TruyenFull.Me

Chuyen Ver Gyuseok Khue Man

Tôi đã bao nuôi Kim Mẫn Khuê suốt hai năm.

Khi đó, anh ấy là một sinh viên nghèo phải dựa dẫm vào việc làm thêm để có tiền sinh hoạt, còn tôi là một thiếu gia giàu có ngông cuồng không biết trời cao đất dày.

Tôi vừa gặp đã phải lòng anh ấy - hoặc có thể nói là vừa nhìn đã nảy sinh dục vọng, chặn anh ấy lại rồi hôn cho cái, mở miệng là nói muốn bao nuôi.

Anh ấy thiếu tiền, tôi có tiền - mọi chuyện cứ thế mà thành.

Nhưng phong thủy luân chuyển, ông trời có mắt.

Một sáng thức dậy, tôi phá sản, nhà giàu hóa gà què, lại còn nợ hơn chục triệu.

Con người ta luôn muốn để lại hình ảnh đẹp nhất trong lòng người mình yêu thương.

Tôi không nói gì với Kim Mẫn Khuê, chỉ trong đêm cuối cùng bên nhau, tôi đã quấn lấy anh ấy rất nhiều lần, gọi tên anh ấy rất nhiều lần, cứ như muốn khắc ghi tất cả cảm giác đó vào tận xương tủy.

Rồi sáng hôm sau, tôi vứt sim điện thoại, đi trốn nợ cùng gia đình.

Chính lúc đó tôi mới thật sự hiểu được - trước đây tôi chỉ may mắn đầu thai vào gia đình tốt, không còn gia thế, tôi chẳng làm được gì cả.

Bố tôi bị chủ nợ sai người chém thương nặng, cuối cùng chủ nợ vào tù nhưng bố thì không cứu được.

Mẹ tôi vì quá lo lắng mà lên cơn đau tim.

Nợ thì chưa trả, bên này bệnh viện lại giục đóng tiền viện phí.

Tôi - người chưa từng hút thuốc - hôm đó đã hút hết cả một bao, ngồi suy nghĩ xem có nên đồng ý với đề nghị bao nuôi của một lão hói không.

Nhưng đến điếu cuối cùng, tôi vẫn thấy mình chịu không nổi - chi bằng... đi bán thận.

Khi tôi đang chuẩn bị ra cột điện đầu thị trấn để xem có quảng cáo gì về việc đó không, bỗng bệnh viện gọi đến bảo rằng viện phí đã được thanh toán rồi.

Người giúp tôi là một người bạn cũ của bố tôi khi ông khởi nghiệp.

Chú ấy đã suy nghĩ hai ngày, cuối cùng giúp chúng tôi trả hết mọi khoản nợ.

Tôi nói: "Dù không trả hết khoản tiền này, cháu cũng sẽ trả đến khi chết mới thôi."

Chú ấy chỉ lắc đầu, vỗ vai tôi bảo hãy chăm sóc tốt cho mẹ.

Thấm thoát đã ba năm trôi qua.

Dù ba năm nay tôi luôn mơ thấy Kim Mẫn Khuê, nhưng tôi chưa từng liên lạc lại với anh ấy.

Vì vậy, tôi rất thắc mắc - rốt cuộc anh đã tìm được tôi bằng cách nào?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me