TruyenFull.Me

Chuyen Nha Potter Va Snape

---

💢 Chap: Một ngày Severus Snape nhõng nhẽo 💢

(Tự dưng hôm đó ba Severus muốn… làm mèo con được cưng. Harry thì chịu thua, Elias thì bỏ nhà đi trong đầu.)

---

Sáng hôm ấy, Harry tỉnh dậy và thấy một hiện tượng kỳ lạ:

Severus Snape – chồng yêu quý của cậu – đang nằm quay lưng về phía cửa, tay ôm chăn, không thèm dậy như mọi khi.

> “Anh? Hôm nay không dậy sớm dạy Elias à?”

Snape không trả lời.
Chỉ rúc chăn sâu hơn. Lưng cong như con mèo cuộn tròn.

Harry bước lại gần, ngồi xuống cạnh anh, nhẹ nhàng hỏi:

> “Anh sao vậy?”

Snape thều thào (giọng trầm khàn nhưng rõ ràng… đang làm nũng):

> “Không khỏe… đau đầu… không muốn rời giường…”

Harry đặt tay lên trán:

> “Không sốt mà?”
“Không muốn đo. Chỉ muốn nằm.”

Cậu nhìn kỹ hơn: Snape vẫn chưa thay áo ngủ, tóc rối rối, vẻ mặt đáng thương y như Elias mỗi lần bị điểm kém.

> “Vậy em lấy trà cho anh nhé?”

Snape không đáp. Chỉ vươn tay… nắm tay Harry kéo xuống nằm cạnh.

> “Ngồi xuống. Kề sát vào. Không cho đi.”

Harry khựng lại.

> “Ơ kìa, anh là ai đấy? Severus Snape trùm lạnh lùng của em đâu rồi?”

> “Hôm nay nghỉ. Anh muốn làm người được cưng.”


---

15 phút sau.

Snape… nằm gối đầu lên đùi Harry, tay vẫn cầm chăn, mắt nhắm, miệng thỉnh thoảng lẩm bẩm:

> “Gãi lưng đi… Đúng rồi… bên trái tí… nữa… ừ, giỏi lắm, vợ ngoan.”

Harry:

> “…anh đang đánh tráo vai trò đó.”

Snape lười biếng:

> “Im. Hôm nay anh là người không có năng lượng sống. Em phải nuôi dưỡng.”


---

Elias bước xuống cầu thang, thấy cảnh Harry ngồi gãi đầu cho ba, đút từng miếng bánh nhỏ:

> “Ơ??? Ai là người mới mất pháp thuật tuần trước?? Sao giờ vai đổi rồi???”

Harry cười mệt:

> “Hôm nay ba con... muốn được cưng.”

Elias chết lặng.

> “Ba là Slytherin trưởng phòng độc dược đó bố. Không phải thú cưng.”


---

Buổi trưa.

Harry đang rửa bát thì từ đằng sau, Snape ôm chặt lưng cậu, cằm đặt lên vai, giọng lười biếng:

> “Bỏ bát đi. Quay lại sofa. Nằm với anh.”

> “Anh có bị gì không vậy trời...?”

> “Ừ. Anh bị bệnh ‘không có vợ kề bên là ngứa ngáy khó chịu’.”

Elias từ phòng ăn hét vọng ra:

> “Con nghe thấy đó nha!!! Ba đang nhõng nhẽo như bố tuần trước đấy!!!”

Snape quay sang, bình thản đáp:

> “Im. Ba được quyền vì ba dạy học 20 năm, ba xứng đáng có một ngày làm ruột mềm.”


---

Tối đến.

Harry nằm xem sách. Snape nằm gác chân lên đùi vợ, tay nắm áo ngủ của Harry, mắt lim dim.

> “Mai hết nhõng nhẽo chưa?” – Harry hỏi nhỏ.
“Không chắc. Nếu em gãi lưng giỏi nữa thì anh sẽ gia hạn thêm.”

Elias đi ngang qua, thở dài như người 80 tuổi:

> “Chắc con xin vào trại trẻ mồ côi Slytherin cho rồi… nhà này không còn chỗ cho lý trí nữa…”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me