Chuyen Nha Potter Va Snape
---Harry tựa đầu vào vai áo choàng đen dày cộp, mắt ngước lên chăm chú nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của chồng mình. Cậu khẽ thở ra một tiếng say mê, ánh mắt long lanh như vừa phát hiện ra điều gì vĩ đại.“Chồng à,” Harry nói nhỏ, tay lén chạm vào sống mũi cao kiêu hãnh kia, “em phát hiện ra em yêu mũi của chồng ghê gớm lắm.”Snape khựng lại giữa lúc đang đọc sách, mắt rời khỏi trang giấy, lông mày nhướng lên chậm rãi. “…Mũi?”“Ừ, mũi ấy.” Harry gật đầu chắc nịch, rồi đếm bằng ngón tay. “Lý do em yêu chồng á? Một là vì chồng đẹp trai. Hai là vì chồng thông minh. Ba là… mũi chồng thiệt là có khí chất. Em nghi thật sự nó có phép thuật riêng luôn á.”Snape nhíu mày, khép sách lại, nhìn Harry như thể cậu vừa nói mình yêu một con cú.“Có khí chất?”“Thật mà!” Harry xáp lại gần hơn, dí mặt vào sát mũi chồng. “Chồng mà nghiêng đầu một cái, cái bóng mũi nó đổ xuống nhìn y như tranh khắc. Em mà học vẽ là em vẽ mỗi mũi chồng thôi á.”Snape nhìn Harry trong năm giây im lặng, rồi thở dài – một tiếng thở dài mang ý nghĩa "ta lỡ lấy phải một kẻ ngớ ngẩn thật rồi".“Vậy còn mặt?”“Trời, khỏi nói! Mặt chồng á hả, đẹp kiểu lạnh lùng quyền lực. Mặt chồng mà dán trên giấy dọa nạt học sinh thì không cần dùng phép, tụi nhỏ tự xếp hàng nhận tội.”“…Ta nên thấy tự hào vì điều đó à?”“Có chứ!” Harry nhích lại gần hơn, hôn nhẹ lên đầu mũi Snape một cái rồi cười toe. “Em lấy chồng là vì em không hiểu độc dược, nhưng lại hiểu được mũi chồng đáng yêu cỡ nào!”Snape trợn mắt.“…Potter—à không, vợ. Ngươi bị trúng bùa lú à?”
---Hôm sau, Harry đang vô tư quậy bột làm bánh với Hermione trong tiệm nhỏ dưới sảnh Hogwarts thì Snape đột nhiên xuất hiện, khoác áo choàng đen, gương mặt nghiêm nghị như đang chuẩn bị họp khẩn cấp Hội Phượng Hoàng.“Potter. Theo ta về phòng.”Harry chớp mắt. “Gì nữa chồng? Em đang nướng bánh cho thầy Dumbledore mà!”Snape không đáp, chỉ lườm Hermione khiến cô vội vàng giả bộ xếp bánh vào lò và lủi ra ngoài. Harry bị kéo về phòng giáo sư mà chẳng hiểu vì sao.Vừa vào đến nơi, Snape khóa cửa, giơ một ngón tay đầy nghiêm trọng:“Ngồi xuống. Chúng ta cần nói chuyện về… lòng trung thành.”Harry run nhẹ. “Gì cơ?”“Em… có từng thấy mũi ai đẹp hơn ta chưa?”Harry há hốc miệng.“Trả lời thật. Đừng dối.”“…Không?”Snape nhíu mày. “Không chắc chắn. Ta thấy do dự. Ta nghe thấy rồi. Em ngập ngừng.”“Không mà! Em thấy mũi chồng là đẹp nhất! Cái độ cong đó! Cái bóng nghiêng! Em chưa bao giờ thấy cái mũi nào đẹp như vậy!”Snape khoanh tay. “Vậy em thề đi.”“Thề cái gì?”“Thề rằng suốt đời này, em không được khen mũi của bất kỳ ai khác. Kể cả trẻ con. Kể cả tranh tượng. Kể cả cú mèo. Kể cả đầu lâu bằng đá.”Harry trợn mắt. “Sao phải nghiêm trọng dữ vậy chồng??”“Vì ta vừa thấy em nhìn mũi của tượng Phó hiệu trưởng Wibblestone trong hành lang thứ ba hôm nay. Với ánh mắt… đáng ngờ.”“…Em nhìn nó vì trên đó có mạng nhện!!”“Và mạng nhện ấy… rơi đúng sống mũi.”“…”Snape rút đũa phép ra. “Nào. Thề đi. Ta làm phép hỗ trợ.”Harry giơ hai tay đầu hàng, nhưng không nhịn được cười.“Em thề—à không, em long trọng hứa: mũi của chồng là đẹp nhất thế giới. Và em sẽ không bao giờ khen bất kỳ cái mũi nào khác. Dù thẳng, dù cong, dù bóng loáng, dù sắc nét—em cũng lơ luôn!”Snape gật đầu chấp nhận, nhưng tối đó, hắn vẫn không yên lòng.Trong đêm tối yên tĩnh, Snape lặng lẽ dùng phép tạo ra danh sách “Mũi đáng ngờ tại Hogwarts”, phân tích theo ba hạng mục: độ cao – độ bóng – nguy cơ giật spotlight. Trong danh sách đó, Lucius Malfoy, Blaise Zabini và thậm chí… Minerva McGonagall thời trẻ đều bị gắn thẻ vàng.Snape còn dán một tấm bảng nhỏ sau cửa phòng mình, ghi:> ❌ CẤM VỢ KẾT GIAO VỚI CÁC MŨI KHÁC
✅ CHỈ ĐƯỢC CHẠM MŨI CHỒNG
Sáng hôm sau, Harry vừa bước vào phòng thì đập ngay vào mắt câu khẩu hiệu đó, đứng cười ngặt nghẽo suốt 5 phút.Harry ôm bụng, bò ra ghế, rồi nói:“Chồng à… nếu em mà yêu ai chỉ vì mũi, thì em yêu từ hồi năm nhất rồi. Em yêu chồng vì nguyên bộ mũi + bản mặt + độ khó chịu + giọng mắng em + cách chồng đè em lên bàn độc dược, hiểu chưa?”Snape khựng lại, khẽ ho một tiếng, quay mặt đi nhưng tai đỏ như quả cà chua.“Ta không nhớ là ta đè em lên bàn…”“Ơ hay? Vậy ai hôm trước—”“Im. Không nhắc chuyện đó ở nơi có sách giáo khoa.”Và thế là hết hôm đó, Harry bị chồng kéo đi dán lại từng tấm bảng cấm... trong mọi phòng trong lâu đài mà Harry hay lui tới
---Tối muộn.Phòng ngủ chỉ còn ánh sáng vàng nhẹ từ ngọn đèn dầu. Snape đang nghiêng người đọc sách, còn Harry thì như mọi khi – trườn lên người chồng, dụi mặt vào ngực anh, rồi ngẩng lên, bắt đầu hôn lên sống mũi như thể đó là nghi thức thần thánh trước khi đi ngủ.“Ưm… cái mũi này là của em nha… hun cái nữa… hun thêm cái nữa…”Snape ban đầu còn thở dài quen thuộc. Nhưng đến nụ hôn thứ mười tám, não hắn lại bắt đầu chạy vòng vòng như một chiếc máy xay sinh tố.Dạo này Harry hôn mũi ta hơi nhiều. Có khi nào… đây là hôn kiểu tạm biệt?Có khi nào… em ấy đã trót lòng với một cái mũi khác!?Ý nghĩ đó khiến Snape lạnh sống lưng.Và ngay lập tức, một gương mặt quen thuộc hiện lên trong tâm trí hắn—Draco Malfoy.Mũi thẳng. Mắt xám. Miệng nói giọng nhỏ nhẹ.
Và chưa có vợ.
Còn hay ghé tiệm bánh của Harry, thậm chí hôm trước còn dám… cười với vợ hắn.Snape mở to mắt trong bóng tối.KHÔNG. KHÔNG. KHÔNG. KHÔNG ĐỜI NÀO.Harry đang rúc rích cười, ôm lấy cằm chồng, hun một cái vào giữa sống mũi.“Mũi chồng bé yêu của em à…”Snape cứng đờ. Trong đầu chỉ còn câu:> Không phải mũi ta. Em ấy đang tưởng tượng mũi của Malfoy!
Hắn ngồi bật dậy. Harry ngã ngửa ra gối, trợn mắt: “Ơ?”“Em đã hôn mũi Malfoy chưa?”“…Cái gì cơ???”Snape nhìn thẳng vào mắt Harry, giọng trầm và nghiêm túc như khi điều chế độc dược hạng nặng:“Trả lời. Em. Đã. Hôn. Mũi. Malfoy. Chưa?”Harry suýt té khỏi giường.“Chồng ơi… em còn chưa hôn lên trán Ron! Chồng nghĩ em hôn mũi Draco??”Snape nheo mắt.“Hôm qua em cười với hắn. Hôm kia em đưa cho hắn bánh kem dâu.”“Vì em bán bánh? Hắn là khách!”“Hắn nói ‘Harry làm bánh khéo thật’.”“Vì em có tay nghề???”“Hắn đứng gần em dưới 50cm. Mũi hắn rất… hiện diện.”Harry há hốc miệng, rồi ôm bụng cười không ngừng. “Trời ơi… chồng em ghen với… MŨI DRACO MALFOY!!?”“Ta không ghen. Ta phân tích tình huống để đảm bảo an toàn hôn nhân.”Harry lăn lộn trên giường.“Mũi hắn nhọn kiểu cây bút chì! Còn mũi chồng là đỉnh cao bóng đổ nghệ thuật! Em hun là vì yêu! Không phải em đang ‘so sánh’. Là em ghiền mũi chồng thiệt mà!”Snape vẫn nghiêm mặt, nhưng ánh mắt lấp lánh nhẹ.
“…Thật không?”Harry bò lại, trèo lên người anh, rồi thì thầm:“Thật. Nếu em mà lỡ hôn mũi thằng nào khác, em sẽ bị bùa nổ bánh kem ngay giữa mặt.”Snape cười nhẹ, hiếm hoi như ánh trăng mỏng.Nhưng sáng hôm sau, Draco đang ăn bánh thì bất ngờ bị Snape gọi lên văn phòng.“Ngồi đi.”“Thưa thầy… chuyện gì vậy ạ?”Snape nhìn thẳng, không chớp.“Malfoy. Ngươi không được tiến gần mũi vợ ta. Bất kỳ trường hợp nào. Cách xa ba mét. Dù là tiệm bánh hay lớp học. Mọi hành vi ngước nhìn, khen, hoặc thở gần đều bị xem là khiêu khích.”Draco: “???”Và đến trưa, một tờ giấy cảnh báo mới xuất hiện ở tiệm bánh:> 🛑 “CẤM MỌI MŨI KHÁC LẠ TIẾP CẬN GẦN HƠI VỢ GIÁO SƯ ĐỘC DƯỢC”
(Đã ký: Chủ nhiệm Hội Ghen Bóng Đổ Hogwarts – Severus Snape)
------
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me