Clb Tham Tu Cua Truong Asaka
–––––––––––––2:00' đêm–––––––––––––
Thành phố nhộn nhịp cũng đã chìm vào giấc ngủ sâu.Có lẽ,vào thời điểm này ai cũng đang nằm trên giường để nghỉ ngơi sau một ngày dài mệt mỏi,nhưng không biết là do đâu mà Akira lại thức giấc và lén lút cố gắng không phát ra bất kì một tiếng động nào để tránh khỏi đánh thức người trong nhà dậy.Thay đồ và đi ra khỏi nhà thành công,Akira bước đi trong ánh đèn vàng của những chiếc đèn phố,không chút e dè không chút sợ hãi.Cậu cứ bước đi cho đến một nơi chỉ còn một cột đèn,khiến cho cậu không thể xác định được phía sau nơi mà những ánh sáng không rọi tới kia có những gì,nhưng không sao cậu đã đến được nơi mà cậu muốn đến,nơi đó chính là nghĩa trang.Vì cổng vào đã bị khoá nên cậu đã trèo tường để vào bên trong.Việc đi vào đi mất sức hơn cậu nghĩ nên nó khiến cậu có chút thở dốc,đi khắp nơi trong nghĩa trang và biết chắc chắn không còn ai ở đây nên cậu đã rời đi.Trèo tường ra bên ngoài,cậu không về nhà mà vẫn tiếp tục nện bước,điểm đến tiếp theo của cậu là một bệnh viện bỏ hoang,vẫn như lúc ở nghĩa trang cậu lại tiếp tục đi khắp nơi trong bệnh viện bị bỏ hoang này,kiểm tra xem có ai ở đây không rồi cậu mới đi khỏi.Vệt bóng của cậu in dài trên mặt đất,bước đi cũng dần nặng dần,cậu chỉ biết thở dài.Bây giờ có lẽ cũng đã 3:00' rồi,con đường vắng tanh không một bóng người,cả không gian chỉ còn tiếng bước chân của Akira.Trên đường về nhà Akira phải đi qua một căn biệt thự bị bỏ hoang,trong lúc đi qua căn biệt thự cậu có nghe được tiếng người nhưng không hiểu là đang nói cái gì.Tò mò cậu bước vào bên trong.Lần theo hướng âm thanh phát ra cậu bước tới sân sau của biệt thự.Trước mặt cậu là một bóng lưng của một người chắc là nữ vì nghe giọng rất giống của một cô gái,đang quỳ xuống dưới đất khấn vái,miệng thì lẩm nhẩm nói cái gì đó không rõ có phải tiếng người không.Cậu cẩn thận bước đến chỗ cô,thì không hiểu sao từ đâu xuất hiện một cành cây khô nhỏ nằm ở dưới đất khiến cậu dẫm phải nó và gây ra tiếng động.Cô gái kia cũng có chút giật mình mà quay lại,Akira chưa kịp phản ứng gì thì đã bị cô gái kia ném cái gì đó mùi giống như muối vào người,cậu cũng đưa tay ra chắn khắp cơ thể thì cô chợt dừng lại,cậu cũng hả lỏng tay xuống để xem người trước mặt là ai,chưa kịp đợi cậu lên tiếng thì cô gái kia đã lên tiếng than phiền trước cậu:
–Cái gì????!!!!Là người thường hả?????Chán thật.
Bây giờ,Akira mới có thể nhìn thấy toàn bộ diện mạo của cô gái kia,có thể cô gái này lớn tuổi hơn cậu vì cậu thấy cô ấy trông trưởng thành hơn mình nhiều.Phủi đi số muối bám trên người mình,cậu mới lên tiếng:
–Chị là ai vậy?Mà giờ này còn ở đây làm gì?
–Hả????!!!!Câu đó là tôi hỏi cậu mới đúng chứ.Nhóc con không ở nhà ngủ đi ra đây làm gì?_cô nói hơi có chút ý cười trong đó–Nhưng mà bố mẹ không dạy nhóc là khi hỏi tên ai đó thì phải giới thiệu về mình trước à ????
Akira nhíu mày có chút bực bội với người này:Hayasi Akira.Năm nhất cao trung.Còn chị?
–Sugimoto Ichiko.Năm ba cao trung_cô thản nhiên đáp,trong miệng từ bao giờ đã gậm một cây kẹo mút.
Akira không quá ngỡ ngàng chỉ hơi ngờ ngờ một chút rồi hỏi:–Sugimoto-san chị đã làm gì và ở đâu suốt thời gian qua vậy,gia đình chị rất lo lắng đấy.
–Vậy hả?Nhưng mà tại sao cậu lại biết tôi ở đây?_Ichiko nhìn Akira hơi nhíu mày nhìn Akira trong mắt có chứa một chút gì đó nghi ngờ cậu.
Akira nhắm mắt lại rồi thở dài một tiếng:–Bọn em tìm được mấy cuốn sách về chiêu hồn,ma quỷ trong phòng chị,nên em nghĩ chị sẽ đến nơi nào mà có khả năng cao là có ma quỷ ở đấy.Em đã đến nghĩa trang và bệnh viện bị bỏ hoang nhưng không thấy lúc em đi qua đây thì nghe được tiếng chị lên đã vào xem và phần sau như thế nào chị cũng biết rồi đấy.Còn chị đang làm gì ở đây mấy ngày nay vậy?
Ichiko nhướn mày nhìn cậu:Tôi á!Nói ra thì chuyện dài lắm!Tôi cũng chẳng muốn kể đâu nhưng mà cậu đã hỏi thì tôi sẽ kể cho cậu nghe_Ichiko lắc đầu ngán ngẩm,vỗ vai cậu–Chuyện là trong một buổi tối bình yên tôi trằn trọc mãi không ngủ được nên quyết định đi tản bộ một chút,đúng lúc đi qua ngôi nhà này tôi đã cảm nhận được oán khí ở đây nên tôi quyết định làm lễ để chiêu hồn người này về nhưng không thành công,tôi nghĩ là vong hồn này đã biết trước được rằng tôi sẽ gọi nó lên và nó không thích điều đó nên đã không xuất hiện thế là tôi quyết định chờ ở đây 3 ngày để nó chủ quan ngày thứ 4 bất ngờ gọi nó lên.Cả một vùng trời kiến thức_Ichiko nói rồi lấy ngón trỏ chỉ vào thái dương của mình.
Akira chỉ còn biết chết đứng và chảy hắc tuyến nhìn Ichiko.Khẽ thở dài một tiếng Akira lên tiếng giải thích:–Trên đời này làm gì có ma.Theo chủ nghĩ Mác-Lênin các sự vật hiện tương trong thế giới chỉ biểu hiện sự tồn tại của mình thông qua sự vận động,sự tác động qua lại lẫn nhau.Bản chất tính quy luật sự vật,hiện tượng cũng chỉ bộc lộ thông qua sự tác động qua lại giữa các mặt của bản thân chúng hay sự tác động chúng đối với sự vật,hiện tượng khác.Ma hoạt động thế nào? tác động qua lại ra sao?Trên đời này không có ma đâu chị ạ!
Ichiko là người luôn tôn thờ ma quỷ,cô luôn chứng minh cho người khác thấy trên đời này có ma dựa vào cả dẫn chứng khoa học,và các sự việc thực tế chưa từng nghĩ đến cái chủ nghĩa Mác-Lênin nên cô không thể nào phản kháng được,điều này khiến cho cô có chút tức giận.Cô chỉ ngón chỏ vào người Akira giọng nói có chút hét lên:
–Trên đời này chắc chắn có ma.Nếu như khi con người chết đi và chuyển thành một dạng sóng hạ âm mà con người không thể nhìn thấy thì sao?Thế cậu thử giải thích xem,tại sao có nhiều người trên khắp thế giới kể lại rằng họ từng nhìn thấy bóng người lướt qua tầm mắt rồi lập tức biến mất.
–Hiện tượng trên xảy ra do các nhà khoa học kích thích điện vùng não chịu trách nhiệm giúp con người xác định ý thức về bản thân, giúp nhận ra sự khác biệt giữa họ và những người khác. Do đó dẫn đến việc tưởng tượng ra bóng người bắt chước trong đầu. Đây chính là chìa khóa giải thích lý do nhiều người khỏe mạnh và tâm thần phân liệt bắt gặp bóng ma và các sinh vật khác như người ngoài hành tinh khi bộ não hoạt động bất thường._Akira liếc nhìn Ichiko chút rồi thản nhiên trả lời.
Ichiko:Vậy còn trò chơi bàn cầu cơ.Linh hồn sẽ di chuyển mảnh gỗ từ chữ cái này đến chữ cái khác, cuối cùng tạo ra một lời nhắn hay câu trả lời cho câu hỏi, mặc dù những người đặt tay lên đó khẳng định không hề dùng tay di chuyển miếng gỗ.
Akira:Nhà vật lý nổi tiếng Michael Faraday đã tìm hiểu vấn đề này. Ông phát hiện ra rằng mảnh gỗ di chuyển nhờ vào ảnh hưởng của hiệu ứng vô thức, sức mạnh cơ bắp của những người tham gia gây ra sự chuyển động, do họ kỳ vọng mảnh gỗ di chuyển. Vì vậy hiện tượng trên không phải do linh hồn tạo ra.
Ichiko:Nhưng tôi khẳng định đã có những người đã nhìn thấy ma,và khi ở trong nhà của họ,họ còn nghe thấy tiếng gào rú khóc thét nữa.
Akira:Sóng hạ âm cũng là nguyên nhân tạo nên nhiều địa điểm huyền bí, ma quái. Những cơn gió mạnh thổi vào các bức tường trong tòa tháp cổ tạo ra sóng hạ âm. Khi sống ở tòa tháp con người sẽ nghe thấy tiếng gió gào thét dọc hành lang hoặc tiếng bước chân rùng rợn trong ngôi nhà.
Ichiko:Pháp sư John Edward đến từ Long Island, New York, Mỹ cho biết ông có thể nói chuyện với người đi xuyên qua thời gian, pháp sư J.Z. Knight khẳng định có thể giao tiếp với Ramtha, một linh hồn 35.000 năm tuổi từ lục địa bí ẩn Atlantis.
Akira:Một số nhà khoa học đã đưa ra "thuyết tự động" để giải thích vấn đề trên. Đây là một trạng thái thay đổi của ý thức, khi con người nói và suy nghĩ những điều họ không nhận thức được. Nói cách khác khi một người tự điều chỉnh, xóa bỏ suy nghĩ trong đầu thì những hình ảnh, ý tưởng ngẫu nhiên có thể phát sinh và họ cho rằng những suy nghĩ này đến từ thực thể khác
Ichiko:Khi một người nào đó đang đứng trong nhà thì đột nhiên cảm thấy có khí lạnh xung quanh. Tuy nhiên, nếu người đó bước sang trái hay sang phải vài bước thì nhiệt độ trở lại bình thường, các nhà cận tậm lý gọi đây là điểm lạnh. Theo những người tin vào thuyết cosma, điểm lạnh xuất hiện khi con ma xuất hiện trong lớp không khí mỏng. Con ma cần năng lượng để hiện hình, nó thu hút nhiệt từ môi trường xung quanh và mọi người sợ hãi khi nhìn thấy chúng.
Akira:Nếu một khối không khí khô đi vào căn phòng ẩm ướt, khối không khí khô bay dưới thấp kết hợp với khối không khí ẩm hơn trên trần nhà sẽ tạo ra một dòng khí xoáy đối lưu. Người đứng ở đó có ấn tượng về một điểm lạnh vì làn da cảm thấy mát hơn.
Ichiko:Những quả cầu ánh sáng không thể nhìn thấy bằng mắt thường mà chỉ xuất hiện trong các bức ảnh, được cho là linh hồn của những người quá cố.
Akira:Nhà nghiên cứu Skeptic Brian Dunning nói rằng khi một hạt bụi hoặc động vật nhỏ quá gần với máy ảnh, nó sẽ hiện ra trong các bức hình dưới dạng một vòng tròn mờ ảo, cộng thêm hiệu ứng từ ánh đèn flash khiến quả cầu phát sáng, gây nên sự hiểu nhầm thường thấy.
Ichiko:Năm 1921, bác sĩ nhãn khoa William Wilmer xuất bản một bài báo kỳ lạ trong tạp chí nhãn khoa Mỹ. Bài báo kể câu chuyện về một gia đình và ngôi nhà ma ám của họ. Những người sống trong ngôi nhà bị ám ảnh bởi những âm thanh đóng sầm cửa, đồ đạc di chuyển lung tung và tiếng bước chân trong phòng trống, những cây họ trồng trong nhà chết dần...._chưa đợi Ichiko nới hết Akira đã tiếp lời:
–Sau này họ phát hiện ra lò sưởi bị hỏng, thay vì khói được đưa ra ngoài ống khói thì nó bay vào trong nhà. Vì vậy, gia đình họ bị nhiễm độc khí carbon monoxide (CO).CO là một chất khí không mùi, không màu và rất khó phát hiện. Nó rất nguy hiểm bởi vì các tế bào hồng cầu con người hấp thụ CO dễ dàng hơn oxy, việc thiếu oxy lâu dài sẽ dẫn tới các triệu chứng như mệt mỏi, buồn nôn, lú lẫn và cuối cùng là chết. Người nhiễm độc CO thường có những trải nghiệm ảo giác, giống như đang nhìn thấy bóng ma.Chị còn gì để nói nữa không,bỏ đi chị ạ về thôi.
Ichiko nhìn Akira chau mày,ánh mắt chứa đầy tia tức giận,vì vừa nãy nói liên tục nên cô bị mất hơi nên bây giờ có chút thở dốc,nhưng không vì thế mà nó làm cô không hét lên câu:
–Hayasi Akira!Cậu hãy đợi đó tôi sẽ chứng minh cho cậu thấy!_nói rồi Ichiko chạy đi mất hút.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me