau."Kim Hyuk Kyu lắc đầu lia lịa. Địa phận nhạy cảm trên cơ thể bị trêu đùa khiến anh chịu không nổi. Nhưng Jeong Ji Hoon không buông tha cậu lặp lại động tác đó thêm hai ba lần nữa rồi cúi xuống ngậm lấy. Nhũ hoa của anh cương cứng như đang mời gọi người đến chà đạp. Kim Hyuk Kyu bị kích thích tới nổi ngửa cổ ra sau rên rĩ, mắt híp lại bàn tay vô thức vò lấy mái tóc mềm mượt của cậu. Jeong Ji Hoon ngẫng đầu liền bắt gặp đôi mắt phủ một tầng sương mơ của anh, không nhịn được cười xấu xa. "Hyung~, anh nói xem...chỗ này của anh có ra sữa không?"Kim Hyuk Kyu thật thà lắc đầu."Không ra~!!!""Thế à, tiếc thật."Nói xong cậu cúi xuống tiếp tục liếm láp hệt như đứa trẻ đang bú sữa mẹ."Ưm~~ Ji Hoonie đừng liếm nữa, chịu không nỗi...ưm...hư...!!!"Kim Hyuk Kyu càng nức nở muốn khóc Jeong Ji Hoon càng ra sức bắt nạt. Tới khi chơi đùa chán chê cậu mới ngẫng đầu lên nhìn thẳng vào mắt anh hỏi:"Nói, sau này còn dám chê em nữa không?"Kim Hyuk Kyu bị cậu bắt nạt nên sợ rồi, đầu ra sức lắc. Nhưng Jeong Ji Hoon vẫn tỏ ra không hài lòng. Cầu vỗ mạnh vào mông anh kêu một tiếng bốp rõ to. "Em bảo anh nói.""Ưm~ Không dám nữa hức...đau~!!!""Vậy mới ngoan."Jeong Ji Hoon hài lòng vuốt ve đầu anh."Ji Hoon cũng phải hứa sau này không được lơ anh. Mỗi ngày đều phải chịch anh.""Cầu còn không được."Jeong Ji Hoon nóng nảy với lấy lọ gel bôi trơn trong ngăn kéo dưới bàn trà ra. Là lọ lần trước hai người đi siêu thị cùng nhau đã mua nhưng vẫn chưa có cơ hội sài đã giận lẫy suốt hai tuần. Nay có cơ hội phát huy công dụng, cậu thô bạo xé lớp nilon bọc bên ngoài rồi đổ lên tay. Kim Hyuk Kyu híp mắt nhìn, vô thức liếm khóe môi."Tới rồi, anh sắp được bạn trai nhỏ thao đến dục tiên dục tử rồi."Khi ngón tay ướt át của Jeong Ji Hoon đi vào trong hậu huyệt đang khép chặt của anh Kim Hyuk Kyu không nhịn được mà rên một tiếng."Mẹ kiếp, mới có hai tuần thôi mà đã chặt như vậy. Anh ấy quả thật là báu vật trời ban."Khi ba ngón tay của cậu vào hết bên trong, Jeong Ji Hoon bắt đầu luận động. Người anh trồi lên trụt xuống theo tiết tấu ngón tay của cậu. Ngón tay Jeong Ji Hoon vừa thon vừa dài vừa thon, vì dùng chuột nhiều năm nên đầu ngón tay có vết chai sần, khi cọ vào vách ngăn bên trong vừa ngứa vừa sướng. Lần nào cũng vậy mới chỉ dùng ngón tay thôi Kim Hyuk Kyu đã thở không ra hơi. Lần nào Jeong Ji Hoon cũng lo lắng anh sẽ không chịu đựng nổi khi cậu đâm vào. Vì vậy bước dạo đầu cậu đều làm rất kỹ. Nhưng cái anh này thực sự rất giỏi, lần nào cũng nuốt trọn cây hàng vào trong.Kim Hyuk Kyu cong người cắn vào đầu vai cậu, yết hầu phát ra tiếng nức nở:"Ji Hoon...sâu quá rồi...thực sự chứa không hết...hư....a!!"Jeong Ji Hoon vuốt ve tấm lưng ngọc ngà của anh nhỏ giọng dỗ dành. "Hyung, thả lỏng một chút là vào được hết."Kim Hyuk Kyu nghe lời gật đầu nhè nhẹ trên vai cậu.Thấy vậy Jeong Ji Hoon nắm lấy eo anh đỉnh mạnh vào. Tiết tấu đỉnh lộng của cậu nhanh dần hết lần này đến lần khác đụng vào háng. Đã lâu rồi không chịch Jeong Ji Hoon sướng đến mức toàn thân nổi gân xanh. Mồ hôi trên trán tứa ra. Hậu huyệt vừa nóng vừa khít lại nhiều nước ôm lấy dương vật. Tiếng bạch bạch bạch vang lên khắp phòng khách. Đến cả ghế sô pha cứng cáp được lựa chọn để làm tình cũng phát ra tiếng cót két. Người dưới thân thì sớm bị đâm đến mức dục tiên dục tử phát ra tiếng rên ư ử làm người khác đỏ mặt tía tai. "Aaa~ To quá...huhu...to quá...sâu...sâu...quá rồi...ư...ư!!!"Tiếng rên của anh lọt vào tai Jeong Ji Hoon càng khiến cậu phát điên. Tóc độ đâm chọc càng nhanh càng mạnh. Cậu rút ra nguyên cây chỉ trừa lại quy đầu sau đó liền đâm cái phập vào. "AAAAAA..."Kim Hyuk Kyu không nhịn được bắn thẳng ra. Tinh dịch cùng chất lỏng ở tuyến tiền liệt hòa trộn với nhau chảy xuống ghế sô pha. Đầu ngửa ra sau lung tung lắc đầu. "Ji Hoon...đừng đâm nữa...sắp...sắp đâm hỏng rồi...huhuhu~!!!"Jeong Ji Hoon cắn lên ngực anh nhã hai chữ."Sẽ.không."Ngay sau đó cậu nắm lấy eo anh lật úp lại. Dương vật bên trong đâm sâu vào xoay một vòng. Từ phía sau đi vào.Kim Hyuk Kyu úp mặt xuống đệm, chổng mông lên cho Jeong Ji Hoon chịch. Mặc dù đã làm tư thế này rất nhiều lần nhưng lần nào anh cũng cảm thấy xấu hổ. Là anh lớn mà lại có thể chổng mông cho bạn nhỏ kém mình năm tuổi chịch, thực sự là quá dâm đãng rồi. Cậu đỉnh một cái anh rên lên một tiếng. Vừa rên vừa khóc nước mắt thấm cả ra đệm. Đầu óc Kim Hyuk Kyu bắt đầu mơ màng, anh nhìn thấy một đàn cá vàng bơi ngang qua đầu mình. Thấy anh phát ngốc, Jeong Ji Hoon vỗ mạnh vào mông anh để lại năm dấu tay đỏ chói. "Tập trung."Jeong Ji Hoon càng đỉnh càng hung hăng mãi đến khi Kim Hyuk Kyu không thể rên nổi nữa hoàn toàn là một bộ dạng bị chịch đến phát ngốc cậu mới thõa mãn bắn ra. Toàn bộ tinh dịch đều bắn vào bên trong anh. Kim Hyuk Kyu cũng bắn lần thứ ba. Kim Hyuk Kyu quay đầu nhìn cậu hai mắt đẫm lệ."Thật nhiều."Thực sự là bị chịch đến ngốc luôn rồi. Mãi đến khi kết thúc anh vẫn nằm úp trên sô pha. Tay chân không cách nào nhấc lên nổi. Công việc dọn dẹp chiến trường đương nhiên cũng giao lại cho cậu. Jeong Ji Hoon nhìn anh cả người đều là vết tích của hoan ái. Làn da trắng nõn càng làm nổ bật những vết xanh tím, đôi chân thon dài trắng nõn, cổ chân nhỏ nhắn sạch sẽ. Cặp mông căng tròn còn in hằn năm dấu tay lớn của cậu. Jeong Ji Hoon nhìn một hồi liền quay đầu đi. Còn nhìn nữa cậu sẽ không chịu nổi mà lại cứng lên mất. Dọn dẹp xong cậu ôm lấy anh đặt trong lòng. Người anh vốn gầy ở trong lòng cậu càng thêm nhỏ bé. Cậu đã thay cho anh một chiếc áo mới chiếc áo lúc nãy đã không dùng được nữa được cậu không thương tiếc giụt thẳng vào sọt rác.Kim Hyuk Kyu cứ ngơ ngơ ngốc ngốc nhìn cậu. Ánh mắt bảy phần ngây thơ ba phần quyến rũ. Cậu thực sự chịu không nổi. Phía dưới lại cứng lên. "Đừng nhìn em như vậy nếu anh còn muốn ngày mai về luyện tập."Dường như lời cảnh cáo của cậu chẳng có mấy tác dụng với anh. Ánh mắt đó vẫn chuyên chú nhìn cậu."Há miệng ra."Kim Hyuk Kyu ngoan ngoãn nghe theo. Jeong Ji Hoon đưa ngón tay vào miệng anh. Ra sức chơi đùa chiếc lưỡi xinh đẹp. Cậu mô phỏng động tác ra vào của dương vật, đâm ra rút vào trong miêng anh. Kim Hyuk Kyu cũng ra sức phối hợp. Mặc sức để ngón tay cậu làm càng trong miệng mình. Qua một lúc anh mới từ từ nhả ra nũng nịu nói."Ji Hoonie...anh đói..."Lúc này Jeong Ji Hoon mới nhớ đến buổi tối nay anh vẫn chưa ăn gì đã bị cậu hung hăng đè ra làm. Mặc dù nguyên nhân sâu sa cũng vì anh câu dẫn cậu nhưng không thể để bảo bối của cậu chịu đói được. Gầy quá không tốt, ôm ngủ không đã, làm tình cũng sợ làm hỏng, vẫn là có da có thịt một chút mới tốt. Jeong Ji Hoon bế anh ngồi tựa vào lòng mình, với tay lấy hộp kimbap trên bàn."Muốn em đút cho anh."Jeong Ji Hoon hôn lên khóe môi anh gật đầu đồng ý. Cậu gắp một miếng đưa đến bên miệng anh. Kim Hyuk Kyu há miệng ngậm lấy. Anh vừa nhai hết một miếng cậu lại đưa đến miếng khác. Cứ như vậy đến khi hết phân nửa Kim Hyuk Kyu đưa tay cản lại."No rồi.""Ngoan, ăn hết, em cất công đến tận ký túc xá của anh để mua đó."Miếng tiếp theo được đưa vào miệng. Anh nhai rất chậm, Jeong Ji Hoon cũng không hối kiên nhẫn đợi anh ăn. "Ji Hoon, thực sự không ăn nổi nữa.""Ngoan, chỉ còn hai miếng nữa thôi. Phải ăn nhiều mới béo lên được.""Nhưng anh béo rồi Ji Hoon sẽ không yêu anh nữa."Kim Hyu Kyu tủi thân nói."Ai nói.""Trên mạng nói, trên đó vẫn hay có mấy bài viết bị bạn trai bỏ rơi vì béo.""Đừng đọc mấy thứ linh tinh, dù anh có thế nào em vẫn yêu anh.""Thật không. Em không lừa anh chứ?"Kim Hyuk Kyu lúc nhõng nhẽo thực sự rất cố chấp. Nhưng mà vẫn luôn có một Jeong Ji Hoon nguyện ý dỗ dành anh. Dịu dàng tích góp cả một đời của Jeong Ji Hoon đều dùng hết trên người anh."Đương nhiên, không phải em cũng béo lên ư, vậy anh Hyuk Kyu cũng không cần em nữa à."Nghe vậy Kim Hyuk Kyu vòng hai tay ôm lấy cổ cậu. "Không có anh cần em, vẫn luôn cần em. Em có béo vẫn là con mèo béo của riêng anh.""Vậy anh cũng là lạc đà béo của riêng em."Jeong Ji Hoon hôn lên môi anh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me