Phiên ngoại: Quá trình mang thai 2
Sao cậu có thể quên được, tối qua là lần cậu bị trừng phạt nặng nhất kể từ khi mang thai, nếu không phải cuối cùng cậu nghĩ ra một cách, khóc lóc nói đau bụng, đau bên trong, enigma có lẽ còn chưa buông tha cậu, giống như nóng lòng muốn gặp đứa bé trong bụng cậu trước.Cửa phòng từ bên ngoài mở ra, Jeon Jungkook vội vàng nhắm mắt giả vờ ngủ, thực ra đến thở mạnh cũng không dám, cẩn thận nghe động tĩnh của người đến.Có tiếng bước chân đang đi về phía giường, nệm bên cạnh hơi lún xuống, chưa kịp để cậu phản ứng lại, cậu đã bị người ta đỡ ôm lên xoay người, trực tiếp bị người ta đỡ quỳ sấp trên giường.Một bàn tay to từ phía sau đỡ lấy cái bụng đang lắc lư của cậu, vững chắc mạnh mẽ, bất động.Sau đó Jeon Jungkook cho rằng mình lại bị ném vào máy ép trái cây.Giả vờ ngủ cũng không thể giả vờ được nữa, Jeon Jungkook mở mắt khóc thút thít.Đáng tiếc enigma sẽ không bị lừa nữa, ôm cậu lên, dùng hai cánh tay có thể ôm trọn cả người cậu.Jeon Jungkook mắt ngấn lệ nghiêng đầu, chỉ có thể nhìn thấy cánh tay mạnh mẽ đầy gân xanh của enigma đang ôm cậu lơ lửng.Trước mặt là một cột giường gỗ to lớn, hai tay Omega nhỏ bị ấn lên cột, phía trước không có chỗ trốn, phía sau là lồng ngực nóng rực của enigma, cậu nức nở hai tiếng, hai đầu gối chỉ có thể mang theo toàn bộ trọng lượng bất lực ngồi xuống...........................................Lần này Jeon Jungkook thật sự cảm thấy đói, không cần Kim Taehyung đút, cậu tự mình cầm bát đũa ăn.Cơm nước là người hầu đặc biệt đưa vào phòng, Kim Taehyung ôm cậu, để cậu ngồi trên đùi mình.Jeon Jungkook ăn rất ngon lành, cảm thấy vẫn là ngoan ngoãn ăn cơm thì tốt hơn, ăn cơm ít nhất sẽ không bị ép thành nước trái cây, ăn những thứ khác hệ số nguy hiểm quá lớn.Ăn no nê, Kim Taehyung lau miệng cho cậu, hỏi cậu có ăn trái cây không.Jeon Jungkook nói muốn ăn nho, người hầu lại mang một ít nho hương hoa hồng vào.Kim Taehyung ở phía sau nhìn, cậu ăn rất có chừng mực, ăn mười mấy quả là biết nên dừng lại.Lão gia lại cho người đến gọi bọn họ ra chính đường, Kim Taehyung sờ sờ thân thể mềm nhũn của Omega nhỏ trong lòng, không định mang cậu ra ngoài, nhưng Jeon Jungkook cảm thấy cứ ở trong phòng không ra ngoài rất bất lịch sự, cuối cùng Kim Taehyung vẫn tắm rửa đơn giản cho cậu, mặc quần áo rồi ôm cậu ra ngoài.Trong chính đường chỉ có Kim lão gia và mấy người lớn tuổi đang uống trà, nhìn thấy hai người bước vào, biểu cảm trên mặt mấy người đều có chút không tự nhiên.Lão gia ho khan hai tiếng, nói: "Jungkookie, con xuống trước đi, ở đây nhiều bậc trưởng bối như vậy, ra thể thống gì."Mặt Jeon Jungkook cũng có chút đỏ lên, cậu vừa ở cửa đã giãy giụa muốn tự mình xuống đi, nhưng Kim Taehyung chỉ nhéo nhéo mông cậu, bảo cậu kẹp chặt.Jeon Jungkook lại lắc lắc chân, nhỏ giọng bên tai enigma: "Em muốn xuống."Kim Taehyung không những không thả cậu ra, dứt khoát bước những bước dài đến vị trí bên cạnh lão gia ngồi xuống, xoay người Omega nhỏ trong lòng một hướng, để người dựa vào lòng mình ngồi vững vàng.Kim lão gia: "..."Mấy vị trưởng bối khác: "..."Sắc mặt lão gia có chút không tốt, Jeon Jungkook tự mình trở về là được rồi, đứa con nghiệt chướng này của ông trở về có thể làm gì? Ngoài việc chọc giận ông, chính là đối đầu với ông."Tối nay con tự mình trở về đi, Jungkook ở lại nhà cũ thêm mấy ngày, dù sao con cũng bận công việc, Jungkook ở lại đây ta sắp xếp người chăm sóc nó tốt hơn."Kim Taehyung nghe lời này, khóe miệng như có như không nhếch lên, nói thẳng: "Không được."Lão gia: "Sao lại không được? Nó ở nhà cũ mấy ngày nay chẳng lẽ ở không tốt?"Kim Taehyung: "Vừa vào ở đêm đầu tiên đã đi khám bác sĩ, đây gọi là tốt?"Lão gia đập bàn một cái: "Chẳng phải là ăn nhiều hơn một chút, ta thấy Jungkook gầy gò lắm, bình thường muốn ăn thêm đồ ngon con cũng không cho người ta làm, nó là một Omega sinh con cho con con cảm thấy dễ dàng lắm sao? Nếu con biết thương Jungkook hơn một chút ta cũng không cần phải lo lắng theo sau!"Mấy vị trưởng bối bên cạnh vội vàng lên tiếng khuyên can."Được rồi được rồi, đây vốn dĩ đều là chuyện tốt, sao hai cha con các người cứ hễ gặp nhau là như ăn phải thuốc nổ vậy, đừng làm Jungkook và đứa bé sợ hãi.""Đúng vậy Taehyung, cha con chăm sóc Jungkook tận tâm tận lực, chúng ta đều có thể thấy được, không thể bởi vì cha có một chi tiết nhỏ không chăm sóc được mà trách cứ như vậy.""Mang thai vốn dĩ là nhiều điều cần chú ý, Omega cũng vốn dĩ yếu hơn một chút, chỉ cần bác sĩ khám qua không có gì nghiêm trọng là được rồi."Jeon Jungkook có thể cảm nhận được enigma bên cạnh dường như đang cố gắng nhẫn nhịn, cậu chủ động đưa tay qua, dùng bàn tay nhỏ bé bao lấy bàn tay to dài mạnh mẽ, ra hiệu cho anh biết mình thật sự không có chuyện gì.Kim Taehyung lại nhẹ nhàng đặt tay lên bụng của Omega nhỏ dưới gầm bàn: "Đã biết em ấy thể chất yếu, lại nhiều điều cần chú ý, càng không nên chăm sóc em ấy thành ra như vậy. Việc em ấy ăn quá nhiều trong thai kỳ sẽ dẫn đến thừa chất dinh dưỡng, sau này rất dễ khiến đứa bé quá lớn, khó sinh. Cho nên em ấy chỉ có thể bổ sung dinh dưỡng vừa đủ, không thể quá liều. Ba bữa ăn đều phải đúng giờ đúng lượng, kiểm soát nghiêm ngặt, điều chỉnh bất cứ lúc nào theo các chỉ số cơ thể của em ấy.""Ngoài tôi ra, không ai có thể chăm sóc em ấy tốt hơn."Vừa dứt lời, mấy người lớn tuổi ngồi đối diện đều lộ vẻ kinh ngạc.Bọn họ đã bao giờ thấy Kim Taehyung tự mình chăm sóc người khác, lại còn chăm sóc tỉ mỉ như vậy?Đơn giản là kỳ quan thế giới.Kim lão gia cũng bị những lời này làm cho nghẹn họng, tình trạng sức khỏe của Jeon Jungkook quả thật không ai hiểu rõ hơn Kim Taehyung. Vì nghĩ cho Omega nhỏ và đứa bé, hình như quả thật để Jeon Jungkook về nhà với Kim Taehyung thì ổn thỏa hơn.Lão gia chỉ có thể thỏa hiệp, để Jeon Jungkook và Kim Taehyung về nhà.......................................Sau cuộc thử nghiệm ở nhà cũ, Kim Taehyung như đã nắm được bí quyết ép nước nho tươi.Anh hỏi Cha Eun Woo về tính khả thi, Cha Eun Woo nói vận động vừa phải thì được, thậm chí còn có ích cho sức khỏe thể chất và tinh thần của Omega trong thai kỳ, chỉ cần chú ý phương pháp, đừng quá sức là được.Phương pháp của Kim Taehyung rất đa dạng, thử từng cái một, cuối cùng chỉ giữ lại vài cách vừa an toàn vừa có thể khiến người ta tê dại cả da đầu.Cơ thể Omega nhỏ cũng theo bụng ngày một lớn mà sinh ra những thay đổi sinh lý tương ứng.Ví dụ như do sự tiết hormone thai kỳ mạnh mẽ, bộ ngực vốn bằng phẳng dần bắt đầu phát triển, từ những quả anh đào nhỏ ban đầu, dần dần mọc ra một chút mỡ mềm mại, gần đây đặc biệt căng tròn, như những chiếc bánh bao sữa mềm mại tỏa hương thơm ngát.Vừa mềm vừa dẻo, cắn một miếng như cắn vào bông gòn.Đợi đến khi đứa bé ra đời, nơi này có thể tiết ra những dòng sữa ngọt ngào, cung cấp dinh dưỡng cho bé phát triển.Chỉ là làn da mới mọc ra vô cùng non nớt, Kim Taehyung cho người mua áo ngực chuyên dụng cho Omega thời kỳ cho con bú, buổi tối cho Omega nhỏ mặc thử xem kích cỡ.Chất liệu mỏng manh, viền ren trắng xung quanh vừa tinh khiết vừa ngây thơ, lại bao bọc những trái ngọt đỏ mọng đầy dụ hoặc.Không chỉ thử kích cỡ, còn thử xem nút cài hai bên có tiện mở ra không, em bé có thể thuận lợi bú sữa hay không.Cuối cùng chiếc áo ngực mới mua bị căng rách, trực tiếp bị ném vào thùng rác.Jeon Jungkook bĩu môi muốn khóc, bị ôm vào phòng tắm thì không nhịn được nữa, đẩy đẩy cái đầu đang vùi trước ngực mình: "Bây giờ, bây giờ vẫn chưa có..."Bác sĩ Cha rõ ràng đã nói rất rõ rồi, phải đợi đến khi em bé sinh ra mới tiết sữa, bây giờ em bé vẫn còn trong bụng cậu mà, có dùng sức thế nào cũng không hút ra được gì.Nhưng enigma vẫn kiên trì, ngẩng mặt lên từ trước ngực cậu hôn lên môi cậu, sự ẩm ướt trên đôi môi mỏng làm ướt cả đôi môi đỏ tươi."Vậy chồng sẽ cố gắng thêm chút nữa, được không?"Jeon Jungkook lắc đầu: "Không được, không được... ư..."Đây là phản ứng sinh lý, đâu phải chỉ dựa vào cố gắng là được.Nhưng Kim Taehyung nói được là làm được, quả thật rất cố gắng.Những lúc ban ngày không quá bận rộn, anh sẽ mang Jeon Jungkook cùng đến công ty, một là sợ Jeon Jungkook cả ngày ở nhà sẽ buồn chán, để cậu đến công ty làm chút việc cậu ngược lại rất vui vẻ, hai là cũng tiện cho anh ôm người trong lòng mà "hút" ở văn phòng.Cũng may sofa trong văn phòng tổng giám đốc đủ lớn đủ mềm, Omega nhỏ được ôm trong lòng, bụng lớn nhô cao, dựa vào người enigma giúp anh cầm tài liệu để anh xem, xem xong một trang enigma sẽ hôn lên má cậu, nhắc nhở cậu lật trang.Nhưng thường thì một tập tài liệu cũng xem không hết, Omega nhỏ sẽ bị đặt nằm xuống sofa.Bây giờ cậu đã không còn từ chối, mặc cho enigma tiếp tục "cố gắng", chỉ thỉnh thoảng rên rỉ vài tiếng, hai má ửng hồng không thể nào tan.Cậu vốn tưởng rằng tất cả những điều này chỉ là enigma làm việc vô ích.Nhưng không ngờ sau khi ngủ một giấc trưa trên chiếc giường lớn trong văn phòng tỉnh lại, Jeon Jungkook kinh ngạc phát hiện áo trước ngực mình ướt một mảng lớn.Có một mùi thơm sữa nhẹ nhàng thoang thoảng tràn ngập cả phòng nghỉ.Jeon Jungkook bị dọa đến ngây người, hai mảnh áo đã ướt sũng, dính chặt vào làn da trắng nõn, nơi những đường cong mềm mại nhô lên hai nhúm thịt đỏ ửng, như trái cây chín mọng sắp nhũn, hiện lên trên làn da trắng như tuyết.Cậu thậm chí có thể cảm nhận được ngực mình vẫn không ngừng rỉ ra sữa trắng, chỗ áo ở ngực đang lan rộng ra xung quanh với tốc độ không thể ngăn cản.Jeon Jungkook nhìn xuống ga giường, mùi sữa ngọt ngào vậy mà lúc cậu ngủ đã làm ướt một vệt trên ga giường, như một vũng nước chưa khô, vô cùng rõ ràng.Cậu vội vàng dùng hai tay kéo áo lên, tránh cho nó dính vào người nữa.Có dòng nước ấm nóng chảy xuống theo cái bụng tròn.Jeon Jungkook sắp khóc vì bộ dạng này của mình, cậu chỉ nghe bác sĩ Cha nói sau khi sinh em bé cơ thể cậu mới tự động tiết sữa, nhưng bây giờ cậu còn chưa sinh, sao sữa đã bắt đầu chảy không ngừng rồi?Nghĩ đến những hành động quá đáng của người kia mấy ngày nay, Jeon Jungkook có lý do để nghi ngờ chỗ đó của mình đã bị cắn hỏng, hút hỏng rồi.Giống như một cái vòi nước không thể khóa, sau này chỉ có thể cứ thế này mà chảy mãi...Trong lòng cậu vừa xấu hổ vừa sợ hãi, muốn gọi người kia vào, cửa lại vừa lúc bị người từ bên ngoài đẩy ra."Chồng ơi..."Jeon Jungkook vừa mới nhẹ nhàng gọi một tiếng, liền nhìn thấy người đi vào vậy mà lại là Bae Joohyun.Bae Joohyun chỉ là vào đưa quần áo đã giặt khô, hình như không ngờ Jeon Jungkook đã tỉnh, cúi đầu chào cậu: "Chào cậu Jeon."Jeon Jungkook như bị bắt quả tang làm chuyện xấu, đột nhiên kéo chăn mỏng trên người lên, che chắn kín mít.Bae Joohyun không để ý, chỉ nhíu nhíu mũi, xoay người treo bộ vest vào tủ quần áo.Jeon Jungkook rất nhỏ giọng hỏi: "Kim Taehyung đâu?"Bae Joohyun trả lời: "Tổng giám đốc đang họp video ở ngoài, vốn dĩ là phải đích thân đến tham dự, nhưng tổng giám đốc nói buổi tối muốn cùng cậu về nhà ăn cơm, cho nên đã đổi cuộc họp thành trực tuyến."Jeon Jungkook gật đầu: "Được."Vậy cậu vẫn là đợi một lát, ít nhất là đợi đến khi cuộc họp video kết thúc rồi gọi Kim Taehyung vào.Bae Joohyun treo quần áo xong liền đi ra ngoài, báo cáo với Kim Taehyung là Jeon Jungkook đã tỉnh.Kim Taehyung "ừ" một tiếng, Bae Joohyun lại lẩm bẩm bên cạnh: "Trong phòng hình như bị đổ sữa thì phải, nồng nặc mùi sữa..."Kim Taehyung nhìn chằm chằm vào chiếc máy tính xách tay trước mặt, khựng lại hai giây, rồi đột ngột đóng sầm màn hình một tiếng "bộp".Người đang báo cáo trong cuộc họp trực tuyến rõ ràng còn chưa nói hết câu, video đã bị ngắt kết nối.Kim Taehyung tháo tai nghe, đứng dậy và trầm giọng ra lệnh cho Bae Joohyun: "Cậu ra ngoài trước đi."Bae Joohyun ngơ ngác, đặt tập tài liệu xuống rồi rời đi.Kim Taehyung sải bước tới, chậm rãi đẩy cửa phòng nghỉ.Nói là mùi sữa thì chưa hoàn toàn chính xác, đúng hơn thì đó là một mùi hương trái cây hòa quyện với hương sữa, tựa như sữa vị nho, hoặc một loại sữa có thêm chất tạo ngọt. Tóm lại, không hề có mùi tanh đặc trưng của sữa tươi mà là một mùi sữa ngọt ngào đến khó cưỡng.Toàn thân Kim Taehyung khựng lại. Ngay khoảnh khắc ngửi thấy mùi hương đó, toàn bộ lỗ chân lông trên người anh như đồng loạt giãn nở, tranh nhau chiếm đoạt và hấp thụ từng chút hương sữa thoang thoảng trong không khí. Khi hương thơm đã hoàn toàn xâm chiếm cơ thể, một sự thôi thúc mãnh liệt, một sự kích động khó kiềm chế trào dâng, khiến anh không thể nào bình tĩnh được.Anh khao khát muốn xé toạc thứ gì đó, hơn hết là tìm ra nguồn gốc của mùi sữa ngọt ngào này. Anh nghĩ, nếu được ngậm lấy và hút mạnh, chắc chắn sẽ không còn thất vọng như những lần trước.Anh sẽ nuốt trọn nguồn mỹ vị vô tận ấy vào bụng.Anh là một con thú hoang đang khát khao được bú mớm.Và anh vừa nghĩ như vậy, vừa thực sự hành động như vậy.Omega nhỏ đang run rẩy ôm chăn, không biết là đang che giấu điều gì. Chẳng lẽ cậu nghĩ một enigma với giác quan khác thường lại không ngửi ra mùi sữa trong không khí là từ ngực cậu mà ra sao?Omega nhỏ trông thật đáng thương, đuôi mắt và chóp mũi đều đỏ ửng, trong mắt như có hơi nước đang tụ lại, bộ dạng lo lắng sợ hãi.Kim Taehyung đến bên giường ngồi xuống, nhẹ nhàng kéo chiếc chăn mỏng đang quấn chặt trên người cậu.Hai tay Omega nhỏ nắm chặt chăn, có chút không muốn buông ra, chỉ dùng ánh mắt đáng thương nhìn enigma, giọng nói mềm nhũn oán trách: "Đều tại anh..."Kim Taehyung cong môi cười, dứt khoát kéo cả người cậu cùng với chăn vào lòng, chậm rãi hôn lên mắt cậu: "Tại anh cái gì?"Jeon Jungkook cắn môi, có chút khó mở lời, rất chậm rất chậm kéo chăn trước ngực xuống một chút, bên dưới là bộ quần áo đã ướt nhẹp lộ ra, thấp thoáng hiện ra cảnh tượng thảm thương run rẩy.Mùi sữa càng nồng nàn hơn ập vào mặt, Kim Taehyung đột nhiên hít sâu một hơi, thoải mái nheo mắt lại. Khi Omega nhỏ chuẩn bị kéo chăn che lại, anh đã nhanh tay hơn một bước luồn tay vào trong.Cảm giác chạm vào có chút ấm nóng trơn trượt, không giống bất kỳ loại chất lỏng nào, đó là sự tươi mới, quyến rũ, vương vấn pheromone ngọt ngào của Omega, mùi sữa thơm ngát.Đây là sự kích thích thị giác và khứu giác quá mạnh đối với enigma, dù cho anh có tự chủ đến đâu, lúc này cũng không thể nhẫn nhịn được nữa.Ngón tay ướt đẫm được rút về, anh nếm thử chút sữa còn sót lại trên đó.Chỉ cần đầu lưỡi chạm nhẹ vào, mùi sữa mềm mại đã bùng nổ mạnh mẽ trong khoang miệng, một dòng nhiệt huyết nóng rực ngay lập tức xộc thẳng lên đỉnh đầu.Thật sảng khoái.Sướng chết đi được.Sảng khoái đến tê cả da đầu.Muốn hút.Quần áo đã ướt sũng không cần mặc nữa, rất nhanh đã bị ném xuống dưới gầm giường.Những giọt sữa vô tình dính trên người Omega nhỏ cũng đều được lau sạch.Bằng lưỡi.Cuối cùng Kim Taehyung cũng đến được nơi phát nguồn, bịt kín nơi khởi nguồn của dòng sữa ấm áp dồi dào.Không cần lo lắng sẽ có thêm sữa chảy ra, tất cả đã bị enigma nuốt vào bụng................................Cha Eun Woo được đưa đến công ty, khám chi tiết cho Omega nhỏ.Vệt đỏ trên mặt Jeon Jungkook vẫn chưa hết, cậu cởi trần nửa trên, chỉ ngoan ngoãn nằm trên giường, đắp chiếc áo sơ mi của Kim Taehyung.Lúc này sữa đã ngừng chảy, nhưng toàn thân Jeon Jungkook căng thẳng, vừa xấu hổ, vừa lo lắng.Ngực cậu bây giờ vẫn còn hơi đau do bị hút, không biết có bị sưng lên không, có bị bác sĩ Cha nhìn ra không.Đều tại Kim tiên sinh, vừa nãy cứ dán vào ngực cậu không chịu dậy, như một đứa trẻ đòi bú mẹ.Sao có thể, sao có thể quá đáng như vậy...Nếu bây giờ đã ăn hết rồi, sau này em bé còn gì để ăn...Jeon Jungkook vừa nghĩ vừa càng lo lắng, bất giác bĩu môi."Bác sĩ Cha, em bé trong bụng tôi không sao chứ?"Cha Eun Woo thu dụng cụ: "Không có gì nghiêm trọng, yên tâm đi."Jeon Jungkook hơi yên tâm, lại hỏi: "Vậy, vậy tại sao tôi..."Cậu có chút ngại ngùng không nói ra miệng, liền nghe thấy enigma ngồi bên giường lên tiếng: "Em ấy bây giờ chưa đến bảy tháng đã bắt đầu tiết sữa, có phải cơ thể em ấy có vấn đề gì không?"Cha Eun Woo sớm đã ngửi thấy mùi sữa không thể che giấu trong phòng nghỉ, nhìn Omega nhỏ trên giường, ngập ngừng hỏi: "Bây giờ ngực cảm thấy thế nào?"Jeon Jungkook nắm lấy vạt áo sơ mi: "Hơi căng một chút..."Cha Eun Woo lại hỏi: "Là kiểu căng nào? Căng liên tục, hay là căng từng cơn?"Jeon Jungkook ấp úng nói: "Tôi cũng không nói rõ được... hay là, bác sĩ Cha xem thử đi..."Cậu vừa nói vừa định vén áo sơ mi lên, ai ngờ bàn tay bên cạnh kịp thời đưa tới giữ chặt cậu lại, không để cậu lộ ra chút nào. Cha Eun Woo cũng đã sớm hiểu ý mà quay mặt sang một bên."Không cần xem không cần xem," Cha Eun Woo biết rõ dục vọng chiếm hữu biến thái của người kia, "Cậu nói tình hình với tôi là được, thật ra chuyện này cũng không phải vấn đề lớn gì, chỉ là thể chất của một số Omega đặc biệt hơn thôi, cho nên hai người không cần lo lắng, việc này sẽ không ảnh hưởng đến người mẹ, cũng không gây tổn hại đến thai nhi."Sau khi được Cha Eun Woo đảm bảo nhiều lần, Jeon Jungkook cuối cùng cũng yên tâm.Trước đó cậu vẫn luôn lo lắng liệu có phải mình đã bị "hút hỏng" thật rồi không. Nghe Cha Eun Woo nói chỉ cần không đau, và không chảy liên tục, mà chỉ tiết ra từng đợt thì không phải vấn đề lớn, chỉ cần lau sạch là được.Chỉ là việc lau sạch cũng phải chia ra cách thức. Jeon Jungkook thà tự mình lau sạch, lau thường xuyên hơn, hoặc mặc loại áo ngực đặc biệt dành cho Omega, chứ không muốn để người kia giúp cậu.Nhưng Kim Taehyung luôn tự mình làm mọi việc, cơ bản là không để cậu tự động tay.Cũng căn bản là không có cơ hội cho Jeon Jungkook tự làm.Kim Taehyung chăm sóc cậu còn kỹ hơn cả chăm sóc con nít, áo ngực đặc biệt cũng phải tự tay mặc cho cậu mỗi ngày, chỉ là trước khi mặc sẽ giúp cậu hút bớt phần sữa đã tích tụ.Đương nhiên là không lãng phí, tất cả đều bị enigma ăn vào bụng, không sót một giọt..........................................
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me