Co Em Quang Doi Con Lai Vua Ngot Ngao Vua Am Ap Quan Quan Huu Yeu
Lâm Yên nghe vậy, nghiên cứu đi nghiên cứu lại câu nói này một chút.Đây là một câu danh ngôn của Wilde...* Nguyên văn câu danh ngôn: Luôn luôn! Đó là một từ đáng sợ. Nó khiến tôi run lên khi nghe thấy nó. Phụ nữ thích dùng nó. Họ làm hỏng mọi cuộc tình lãng mạn khi cố gắng biến cuộc tình thành vĩnh cửu. Nó cũng là một từ vô nghĩa nữa. Sự khác biệt duy nhất giữa đoạn tình chóng vánh và đam mê suốt đời là đoạn tình chóng vánh tồn tại dài hơn chút xíu. (Nguồn: cvt)"A, có ý gì?" Lâm Yên nghe không hiểu.Đáy mắt Bùi Duật Thành phản chiếu bóng đêm, mở miệng nói: "Nếu như là gạt tôi, vậy liền gạt tôi cả một đời."Bùi Duật Thành dùng chính là ngôi thứ nhất để trả lời cô...Lâm Yên không hiểu sao có loại ảo giác bị nhìn thấu cùng phát hiện, không khỏi giật nảy mình.
Đồng thời, cô cũng hiểu rõ ý tứ của Bùi Duật Thành.Cái gọi là đoạn tình chóng vánh, nếu là đoạn tình chóng vánh cả một đời, ai có thể chắc chắn, cả đời sẽ không thay đổi đâu?Cho nên, dù cho biết rõ là lừa gạt, hắn chẳng lẽ cũng không thèm để ý sao?Cái này là thích cùng yêu đối phương đến cỡ nào, mới có thể chịu loại chuyện này?Nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Yên nhất thời hơi hồi hộp một chút.Má nó!Bùi Duật Thành yêu cô?Cô sợ không phải điên rồi đi!"A... Ha ha... Như vậy à.." Lâm Yên gượng cười, lập tức vội vàng phủi sạch quan hệ, "Cái kia cái gì, tôi nói chính là chuyện của bạn thân tôi, không liên quan đến tôi, tôi đương nhiên là không thể nào làm loại chuyện như vậy.Lần trước nói chia tay, thực ra cũng là bởi vì chuyện scandal kia, tôi lo lắng có một ngày làm hại ngài cũng sẽ bị tôi làm liên lụy, cho nên tôi mới nhất thời dưới sự xúc động, nhịn đau nói lời chia tay..."
Bùi Duật Thành cười như không cười nhìn nữ hài vẻ mặt bối rối, nhanh chóng giải thích trước mắt, nhàn nhạt mở miệng nói: "Thực ra, đoạn tình chóng vánh, cũng không thể loại trừ một loại khả năng khác.""Khả năng gì?" Lâm Yên đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nhìn chằm chằm Bùi Duật Thành hỏi.Lâm Yên rất tò mò, còn có thể có khả năng khác gì?Bùi Duật Thành nhìn xem mắt: "Đùa giả làm thật."Lâm Yên: "Ây..."Lâm Yên ngơ ngẩn, một giây sau, trái tim lập tức kinh hoàng.Đùa giả làm thật...?Mịa nó, cô làm sao lại đột nhiên hảo tâm hư(?) chứ???Bình tĩnh! Bình tĩnh!Vừa mới nói nhiều như vậy, đều là đang nói chuyện một giả thiết, là giả thiết mà thôi!Lâm Yên chà xát mặt, để cho mình bình tĩnh lại, ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, "Thực ra, lúc ấy tôi nói chia tay, một mặt là bởi vì sợ thanh danh của tôi quá kém liên lụy ngài, một phương diện khác cũng là bởi vì..."
Bùi Duật Thành cũng không ngắt lời, kiên nhẫn nghe lời của cô gái.Lâm Yên tiếp tục mở miệng, "Bởi vì Bùi tiên sinh từ khi mới bắt đầu, thái độ đối đãi với tôi, cũng quá không chân thật!""Không chân thực..." Bùi Duật Thành lẩm bẩm.Lâm Yên gật đầu, "Đúng thế... Bởi vì bắt đầu từ lần đầu tiên gặp mặt, ngài mãi mãi cũng là ôn hòa lễ độ, bình tĩnh tự kiềm chế, cho dù là lần trước tức giận, tức giận qua đi, rất nhanh lại khôi phục thái độ nguyên lai. Mặc dù kinh nghiệm của tôi không nhiều, nhưng tôi cảm thấy, này giống như... Cũng không giống là trạng thái yêu nhớ cùng ưa thích..."Nếu như đã nói ra, Lâm Yên dứt khoát nói tất cả lo nghĩ của mình, "Cho nên, tôi vẫn luôn cho rằng ngài chẳng qua là xuất phát từ nhàm chán, tùy tiện cùng tôi vui đùa một chút..."Nghe đến đó, Bùi Duật Thành cuối cùng ngước mắt lên, nhìn lại phía nữ hài, thì thào nói một mình, "Bình tĩnh tự kiềm chế..."Lâm Yên gật gật đầu, "Đúng vậy..."Sắc mặt nam nhân từng chút một chuyển tối: "Xem ra, Lâm tiểu thư đối với tôi, tựa hồ có chút hiểu lầm.""Hiểu lầm..." Lâm Yên nghi ngờ nháy nháy mắt.Dưới ánh mắt hồ nghi mơ màng của nữ hài, tay đeo đồng hồ màu bạc kia của Bùi Duật Thành đột nhiên chậm rãi giơ lên, tiếp theo, ngón tay thon dài chậm rãi đặt lên một cái tay nhỏ của nữ hài, từng chút từng chút cùng nữ hài mười ngón đan xen...Một bên khác, trong phòng khách liên hoan của đoàn làm phim.Mắt thấy sắp khai tiệc, Lâm Yên lại còn chưa trở lại.Tưởng Tư Phi cùng mấy nữ diễn viên khác trên bàn đã bắt đầu phê bình kín đáo."Làm sao lại còn thiếu một người?""Giống như là Lâm Yên!""Một nữ bốn, kiêu ngạo cũng thật lớn, để cho nhiều người như vậy chờ một mình cô ta?"Phùng An Hoa nghe xong, mặt cũng lộ vẻ không vui, "Đúng vậy, Lâm Yên đâu? Vừa rồi còn thấy cô ấy ở chỗ này đây, làm sao lại đột nhiên không thấy người?"Bùi Nam Nhứ vẻ mặt ôn hòa mở miệng, "Mới vừa gặp cô ấy tới phòng rửa tay, hẳn là cũng sắp về tới, đều là người một nhà, không cần quá câu nệ chút này, chúng ta khai tiệc trước đi."Nghe thấy Bùi Nam Nhứ cũng đã nói chuyện, những người khác mới thoáng thu tiếng.Làm sao luôn cảm thấy Bùi Nam Nhứ rất chiếu cố Lâm Yên?
Chỉ là, Bùi Nam Nhứ đối với người nào cũng rất tốt, mọi người cũng không có suy nghĩ nhiều...Chỉ có Thẩm Triều Mộ, sờ lên cằm, không khỏi đánh giá phía Bùi Nam Nhứ thêm vài lần.Làm sao tổng cảm giác ở giữa Bùi Nam Nhứ cùng Lâm Yên... Có chỗ nào không đúng?Bùi Nam Nhứ nói xong, lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn ngắn cho Bùi Duật Thành, thế nhưng là, chờ nửa ngày, bên kia không đáp lại.Thế là, hắn ta chỉ có thể lại gọi một cú điện thoại cho Lâm Yên, nghĩ nhắc nhở thời gian cho Lâm Yên một chút.Thế nhưng là, điện thoại Lâm Yên tắt máy...Bùi Nam Nhứ nhìn chằm chằm điện thoại di động, lập tức có chút nhức đầu.Trường hợp hôm nay, Lâm Yên không thích hợp đến trễ quá lâu, mà lại cũng dễ dàng khiến người ta hoài nghi....Cùng lúc đó, bên trong phòng chứa đồ tối tăm.
Lâm Yên chỉ cảm thấy lòng bàn tay bị nắm chặt một hồi nóng bỏng, mà ánh mắt nam nhân giờ phút này nhìn chăm chú đến bùng cháy, càng khiến cho cô không dám đối mặt.Một giây sau, một cái tay khác của Bùi Duật Thành nhẹ nhàng đặt ở sau đầu nữ hài, khoảng cách gần đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.Một cái hôn cực nhẹ, thăm dò rơi vào cái trán của nữ hài.Sau đó, chậm rãi, rơi vào trên môi của nữ hài...Lâm Yên trừng to mắt trong nháy mắt: "..."Trong lúc đang hoảng hốt lo sợ, đúng lúc này, Bùi Duật Thành chậm rãi dẫn dắt tay của cô, đặt ở vị trí trái tim nơi ngực trái của mình.Trong nháy mắt ngón tay đặt lên nơi trung tâm trái tim của Bùi Duật Thành, Lâm Yên cơ hồ là ngốc trệ ở nơi đó...Mỗi lần khi bị Bùi Duật Thành trêu chọc, cô đều là đầu óc trống rỗng, cảm xúc một đoàn loạn ma, nhịp tim càng là nhanh đến mức đυ.ng chết vô số đầu nai con, mà Bùi Duật Thành, mỗi lần lại là bình tĩnh tự nhiên, bình tĩnh tự kiềm chế, thật giống như một người ngoài cuộc.
Cho nên cũng không thể trách Lâm Yên luôn luôn có ý nghĩ như vậy, cảm thấy Bùi Duật Thành chỉ là đang vui đùa một chút.Thế nhưng là, giờ này khắc này, bởi vì một động tác này của Bùi Duật Thành, Lâm Yên cảm nhận được vô cùng rõ ràng, dưới lòng bàn tay, trái tim của nam nhân, nhảy kịch liệt như vậy...Một chút một chút, như nổi trống đυ.ng vào lòng bàn tay của cô...Mà lòng bàn tay hơi lạnh kia của nam nhân, cũng biến thành càng ngày càng nóng bỏng...Cái này... Tuyệt đối không có khả năng là biểu hiện của sự bình tĩnh...Một ý nghĩ gần như không có khả năng, đột nhiên hiện lên ở trong đầu Lâm Yên..."Lâm tiểu thư..."Rất nhanh, nam nhân liền rời khỏi môi của cô, ngón tay vẫn như cũ đặt tay của ở ngực của mình, thanh âm khàn khàn mà đầy từ tính, thở dài, xen lẫn mấy phần bất đắc dĩ, vang lên ở bên tai của cô, "Cô đến cùng có hiểu lầm thế nào với tôi, mới cho rằng, tôi ở trước mặt cô, bình tĩnh... Tự kiềm chế?""..." Lâm Yên cảm giác mình lúc này chính là cái đầu xe lửa, đã nhanh đến muốn xông ra khỏi quỹ đạo.Mặc dù vừa rồi chẳng qua là ngắn ngủi vài giây đồng hồ, thế nhưng xúc cảm nhịp tim của Bùi Duật Thành vẫn như cũ còn ở trong lòng bàn tay, chân thật như vậy.Thật hay giả vậy...Bùi Duật Thành vậy mà... Vậy mà...Thật sự mắt bị mù!?có thể cảm nhận được giờ phút này trên người hắn đang phát ra áp suất thấp.Mà vừa rồi chiếc đồng hồ màu bạc trên cổ tay nam nhân thật vất vả mới dừng vang, lại bắt đầu điên cuồng "Tích tích tích" vang lên.Lâm Yên: "..."Bùi Nam Nhứ: "..."Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, vô cùng sáng suốt lựa chọn lui ra ngoài trước.Rõ ràng là quang minh chính đại yêu đương, lại phải ủy khuất Bùi Duật Thành lén lút gặp mặt, hiện tại vừa gặp mặt không bao lâu, cô lại muốn đi.Lâm Yên nhìn nam nhân một thân phong trần mệt mỏi đứng ở trong phòng chật hẹp âm u, trái tim không hiểu sao liền mềm nhũn ra..."Bằng không thì... Tôi tùy tiện tìm một lý do, không đi nữa?"Lâm Yên vừa nói xong câu đó, liền bắt đầu lệ rơi đầy mặt phỉ nhổ chính mình.Đã nói cự tuyệt sắc đẹp, chuyên tâm làm sự nghiệp đâu?Bùi Duật Thành nhìn vẻ mặt nữ hài ảo não lại bất đắc dĩ, cái tay lôi kéo nữ hài kia giơ lên, đặt ở trên đầu nữ hài, nhẹ nhàng vuốt vuốt, "Không cần.""Thế nhưng là ngài..."Tròng mắt Lâm Yên nhìn chằm chằm đồng hồ của Bùi Duật Thành.Thế nhưng là cái đồ chơi này vẫn đang vang lên...Từ tốc độ nhảy lên của trái tim Bùi Duật Thành vừa rồi, đến tiếng cảnh báo này của đồng hồ, cô cũng không thể không thừa nhận một việc, cái kia chính là, cô tựa hồ đúng là có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của Bùi Duật Thành..."Không sao, sẽ lập tức tốt." Bùi Duật Thành mở miệng.Đại khái sau khi qua vài giây đồng hồ, đồng hồ trên cổ tay Bùi Duật Thành cuối cùng ngừng vang.Tất cả những cảm xúc xao động kia, dường như là bị chủ nhân cưỡng ép đè nén xuống...Lâm Yên thấy Bùi Duật Thành quan tâm như thế, khó tránh khỏi càng thêm áy náy cùng tự trách, "Thật xin lỗi, chúng ta rõ ràng là đang hẹn hò, lại bởi vì nguyên nhân cá nhân của tôi, để cho ngài vì chiều theo tôi, vẫn luôn phải lén lén lút lút cùng tôi gặp mặt..."
Đáy mắt Bùi Duật Thành lóe lên một vệt ánh sáng, nhẹ mở miệng cười nói, "Cũng có phương thức quang minh chính đại gặp mặt."Lâm Yên: "A? Phương thức gì?"Bùi Duật Thành không có trả lời, nhìn thoáng qua phía sau cô nói, "Đi thôi.""A..." Lâm Yên lúc này mới gật gật đầu, đẩy cửa ra ngoài.Bùi Nam Nhứ đang tận chức tận trách trông coi ở cách cửa ra vào không xa, đại khái là sợ có người tới, muốn sớm báo nguy trước."Bùi Ảnh Đế, làm phiền ngài!" Lâm Yên liên tục cảm kích."Chị dâu khách khí, việc nên làm." Bùi Nam Nhứ mở miệng cười.Bùi Nam Nhứ vừa đi vừa đánh giá phía Lâm Yên vài lần, thăm dò mở miệng nói, "Chị dâu, quan hệ của chị cùng anh em thật sự rất tốt, anh của em vừa về đến liền vội vã muốn gặp chị! Trước kia chưa từng thấy qua anh ấy để ý người nào như vậy qua!"
"Khục, có đúng không..." Lâm Yên hơi thẹn đỏ mặt."Đúng rồi, còn có cấp dưới lần trước tự tiện chủ trương kia, anh của em đã trừng phạt cô ta, chị chớ để ý, loại chuyện này về sau chắc chắn sẽ không phát sinh nữa." Bùi Nam Nhứ mở miệng nói.Hiện tại anh của hắn ta thật vất vả mới hợp lại với Lâm Yên, hắn ta sợ Lâm Yên lại bởi vì chuyện gì náo chia tay.Lâm Yên nghe vậy, hai con ngươi híp lại nói, "Ngô, cô bé kia... Cô ta có phải thích anh của anh hay không?"Bùi Nam Nhứ nghe vậy giật nảy mình, "Khụ khụ khụ... Làm sao lại... Không có chứ...""Phải không?"Rõ ràng ánh mắt nhìn Bùi Duật Thành hừng hực như vậy, cơ hồ không che dấu chút nào."Dĩ nhiên, bọn họ chẳng qua là quan hệ công việc trên dưới bình thường mà thôi." Bùi Nam Nhứ sợ Lâm Yên hiểu lầm cái gì, vội vàng giải thích, tiếp đó chuyển đổi đề tài, "Chúng ta nhanh đi qua đi, bằng không thì rời đi quá lâu, ngộ nhỡ bị phát hiện..."
Bùi Nam Nhứ cùng Lâm Yên vừa nói chuyện, một bên bước nhanh chạy tới phòng liên hoan đoàn làm phim, vừa lên lầu đi đến cầu thang tầng kia, một giây sau, lại không may đυ.ng phải một người đối diện ở trong hành lang...Bên trong hành lang cầu thang vắng vẻ không người, Thẩm Triều Mộ đứng ở trong góc nhỏ, trong tay châm một điếu thuốc, đang nuốt mây nhả khói.Mà Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ thì là sóng vai từ dưới lầu đi tới...Trong chốc lát, ba ánh mắt đối diện nhau, ba người hoàn toàn ngẩn ngơ ở nơi đó.Bùi Nam Nhứ: "..."Lâm Yên: "..."Thẩm Triều Mộ: "..."Thấy Lâm Yên vậy mà sóng vai xuất hiện cùng Bùi Nam Nhứ trong thang lầu bốn bề vắng lặng này, điếu thuốc Thẩm Triều Mộ ngậm trên miệng "Bẹp" rớt trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, nghẹn họng, trân trối nhìn chằm chằm vào hai người...Mợ nó! Lâm Yên... Lâm Yên cùng... Bùi... Bùi Nam Nhứ!?
Khoé miệng Lâm Yên co giật, anh đến cùng biết cái gì hiểu cái gì?"Thật xin lỗi đã quấy rầy, hai người tiếp tục, tiếp tục ha..."Bất đắc dĩ Thẩm Triều Mộ hoàn toàn không nghe rõ lí do, đã phi thường thức thời tránh đi.Bùi Nam Nhứ đứng tại chỗ, thở dài, cười khổ liếc mắt nhìn Lâm Yên, nhìn bộ dạng này, là có miệng nói không rõ."Làm sao bây giờ?" Lâm Yên vẻ mặt đưa đám nói.Bùi Nam Nhứ trấn an: "Chuyện này, sợ là cho dù chúng ta nói rõ lí do, cũng không nói rõ được, còn may, Thẩm Triều Mộ này, mặc dù không đứng đắn, có chút hỗn loạn, chỉ là, nhân phẩm còn không tệ, hẳn là sẽ không nói lung tung ở bên ngoài, quay đầu em cũng sẽ nói với hắn một tiếng, kêu hắn không được truyền ra ngoài.""Giống như cũng chỉ có thể như vậy..."Lâm Yên cũng chỉ có thể tự an ủi mình, cũng may bị gặp phải không phải cô cùng Bùi Duật Thành...Một lát sau, Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào phòng khách.Mặc dù không phải cùng đi vào, thế nhưng, ba người Thẩm Triều Mộ, Bùi Nam Nhứ, Lâm Yên tuần tự tiến vào, vẫn là khiến cho mọi người có chút liếc mắt.Càng tạo nghiệp chướng chính là, Thẩm Triều Mộ ngồi ở bên cạnh Bùi Nam Nhứ vừa nhìn thấy Lâm Yên tiến đến, lập tức đứng lên, mở miệng nói với Lâm Yên, "Ai nha Lâm Yên, vị trí này của cô dường như tương đối thoáng khí, tới tới tới, đổi chỗ với tôi đi!"Nói xong liền đi tới trước mặt Lâm Yên, cưỡng ép muốn đổi chỗ ngồi với cô.Một bên vừa nói còn vừa nháy mắt với cô, một bộ biều hiện "Tôi rất thức thời".Lâm Yên: "...???"Lâm Yên quả thực cũng không còn gì để nói, nhìn Bùi Nam Nhứ một chút, nhìn lại Thẩm Triều Mộ một chút, đem so sánh, thật sự là khắc sâu cảm giác tầm quan trọng của một trợ công đáng tin cậy. (ý nói Bùi Nam Nhứ giúp đỡ giỏi, còn người kia giúp đỡ thành nát)
Cuối cùng, Lâm Yên cứ như vậy bị Thẩm Triều Mộ cưỡng ép đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ.Thảm hại hơn chính là, vị trí này của cô, bên trái là Bùi Nam Nhứ, bên phải là... Hàn Dật Hiên, bên phải của bên phải là Tưởng Tư Phi...Thật sự là đủ...Trước đó cô thật vất vả mới tránh khỏi tất cả mìn, tìm một vị trí an toàn, hiện tại đều bị con hàng Thẩm Triều Mộ này làm hỏng.Thấy Lâm Yên thế mà bị Thẩm Triều Mộ đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ, mấy sắc mặt nữ diễn viên trên bàn đều trở nên không tốt lắm, nhất là nữ chính Tưởng Tư Phi này."Chị Tư Phi, chỗ bên cạnh Bùi Ảnh Đế hẳn là nữ chính như chị mới đúng chứ, Thẩm Triều Mộ còn chưa tính, Lâm Yên dựa vào cái gì liếʍ láp ngồi đó!" Hạ San San bên cạnh Tưởng Tư Phi mặt mũi tràn đầy ghen ghét, bênh vực kẻ yếu.
Vốn là dùng phần diễn của Hạ San San thì không có tư cách tới liên hoan, chỉ là, bởi vì tầng quan hệ của Hàn Dật Hiên cùng Lâm Thư Nhã này, Phùng An Hoa vẫn mời cô ta.Ỷ vào chỗ dựa của anh rể họ Hàn Dật Hiên này, tiếng nói của Hạ San San mảy may không biến mất, người trên bàn đều nghe được câu này.Mọi người chẳng qua là ghen ghét Lâm Yên, cũng mặc kệ là Thẩm Triều Mộ tự mình yêu cầu đổi vị trí, làm không tốt còn cảm thấy Lâm Yên trêu hoa ghẹo nguyệt, một bên ôm lấy Thẩm Triều Mộ, một bên lại câu Bùi Nam Nhứ...Lâm Yên cắn răng trừng mắt liếc Thẩm Triều Mộ đối diện, người sau thế mà còn một mặt vô tội.Được rồi, lấy thanh danh hiện tại của cô, xem như không hề làm gì, hô hấp cũng là sai.Tùy ý đi...Các người vui vẻ là được rồi ~Phùng An Hoa dàn xếp, "Quá tốt rồi, cuối cùng cũng tới đông đủ! Tới tới tới! Mọi người nâng chén! Tất cả chúng ta cạn một chén!"
Phùng An Hoa vừa dứt lời, mọi người dồn dập nể tình giơ lên chén.Tiến trình quay bộ phim này rất nhanh, hôm nay không chỉ có Lâm Yên xong việc, mấy vị diễn viên khác bao gồm Tưởng Tư Phi cũng xong việc, chỉ có Bùi Nam Nhứ cùng Thẩm Triều Mộ có phần diễn hơi nhiều còn phải tiếp tục quay chụp."Hôm nay cũng là ngày Tư Phi xong việc, chúng ta kính Tư Phi một chén!" Phùng An Hoa ân cần nhìn về phía Tưởng Tư Phi, cố ý mở miệng nói.Mặc dù hôm nay Lâm Yên cũng xong việc, chỉ là cô là một vai phụ nho nhỏ, tự nhiên là không quan trọng."Cảm ơn nhà sản xuất Phùng, cảm ơn đạo diễn Khương, cảm tạ mọi người mấy ngày nay chiếu cố!" Tưởng Tư Phi thoải mái hào phóng đứng lên, đáp lễ mọi người."Ha ha ha ha, Tư Phi quá khách khí rồi, là chúng tôi cảm tạ cô mới đúng, có Tưởng Ảnh Hậu chống đỡ, bộ phim này của chúng ta nhất định sẽ siêu hot!" Mặt mũi Phùng An Hoa tràn đầy lòng tin mở miệng xu nịnh nói.Vẻ mặt Tưởng Tư Phi ngượng ngùng nhìn thoáng qua phương hướng của Bùi Nam Nhứ, "Tôi làm sao so được với Bùi Ảnh Đế, coi như là siêu hot, cũng nên là công lao của Bùi Ảnh Đế."Bùi Nam Nhứ nghe Tưởng Tư Phi nói, trên mặt không có biểu tình gì, chẳng qua là nhàn nhạt cười cười.Hiện tại Tưởng Tư Phi xưa đâu bằng nay, là người mới được công ty quản lý của Lâm Thư Nhã toàn lực nâng lên, đủ loại tài nguyên như không cần tiền lượng lớn nện vào.Phùng An Hoa coi trọng tiềm lực của ả ta, tự nhiên cũng là đi theo ả ta, đủ loại ngôn từ mĩ miều bắt đầu nịnh, "Bùi Ảnh Đế của chúng ta tự nhiên là không cần nói nhiều, vô luận là kỹ thuật diễn xuất hay thực lực đều đã là đỉnh phong, chỉ là Tư Phi cô cũng là tiền đồ vô lượng, tuổi còn trẻ cầm nhiều phần thưởng lớn cấp cao như vậy, bên trong giới ai không đồng ý với thực lực của cô!Kỹ thuật diễn này của cô, phóng mắt toàn bộ nữ diễn viên ngành giải trí, cũng không có mấy người so được, đầy đủ mỹ mạo và thực lực cùng tồn tại, cô giống như Bùi Ảnh Đế, là nơi linh hồn của bộ phim này của chúng ta..."
Phùng An Hoa trà trộn bên trong giới nhiều năm, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, quả thực là mỗi một câu đều nói vào trong tâm khảm của Tưởng Tư Phi, dỗ Tưởng Tư Phi đến mở cờ trong bụng.Bất quá, trên mặt Tưởng Tư Phi còn là một bộ biểu lộ khiêm tốn, mở miệng nói, " Nhà sản xuất Phùng quá khen rồi, tôi còn rất nhiều chỗ cần học tập, biển học vô bờ, tôi thủy chung tin tưởng vững chắc, chỉ có tự mình cố gắng, dùng thực lực mới có thể đi được lâu dài."Lúc Tưởng Tư Phi nói lời này, ánh mắt như có như không rơi vào trên người Lâm Yên trên thân.Hạ San San nghe bên nghe nói như thế, lập tức phụ họa mở miệng nói, "Chị Tư Phi, chị nói thật sự là quá đúng, ngành giải trí chúng ta nên nhiều thêm một số diễn viên như chị mới tốt.Đáng tiếc, có vài người, thực lực gỉ cũng không có, trình độ nghiệp vụ nát muốn chết, cả ngày chỉ tạo scandal kéo độ hot, bằng không liền sống không nổi.
Nghe nói, hôm nay có một phần diễn vô cùng đơn giản với Bùi Ảnh Đế cũng NG mấy chục lần, làm hại tất cả mọi người chỉ có thể bồi tiếp cô ta cùng tăng ca, một con chuột phân hỏng hỗn loạn, thật sự là giảm xuống cấp bậc của đoàn làm phim chúng ta..."Lời này của Hạ San San là nói ai, mọi người tự nhiên là lòng dạ biết rõ.Đoàn làm phim vẫn luôn là phân tổ quay chụp, cảnh quay của Lâm Yên trong khoảng thời gian này, bên trong đoàn làm phim chỉ có một số người biết, diễn viên nhìn qua kỹ thuật diễn của Lâm Yên, vào tự mình diễn cùng Lâm Yên không nhiều.Cho nên, trên bàn cơm không ít người đối vớ Lâm Yên đều là ôm thái độ gạt bỏ cùng khinh bỉ.Bất quá, Khương Nhất Minh, Vệ Từ Phong, Bùi Nam Nhứ, những người này lại rất rõ ràng, nhất là Vệ Từ Phong là anti fan số một của Lâm Yên.
Nghe được lời này của Hạ San San, lông mày Vệ Từ Phong không dễ dàng phát giác mà nhăn lại.Cho dù cậu ta rất chán ghét Lâm Yên, nhưng cũng không thể không thừa nhận, kỹ xảo của cô không có chỗ để bắt bẻ.Thậm chí có thể nói, đóng phim với Lâm Yên, là một lần quay phim thoải mái nhất từ trước đến nay của cậu ta.Bất quá, bên trong đoàn làm phim hôm nay nghe đồn một cảnh của cô cùng Bùi Nam Nhứ NG mấy chục lần, ngược lại khiến cậu ta có chút ngoài ý muốn.Dù sao phần diễn của Lâm Yên phần lớn là với cậu ta thậm chí đều là một lần liền qua, mà thiên phú cùng năng lực học tập của cô rất kinh người, coi như tình cờ NG, cũng có thể rất mau tìm lại cảm giác, làm sao đến phiên cùng Bùi Nam Nhứ, liền NG nhiều lần như vậy?Cuối cùng cũng không phải xuất thân chính quy, đoán chừng phát huy không ổn định đi...Còn về Bùi Nam Nhứ, đương nhiên sẽ không lên tiếng vào lúc này, hắn ta mở miệng giúp Lâm Yên nói chuyện, chỉ làm cho Lâm Yên rước lấy càng nhiều phiền phức.Huống chi cũng hoàn toàn không cần nhiều lời, chờ phim điện ảnh chiếu lên, kỹ thuật diễn xuất của Lâm Yên như thế nào, người xem cũng không phải mù lòa, bọn họ tự nhiên sẽ thấy.Mặc dù phần diễn của Lâm Yên không nhiều, chỉ là dùng kinh nghiệm của hắn ta, dám chắc chắn, bên trong bộ phim này, nhân vật có thể hot nhất, là Lâm Yên diễn vai Lâm Phiên Nhược.Ngược lại là Tưởng Tư Phi bị Phùng An Hoa thổi phồng đến mức trên trời có trên đất không, thực biểu hiện trong bộ phim này, thật sự không xứng với tên tuổi Ảnh Hậu...Tưởng Tư Phi có một câu cũng là nói không sai, một diễn viên, quan trọng nhất, vẫn là kỹ thuật diễn xuất cùng thực lực.Trên bàn cơm, ăn uống linh đình.Vị trí bên người Bùi Nam Nhứ thật sự là quá đáng chú ý, Lâm Yên chỉ có thể vùi đầu khổ ăn, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.Qua ba lần rượu, có công nhân viên đột nhiên đẩy cửa tiến vào, nói câu gì bên tai Phùng An Hoa."Cái gì, Lâm Thư Nhã đã tới?" Phùng An Hoa nghe vậy lập tức hơi kinh ngạc, vội vàng liền muốn đứng dậy đi nghênh đón.Trong lúc nói chuyện, cửa phòng bị người đẩy ra, Lâm Thư Nhã một thân lễ phục nhỏ xa hoa đi đến."Lâm tiểu thư!""Oa! Là Lâm Thư Nhã!""Chị họ!"Trrong nháy mắt thấy Lâm Thư Nhã, mọi người trong phòng nhất thời nhiệt tình chào hỏi.Sắc mặt Hàn Dật Hiên vẫn âm trầm trong nháy mắt khi nhìn thấy người tới, cũng lập tức trở nên ôn nhu.Hạ San San vui vẻ nghênh đón, nhiệt tình khoác lên cánh tay Lâm Thư Nhã, "Chị họ, sao chị lại tới đây?"
Lâm Thư Nhã mở miệng cười, "Hôm nay vừa lúc ở bên này tham gia một bữa tiệc, sau đó nghe anh Dật Hiên nói đoàn làm phim hôm nay liên hoan ở đây, liền không mời mà tới!"Nói xong nhìn về phía Phùng An Hoa cùng Khương Nhất Minh nói, "Thật xin lỗi đã quấy rầy, nhà sản xuất Phùng cùng đạo diễn Khương sẽ không để tâm chứ!"Phùng An Hoa lập tức ý cười đầy mặt mở miệng, "Thư Nhã cô khách khí rồi! Cầu cũng cầu không được! Cô có thể tới, đoàn làm phim chúng tôi là rồng đến nhà tôm! Nhanh, mau mời ngồi!"Nói xong phân phó người đi gọi phục vụ chuẩn bị thêm một bộ bát đũa.Tưởng Tư Phi bên cạnh Hàn Dật Hiên tự giác đứng người, "Thư Nhã, ngồi bên này đi!"Hàn Dật Hiên đứng dậy đi qua phía nữ hài, quan tâm nắm tay cô ngồi xuống trên chỗ ngồi, thanh âm cũng trong nháy mắt ôn nhu như nước, "Không phải nói rất vội sao?"
"Bận rộn nữa cũng không có quan trọng bằng anh Dật Hiên!" Lâm Thư Nhã dịu dàng mở miệng, lập tức chọc cho trong phòng một hồi ồn ào.Lời của Lâm Thư Nhã khiến cho Hàn Dật Hiên rất là hưởng thụ, trên mặt tràn đầy cưng chiều.Trước mắt cô gái này, vô luận lúc nào, luôn luôn cho rằng gã là tồn tại quan trọng nhất, luôn luôn dùng ánh mắt ỷ lại ngẩng đầu nhìn gã, khắp thế giới đều là gã. Lâm Thư Nhã nói xong, lại quen thuộc nhìn lại phía Vệ Từ Phong, "Từ Phong, rất chờ mong ca khúc chủ đề của anh nha! Nhất định rất êm tai!"Vệ Từ Phong dù sắc mặt như đêm, khi đối diện Lâm Thư Nhã, thoáng hòa hoãn mấy phần, "Cảm ơn."Trên bàn cơm, Lâm Thư Nhã có thể nói là như cá gặp nước.Nữ hài hồn nhiên lại thân thiết, dường như thiên sứ, lời nói, cách cư xử lại ưu nhã cao quý, vô luận là ai cũng hết sức thích cô ta, không chỉ có Vệ thiếu gia cuồng bá khốc chảnh khó có được vẻ mặt ôn hòa, đại thiếu Thẩm Triều Mộ hoa tâm đối đãi với mỹ nhân cũng là thái độ ân cần.
Đáy mắt Hàn Dật Hiên thủy chung đều là sắc thái cưng chiều cơ hồ muốn tràn đầy."Đúng rồi, chị họ, chị tham gia là bữa tiệc gì?" Hạ San San hỏi.Lâm Thư Nhã gẩy gẩy sợi tóc mai một bên, đáy mắt lóe lên một vệt vẻ ngạo mạn, "Tiệc của đạo diễn Garcia."Hạ San San nghe xong, lập tức mặt mũi tràn đầy kích động, "Oa! Là đạo diễn Hollywood trứ danh kiavsao? Nghe nói gần đây ông ấy muốn quay một bộ phim đề tài xe đua, chị họ, chị muốn cùng đạo diễn Garcia hợp tác làm phim điện ảnh sao?"Nghe thấy Hạ San San nói, những người khác trên bàn cơm cũng là mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.Garcia thế nhưng là đạo diễn tuyến đầu của Hollywood, nâng vô số diễn viên hoy, cơ hồ hết thảy diễn viên ngành giải trí Hoa quốc đều có thể coi việc đóng phim của ông ấy làm vinh dự cao nhất.Lâm Thư Nhã chỉ cười không nói, Tưởng Tư Phi một bên giúp đỡ trả lời: "Bộ phim này đã sớm định ra tới, Lâm tiểu thư ở trong đó sẽ diễn một nhân vật vô cùng trọng yếu, mà vai này là đạo diễn Garcia tự mình chỉ định đó.""Oa, chị họ thật là lợi hại!" Hạ San San một mặt sùng bái.Lúc này, Lâm Thư Nhã mới vẻ mặt lạnh nhạt, sủng nhục (?) không sợ hãi mở miệng nói, "Cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi, cộng thêm vừa vặn bản thân chị cũng hơi cảm thấy hứng thú với xe đua, hiểu khá rõ một chút tri thức cơ bản, có thể là tương đối phù hợp nhân vật nguyên mẫu, cho nên đạo diễn mới chọn trúng chị.""Nào chỉ là hiểu rõ, có thể so với nhân viên chuyên nghiệp rồi!" Tưởng Tư Phi xu nịnh nói."Cái đó cũng là bởi vì chị họ ưu tú, học rộng tài cao mà! Cái gì cũng hiểu!"Hạ San San nói xong, cười như không cười nhìn về phía Lâm Yên, cất giọng nói, "Khó trách chị Tư Phi sẽ đi ăn máng khác đến chỗ của chị họ, quả nhiên, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người ưu tú đều ở cùng một chỗ với người ưu tú, không giống như là một ít người..."
Lúc này, ánh mắt Lâm Thư Nhã rơi vào trên người Lâm Yên, hơi mở miệng cười, "Chị, suýt nữa quên mất chào hỏi chị, đã lâu không gặp, nghe nói chị hôm nay xong việc, chúc mừng chị!"Thấy Lâm Thư Nhã nói chuyện với Lâm Yên, mặt mũi Hàn Dật Hiên lập tức tràn đầy cảnh giác nhìn lại phía Lâm Yên.Tựa hồ sợ Lâm Yên lại nổi điên làm gì đó với Lâm Thư Nhã.Đối với Lâm Yên, thực ra, vốn là gã cũng thưởng thức qua tiêu sái độc lập của cô, thích cá tính tự do như gió của cô, cũng hưởng thụ sự quan tâm cùng chiếu cố cẩn thận của cô.Trước mắt cô gái này, khi cô đối tốt với một người, luôn luôn bằng toàn bộ linh hồn và thể xác không giữ lại chút nỗ lực nào, giống như ngọn lửa nhiệt liệt cùng nóng bỏng.Khi gã bị đuổi ra khỏi nhà, lưu vong ở nước ngoài, trong đoạn thời gian u ám nhất trong đời, là Lâm Yên vẫn bồi bạn cùng gã.
Gã đã từng thật tâm ưa thích cô.Thế nhưng là...Gã dù sao cũng là nam nhân, sao có thể chịu được vẫn luôn dựa vào một nữ nhân trợ giúp.Mãi đến sau khi gã trở lại trong nước, Lâm Yên xin nhờ gã chiếu cố em gái của mình, Lâm Thư Nhã.Nữ hài hoàn toàn khác biệt với Lâm Yên, không giống với Lâm Yên lõi đời từng trải, Lâm Thư Nhã sạch sẽ đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, cả thể xác và tinh thần đều ỷ lại cùng ngưỡng mộ gã, trong nháy mắt đả động tới gã...Vừa mới bắt đầu, sau khi quan hệ của gã cùng Thư Nhã bị phát hiện, gã vẫn còn có chút áy náy cùng tự trách với Lâm Yên, cũng vẫn cố gắng mong đền bù cô.Thế nhưng là, thời điểm đó cảm xúc của Lâm Yên lại đột nhiên trở nên vô cùng không ổn định, giống như biến thành người khác.Thời gian lâu dài, lặp đi lặp lại nghe cô kể ra những chuyện năm đó kia, nghe hồi ức gã năm đó có bao nhiêu nghèo túng được cô từng lần một giúp đỡ, nhìn cô như người điên trước mặt mọi người tìm gã cùng Thư Nhã gây phiền phức, áy náy trong lòng liền từng chút một biến thành phiền chán...
Lúc trước gã từng thích nữ hài kia, càng như thế càng thấy khuôn mặt đó đáng ghét.Mà Lâm Thư Nhã ôn nhu tri kỷ, cứ như vậy hoàn toàn tiến vào trong lòng của gã.Lâm Yên càng tìm Lâm Thư Nhã gây phiền phức, gã càng chán ghét cô...Biểu lộ cảnh giác của Hàn Dật Hiên khiến cho Lâm Yên cảm thấy có chút buồn cười.Xem ra chính cô trước đó xác thực rất ngu xuẩn, để Hàn Dật Hiên lại cho là cô sẽ còn như trước kia, vì hai cái thứ rác rưởi này, đại náo, làm trò hề trước mặt mọi người?Lâm Yên chậm rãi bưng chén rượu lên, mời một ly trở lại phía Lâm Thư Nhã, hơi mở miệng cười, "Đa tạ."Lâm Thư Nhã nhìn biểu lộ gió nhẹ mây bay của Lâm Yên, không khỏi âm thầm nhíu mày.Không biết từ khi nào, Lâm Yên đột nhiên lại khôi phục bộ dáng coi thường hết thảy lúc trước kia, khiến trong đáy lòng cô ta chán ghét.Hiện tại cô cũng đã không có gì cả, dựa vào đâu còn dùng loại ánh mắt này nhìn cô ta?Hàn Dật Hiên thở dài một hơi, đồng thời cũng có chút hồ nghi.Biểu lộ lười biếng mà lãnh đạm trên khuôn mặt nhỏ nhắn mộc mạc trắng nõn của cô gái trước mắt, là bộ dáng gã chưa từng thấy qua.Khi hẹn hò, mặc dù tính tình Lâm Yên tùy tiện, nhưng ở trước mặt gã một mực là quan tâm lại nhiệt tình, sau khi vì Thư Nhã chia tay với cô, thì cô là u ám điên cuồng.Nhưng gã chưa từng thấy vẻ mặt Lâm Yên như thế.Hờ hững mà khinh miệt...Tựa hồ hết thảy đều không ở trong mắt của cô...Hạ San San bĩu môi, mặt mũi tràn đầy trào phúng nói, "Chị họ, sao chị còn đối tốt với cô ta như vậy chứ! Trước đó không lâu cô ta còn không biết xấu hổ mua chuộc toà soạn, lăng xê scandal cùng anh rể họ!"Nghe nói như thế, trên bàn cơm lập tức một hồi khe khẽ bàn luận, tất cả mọi người đều biểu lộ xem kịch vui.Lâm Yên nghe vậy, tròng mắt cười khẽ, buồn bực ngán ngẩm chuyển động ly rượu đỏ trong tay, nhấp một miếng, mở miệng yếu ớt nói, "A, Hạ tiểu thư, đoàn làm phim chúng ta nhiều boss như vậy, Bùi Ảnh Đế này đủ để treo 100 cái anh rể họ của cô lên đánh, là đỉnh cấp tọa trấn bên trong ngành giải trí, nếu tôi muốn lăng xê kéo độ hot, Bùi Ảnh Đế để đó không cọ, nhất định phải cọ một khách mời?"
Bùi Nam Nhứ: "Khục..."Lâm Yên tiếp tục nói: "Coi như là tôi lăng xê cùng Thẩm Triều Mộ, bằng vào số lượng scandal của riêng hai chúng tôi, cũng xem như cường cường liên hợp!"Thẩm Triều Mộ: "..."Cường cường liên hợp...Hình dung này... Có thể...Lâm Yên uống một hơi cạn sạch rượu đỏ trong ly, cười tủm tỉm nói: "Cho nên, thật sự là xin lỗi, Lâm Yên tôi coi như muốn lăng xê, không phải ai cũng tạo."Thái độ Lâm Yên không cho là nhục, mà cho là vinh quang, ngược lại là trực tiếp làm Hạ San San nghẹn đến không thể phản bác nổi."Cô..." Hạ San San giận đến trực tiếp vỗ bàn, "Cô là cái thá gì, thế mà còn dám dõng dạc nói không nhìn trúng ann Dật Hiên, không phải chính cô biết rõ anh Dật Hiên gia thế tốt, mới sống chết trông ngóng anh ấy không thả sao?"Lâm Yên lập tức nhíu mày, "Ai? Gia thế tốt ở đế đô này, chẳng lẽ chỉ có một cái Hàn gia sao? Cô đem Vệ thiếu của chúng ta để ở đâu rồi?"
Hàn gia mặc dù rễ sâu lá nhiều ở đế đô, là một trong các hào môn thế gia lớn nhất ở đế đô, nhưng Vệ gia cũng tương xứng, thậm chí tốc độ phát triển hai năm này không thua gì Hàn gia.Vệ Từ Phong: "..."Lâm Yên lại nói: "Coi như là so độ tươi non, Hàn tiên sinh so ra cũng kém Đường Gia Nghiệp!"Đường Gia Nghiệp: "..."Lâm Yên tùy tiện nói mấy câu, tất cả mấy người Bùi Nam Nhứ, Thẩm Triều Mộ, Vệ Từ Phong, Đường Gia Nghiệp trên bàn đều nằm cũng trúng đạn.Hạ San San giận đến dậm chân, "Cô... Cô không biết xấu hổ! Lúc trước cũng không biết là ai có ý tốt nhất định phải nói anh Dật Hiên là bạn trai mình!"Lâm Yên thở dài: Ai! Người đều có lúc mắt mù?"Hạ San San: "..."Mọi người nhìn màn than thở: "..."Bùi Nam Nhứ cúi đầu nhấp một ngụm trà, ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, triệt để bỏ đi suy nghĩ mở miệng nói chuyện.
Hắn ta tựa hồ đã đánh giá thấp sức chiến đấu của chị dâu...Vừa há miệng, cũng đủ để gϊếŧ người không thấy máu.Giờ phút này, sắc mặt Hàn Dật Hiên đã âm trầm xuống, ánh mắt hơi thầm nhìn lại phía Lâm Yên.Bộ dáng này của Lâm Yên dường như là hơi say rượu, để tránh sau đó thu lại không được, Phùng An Hoa mau chạy ra đây pha trò, hiểm hiểm xóa đề tài đi.Đêm khuya, một bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc."Lâm Yên này, thật sự là quá ghê tởm! Chưa gặp qua người không biết xấu hổ như vậy!" Hạ San San tức giận căm phẫn.Tưởng Tư Phi cười lạnh nói, "Miệng lưỡi bén nhọn, miệng lưỡi dẻo quẹo, loại người này, cũng chỉ chiếm một chút tiện nghi ngoài miệng thôi!""Lâm Yên gần đây ở trong đoàn làm phim thế nào?" Lâm Thư Nhã một bên vuốt móng tay tinh tế, một bên hững hờ mở miệng hỏi một câu.
Đồng thời, cô cũng hiểu rõ ý tứ của Bùi Duật Thành.Cái gọi là đoạn tình chóng vánh, nếu là đoạn tình chóng vánh cả một đời, ai có thể chắc chắn, cả đời sẽ không thay đổi đâu?Cho nên, dù cho biết rõ là lừa gạt, hắn chẳng lẽ cũng không thèm để ý sao?Cái này là thích cùng yêu đối phương đến cỡ nào, mới có thể chịu loại chuyện này?Nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Yên nhất thời hơi hồi hộp một chút.Má nó!Bùi Duật Thành yêu cô?Cô sợ không phải điên rồi đi!"A... Ha ha... Như vậy à.." Lâm Yên gượng cười, lập tức vội vàng phủi sạch quan hệ, "Cái kia cái gì, tôi nói chính là chuyện của bạn thân tôi, không liên quan đến tôi, tôi đương nhiên là không thể nào làm loại chuyện như vậy.Lần trước nói chia tay, thực ra cũng là bởi vì chuyện scandal kia, tôi lo lắng có một ngày làm hại ngài cũng sẽ bị tôi làm liên lụy, cho nên tôi mới nhất thời dưới sự xúc động, nhịn đau nói lời chia tay..."
Bùi Duật Thành cười như không cười nhìn nữ hài vẻ mặt bối rối, nhanh chóng giải thích trước mắt, nhàn nhạt mở miệng nói: "Thực ra, đoạn tình chóng vánh, cũng không thể loại trừ một loại khả năng khác.""Khả năng gì?" Lâm Yên đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức nhìn chằm chằm Bùi Duật Thành hỏi.Lâm Yên rất tò mò, còn có thể có khả năng khác gì?Bùi Duật Thành nhìn xem mắt: "Đùa giả làm thật."Lâm Yên: "Ây..."Lâm Yên ngơ ngẩn, một giây sau, trái tim lập tức kinh hoàng.Đùa giả làm thật...?Mịa nó, cô làm sao lại đột nhiên hảo tâm hư(?) chứ???Bình tĩnh! Bình tĩnh!Vừa mới nói nhiều như vậy, đều là đang nói chuyện một giả thiết, là giả thiết mà thôi!Lâm Yên chà xát mặt, để cho mình bình tĩnh lại, ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, "Thực ra, lúc ấy tôi nói chia tay, một mặt là bởi vì sợ thanh danh của tôi quá kém liên lụy ngài, một phương diện khác cũng là bởi vì..."
Bùi Duật Thành cũng không ngắt lời, kiên nhẫn nghe lời của cô gái.Lâm Yên tiếp tục mở miệng, "Bởi vì Bùi tiên sinh từ khi mới bắt đầu, thái độ đối đãi với tôi, cũng quá không chân thật!""Không chân thực..." Bùi Duật Thành lẩm bẩm.Lâm Yên gật đầu, "Đúng thế... Bởi vì bắt đầu từ lần đầu tiên gặp mặt, ngài mãi mãi cũng là ôn hòa lễ độ, bình tĩnh tự kiềm chế, cho dù là lần trước tức giận, tức giận qua đi, rất nhanh lại khôi phục thái độ nguyên lai. Mặc dù kinh nghiệm của tôi không nhiều, nhưng tôi cảm thấy, này giống như... Cũng không giống là trạng thái yêu nhớ cùng ưa thích..."Nếu như đã nói ra, Lâm Yên dứt khoát nói tất cả lo nghĩ của mình, "Cho nên, tôi vẫn luôn cho rằng ngài chẳng qua là xuất phát từ nhàm chán, tùy tiện cùng tôi vui đùa một chút..."Nghe đến đó, Bùi Duật Thành cuối cùng ngước mắt lên, nhìn lại phía nữ hài, thì thào nói một mình, "Bình tĩnh tự kiềm chế..."Lâm Yên gật gật đầu, "Đúng vậy..."Sắc mặt nam nhân từng chút một chuyển tối: "Xem ra, Lâm tiểu thư đối với tôi, tựa hồ có chút hiểu lầm.""Hiểu lầm..." Lâm Yên nghi ngờ nháy nháy mắt.Dưới ánh mắt hồ nghi mơ màng của nữ hài, tay đeo đồng hồ màu bạc kia của Bùi Duật Thành đột nhiên chậm rãi giơ lên, tiếp theo, ngón tay thon dài chậm rãi đặt lên một cái tay nhỏ của nữ hài, từng chút từng chút cùng nữ hài mười ngón đan xen...Một bên khác, trong phòng khách liên hoan của đoàn làm phim.Mắt thấy sắp khai tiệc, Lâm Yên lại còn chưa trở lại.Tưởng Tư Phi cùng mấy nữ diễn viên khác trên bàn đã bắt đầu phê bình kín đáo."Làm sao lại còn thiếu một người?""Giống như là Lâm Yên!""Một nữ bốn, kiêu ngạo cũng thật lớn, để cho nhiều người như vậy chờ một mình cô ta?"Phùng An Hoa nghe xong, mặt cũng lộ vẻ không vui, "Đúng vậy, Lâm Yên đâu? Vừa rồi còn thấy cô ấy ở chỗ này đây, làm sao lại đột nhiên không thấy người?"Bùi Nam Nhứ vẻ mặt ôn hòa mở miệng, "Mới vừa gặp cô ấy tới phòng rửa tay, hẳn là cũng sắp về tới, đều là người một nhà, không cần quá câu nệ chút này, chúng ta khai tiệc trước đi."Nghe thấy Bùi Nam Nhứ cũng đã nói chuyện, những người khác mới thoáng thu tiếng.Làm sao luôn cảm thấy Bùi Nam Nhứ rất chiếu cố Lâm Yên?
Chỉ là, Bùi Nam Nhứ đối với người nào cũng rất tốt, mọi người cũng không có suy nghĩ nhiều...Chỉ có Thẩm Triều Mộ, sờ lên cằm, không khỏi đánh giá phía Bùi Nam Nhứ thêm vài lần.Làm sao tổng cảm giác ở giữa Bùi Nam Nhứ cùng Lâm Yên... Có chỗ nào không đúng?Bùi Nam Nhứ nói xong, lấy điện thoại di động ra, gửi một tin nhắn ngắn cho Bùi Duật Thành, thế nhưng là, chờ nửa ngày, bên kia không đáp lại.Thế là, hắn ta chỉ có thể lại gọi một cú điện thoại cho Lâm Yên, nghĩ nhắc nhở thời gian cho Lâm Yên một chút.Thế nhưng là, điện thoại Lâm Yên tắt máy...Bùi Nam Nhứ nhìn chằm chằm điện thoại di động, lập tức có chút nhức đầu.Trường hợp hôm nay, Lâm Yên không thích hợp đến trễ quá lâu, mà lại cũng dễ dàng khiến người ta hoài nghi....Cùng lúc đó, bên trong phòng chứa đồ tối tăm.
Lâm Yên chỉ cảm thấy lòng bàn tay bị nắm chặt một hồi nóng bỏng, mà ánh mắt nam nhân giờ phút này nhìn chăm chú đến bùng cháy, càng khiến cho cô không dám đối mặt.Một giây sau, một cái tay khác của Bùi Duật Thành nhẹ nhàng đặt ở sau đầu nữ hài, khoảng cách gần đến mức có thể nghe thấy tiếng thở của nhau.Một cái hôn cực nhẹ, thăm dò rơi vào cái trán của nữ hài.Sau đó, chậm rãi, rơi vào trên môi của nữ hài...Lâm Yên trừng to mắt trong nháy mắt: "..."Trong lúc đang hoảng hốt lo sợ, đúng lúc này, Bùi Duật Thành chậm rãi dẫn dắt tay của cô, đặt ở vị trí trái tim nơi ngực trái của mình.Trong nháy mắt ngón tay đặt lên nơi trung tâm trái tim của Bùi Duật Thành, Lâm Yên cơ hồ là ngốc trệ ở nơi đó...Mỗi lần khi bị Bùi Duật Thành trêu chọc, cô đều là đầu óc trống rỗng, cảm xúc một đoàn loạn ma, nhịp tim càng là nhanh đến mức đυ.ng chết vô số đầu nai con, mà Bùi Duật Thành, mỗi lần lại là bình tĩnh tự nhiên, bình tĩnh tự kiềm chế, thật giống như một người ngoài cuộc.
Cho nên cũng không thể trách Lâm Yên luôn luôn có ý nghĩ như vậy, cảm thấy Bùi Duật Thành chỉ là đang vui đùa một chút.Thế nhưng là, giờ này khắc này, bởi vì một động tác này của Bùi Duật Thành, Lâm Yên cảm nhận được vô cùng rõ ràng, dưới lòng bàn tay, trái tim của nam nhân, nhảy kịch liệt như vậy...Một chút một chút, như nổi trống đυ.ng vào lòng bàn tay của cô...Mà lòng bàn tay hơi lạnh kia của nam nhân, cũng biến thành càng ngày càng nóng bỏng...Cái này... Tuyệt đối không có khả năng là biểu hiện của sự bình tĩnh...Một ý nghĩ gần như không có khả năng, đột nhiên hiện lên ở trong đầu Lâm Yên..."Lâm tiểu thư..."Rất nhanh, nam nhân liền rời khỏi môi của cô, ngón tay vẫn như cũ đặt tay của ở ngực của mình, thanh âm khàn khàn mà đầy từ tính, thở dài, xen lẫn mấy phần bất đắc dĩ, vang lên ở bên tai của cô, "Cô đến cùng có hiểu lầm thế nào với tôi, mới cho rằng, tôi ở trước mặt cô, bình tĩnh... Tự kiềm chế?""..." Lâm Yên cảm giác mình lúc này chính là cái đầu xe lửa, đã nhanh đến muốn xông ra khỏi quỹ đạo.Mặc dù vừa rồi chẳng qua là ngắn ngủi vài giây đồng hồ, thế nhưng xúc cảm nhịp tim của Bùi Duật Thành vẫn như cũ còn ở trong lòng bàn tay, chân thật như vậy.Thật hay giả vậy...Bùi Duật Thành vậy mà... Vậy mà...Thật sự mắt bị mù!?có thể cảm nhận được giờ phút này trên người hắn đang phát ra áp suất thấp.Mà vừa rồi chiếc đồng hồ màu bạc trên cổ tay nam nhân thật vất vả mới dừng vang, lại bắt đầu điên cuồng "Tích tích tích" vang lên.Lâm Yên: "..."Bùi Nam Nhứ: "..."Bùi Nam Nhứ ho nhẹ một tiếng, vô cùng sáng suốt lựa chọn lui ra ngoài trước.Rõ ràng là quang minh chính đại yêu đương, lại phải ủy khuất Bùi Duật Thành lén lút gặp mặt, hiện tại vừa gặp mặt không bao lâu, cô lại muốn đi.Lâm Yên nhìn nam nhân một thân phong trần mệt mỏi đứng ở trong phòng chật hẹp âm u, trái tim không hiểu sao liền mềm nhũn ra..."Bằng không thì... Tôi tùy tiện tìm một lý do, không đi nữa?"Lâm Yên vừa nói xong câu đó, liền bắt đầu lệ rơi đầy mặt phỉ nhổ chính mình.Đã nói cự tuyệt sắc đẹp, chuyên tâm làm sự nghiệp đâu?Bùi Duật Thành nhìn vẻ mặt nữ hài ảo não lại bất đắc dĩ, cái tay lôi kéo nữ hài kia giơ lên, đặt ở trên đầu nữ hài, nhẹ nhàng vuốt vuốt, "Không cần.""Thế nhưng là ngài..."Tròng mắt Lâm Yên nhìn chằm chằm đồng hồ của Bùi Duật Thành.Thế nhưng là cái đồ chơi này vẫn đang vang lên...Từ tốc độ nhảy lên của trái tim Bùi Duật Thành vừa rồi, đến tiếng cảnh báo này của đồng hồ, cô cũng không thể không thừa nhận một việc, cái kia chính là, cô tựa hồ đúng là có thể ảnh hưởng đến cảm xúc của Bùi Duật Thành..."Không sao, sẽ lập tức tốt." Bùi Duật Thành mở miệng.Đại khái sau khi qua vài giây đồng hồ, đồng hồ trên cổ tay Bùi Duật Thành cuối cùng ngừng vang.Tất cả những cảm xúc xao động kia, dường như là bị chủ nhân cưỡng ép đè nén xuống...Lâm Yên thấy Bùi Duật Thành quan tâm như thế, khó tránh khỏi càng thêm áy náy cùng tự trách, "Thật xin lỗi, chúng ta rõ ràng là đang hẹn hò, lại bởi vì nguyên nhân cá nhân của tôi, để cho ngài vì chiều theo tôi, vẫn luôn phải lén lén lút lút cùng tôi gặp mặt..."
Đáy mắt Bùi Duật Thành lóe lên một vệt ánh sáng, nhẹ mở miệng cười nói, "Cũng có phương thức quang minh chính đại gặp mặt."Lâm Yên: "A? Phương thức gì?"Bùi Duật Thành không có trả lời, nhìn thoáng qua phía sau cô nói, "Đi thôi.""A..." Lâm Yên lúc này mới gật gật đầu, đẩy cửa ra ngoài.Bùi Nam Nhứ đang tận chức tận trách trông coi ở cách cửa ra vào không xa, đại khái là sợ có người tới, muốn sớm báo nguy trước."Bùi Ảnh Đế, làm phiền ngài!" Lâm Yên liên tục cảm kích."Chị dâu khách khí, việc nên làm." Bùi Nam Nhứ mở miệng cười.Bùi Nam Nhứ vừa đi vừa đánh giá phía Lâm Yên vài lần, thăm dò mở miệng nói, "Chị dâu, quan hệ của chị cùng anh em thật sự rất tốt, anh của em vừa về đến liền vội vã muốn gặp chị! Trước kia chưa từng thấy qua anh ấy để ý người nào như vậy qua!"
"Khục, có đúng không..." Lâm Yên hơi thẹn đỏ mặt."Đúng rồi, còn có cấp dưới lần trước tự tiện chủ trương kia, anh của em đã trừng phạt cô ta, chị chớ để ý, loại chuyện này về sau chắc chắn sẽ không phát sinh nữa." Bùi Nam Nhứ mở miệng nói.Hiện tại anh của hắn ta thật vất vả mới hợp lại với Lâm Yên, hắn ta sợ Lâm Yên lại bởi vì chuyện gì náo chia tay.Lâm Yên nghe vậy, hai con ngươi híp lại nói, "Ngô, cô bé kia... Cô ta có phải thích anh của anh hay không?"Bùi Nam Nhứ nghe vậy giật nảy mình, "Khụ khụ khụ... Làm sao lại... Không có chứ...""Phải không?"Rõ ràng ánh mắt nhìn Bùi Duật Thành hừng hực như vậy, cơ hồ không che dấu chút nào."Dĩ nhiên, bọn họ chẳng qua là quan hệ công việc trên dưới bình thường mà thôi." Bùi Nam Nhứ sợ Lâm Yên hiểu lầm cái gì, vội vàng giải thích, tiếp đó chuyển đổi đề tài, "Chúng ta nhanh đi qua đi, bằng không thì rời đi quá lâu, ngộ nhỡ bị phát hiện..."
Bùi Nam Nhứ cùng Lâm Yên vừa nói chuyện, một bên bước nhanh chạy tới phòng liên hoan đoàn làm phim, vừa lên lầu đi đến cầu thang tầng kia, một giây sau, lại không may đυ.ng phải một người đối diện ở trong hành lang...Bên trong hành lang cầu thang vắng vẻ không người, Thẩm Triều Mộ đứng ở trong góc nhỏ, trong tay châm một điếu thuốc, đang nuốt mây nhả khói.Mà Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ thì là sóng vai từ dưới lầu đi tới...Trong chốc lát, ba ánh mắt đối diện nhau, ba người hoàn toàn ngẩn ngơ ở nơi đó.Bùi Nam Nhứ: "..."Lâm Yên: "..."Thẩm Triều Mộ: "..."Thấy Lâm Yên vậy mà sóng vai xuất hiện cùng Bùi Nam Nhứ trong thang lầu bốn bề vắng lặng này, điếu thuốc Thẩm Triều Mộ ngậm trên miệng "Bẹp" rớt trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc, nghẹn họng, trân trối nhìn chằm chằm vào hai người...Mợ nó! Lâm Yên... Lâm Yên cùng... Bùi... Bùi Nam Nhứ!?
Khoé miệng Lâm Yên co giật, anh đến cùng biết cái gì hiểu cái gì?"Thật xin lỗi đã quấy rầy, hai người tiếp tục, tiếp tục ha..."Bất đắc dĩ Thẩm Triều Mộ hoàn toàn không nghe rõ lí do, đã phi thường thức thời tránh đi.Bùi Nam Nhứ đứng tại chỗ, thở dài, cười khổ liếc mắt nhìn Lâm Yên, nhìn bộ dạng này, là có miệng nói không rõ."Làm sao bây giờ?" Lâm Yên vẻ mặt đưa đám nói.Bùi Nam Nhứ trấn an: "Chuyện này, sợ là cho dù chúng ta nói rõ lí do, cũng không nói rõ được, còn may, Thẩm Triều Mộ này, mặc dù không đứng đắn, có chút hỗn loạn, chỉ là, nhân phẩm còn không tệ, hẳn là sẽ không nói lung tung ở bên ngoài, quay đầu em cũng sẽ nói với hắn một tiếng, kêu hắn không được truyền ra ngoài.""Giống như cũng chỉ có thể như vậy..."Lâm Yên cũng chỉ có thể tự an ủi mình, cũng may bị gặp phải không phải cô cùng Bùi Duật Thành...Một lát sau, Lâm Yên cùng Bùi Nam Nhứ cuối cùng cũng thuận lợi tiến vào phòng khách.Mặc dù không phải cùng đi vào, thế nhưng, ba người Thẩm Triều Mộ, Bùi Nam Nhứ, Lâm Yên tuần tự tiến vào, vẫn là khiến cho mọi người có chút liếc mắt.Càng tạo nghiệp chướng chính là, Thẩm Triều Mộ ngồi ở bên cạnh Bùi Nam Nhứ vừa nhìn thấy Lâm Yên tiến đến, lập tức đứng lên, mở miệng nói với Lâm Yên, "Ai nha Lâm Yên, vị trí này của cô dường như tương đối thoáng khí, tới tới tới, đổi chỗ với tôi đi!"Nói xong liền đi tới trước mặt Lâm Yên, cưỡng ép muốn đổi chỗ ngồi với cô.Một bên vừa nói còn vừa nháy mắt với cô, một bộ biều hiện "Tôi rất thức thời".Lâm Yên: "...???"Lâm Yên quả thực cũng không còn gì để nói, nhìn Bùi Nam Nhứ một chút, nhìn lại Thẩm Triều Mộ một chút, đem so sánh, thật sự là khắc sâu cảm giác tầm quan trọng của một trợ công đáng tin cậy. (ý nói Bùi Nam Nhứ giúp đỡ giỏi, còn người kia giúp đỡ thành nát)
Cuối cùng, Lâm Yên cứ như vậy bị Thẩm Triều Mộ cưỡng ép đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ.Thảm hại hơn chính là, vị trí này của cô, bên trái là Bùi Nam Nhứ, bên phải là... Hàn Dật Hiên, bên phải của bên phải là Tưởng Tư Phi...Thật sự là đủ...Trước đó cô thật vất vả mới tránh khỏi tất cả mìn, tìm một vị trí an toàn, hiện tại đều bị con hàng Thẩm Triều Mộ này làm hỏng.Thấy Lâm Yên thế mà bị Thẩm Triều Mộ đổi đến chỗ bên cạnh Bùi Nam Nhứ, mấy sắc mặt nữ diễn viên trên bàn đều trở nên không tốt lắm, nhất là nữ chính Tưởng Tư Phi này."Chị Tư Phi, chỗ bên cạnh Bùi Ảnh Đế hẳn là nữ chính như chị mới đúng chứ, Thẩm Triều Mộ còn chưa tính, Lâm Yên dựa vào cái gì liếʍ láp ngồi đó!" Hạ San San bên cạnh Tưởng Tư Phi mặt mũi tràn đầy ghen ghét, bênh vực kẻ yếu.
Vốn là dùng phần diễn của Hạ San San thì không có tư cách tới liên hoan, chỉ là, bởi vì tầng quan hệ của Hàn Dật Hiên cùng Lâm Thư Nhã này, Phùng An Hoa vẫn mời cô ta.Ỷ vào chỗ dựa của anh rể họ Hàn Dật Hiên này, tiếng nói của Hạ San San mảy may không biến mất, người trên bàn đều nghe được câu này.Mọi người chẳng qua là ghen ghét Lâm Yên, cũng mặc kệ là Thẩm Triều Mộ tự mình yêu cầu đổi vị trí, làm không tốt còn cảm thấy Lâm Yên trêu hoa ghẹo nguyệt, một bên ôm lấy Thẩm Triều Mộ, một bên lại câu Bùi Nam Nhứ...Lâm Yên cắn răng trừng mắt liếc Thẩm Triều Mộ đối diện, người sau thế mà còn một mặt vô tội.Được rồi, lấy thanh danh hiện tại của cô, xem như không hề làm gì, hô hấp cũng là sai.Tùy ý đi...Các người vui vẻ là được rồi ~Phùng An Hoa dàn xếp, "Quá tốt rồi, cuối cùng cũng tới đông đủ! Tới tới tới! Mọi người nâng chén! Tất cả chúng ta cạn một chén!"
Phùng An Hoa vừa dứt lời, mọi người dồn dập nể tình giơ lên chén.Tiến trình quay bộ phim này rất nhanh, hôm nay không chỉ có Lâm Yên xong việc, mấy vị diễn viên khác bao gồm Tưởng Tư Phi cũng xong việc, chỉ có Bùi Nam Nhứ cùng Thẩm Triều Mộ có phần diễn hơi nhiều còn phải tiếp tục quay chụp."Hôm nay cũng là ngày Tư Phi xong việc, chúng ta kính Tư Phi một chén!" Phùng An Hoa ân cần nhìn về phía Tưởng Tư Phi, cố ý mở miệng nói.Mặc dù hôm nay Lâm Yên cũng xong việc, chỉ là cô là một vai phụ nho nhỏ, tự nhiên là không quan trọng."Cảm ơn nhà sản xuất Phùng, cảm ơn đạo diễn Khương, cảm tạ mọi người mấy ngày nay chiếu cố!" Tưởng Tư Phi thoải mái hào phóng đứng lên, đáp lễ mọi người."Ha ha ha ha, Tư Phi quá khách khí rồi, là chúng tôi cảm tạ cô mới đúng, có Tưởng Ảnh Hậu chống đỡ, bộ phim này của chúng ta nhất định sẽ siêu hot!" Mặt mũi Phùng An Hoa tràn đầy lòng tin mở miệng xu nịnh nói.Vẻ mặt Tưởng Tư Phi ngượng ngùng nhìn thoáng qua phương hướng của Bùi Nam Nhứ, "Tôi làm sao so được với Bùi Ảnh Đế, coi như là siêu hot, cũng nên là công lao của Bùi Ảnh Đế."Bùi Nam Nhứ nghe Tưởng Tư Phi nói, trên mặt không có biểu tình gì, chẳng qua là nhàn nhạt cười cười.Hiện tại Tưởng Tư Phi xưa đâu bằng nay, là người mới được công ty quản lý của Lâm Thư Nhã toàn lực nâng lên, đủ loại tài nguyên như không cần tiền lượng lớn nện vào.Phùng An Hoa coi trọng tiềm lực của ả ta, tự nhiên cũng là đi theo ả ta, đủ loại ngôn từ mĩ miều bắt đầu nịnh, "Bùi Ảnh Đế của chúng ta tự nhiên là không cần nói nhiều, vô luận là kỹ thuật diễn xuất hay thực lực đều đã là đỉnh phong, chỉ là Tư Phi cô cũng là tiền đồ vô lượng, tuổi còn trẻ cầm nhiều phần thưởng lớn cấp cao như vậy, bên trong giới ai không đồng ý với thực lực của cô!Kỹ thuật diễn này của cô, phóng mắt toàn bộ nữ diễn viên ngành giải trí, cũng không có mấy người so được, đầy đủ mỹ mạo và thực lực cùng tồn tại, cô giống như Bùi Ảnh Đế, là nơi linh hồn của bộ phim này của chúng ta..."
Phùng An Hoa trà trộn bên trong giới nhiều năm, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, quả thực là mỗi một câu đều nói vào trong tâm khảm của Tưởng Tư Phi, dỗ Tưởng Tư Phi đến mở cờ trong bụng.Bất quá, trên mặt Tưởng Tư Phi còn là một bộ biểu lộ khiêm tốn, mở miệng nói, " Nhà sản xuất Phùng quá khen rồi, tôi còn rất nhiều chỗ cần học tập, biển học vô bờ, tôi thủy chung tin tưởng vững chắc, chỉ có tự mình cố gắng, dùng thực lực mới có thể đi được lâu dài."Lúc Tưởng Tư Phi nói lời này, ánh mắt như có như không rơi vào trên người Lâm Yên trên thân.Hạ San San nghe bên nghe nói như thế, lập tức phụ họa mở miệng nói, "Chị Tư Phi, chị nói thật sự là quá đúng, ngành giải trí chúng ta nên nhiều thêm một số diễn viên như chị mới tốt.Đáng tiếc, có vài người, thực lực gỉ cũng không có, trình độ nghiệp vụ nát muốn chết, cả ngày chỉ tạo scandal kéo độ hot, bằng không liền sống không nổi.
Nghe nói, hôm nay có một phần diễn vô cùng đơn giản với Bùi Ảnh Đế cũng NG mấy chục lần, làm hại tất cả mọi người chỉ có thể bồi tiếp cô ta cùng tăng ca, một con chuột phân hỏng hỗn loạn, thật sự là giảm xuống cấp bậc của đoàn làm phim chúng ta..."Lời này của Hạ San San là nói ai, mọi người tự nhiên là lòng dạ biết rõ.Đoàn làm phim vẫn luôn là phân tổ quay chụp, cảnh quay của Lâm Yên trong khoảng thời gian này, bên trong đoàn làm phim chỉ có một số người biết, diễn viên nhìn qua kỹ thuật diễn của Lâm Yên, vào tự mình diễn cùng Lâm Yên không nhiều.Cho nên, trên bàn cơm không ít người đối vớ Lâm Yên đều là ôm thái độ gạt bỏ cùng khinh bỉ.Bất quá, Khương Nhất Minh, Vệ Từ Phong, Bùi Nam Nhứ, những người này lại rất rõ ràng, nhất là Vệ Từ Phong là anti fan số một của Lâm Yên.
Nghe được lời này của Hạ San San, lông mày Vệ Từ Phong không dễ dàng phát giác mà nhăn lại.Cho dù cậu ta rất chán ghét Lâm Yên, nhưng cũng không thể không thừa nhận, kỹ xảo của cô không có chỗ để bắt bẻ.Thậm chí có thể nói, đóng phim với Lâm Yên, là một lần quay phim thoải mái nhất từ trước đến nay của cậu ta.Bất quá, bên trong đoàn làm phim hôm nay nghe đồn một cảnh của cô cùng Bùi Nam Nhứ NG mấy chục lần, ngược lại khiến cậu ta có chút ngoài ý muốn.Dù sao phần diễn của Lâm Yên phần lớn là với cậu ta thậm chí đều là một lần liền qua, mà thiên phú cùng năng lực học tập của cô rất kinh người, coi như tình cờ NG, cũng có thể rất mau tìm lại cảm giác, làm sao đến phiên cùng Bùi Nam Nhứ, liền NG nhiều lần như vậy?Cuối cùng cũng không phải xuất thân chính quy, đoán chừng phát huy không ổn định đi...Còn về Bùi Nam Nhứ, đương nhiên sẽ không lên tiếng vào lúc này, hắn ta mở miệng giúp Lâm Yên nói chuyện, chỉ làm cho Lâm Yên rước lấy càng nhiều phiền phức.Huống chi cũng hoàn toàn không cần nhiều lời, chờ phim điện ảnh chiếu lên, kỹ thuật diễn xuất của Lâm Yên như thế nào, người xem cũng không phải mù lòa, bọn họ tự nhiên sẽ thấy.Mặc dù phần diễn của Lâm Yên không nhiều, chỉ là dùng kinh nghiệm của hắn ta, dám chắc chắn, bên trong bộ phim này, nhân vật có thể hot nhất, là Lâm Yên diễn vai Lâm Phiên Nhược.Ngược lại là Tưởng Tư Phi bị Phùng An Hoa thổi phồng đến mức trên trời có trên đất không, thực biểu hiện trong bộ phim này, thật sự không xứng với tên tuổi Ảnh Hậu...Tưởng Tư Phi có một câu cũng là nói không sai, một diễn viên, quan trọng nhất, vẫn là kỹ thuật diễn xuất cùng thực lực.Trên bàn cơm, ăn uống linh đình.Vị trí bên người Bùi Nam Nhứ thật sự là quá đáng chú ý, Lâm Yên chỉ có thể vùi đầu khổ ăn, tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.Qua ba lần rượu, có công nhân viên đột nhiên đẩy cửa tiến vào, nói câu gì bên tai Phùng An Hoa."Cái gì, Lâm Thư Nhã đã tới?" Phùng An Hoa nghe vậy lập tức hơi kinh ngạc, vội vàng liền muốn đứng dậy đi nghênh đón.Trong lúc nói chuyện, cửa phòng bị người đẩy ra, Lâm Thư Nhã một thân lễ phục nhỏ xa hoa đi đến."Lâm tiểu thư!""Oa! Là Lâm Thư Nhã!""Chị họ!"Trrong nháy mắt thấy Lâm Thư Nhã, mọi người trong phòng nhất thời nhiệt tình chào hỏi.Sắc mặt Hàn Dật Hiên vẫn âm trầm trong nháy mắt khi nhìn thấy người tới, cũng lập tức trở nên ôn nhu.Hạ San San vui vẻ nghênh đón, nhiệt tình khoác lên cánh tay Lâm Thư Nhã, "Chị họ, sao chị lại tới đây?"
Lâm Thư Nhã mở miệng cười, "Hôm nay vừa lúc ở bên này tham gia một bữa tiệc, sau đó nghe anh Dật Hiên nói đoàn làm phim hôm nay liên hoan ở đây, liền không mời mà tới!"Nói xong nhìn về phía Phùng An Hoa cùng Khương Nhất Minh nói, "Thật xin lỗi đã quấy rầy, nhà sản xuất Phùng cùng đạo diễn Khương sẽ không để tâm chứ!"Phùng An Hoa lập tức ý cười đầy mặt mở miệng, "Thư Nhã cô khách khí rồi! Cầu cũng cầu không được! Cô có thể tới, đoàn làm phim chúng tôi là rồng đến nhà tôm! Nhanh, mau mời ngồi!"Nói xong phân phó người đi gọi phục vụ chuẩn bị thêm một bộ bát đũa.Tưởng Tư Phi bên cạnh Hàn Dật Hiên tự giác đứng người, "Thư Nhã, ngồi bên này đi!"Hàn Dật Hiên đứng dậy đi qua phía nữ hài, quan tâm nắm tay cô ngồi xuống trên chỗ ngồi, thanh âm cũng trong nháy mắt ôn nhu như nước, "Không phải nói rất vội sao?"
"Bận rộn nữa cũng không có quan trọng bằng anh Dật Hiên!" Lâm Thư Nhã dịu dàng mở miệng, lập tức chọc cho trong phòng một hồi ồn ào.Lời của Lâm Thư Nhã khiến cho Hàn Dật Hiên rất là hưởng thụ, trên mặt tràn đầy cưng chiều.Trước mắt cô gái này, vô luận lúc nào, luôn luôn cho rằng gã là tồn tại quan trọng nhất, luôn luôn dùng ánh mắt ỷ lại ngẩng đầu nhìn gã, khắp thế giới đều là gã. Lâm Thư Nhã nói xong, lại quen thuộc nhìn lại phía Vệ Từ Phong, "Từ Phong, rất chờ mong ca khúc chủ đề của anh nha! Nhất định rất êm tai!"Vệ Từ Phong dù sắc mặt như đêm, khi đối diện Lâm Thư Nhã, thoáng hòa hoãn mấy phần, "Cảm ơn."Trên bàn cơm, Lâm Thư Nhã có thể nói là như cá gặp nước.Nữ hài hồn nhiên lại thân thiết, dường như thiên sứ, lời nói, cách cư xử lại ưu nhã cao quý, vô luận là ai cũng hết sức thích cô ta, không chỉ có Vệ thiếu gia cuồng bá khốc chảnh khó có được vẻ mặt ôn hòa, đại thiếu Thẩm Triều Mộ hoa tâm đối đãi với mỹ nhân cũng là thái độ ân cần.
Đáy mắt Hàn Dật Hiên thủy chung đều là sắc thái cưng chiều cơ hồ muốn tràn đầy."Đúng rồi, chị họ, chị tham gia là bữa tiệc gì?" Hạ San San hỏi.Lâm Thư Nhã gẩy gẩy sợi tóc mai một bên, đáy mắt lóe lên một vệt vẻ ngạo mạn, "Tiệc của đạo diễn Garcia."Hạ San San nghe xong, lập tức mặt mũi tràn đầy kích động, "Oa! Là đạo diễn Hollywood trứ danh kiavsao? Nghe nói gần đây ông ấy muốn quay một bộ phim đề tài xe đua, chị họ, chị muốn cùng đạo diễn Garcia hợp tác làm phim điện ảnh sao?"Nghe thấy Hạ San San nói, những người khác trên bàn cơm cũng là mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.Garcia thế nhưng là đạo diễn tuyến đầu của Hollywood, nâng vô số diễn viên hoy, cơ hồ hết thảy diễn viên ngành giải trí Hoa quốc đều có thể coi việc đóng phim của ông ấy làm vinh dự cao nhất.Lâm Thư Nhã chỉ cười không nói, Tưởng Tư Phi một bên giúp đỡ trả lời: "Bộ phim này đã sớm định ra tới, Lâm tiểu thư ở trong đó sẽ diễn một nhân vật vô cùng trọng yếu, mà vai này là đạo diễn Garcia tự mình chỉ định đó.""Oa, chị họ thật là lợi hại!" Hạ San San một mặt sùng bái.Lúc này, Lâm Thư Nhã mới vẻ mặt lạnh nhạt, sủng nhục (?) không sợ hãi mở miệng nói, "Cũng chỉ là vận khí tốt mà thôi, cộng thêm vừa vặn bản thân chị cũng hơi cảm thấy hứng thú với xe đua, hiểu khá rõ một chút tri thức cơ bản, có thể là tương đối phù hợp nhân vật nguyên mẫu, cho nên đạo diễn mới chọn trúng chị.""Nào chỉ là hiểu rõ, có thể so với nhân viên chuyên nghiệp rồi!" Tưởng Tư Phi xu nịnh nói."Cái đó cũng là bởi vì chị họ ưu tú, học rộng tài cao mà! Cái gì cũng hiểu!"Hạ San San nói xong, cười như không cười nhìn về phía Lâm Yên, cất giọng nói, "Khó trách chị Tư Phi sẽ đi ăn máng khác đến chỗ của chị họ, quả nhiên, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người ưu tú đều ở cùng một chỗ với người ưu tú, không giống như là một ít người..."
Lúc này, ánh mắt Lâm Thư Nhã rơi vào trên người Lâm Yên, hơi mở miệng cười, "Chị, suýt nữa quên mất chào hỏi chị, đã lâu không gặp, nghe nói chị hôm nay xong việc, chúc mừng chị!"Thấy Lâm Thư Nhã nói chuyện với Lâm Yên, mặt mũi Hàn Dật Hiên lập tức tràn đầy cảnh giác nhìn lại phía Lâm Yên.Tựa hồ sợ Lâm Yên lại nổi điên làm gì đó với Lâm Thư Nhã.Đối với Lâm Yên, thực ra, vốn là gã cũng thưởng thức qua tiêu sái độc lập của cô, thích cá tính tự do như gió của cô, cũng hưởng thụ sự quan tâm cùng chiếu cố cẩn thận của cô.Trước mắt cô gái này, khi cô đối tốt với một người, luôn luôn bằng toàn bộ linh hồn và thể xác không giữ lại chút nỗ lực nào, giống như ngọn lửa nhiệt liệt cùng nóng bỏng.Khi gã bị đuổi ra khỏi nhà, lưu vong ở nước ngoài, trong đoạn thời gian u ám nhất trong đời, là Lâm Yên vẫn bồi bạn cùng gã.
Gã đã từng thật tâm ưa thích cô.Thế nhưng là...Gã dù sao cũng là nam nhân, sao có thể chịu được vẫn luôn dựa vào một nữ nhân trợ giúp.Mãi đến sau khi gã trở lại trong nước, Lâm Yên xin nhờ gã chiếu cố em gái của mình, Lâm Thư Nhã.Nữ hài hoàn toàn khác biệt với Lâm Yên, không giống với Lâm Yên lõi đời từng trải, Lâm Thư Nhã sạch sẽ đơn thuần giống như một tờ giấy trắng, cả thể xác và tinh thần đều ỷ lại cùng ngưỡng mộ gã, trong nháy mắt đả động tới gã...Vừa mới bắt đầu, sau khi quan hệ của gã cùng Thư Nhã bị phát hiện, gã vẫn còn có chút áy náy cùng tự trách với Lâm Yên, cũng vẫn cố gắng mong đền bù cô.Thế nhưng là, thời điểm đó cảm xúc của Lâm Yên lại đột nhiên trở nên vô cùng không ổn định, giống như biến thành người khác.Thời gian lâu dài, lặp đi lặp lại nghe cô kể ra những chuyện năm đó kia, nghe hồi ức gã năm đó có bao nhiêu nghèo túng được cô từng lần một giúp đỡ, nhìn cô như người điên trước mặt mọi người tìm gã cùng Thư Nhã gây phiền phức, áy náy trong lòng liền từng chút một biến thành phiền chán...
Lúc trước gã từng thích nữ hài kia, càng như thế càng thấy khuôn mặt đó đáng ghét.Mà Lâm Thư Nhã ôn nhu tri kỷ, cứ như vậy hoàn toàn tiến vào trong lòng của gã.Lâm Yên càng tìm Lâm Thư Nhã gây phiền phức, gã càng chán ghét cô...Biểu lộ cảnh giác của Hàn Dật Hiên khiến cho Lâm Yên cảm thấy có chút buồn cười.Xem ra chính cô trước đó xác thực rất ngu xuẩn, để Hàn Dật Hiên lại cho là cô sẽ còn như trước kia, vì hai cái thứ rác rưởi này, đại náo, làm trò hề trước mặt mọi người?Lâm Yên chậm rãi bưng chén rượu lên, mời một ly trở lại phía Lâm Thư Nhã, hơi mở miệng cười, "Đa tạ."Lâm Thư Nhã nhìn biểu lộ gió nhẹ mây bay của Lâm Yên, không khỏi âm thầm nhíu mày.Không biết từ khi nào, Lâm Yên đột nhiên lại khôi phục bộ dáng coi thường hết thảy lúc trước kia, khiến trong đáy lòng cô ta chán ghét.Hiện tại cô cũng đã không có gì cả, dựa vào đâu còn dùng loại ánh mắt này nhìn cô ta?Hàn Dật Hiên thở dài một hơi, đồng thời cũng có chút hồ nghi.Biểu lộ lười biếng mà lãnh đạm trên khuôn mặt nhỏ nhắn mộc mạc trắng nõn của cô gái trước mắt, là bộ dáng gã chưa từng thấy qua.Khi hẹn hò, mặc dù tính tình Lâm Yên tùy tiện, nhưng ở trước mặt gã một mực là quan tâm lại nhiệt tình, sau khi vì Thư Nhã chia tay với cô, thì cô là u ám điên cuồng.Nhưng gã chưa từng thấy vẻ mặt Lâm Yên như thế.Hờ hững mà khinh miệt...Tựa hồ hết thảy đều không ở trong mắt của cô...Hạ San San bĩu môi, mặt mũi tràn đầy trào phúng nói, "Chị họ, sao chị còn đối tốt với cô ta như vậy chứ! Trước đó không lâu cô ta còn không biết xấu hổ mua chuộc toà soạn, lăng xê scandal cùng anh rể họ!"Nghe nói như thế, trên bàn cơm lập tức một hồi khe khẽ bàn luận, tất cả mọi người đều biểu lộ xem kịch vui.Lâm Yên nghe vậy, tròng mắt cười khẽ, buồn bực ngán ngẩm chuyển động ly rượu đỏ trong tay, nhấp một miếng, mở miệng yếu ớt nói, "A, Hạ tiểu thư, đoàn làm phim chúng ta nhiều boss như vậy, Bùi Ảnh Đế này đủ để treo 100 cái anh rể họ của cô lên đánh, là đỉnh cấp tọa trấn bên trong ngành giải trí, nếu tôi muốn lăng xê kéo độ hot, Bùi Ảnh Đế để đó không cọ, nhất định phải cọ một khách mời?"
Bùi Nam Nhứ: "Khục..."Lâm Yên tiếp tục nói: "Coi như là tôi lăng xê cùng Thẩm Triều Mộ, bằng vào số lượng scandal của riêng hai chúng tôi, cũng xem như cường cường liên hợp!"Thẩm Triều Mộ: "..."Cường cường liên hợp...Hình dung này... Có thể...Lâm Yên uống một hơi cạn sạch rượu đỏ trong ly, cười tủm tỉm nói: "Cho nên, thật sự là xin lỗi, Lâm Yên tôi coi như muốn lăng xê, không phải ai cũng tạo."Thái độ Lâm Yên không cho là nhục, mà cho là vinh quang, ngược lại là trực tiếp làm Hạ San San nghẹn đến không thể phản bác nổi."Cô..." Hạ San San giận đến trực tiếp vỗ bàn, "Cô là cái thá gì, thế mà còn dám dõng dạc nói không nhìn trúng ann Dật Hiên, không phải chính cô biết rõ anh Dật Hiên gia thế tốt, mới sống chết trông ngóng anh ấy không thả sao?"Lâm Yên lập tức nhíu mày, "Ai? Gia thế tốt ở đế đô này, chẳng lẽ chỉ có một cái Hàn gia sao? Cô đem Vệ thiếu của chúng ta để ở đâu rồi?"
Hàn gia mặc dù rễ sâu lá nhiều ở đế đô, là một trong các hào môn thế gia lớn nhất ở đế đô, nhưng Vệ gia cũng tương xứng, thậm chí tốc độ phát triển hai năm này không thua gì Hàn gia.Vệ Từ Phong: "..."Lâm Yên lại nói: "Coi như là so độ tươi non, Hàn tiên sinh so ra cũng kém Đường Gia Nghiệp!"Đường Gia Nghiệp: "..."Lâm Yên tùy tiện nói mấy câu, tất cả mấy người Bùi Nam Nhứ, Thẩm Triều Mộ, Vệ Từ Phong, Đường Gia Nghiệp trên bàn đều nằm cũng trúng đạn.Hạ San San giận đến dậm chân, "Cô... Cô không biết xấu hổ! Lúc trước cũng không biết là ai có ý tốt nhất định phải nói anh Dật Hiên là bạn trai mình!"Lâm Yên thở dài: Ai! Người đều có lúc mắt mù?"Hạ San San: "..."Mọi người nhìn màn than thở: "..."Bùi Nam Nhứ cúi đầu nhấp một ngụm trà, ở bên cạnh ho nhẹ một tiếng, triệt để bỏ đi suy nghĩ mở miệng nói chuyện.
Hắn ta tựa hồ đã đánh giá thấp sức chiến đấu của chị dâu...Vừa há miệng, cũng đủ để gϊếŧ người không thấy máu.Giờ phút này, sắc mặt Hàn Dật Hiên đã âm trầm xuống, ánh mắt hơi thầm nhìn lại phía Lâm Yên.Bộ dáng này của Lâm Yên dường như là hơi say rượu, để tránh sau đó thu lại không được, Phùng An Hoa mau chạy ra đây pha trò, hiểm hiểm xóa đề tài đi.Đêm khuya, một bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc."Lâm Yên này, thật sự là quá ghê tởm! Chưa gặp qua người không biết xấu hổ như vậy!" Hạ San San tức giận căm phẫn.Tưởng Tư Phi cười lạnh nói, "Miệng lưỡi bén nhọn, miệng lưỡi dẻo quẹo, loại người này, cũng chỉ chiếm một chút tiện nghi ngoài miệng thôi!""Lâm Yên gần đây ở trong đoàn làm phim thế nào?" Lâm Thư Nhã một bên vuốt móng tay tinh tế, một bên hững hờ mở miệng hỏi một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me