Chuong Trinh Truyen Hinh Thuc Te 18 Phat Song Truc Tiep Nph 4
Đính hônNgồi trong quán nướng phong cách cổ điển, Tô Hình nhìn miếng thịt ba chỉ chiên xèo xèo trên vỉ nướng, chìm vào suy tư.Cô không hiểu tại sao lớp trưởng lại mời cô đi ăn tối cùng. Rõ ràng ở trường, hai người chẳng liên quan gì đến nhau, mỗi người đều có vòng bạn bè riêng.Nhưng giờ đây, hai người trò chuyện rôm rả, cứ như anh em lâu năm thất lạc, nói chuyện hợp ý đến lạ.“À đúng rồi, hai người yêu nhau từ bao giờ thế? Lần trước tụ họp lớp, trông ha nguười chẳng giống đang hẹn hò chút nào.” Vưu Sĩ Kỳ lật miếng thịt ba chỉ vàng ươm, hỏi một cách bâng quơ, nhưng trong lòng đầy tò mò.Thật khó tin! Anh ta cứ nghĩ bạn trai của Hạ Tuyết cùng lắm là một nhân viên văn phòng cao cấp. Ai ngờ lại chính là lớp trưởng, người mà ai cũng biết.Ấn tượng của Vưu Sĩ Kỳ về lớp trưởng có thể gói gọn trong tám từ: thông minh xuất sắc, chẳng màng nữ sắc.Một người như vậy, nếu tìm bạn gái, hẳn phải là người xuất sắc ngang tầm anh. Sao lại là Hạ Tuyết bình thường được chứ?Không phải anh ta cố ý coi thường Hạ Tuyết. So với thời cấp ba, giờ cô ấy xinh đẹp hơn nhiều, nhưng cũng chỉ ở mức thanh tú. So với những cô bạn gái nhan sắc nổi bật trước đây của anh, Hạ Tuyết vẫn thua xa.Vì thế, anh rất tò mò: Lớp trưởng rốt cuộc nhìn trúng Hạ Tuyết ở điểm nào?Trước câu hỏi riêng tư, Nam Lăng chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, đáp: “Mới vài ngày trước thôi.”Vưu Sĩ Kỳ không bỏ cuộc, trêu tiếp: “Anh đừng lừa bọn tôi nhé. Có khi nào hai người đã lén lút qua lại từ lâu rồi không?”Tô Hình khẽ cau mày, trong lòng hơi khó chịu. Nam Lăng cũng bị chạm tự ái, nhưng anh vẫn giữ nụ cười trên môi, đáp trả một cách sắc bén: “Lén lút qua lại? Chắc là anh với Đoạn Văn Văn chứ gì? Nghe nói tháng sau hai người đính hôn rồi đúng không?”Quả nhiên, khi đề tài chuyển sang mình, Vưu Sĩ Kỳ không giữ nổi vẻ mặt tươi tắn, gương mặt tuấn tú thoáng chốc xịu xuống.“Chuyện này mà anh cũng biết? Tin tức nhanh nhạy thật đấy!” Nói đến chuyện đính hôn với Đoạn Văn Văn, Vưu Sĩ Kỳ cảm thấy cần trút bầu tâm sự. Thế là, khi Nam Lăng đã khơi mào, anh liền kể hết chuyện mình bị bố ép cưới ra sao. Anh than thở rằng mình chẳng có chút tự do nào, cứ như thể chỉ là công cụ để gia đình “khai chi tán diệp” trước tuổi ba mươi.Tô Hình lặng lẽ lắng nghe, rồi chen vào: “Đoạn Văn Văn xinh đẹp thế, làm vợ anh là anh lời to rồi, còn chê bai gì nữa?”Vưu Sĩ Kỳ khựng lại, buông đũa xuống, nghiêm túc nói: “Anh không chê cô ấy. Chỉ là… em biết đấy, nhà anh với nhà cô ấy là thế giao. Từ hồi còn mặc quần thủng đít, anh đã chơi với cô ấy, coi như thanh mai trúc mã. Hai đứa quá hiểu nhau, nên… khó mà có cảm giác yêu đương.”Tô Hình vừa ăn miếng thịt nướng Nam Lăng gắp cho, vừa tóm gọn lời anh bằng một câu: “Ồ, hóa ra anh không rung động với cô ấy.”“Ừ, đại khái là vậy.” Vưu Sĩ Kỳ nhìn Tô Hình ăn ngon lành, lại cầm đũa lên, gắp miếng thịt ba chỉ chấm tương nướng, gói trong rau xà lách rồi cho vào miệng.“Còn cô ấy thì sao?” Tô Hình hỏi.“Hả?”“Cô ấy cũng như anh, không có cảm giác gì sao?”Câu hỏi này Vưu Sĩ Kỳ chưa từng nghĩ tới. Anh ngậm miệng đầy thức ăn, ngây ra như gà gỗ nhìn Tô Hình.Văn Văn có rung động với anh hay không, anh thật sự không biết. Nhưng gần đây, cô ấy hay xuất hiện bên anh với những lý do khó hiểu, ánh mắt nhìn anh cũng đầy ẩn ý.Nhiều lần bị anh bắt quả tang, cô ấy lại tỏ ra lạnh lùng, chuyển sang nói chuyện khác.Trước đây, anh nghĩ chắc cô ấy đang “đến tháng” nên không để tâm. Nhưng giờ nghĩ lại, mọi chuyện kỳ lạ bắt đầu từ sau buổi tụ họp lớp. Và chính tối hôm đó, hai nhà Phan gia và Đoạn gia đã chốt chuyện hôn sự của cả hai.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me