TruyenFull.Me

Chuyen Ver Gyuseok Co Chap


Trên đường về nhà nghỉ đông, tôi hỏi chuyện về Kim Minh, lo rằng ông ta sẽ tiếp tục quấy rầy dì Kim.

Kim Mẫn Khuê xoa đầu tôi, bảo tôi đừng bận tâm.

Nhìn dáng vẻ chắc chắn của cậu ta, tôi cũng không gặng hỏi thêm.

Kim Mẫn Khuê dựa vào vai tôi ngủ.

Ngắm khung cảnh ngoài cửa sổ lùi dần, tôi chợt nhớ đến một chuyện.

"Đừng ngủ, cậu còn chưa nói cho tôi biết, vì sao lại thích tôi vậy?"

"Thích thì thích thôi, có gì mà phải có lý do."

Cậu ta nắm lấy tay tôi, khẽ bóp.

Tôi cố tình nhún vai, không cho cậu ta dựa tiếp.

"Trả lời qua loa!"

Kim Mẫn Khuê khẽ cười, dường như đang hồi tưởng.

"Ừm... Có lần thi thử xong, tôi thấy cậu lén khóc trong cầu thang. Tôi định an ủi, thì lại nghe cậu mắng tôi."

"Nhìn cái dáng vẻ vừa tủi thân, vừa âm thầm ganh đua với tôi của cậu, tôi thấy rất thú vị."

Tôi nghi ngờ nhìn cậu ta: "Chỉ vậy thôi? Rồi sao nữa?"

"Sau đó tôi luôn cố gắng đứng nhất, để xem cậu khóc thảm đến đâu."

"..."

Khóe miệng tôi giật giật.

"Kim Mẫn Khuê, cậu có bệnh à?"

"Có chứ."

Cậu ta cười nhẹ, lại dựa lên vai tôi ngủ tiếp.

Cậu ta không nói, ban đầu chỉ là muốn đè bẹp tôi trong học tập.

Sau này lại thấy chưa đủ, muốn tự mình làm tôi khóc thử.

Ánh nắng ngoài cửa sổ chói chang.

Tôi sợ làm ồn đến cậu ta, liền tháo mũ xuống, úp lên mặt cậu ta.

Đúng là tên xấu xa. Bảo cậu ta dạo này tập trung ôn thi cho tử tế, thế mà tối đến toàn hành hạ tôi.

Hành tôi xong còn dậy tiếp tục học bài.

Thể lực dồi dào đến mức biến thái.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me