TruyenFull.Me

Chuyen Ver Wooseob Ahn Hyungseob Em La Cua Toi

                               

Hyungseob đang từ kí túc xá đến trường như mọi khi , nhà cậu xa nên cậu phải ở kí túc xá để thuận tiện cho việc đi học của mình.

Đang trên đường đến trường , cậu ghé vào mua hộp sữa dâu bỗng thấy một cậu học sinh mặc đồng phục trường cậu , một bên tai đeo dây phone , và cậu ấy đang tiến đến gần chỗ Hyungseob...

- À... chào cậu , cậu ơi cho mình hỏi đường đến ngôi trường này được không vậy ?? * nhìn Seobie nở nụ cười cực tươi * ( Dyyn : chời má ! Thả thính nhanh vậy luôn hả ? *há mồm*)

Hyungseob đầu óc đang bay bỗng trong thế giới nào ấy , vì nụ cười rạng rỡ ấy , vì ánh mắt trong veo ấy,...

- Này ~~ cậu ơi... cậu gì đó ơi.... *cậu ấy vừa kêu vừa quơ tay ngang trước mặt cậu *

Lấy hồn lại , Hyungseob giật mình..

- À... ừm... mình với cậu cùng trường nè , cậu cứ nhìn đồng phục của hai ta là biết rồi , cậu đợi mình tý nhé , chúng ta cùng nhau đến trường.

Cái cậu trai kia gật đầu , liền quay sang lấy xe đạp và cùng đi với Hyungseob.

- Ưm ... mình làm quen nhé ! Mình là Park WooJin học sinh mới chuyển tới ... còn cậu ? Cậu là...

- Seobie ... Hyungseob ... Ahn Hyungseob :)))

- Ừ :))) Tên cậu nghe có vẻ hay đấy , giọng cậu cũng ngọt thật , làm mình thật sự ghen tỵ nha :))). ( Dyyn : Ghen tỵ làm giề ?? Chẳng phải sao này ẻm cũng là của cậu thôi à :))) ).

Hyungseob cười ngượng ngùng , bỗng nhiên WooJin dừng xe lại , làm Hyungseob dừng lại theo luôn , bỗng cậu ấy lục lọi khắp túi áo lẫn túi quần lấy ra được một viên kẹo dâu , cậu lột vỏ ra , quay sang đối diện Hyungseob :" Nói Aaa đi nào !!". Hyungseob sững sờ như người mất hồn , Woojin liền nâng cằm cậu lên , bóp mỏ cho cái miệng xinh xinh hồng hồng của Seobie mở ra , cho viên kẹo vừa lột vỏ ấy vào, Jin mỉm cười thật tươi ……

  - Tớ cho cậu ấy, thay lời cảm ơn nhé !.

  Hyungseob cậu đang cảm thấy khó thở , ngột ngạt và tim cậu đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy , mặt cậu đỏ bừng , tay chân run rẫy…

Woojin dắt xe đi tiếp , quay sang bảo cậu đi tiếp …

   - Mình.....có chuyện muốn hỏi , cậu không thấy phiền nếu mình hỏi chứ ?? * Hyungseob quay sang Woojin hỏi *

   Woojin cười tươi với cậu , cậu ấy còn khoác vai Hyungseob nữa , làm Hyungseob ngượng đến nổi mặt và tai đều đỏ lên …

  - Bạn bè không ấy mà , cậu cứ hỏi đi ! Mình trả lời tất…

  - Bạn bè sao ? *Cậu nói nhỏ trong miệng *

   - Hở ?? Cậu nói gì vậy ? *Woojin nghe không rõ quay sang hỏi *

   - À, không … không có gì cả !

   - Cậu muốn hỏi gì thế ?? *Woojin cười cười hỏi *

     Điều mà Hyungseob sắp hỏi đây rất điên rồ , là vì Hyungseob rất dễ xiu lòng vì một ai đó. Đặc biệt nhất là Woojin , cậu ta có những hành động khiến tim Hyungseob đập nhanh . Hiện tại , Hyungseob chỉ nghĩ rằng :" Mình có nên nói mình thích cậu ấy không ta ? Lỡ cậu ấy không chấp nhận mình thì sao nhỉ ?? Hay là lần này mình liều một phen ?".

   Woojin thấy Hyungseob im lặng không hỏi gì cả , liền quay sang búng  vào trán cậu cái *tock* làm cậu giật mình.

  - * Woojin nhìn cách Hyungseob giật mình mà thật đáng yêu làm sai , cậu ta cười * Sao hả ?? Cậu muốn hỏi gì tớ ?

  - À … ừm ... Cậu ... cậu có tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên không ?

  - Có chứ ! *Woojin hồn nhiên đáp *

  - Ưm .... thế nếu tớ nói tớ thích cậu từ cái nhìn đầu tiên thì sao ? *Ahn Hyungseob không ngại ngùng gì mà hỏi ngay *

    Jin bỗng yên lặng một lúc lâu , cái tay của cậu choàng qua vai Hyungseob cũng buông xuống , Hyungseob bỗng dưng thấy bối rối vô cùng ……

  Câu hỏi đưa ra quá đột ngột , Hyungseob nghĩ :" Chắc Woojin đang nghĩ rằng mình ngốc lắm đây hay mình muốn trêu chọc cậu ta nên mới nói thế , bởi vì có ai mà thích một người nhanh như tia chớp vậy ? Nhưng mình thích cậu ta thật lòng mà …… ππ

   Hai người cứ im lặng như thế mãi . Cuối cũng thì hai người cũng đến trường . ><








=============================================

Aigoo , chap 1 ra rồi ấy !! thật ra tớ cũng chỉ thêm & bớt vài chữ thôi ~ cốt truyện vẫn y chang vậy 😂😂😂😂😂😂 Hì hì :))) Thanks for reading ! Love 😘❤💝💞💟💖💓💗💕💚💜💋💛🙆💚💫😆😍💓😊😁😚😻

#20170728
#Dyyn

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me