Chuyen Ver Vkook Nhat Duoc Mot Dai Ma Vuong
Ở khu chung cư 21 gần đâu luôn có những chuyện kỳ lạ xảy ra.Tỉ như nếu về khuya, bạn sẽ nghe được bước chân của ai đó đi sau mình, nhưng khi quay đầu lại, chẳng có ai ở đó cả.Trước đây, nơi đây chim chóc bay đến rất nhiều, nhưng bây giờ hiếm lắm mới thấy một con bay qua, cũng chẳng có ý định đậu chân xuống.Thú cưng của mấy nhà cũng bị biến mất một cách bí ẩn.Đó là lý do tại sao hôm nay chung cư 21 mở một cuộc họp cho mọi người...- Tôi dám chắc chúng ta đã bị đột nhập! Tên trộm đó có thể ở bất cứ đâu.- Đúng!- Hoặc cũng có thể là tên biến thái nào đó!- Thật quá đáng!- Miêu Miêu nhà tôi đã mấy ngày nay không về, chắc chắn đã bị bắt mất rồi!- Chúng ta phải đồng lòng! Bắt được tên này!- Đúng!.Điền Chính Quốc là người lớn trẻ nhất trong khu, chính vì vậy không biết nên nói gì, chỉ nhìn các cô dì chú bác mặt mày đằm đằm sát khí, trên mặt ai cũng một chữ "diệt" rõ ràng.- Nhỡ như, không phải do người làm thì sao?Cậu lỡ miệng nói, nhưng cái này cũng có căn cứ, nhớ đến mình còn đang chăm sóc một tiểu ma đầu, lại từng nhìn thấy hắn tay không bóp chết một yêu nữ ăn thịt người. Có thể lắm chứ!Ha ha ha ha- Chính Quốc, con không phải bị doạ cho sinh hoang tưởng rồi chứ?- Làm gì có ma quỷ trên đời này.- Thật đáng yêu.- Hai mươi tuổi đầu rồi còn mê tín.Chính Quốc ngại ngùng cúi đầu im lặng.......- Anh về rồi này.Chính Quốc chán nản mở cửa nói vọng vào. Lần này chạy ra không còn là Điền Doãn Kỳ như mọi khi, mà là Kim Thái Hanh.- Chính Quốc, mau hôn ta.- .... Hả?Không để cậu kịp hiểu, hắn đã đu lên người cậu muốn hôn, thực sự ghét cái thân hình nhỏ bé này, hành sự không tiện một chút nào.- C... chờ! Thái Hanh! Anh làm sao vậy?- Im lặng và hôn đi.Đôi mắt hắn không kiên nhẫn mà lạnh đi vài phần, nghiêm túc thế này, đây là lần đầu cậu nhìn thấy. Không hổ danh ác thần, rất doạ người a.- ...Đư... Được rồi.Điền Chính Quốc mặt mày đỏ bừng, vòng tay bế hắn lên rồi nhẹ nhàng môi chạm môi.Cơ thể Thái Hanh biến đổi, cả người đều toát ra một loại khí tức bức người, ôm Chính Quốc xấu hổ đến lụi xơ trong tay, hắn thơm nhẹ một cái vào má cậu rồi mới buông ra.Đến khi cậu hoàn hồn, mới thấy hắn đang đẩy cửa muốn đi, không kịp nghĩ thêm, liền nắm lấy tay áo hắn gọi lại.- ...Thái Hanh, anh muốn đi đâu?- Đòi lại Doãn Kỳ..Kim Thái Hanh giải thích sơ qua, dạo này hắn cũng nhận thấy nơi đây bất ổn, sức mạnh rời rạc thoát ra từ phong ấn. Hắn chỉ đủ sức giăng kết giới để bảo vệ một tầng này, không ngờ vừa quay ra Doãn Kỳ đã biến mất.Không nghi ngờ, chắc chắn có điều mờ ám.- Va... vậy... vậy nó sẽ không sao phải không? Phải không.Điền Chính Quốc vừa đi bên hắn vừa hoảng hốt hỏi, em trai cậu, chắc chắn sẽ không bị gì, phải không?Kim Thái Hanh chính là đang tức giận, nhìn thấy đôi mắt ngập nước của cậu mà lại càng tăng thêm âm u. Dám động vào người quan trọng của người hắn yêu thương. Quả thật muốn chết!- Đừng khóc, ta mang nó về cho em.- Anh hứa đi... hứa mang nó về.- Được, ta hứa.Mây đen bay đến đầy trời, sấm xé trời vang lên một tiếng to, khung cảnh chung cư 21 hiện lên u ám đến đáng sợ.Rốt cuộc Doãn Kỳ đã đi đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me