Chương 132
Đây là lần đầu tiên cậu thổ lộ lòng mình như vậy, nói xong liền cảm thấy ngại ngùng, không dám nhìn Kim Taehyung nữa, mắt cũng cụp xuống.Enigma lại không định buông tha cậu, nâng mặt cậu lên, nhìn sâu vào mắt cậu."Vừa nãy có vào trong không, có đau không?"Omega nhỏ lắc đầu, rất xấu hổ liếm môi.Bàn tay to áp lên bụng cậu, nhiệt độ trong lòng bàn tay cao hơn bất cứ chỗ nào trên người Omega nhỏ, ấm nóng, cách lớp da mỏng manh, như có thể chạm vào đứa bé còn chưa thành hình bên trong.Kim Taehyung nảy sinh một cảm giác rất kỳ diệu, anh yêu Omega nhỏ, nên mới có chút yêu thương với sinh mệnh nhỏ trong bụng cậu.Nhưng người trong lòng anh gầy như vậy, nhỏ như vậy, thật khó tin trong khoang sinh sản nhỏ bé của cậu lại có thể chứa thêm một sinh mệnh nữa.Kim Taehyung thuận thế đo vòng eo nhỏ bé đáng thương của cậu: "Dạo này có phải không ăn uống đầy đủ không, sao lại gầy thế này."Jeon Jungkook sợ anh tức giận, vội vàng giải thích: "Em có ăn mà, nhưng có lúc ăn không vào, ăn rồi, cũng sẽ nôn ra... nên không muốn ăn nữa."Kim Taehyung nghĩ đến phản ứng ốm nghén mà bác sĩ vừa nói, sờ cằm nhọn của cậu, hỏi: "Nôn như vậy bao lâu rồi?"Jeon Jungkook ấp úng nói: "Khoảng hai tuần."Kim Taehyung có lẽ còn hiểu rõ tình trạng sức khỏe của cậu hơn cả chính cậu, anh hôn lên trán cậu, an ủi: "Là con không ngoan, làm em khó chịu, nếu mang thai thật sự quá vất vả, chúng ta có thể sau này hãy có con, hoặc là không cần."Đây mới chỉ là giai đoạn đầu thai kỳ, phản ứng sinh lý của cậu đã nghiêm trọng như vậy, nếu đến giai đoạn giữa và cuối thì không biết sẽ bị hành hạ thế nào, bác sĩ bây giờ đã bắt đầu nhắc nhở những việc cần làm để xoa dịu vào giai đoạn cuối thai kỳ, chứng tỏ lúc đó Omega sẽ phải chịu đựng càng nhiều.Sớm biết mang thai con của enigma sẽ khiến Omega vất vả như vậy, anh đã không nên kết tinh trong người Omega nhỏ, nếu có một đứa con thuộc về anh và Jeon Jungkook phải trả giá bằng sức khỏe của Jeon Jungkook, vậy thì anh thà vĩnh viễn không cần.Nhưng Jeon Jungkook nghe vậy lại hiểu lầm ý của enigma là không muốn đứa bé này, hốc mắt vừa ướt át lập tức trào ra vài giọt nước mắt, vẻ mặt tủi thân đáng thương khiến người nhìn thấy lòng quặn thắt.Kim Taehyung giúp cậu lau nước mắt, vừa lau vừa đặt lên má cậu những nụ hôn nhẹ nhàng."Sao lại khóc rồi, bé cưng, có phải khó chịu ở đâu không, hửm?"Jeon Jungkook vừa khóc vừa lắc đầu: "Anh, anh không thích em bé trong bụng em..."Kim Taehyung bị chụp cho cái mũ lớn như vậy, vội vàng nâng mặt cậu lên giải thích: "Không phải, anh thích con, chỉ là mang thai sẽ khiến em rất vất vả, anh không nỡ để em chịu chút khổ nào, bé cưng."Kim Taehyung hôn lên đôi mắt đẫm lệ của cậu: "Đừng khóc nữa, được không? Em muốn đứa bé này, chúng ta sẽ giữ con lại, anh là cha của con, đương nhiên anh thích con, nhưng anh yêu em hơn, em ở chỗ anh vĩnh viễn là vị trí số một."Omega nhỏ vẫn khóc rất thương tâm, Kim Taehyung hết cách với cậu: "Được rồi bé cưng, đừng khóc nữa, đều nghe em hết, được không?"Cậu ấy thích đứa bé này như vậy, vậy thì anh sẽ dùng hết mọi cách để chăm sóc tốt cho cả hai người họ.Kim Taehyung tuy lo lắng, nhưng càng không muốn Jeon Jungkook buồn bã, hết lần này đến lần khác thề với cậu rằng anh yêu đứa bé trong bụng cậu, Jeon Jungkook cuối cùng cũng tin, không khóc nữa, trên hàng mi dài vẫn còn vương những vệt nước mắt ướt át, khóc mệt rồi gục vào lòng anh ngủ thiếp đi.Kim Taehyung ôm cậu, dùng cánh tay kê dưới đầu cậu làm gối, đồng thời ôm chặt cậu trong lòng, mặc cho những vệt nước mắt trên mặt cậu cọ vào ngực mình.Thật ra vừa rồi Omega nhỏ cũng coi như là mượn cơ hội trút hết những cảm xúc dồn nén bấy lâu nay vào lòng anh, dù sao cũng sẽ có vòng tay ấm áp ôm lấy cậu, sẽ có người hôn đi nước mắt trên mặt cậu, cho dù là vô lý cũng sẽ được chiều chuộng đáp ứng.Kim Taehyung nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu, thật ra cậu ấy thời gian này đã làm rất tốt rồi, vừa lo lắng sợ hãi, vừa cố gắng đi làm, còn phải tự chăm sóc bản thân, dù sao cũng đã là hai người rồi, có rất nhiều điều cần chú ý.Omega nhỏ quả thật đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng trở nên càng ngày càng xuất sắc rạng rỡ.Hôm nay ở cửa nhà hàng nhìn thấy cậu ấy đứng cùng một alpha tóc vàng mắt xanh, cái tên alpha dáng vẻ bảnh bao đó có ý nghĩ gì với Omega nhỏ, Kim Taehyung không cần đến gần, chỉ nhìn thoáng qua là có thể nhận ra.Omega nhỏ sau khi mang thai càng thêm kiều diễm, cũng càng thu hút người khác..........................................Jeon Jungkook rất lâu rồi chưa được ngủ một giấc ngon như vậy, trước kia dựa vào dịch chiết xuất tin tức tố để xoa dịu, cũng không thể thực sự xoa dịu được sự bất an trong lòng cậu.Nhưng đêm qua cậu ngủ một mạch không mộng mị, ngủ vô cùng ngon giấc.Buổi sáng mở mắt ra, trong phòng chỉ có một mình cậu.Đồng hồ báo thức còn chưa reo, cậu nằm trên giường không động đậy, nhìn chằm chằm lên trần nhà.Dưới lớp chăn bên cạnh rõ ràng vẫn còn chút hơi ấm, nhưng tại sao không có ai ở đó?Chẳng lẽ tối qua cũng chỉ là ảo tưởng do cậu tự mình đa tình mà ra? Chẳng lẽ Kim tiên sinh thật ra căn bản không hề xuất hiện, đêm qua cậu chỉ là mơ một giấc mơ hoang đường?Hốc mắt Jeon Jungkook dần trở nên chua xót khó nhịn. Nếu chưa từng có được thì thôi, cảm giác tối qua chân thật như vậy, bây giờ mới nói cho cậu biết chỉ là một giấc mơ, bảo cậu làm sao có thể chấp nhận được chứ...Khi Kim Taehyung bưng cốc thủy tinh trở lại phòng, liền nhìn thấy Omega nhỏ trên giường dùng chăn che kín đầu, cả người đều rụt vào trong chăn, bất động.Anh đi tới, đưa tay nhẹ nhàng kéo chăn xuống, một khuôn mặt nhỏ nhắn bị nghẹn đến hơi đỏ lộ ra, đồng thời lộ ra còn có một đôi mắt đỏ hoe.Tim Kim Taehyung thắt lại, cúi người một tay ôm cậu từ trong chăn ra, ôm cậu ngồi trên đùi mình, sờ vào hốc mắt ướt át của cậu."Sao vậy, không thoải mái sao?"Jeon Jungkook nhìn anh, chớp chớp mắt hai cái, xác định cảm giác ấm áp trên má không phải là ảo tưởng, xác định enigma trước mặt là thật."Em, em còn tưởng, anh đi rồi..."Jeon Jungkook dang hai tay, nhào thẳng vào lòng anh, hai tay ôm chặt gáy anh, đầu cũng vùi vào vai anh, nhẹ nhàng cọ xát, lưu luyến ngửi mùi hương của anh.Kim Taehyung ôm cậu dỗ dành: "Không đi, ở đây với em."Jeon Jungkook ngẩng mặt lên: "Ngày mai cũng không đi sao?""Ừ.""Ngày kia thì sao?""Cũng không đi," Kim Taehyung cười nói: "Luôn ở bên em."Jeon Jungkook vẫn có chút không dám tin: "Vậy, chuyện trong nước thì sao? Công việc thì sao?""Đều có thể xử lý trực tuyến," Kim Taehyung véo má cậu, "Không ai quan trọng hơn bảo bối của anh."Jeon Jungkook đương nhiên biết bảo bối anh nói là chỉ cậu.Bảo bối nhỏ lúc này cảm thấy vui vẻ rồi, cuối cùng cũng không cần phải chịu đựng sự chia ly nữa, kỳ học tập của cậu mới qua một phần ba, còn hai tháng nữa mới kết thúc, mà khoảng thời gian này Kim tiên sinh có thể luôn ở Luân Đôn với cậu.Kim Taehyung cầm cốc thủy tinh đưa đến bên môi cậu nhắc nhở: "Uống nước."Jeon Jungkook vô cùng ngoan ngoãn mở miệng, uống một hơi hết hơn nửa cốc nước từ tay Kim Taehyung.Vừa rồi Kim Taehyung ra ngoài chính là để rót cốc nước ấm cho cậu, vừa đúng lúc đồng hồ báo thức reo cậu có thể uống.Ai ngờ đồng hồ đến giờ vẫn chưa reo, Kim Taehyung nhìn điện thoại, còn năm phút nữa."Có muốn ngủ thêm chút nữa không?"Jeon Jungkook dựa vào người anh lắc đầu, đồng thời ngáp một cái thật lớn."Không ngủ nữa, sắp phải dậy đi làm rồi..."Cậu thật ra vẫn rất buồn ngủ, toàn thân đều uể oải, tối qua tuy trong phòng tắm chưa làm đến bước kết tinh, nhưng vẫn khiến cậu mệt mỏi đủ.Kim Taehyung thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đầy vẻ mệt mỏi, liền nói: "Nếu cảm thấy mệt thì xin nghỉ phép, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi một ngày, hoặc em muốn kết thúc sớm kỳ học tập cũng được, em đang mang thai vốn dĩ phải chú ý nhiều hơn, đợi sau này sinh con xong, em còn muốn quay lại học tập anh sẽ sắp xếp."Jeon Jungkook không nghĩ ngợi gì đã trực tiếp từ chối: "Em bây giờ không thể đi được, còn một kỳ chương trình rất quan trọng chưa ghi hình xong, bản thảo của em còn chưa sửa xong nữa, Oliver nói hôm nay phải sửa xong đưa cho anh ấy xem."Kim Taehyung nắm bắt được thông tin quan trọng trong lời nói của cậu: "Oliver?"Jeon Jungkook gật đầu: "Oliver là thầy hướng dẫn của em, cũng là một người dẫn chương trình rất giỏi của BBC News, chủ yếu dẫn chương trình tin tức quốc tế, anh ấy thật sự rất giỏi, biết rất nhiều, đối với em và Jiminie tuy có hơi nghiêm khắc, nhưng ngoài đời thì người cũng không tệ..."Càng nghe sắc mặt Kim Taehyung càng trầm xuống, nghe ra cậu đánh giá về Oliver này rất cao, chỉ khen anh ta giỏi đã khen hai lần, ngay cả con người anh ta ngoài đời cũng rõ như vậy, chẳng lẽ bọn họ không chỉ ăn tối cùng nhau tối qua?Kim Taehyung bế cậu từ trên giường xuống, đi đến tủ quần áo chọn quần áo cho cậu mặc hôm nay, chọn vài bộ đặt lên người cậu so sánh một chút, rồi trở lại giường cởi áo choàng ngủ trên người cậu, bắt đầu từng cái giúp cậu mặc vào.Đây không phải lần đầu tiên Jeon Jungkook bị người ta bày biện trên giường thay quần áo như búp bê, nhưng lần đầu tiên cậu không có ý thức gì, toàn bộ đều do người khác điều khiển, tự nhiên cũng không biết xấu hổ.Lần này cậu tỉnh táo hoàn toàn, cánh tay và hai chân bị người ta nắm giữ bày biện, ngay cả chiếc quần lót nhỏ cũng bị người ta tự tay cởi ra rồi mặc vào, cậu thật sự xấu hổ vô cùng, mấy lần muốn ngồi dậy tự mặc, lại bị người ta ấn vai nằm xuống."Ngoan một chút, đừng lộn xộn.""Nâng cao lên một chút.""Cánh tay.""Chân."Vừa mặc quần áo, Kim Taehyung vẫn có thể mặt không đổi sắc tiếp tục nói chuyện với cậu."Cái người Oliver đó, kết hôn chưa?"Jeon Jungkook cắn môi, má bị làm cho đỏ bừng, nghĩ nghĩ rồi nói: "Hình như, chưa có... ừm..."Kim Taehyung lại hỏi: "Anh ta thường mời các em ăn cơm?"Jeon Jungkook lắc đầu: "Không có mà, tối hôm qua là lần đầu tiên, sau khi tan làm anh ấy mời em và Jiminie ăn cơm, nhưng trước đó buổi trưa chúng em sẽ gặp nhau ở nhà ăn của công ty, đôi khi cũng sẽ ngồi cùng nhau."Ồ, xem ra là đã có mưu tính từ trước.Kim Taehyung nói: "Các em rất thân?"Jeon Jungkook cười cười: "Đúng vậy, anh ấy cũng sẽ nói với chúng em một vài chuyện bát quái trong công ty, đều là tin nội bộ đó, anh ấy còn bảo chúng em tuyệt đối đừng nói cho người khác biết nữa."Kim Taehyung tiến lại gần hơn: "Có thể nói cho anh biết không?"Jeon Jungkook bị khuôn mặt tuấn tú đột nhiên phóng to trước mắt làm cho giật mình, cho dù nhìn bao nhiêu lần, cậu vẫn không nhịn được mà ngây người.Cuối cùng, mới gật đầu: "Được ạ."Kim Taehyung có được câu trả lời khẳng định của cậu là được rồi, cụ thể những chuyện bát quái đó là nội dung gì, thật ra anh hoàn toàn không để ý.Sau khi mặc quần áo xong, lại bế người vào phòng tắm rửa mặt, sau đó giúp cậu sấy khô mái tóc bị ướt, mới đưa cậu đến nhà ăn ăn sáng.Jeon Jungkook bình thường tự rửa mặt làm ướt tóc cũng không hay sấy, đều là để tự khô.Hai người cùng nhau ngồi ăn sáng trong nhà ăn, Park Jimin vẫn còn đang ngủ nướng chưa dậy, mỗi sáng cậu ấy đều là người khó dậy, thà không ăn sáng cũng muốn ngủ thêm vài phút, cuối cùng khi ra khỏi cửa thì mang theo bánh mì sandwich quản gia chuẩn bị cho rồi đến công ty ăn tạm là xong.So ra thì Jeon Jungkook đã thuộc kiểu quá ngoan quá nghe lời rồi, Kim Taehyung cảm thấy cậu dạo này lại gầy đi, nên bữa sáng ngồi bên cạnh giám sát cậu ăn, còn chú ý phối hợp dinh dưỡng cho cậu.Jeon Jungkook ban đầu còn ăn rất ngon, nhưng chưa uống được mấy ngụm cháo, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên trở nên hơi trắng bệch, trong cổ họng trào lên một cảm giác buồn nôn khó kiềm chế, cậu quay đầu dựa vào mép bàn, mạnh mẽ nôn khan hai tiếng.Kim Taehyung lần đầu tiên nhìn thấy cậu có phản ứng ốm nghén, động tác cực nhanh ôm cậu ngồi lên đùi mình, vừa đỡ eo cậu, vừa nhẹ nhàng vuốt ve lên xuống sau lưng cậu, giúp cậu xoa dịu cảm giác khó chịu khi nôn mửa.Jeon Jungkook nôn vài tiếng mới dừng lại, dạ dày như bị một bàn tay vô hình nắm chặt, vẫn không ngừng xoa bóp, khuấy đảo, từng cơn từng cơn gây ra co thắt, khiến cậu chỉ có thể bất lực dựa vào lòng enigma, lưng hơi khó chịu cong lên.Cậu nắm chặt miệng, cố gắng áp chế cái xung động muốn nôn trào, nhưng cơ thể vẫn không khống chế được mà run rẩy, có nước mắt sinh lý đảo quanh trong hốc mắt, sắp rơi xuống.Kim Taehyung vén vạt áo cậu lên đưa vào trong, đồng thời cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên gáy cậu, hết khả năng giúp đỡ và an ủi cậu, lòng bàn tay rộng lớn thô ráp cũng làm ấm làn da mềm mại của Omega nhỏ, xoa bóp một lát, Jeon Jungkook liền cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cảm giác buồn nôn cũng bị áp chế xuống.Lúc enigma không ở bên cạnh, cậu chỉ có thể dựa vào chính mình vượt qua những thời khắc khó khăn này.Nhưng bây giờ enigma giúp cậu lau sạch khóe miệng, nhẹ nhàng nói bên tai cậu: "Bé cưng, nghe anh nói, từ từ điều chỉnh hô hấp."Làm theo chỉ dẫn của enigma hít thở sâu vài lần, Jeon Jungkook mở đôi mắt ướt đỏ nhìn người trước mặt.Kim Taehyung bảo người dọn hết bữa sáng trên bàn đi, tuy đã làm những món thanh đạm rồi, nhưng xem ra Omega nhỏ vẫn không thích."Vừa rồi ăn không nhiều, bụng đói không?"Kim Taehyung sờ vào bụng mềm mại của cậu, trực tiếp hỏi: "Muốn ăn gì?"Jeon Jungkook nghĩ nghĩ, nói: "Muốn ăn, mì trứng rau xanh hải sản..."Chính là loại mà Kim tiên sinh trước kia đã làm cho cậu.Kim Taehyung nhìn thời gian, vẫn còn kịp, liền nói đồng ý với cậu, rồi ôm cậu từ nhà ăn đứng dậy, bảo những người khác đi làm việc khác, anh đi thẳng vào bếp.Không cần người khác giúp đỡ, rất nhanh, Kim Taehyung đã một tay bưng mì, một tay ôm người từ bếp đi ra.Trở lại bàn ăn ngồi xuống, dưới ánh mắt kinh ngạc của những người hầu khác, Kim Taehyung bắt đầu tự tay đút cho Omega nhỏ ăn cơm.Những người khác cảm thấy chấn kinh không chỉ là thân phận tôn quý của Kim tiên sinh lại tự mình xuống bếp, hơn nữa món mì bình thường nhất cũng có thể làm thành dạng sắc hương vị đều đủ như vậy, hơn nữa còn chăm sóc vị Jeon tiên sinh kia đến mức này, kỳ diệu là lần này Jeon tiên sinh lại không bị ốm nghén!Kim Taehyung đút cho cậu từng miếng từng miếng đều dùng thìa cắt nhỏ mì ra trước, đợi cậu ăn từng miếng nhỏ đến hơn nửa bát cũng không nói khó chịu, lại cho cậu uống hai ngụm canh nóng hổi.Omega nhỏ lúc này mới nói ăn no rồi, Kim Taehyung nhìn nửa bát còn lại của cậu, biết đây quả thật là lượng cơm bình thường hơi nhiều của cậu rồi, lau miệng cho cậu, rồi hôn lên khóe miệng cậu, khen cậu giỏi.Sau khi ăn sáng xong, Jeon Jungkook và Park Jimin phải ra ngoài đi làm.Luân Đôn đêm qua tuyết rơi cả đêm, sáng nay tuyết bên đường đã được dọn dẹp gần hết, nhưng không khí vẫn lạnh thấu xương.Trước khi ra khỏi cửa, Kim Taehyung mặc cho Jeon Jungkook chiếc áo khoác dày nhất, áo khoác lông chồn màu trắng gạo có cổ lông xù quanh cổ, sờ vào rất mềm mại, cực kỳ ấm áp.Anh nắm tay Jeon Jungkook lên xe, nói là muốn đưa cậu đến dưới lầu công ty.Jeon Jungkook vui vẻ dựa vào lòng anh, nắm tay anh, hạnh phúc vui sướng vô cùng.Park Jimin leo lên ghế phụ ngồi, tài xế lúc này mới lái xe đưa họ đi làm.Trên đường đi có thể nhìn thấy trên đường vẫn còn không ít công nhân vệ sinh đang dọn dẹp đống tuyết, cả thành phố Luân Đôn được bao phủ bởi màu trắng bạc, như được đặt trong quả cầu tuyết, một tòa lâu đài tinh xảo.Xe rất nhanh dừng lại dưới tòa nhà BBC, Jeon Jungkook xuống xe, cùng Park Jimin đi về phía cửa tòa nhà, vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại.Kim Taehyung cũng xuống xe, đứng bên xe nhìn cậu.Sau khi bóng dáng mảnh khảnh kia đi trong tuyết được vài bước, Kim Taehyung có chút không chịu nổi, gọi một tiếng: "Jungkookie."Jeon Jungkook lập tức dừng bước, quay đầu nhìn lại, thấy bóng dáng cao lớn mặc áo khoác đen đứng bên xe vẫn đứng nguyên tại chỗ nhìn cậu, ánh mắt nóng rực.Tim cậu đột nhiên đập nhanh hơn hai nhịp, nói với người bên cạnh: "Jiminie, cậu lên trước đi, tớ đến ngay."Park Jimin nhìn đồng hồ, nhắc nhở: "Còn mười phút nữa, chú ý thời gian đó."Nói xong liền đi trước.Jeon Jungkook chuẩn bị chạy về phía xe, còn chưa kịp bước chân, liền nghe người bên xe nói: "Không được chạy."Kim Taehyung dặn dò: "Đi chậm thôi."Jeon Jungkook không dám chạy nữa, chỉ dám từng bước chậm rãi đi trở lại, đứng trước mặt anh.Kim Taehyung đưa tay ra, kéo cổ áo cậu lên cao hơn, cho đến khi cổ áo lông xù che gần hết khuôn mặt nhỏ nhắn của Omega, sau đó anh mới cúi xuống, nhờ lớp lông che chắn, nhẹ nhàng nâng Omega nhỏ lên một chút, ngậm lấy môi cậu.Từ lúc gặp mặt đến giờ đã không biết hôn bao nhiêu lần, hôn tới hôn lui vẫn cảm thấy chưa đủ, mỗi lần hôn Jeon Jungkook đều không chống đỡ được, huống chi đây còn là ở trước cửa công ty, người qua lại, nếu bị người ta phát hiện thì sao...Cậu muốn mở miệng nhắc nhở một chút, vừa mở miệng, liền để đầu lưỡi linh hoạt mạnh mẽ kia thừa cơ chen vào khe hở giữa môi cậu, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ mềm mại thơm tho bên trong bắt đầu liếm mút cắn nhẹ.Jeon Jungkook trong lòng vừa căng thẳng sợ hãi, đồng thời lại bị hôn đến có chút phản ứng sinh lý khó kiềm chế, trong cổ họng phát ra vài tiếng rên rỉ mềm mại, đến khi sắp không thở nổi thì cuối cùng cũng được buông ra.Kim Taehyung như muốn mượn nụ hôn trước giờ làm việc này, để cậu cả ngày đều chìm đắm trong dư vị, để cậu không có thời gian đi để ý đến bất kỳ alpha nào khác.Hiển nhiên vẫn chưa hôn đủ, nhưng thời gian có hạn, cũng chỉ có thể để Omega nhỏ lên lầu trước.Anh ấn nhẹ lên đôi môi đỏ tươi của cậu, mới khàn giọng nói với cậu: "Đi đi."Jeon Jungkook nhanh chóng kiễng chân, không với tới đôi môi mỏng kia, chỉ đủ hôn nhẹ lên cằm enigma, rồi đỏ mặt nói: "Em đi làm đây."Nói xong liền chạy nhanh vào tòa nhà như chạy trốn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me