Chong A Em Yeu Anh
Sau cuộc kích tình, anh tây trang thẳng thóm chuẩn bị đi đến công ty , tôi nằm trên giường không khỏi cảm thán ..
Nguời đàn ông này đúng là yêu nghiệt, anh mặc áo sơ mi đen, bộ vest ngoài màu xám tro , vận caravat cùng màu càng làm anh thêm quyến rũ.Anh đứng trước gương chải tóc, tôi mê mẫn mà nhìn , anh quả thật rất đẹp trai , đôi mắt to tròn đen máy , sóng mũi cao thẳng , môi mỏng hình nhạt .Trên gương mặt ấy, tôi yêu nhất đôi lông mày rậm của anh, lúc nhách lên tạo cho người ta cảm giác khó thở, áp bức một cách kỳ lạ .Anh quay đầu lại : '' Sao vậy ??? Mệt thì ngủ thêm chút nữa đi, anh xuống nhờ mẹ làm bữa sáng ''Tôi nhăn nhó '' Sao vậy được chứ, mà tất cả đều tại anh , buổi sáng động dục cái gì ? Còn hăng say như vậy , có lẻ lúc trước em bị bộ dạng nho nhã , thanh tao của anh lừa gạt rồi ''
Anh đi đến bên giường , ôm lấy người tôi không mảnh vải , cho tôi nằm sấp lên người anh , anh đưa tay vuốt ve tấm lưng trần của tôi '' Sao bảo bối ? Em hối hận sao, muộn rồi .Cả cuộc đời này , anh sẽ không tha cho em .'Tôi '' Bá đạo ''Anh nhìn ánh mắt tôi , sau đó cúi xuống hôn môi tôi, tôi nhẹ nhàng há miệng cho anh càn rỡ xâm chiếm , nước bọt không kịp nuốt chỉ đành để anh nuốt lấy .Đòi hỏi đủ, anh mới đi làm.Ngày lại qua ngày , cuộc sống vợ chồng chúng tôi ngày một thay đổi , tuy tính cách anh lạnh nhạt, kiệm lời nhưng vẫn rất ân cần , nhẹ nhàng bên cạnh tôi .Ngỡ như mình đã dần đi vào lòng của anh ............
Cho đến một ngày nọ , tôi đến phòng đọc sách của anh dọn dẹp một lát, trên giá sách có cuốn album ảnh liến hơn bàn tay tôi một chút , tôi tò mò mở ra xem.....Hình ảnh người con gái dịu dàng , tươi cười rạng rỡ bên cạnh người đàn ông , người đàn ông ấy đang dùng ánh mắt thâm tình , như tất cả mọi thứ trong mắt của anh cũng không bằng người trước mắt .Dĩ nhiên tôi nhận ra , người đàn ông đó không ai khác , là chồng tôi còn người con gái ấy không phải là tôi.Phía sau bức ảnh có dòng chữ ''Suốt đời suốt kiếp chỉ yêu em '' .
Tôi thấy thật khó thở , như ai đó đã đâm cho mình một nhát dao .Ánh mắt ấy Anh chưa nhìn qua tôi dù chỉ một lần .Chợt nghe tiếng bước chân , tôi cất cuốn album lại vị trí cũ , anh mở cửa ra hỏi : '' em đang làm gì thế ? , xuống ăn cơm thôi em ''
Tôi cố nặn ra nụ cười '' anh về sớm thế , mau tắm đi em dọn cơm đợi anh ''
Anh hôn lên trán tôi :'' đợi anh, nhanh lắm
Tôi :'' vâng ''Chỉ còn mình tôi, nụ cười trên môi tắt hẳn .....Tôi không thể hình dung tâm trạng mình , thật sự rất đau ...Kể từ đó tôi bắt đầu suy nghĩ , có lẽ là tôi qua tự tin chang? .Trong lòng anh, đã có người giữ vị trí cao nhất, quan trọng nhất , tôi là gì chứ? .
Có chăng , cũng chỉ là thứ để anh lợ dụng , phát triển sự nghiệp của anh .Anh đối xử tốt với tôi , chỉ là áy áy, là thương hại .
Đêm đó , sau màn hoan ái tôi nằm trên ngực anh thì thầm :'' ông đã, em thật sự rất yêu anh .Anh cũng vậy sao?''
Chợt bàn tay trên vai tôi cứng đờ
Anh:'' .....Mệt chưa, ngủ đi em ''
Tôi nỡ nụ cười chua xót, rồi bảo :''vâng, ngủ thôi ''
Tôi đưa lưng về phía anh nhưng chưa hề nhắm mắt , anh từ phía sau ôm lấy tôi như có điều muốn nói rồi lại thôi
Rõ ràng, đã biết câu trả lời mà lại cố chấp muốn nghe, muốn làm khổ bản thân .Mười năm, không phải là thời gian quá là dài , nhưng để giữ vững tình cảm trong lòng là một chuyện rất hy hữu đối với tôi .Tôi ngu ngốc đến thảm hại , anh có làm gì vẫn yêu anh như vậy.Mười năm cùng anh lớn lên , anh cười tôi sẽ vui vẻ ..Anh đau lòng , tôi sẽ rơi nước mắt , anh bị ốm tôi sẽ lo đến phát điên ...Chưa bao giờ tôi thuộc hết thói quen của một người như vậy .Tôi tự hỏi , anh cũng sẽ để ý như vậy sao ?
Dĩ nhiên , không thể .....Lặng lẽ nhìn anh trong từng hành động , mấy năm nay tưng bước anh đi, tôi đều muốn nói :'' khi mệt mỏi, hãy quay đầu nhìn lại nha anh, em vẫn luôn ở phía sau anh .Đừng sợ đơn độc , em sẽ đợi anh .Vì nơi nào có anh, nơi đó mới là nhà ''
Có lẽ anh biết tôi phía sau, nên không muốn quay đầu lại .........
Nguời đàn ông này đúng là yêu nghiệt, anh mặc áo sơ mi đen, bộ vest ngoài màu xám tro , vận caravat cùng màu càng làm anh thêm quyến rũ.Anh đứng trước gương chải tóc, tôi mê mẫn mà nhìn , anh quả thật rất đẹp trai , đôi mắt to tròn đen máy , sóng mũi cao thẳng , môi mỏng hình nhạt .Trên gương mặt ấy, tôi yêu nhất đôi lông mày rậm của anh, lúc nhách lên tạo cho người ta cảm giác khó thở, áp bức một cách kỳ lạ .Anh quay đầu lại : '' Sao vậy ??? Mệt thì ngủ thêm chút nữa đi, anh xuống nhờ mẹ làm bữa sáng ''Tôi nhăn nhó '' Sao vậy được chứ, mà tất cả đều tại anh , buổi sáng động dục cái gì ? Còn hăng say như vậy , có lẻ lúc trước em bị bộ dạng nho nhã , thanh tao của anh lừa gạt rồi ''
Anh đi đến bên giường , ôm lấy người tôi không mảnh vải , cho tôi nằm sấp lên người anh , anh đưa tay vuốt ve tấm lưng trần của tôi '' Sao bảo bối ? Em hối hận sao, muộn rồi .Cả cuộc đời này , anh sẽ không tha cho em .'Tôi '' Bá đạo ''Anh nhìn ánh mắt tôi , sau đó cúi xuống hôn môi tôi, tôi nhẹ nhàng há miệng cho anh càn rỡ xâm chiếm , nước bọt không kịp nuốt chỉ đành để anh nuốt lấy .Đòi hỏi đủ, anh mới đi làm.Ngày lại qua ngày , cuộc sống vợ chồng chúng tôi ngày một thay đổi , tuy tính cách anh lạnh nhạt, kiệm lời nhưng vẫn rất ân cần , nhẹ nhàng bên cạnh tôi .Ngỡ như mình đã dần đi vào lòng của anh ............
Cho đến một ngày nọ , tôi đến phòng đọc sách của anh dọn dẹp một lát, trên giá sách có cuốn album ảnh liến hơn bàn tay tôi một chút , tôi tò mò mở ra xem.....Hình ảnh người con gái dịu dàng , tươi cười rạng rỡ bên cạnh người đàn ông , người đàn ông ấy đang dùng ánh mắt thâm tình , như tất cả mọi thứ trong mắt của anh cũng không bằng người trước mắt .Dĩ nhiên tôi nhận ra , người đàn ông đó không ai khác , là chồng tôi còn người con gái ấy không phải là tôi.Phía sau bức ảnh có dòng chữ ''Suốt đời suốt kiếp chỉ yêu em '' .
Tôi thấy thật khó thở , như ai đó đã đâm cho mình một nhát dao .Ánh mắt ấy Anh chưa nhìn qua tôi dù chỉ một lần .Chợt nghe tiếng bước chân , tôi cất cuốn album lại vị trí cũ , anh mở cửa ra hỏi : '' em đang làm gì thế ? , xuống ăn cơm thôi em ''
Tôi cố nặn ra nụ cười '' anh về sớm thế , mau tắm đi em dọn cơm đợi anh ''
Anh hôn lên trán tôi :'' đợi anh, nhanh lắm
Tôi :'' vâng ''Chỉ còn mình tôi, nụ cười trên môi tắt hẳn .....Tôi không thể hình dung tâm trạng mình , thật sự rất đau ...Kể từ đó tôi bắt đầu suy nghĩ , có lẽ là tôi qua tự tin chang? .Trong lòng anh, đã có người giữ vị trí cao nhất, quan trọng nhất , tôi là gì chứ? .
Có chăng , cũng chỉ là thứ để anh lợ dụng , phát triển sự nghiệp của anh .Anh đối xử tốt với tôi , chỉ là áy áy, là thương hại .
Đêm đó , sau màn hoan ái tôi nằm trên ngực anh thì thầm :'' ông đã, em thật sự rất yêu anh .Anh cũng vậy sao?''
Chợt bàn tay trên vai tôi cứng đờ
Anh:'' .....Mệt chưa, ngủ đi em ''
Tôi nỡ nụ cười chua xót, rồi bảo :''vâng, ngủ thôi ''
Tôi đưa lưng về phía anh nhưng chưa hề nhắm mắt , anh từ phía sau ôm lấy tôi như có điều muốn nói rồi lại thôi
Rõ ràng, đã biết câu trả lời mà lại cố chấp muốn nghe, muốn làm khổ bản thân .Mười năm, không phải là thời gian quá là dài , nhưng để giữ vững tình cảm trong lòng là một chuyện rất hy hữu đối với tôi .Tôi ngu ngốc đến thảm hại , anh có làm gì vẫn yêu anh như vậy.Mười năm cùng anh lớn lên , anh cười tôi sẽ vui vẻ ..Anh đau lòng , tôi sẽ rơi nước mắt , anh bị ốm tôi sẽ lo đến phát điên ...Chưa bao giờ tôi thuộc hết thói quen của một người như vậy .Tôi tự hỏi , anh cũng sẽ để ý như vậy sao ?
Dĩ nhiên , không thể .....Lặng lẽ nhìn anh trong từng hành động , mấy năm nay tưng bước anh đi, tôi đều muốn nói :'' khi mệt mỏi, hãy quay đầu nhìn lại nha anh, em vẫn luôn ở phía sau anh .Đừng sợ đơn độc , em sẽ đợi anh .Vì nơi nào có anh, nơi đó mới là nhà ''
Có lẽ anh biết tôi phía sau, nên không muốn quay đầu lại .........
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me