Co Nhoc Giai Giai Drop
Lời tác giả: Biết mấy nàng đang chờ chap sau nhưng là không thể không viết phiên ngoại này. Nếu không hình tượng nam chính lu mờ quá ta không cam tâm. Tôm của ta sao càng ngày càng nhạt vậy ta? Ai cho ý kiến làm nổi Tôm của ta lên với.Thấy đã muộn mà Cua vẫn chưa gọi về, nghĩ Cua vẫn còn giận Tôm bèn lấy máy gọi cho Cua hỏi xem tình hình phỏng vấn thế nào."Thuê bao quý khách vừa gọi..."Tôm nhăn mày, thuê bao? Cua này... chết chắc rồi, dám tắt máy của hắn.Lại một tiếng nữa, Tôm gọi lại. Máy vẫn tắt. Cua chơi trò gì kì vậy? Hắn nhớ là đã giải thích rõ ràng với Cua rồi mà? Sao còn giận dỗi nữa?Cua thật sự rất trẻ con, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ nghĩ cách làm Cua hết giận.Tối rồi nhưng hắn vẫn lôi xe ra ngoài đường. Mẹ hắn nhìn thấy thế, nhíu mày không vui.- Con đi đâu vậy?- Đi dạo đêm thôi. Con cũng 22 rồi.Nói rồi không đợi mẹ hắn nói tiếp, phóng thẳng xe tới của hàng vàng bạc. Hắn biết Cua ưa lãng mạn, hắn chưa từng thật sự dụng tâm lấy lòng người con gái nào nhưng là Cua thì khác. Cua là bạn gái hắn, lấy lòng bạn gái cũng chẳng sai.Hắn chọn một hồi cũng không thấy cái nào ưng ý. Mua quà tặng bạn gái phải dụng tâm. Đồ đắt quá sợ Cua lại nghĩ đến chuyện giàu nghèo phiền toán gì đó. Tự tay làm... cũng không tệ nhưng là hắn không có hoa tay. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn là tặng vòng cổ đi. Nhưng rất không đúng lúc, các mặt hàng đẹp hầu như đã bán hết. Ở cửa hàng nhỏ này dường như để tìm mặt hàng hắn muốn hình như không có. Ngày mai lại phải cất công lên huyện vậy.Hắn vừa đi ra ngoài thì một người đàn ông mặc vest đi vào. Hắn nhìn khuôn mặt bỡn cợt quen thuộc của người đàn ông kia, không mấy vui mừng mở miệng.- Anh.Người đàn ông vừa bước vào kia là Lục, anh họ của hắn. Mẹ của Lục là em ruột của mẹ hắn, à, mẹ ruột ấy mà. Tình cảm từ bé giữa hai anh em vẫn luôn rất tốt. Lục không sống ở Pháp mà là ở Việt Nam. Vì vậy, khi hắn về Việt Nam, lục đã giúp đỡ rất nhiều.Nếu nói hắn được nhiều người biết đến với danh nghĩa cháu của chủ tịch tập đoàn Hà Đô thì Lục được nổi danh bằng chính sức mình. Người ta biết tới Lục với danh nghĩa thần cổ phiếu. Cổ phiếu Lục đã nhắm trúng chỉ có lời mà không có lỗ. Tuy nhiên ít ai biết Lục còn có một thân phận khác, đó là cảnh sát ngầm tại Việt Nam.Việc này vốn là bí mật. Lúc đầu hắn cũng không biết. Chỉ là một lần hắn vô tình cứu được một đại ca xã hội đen, lại vô tình dính vào một vụ mua bán ma túy do Lục đang phụ trách, vậy nên hắn mới biết thân phận của Lục.- Thái độ này của chú là sao? Lâu không gặp, anh nghĩ chú phải vui mừng tới ôm anh mới phải chứ. À, quên mất chú bị mất trí nhớ. Nhớ ngày xưa chú còn coi anh là thần tượng...Không để Lục tiếp tục chìm đắm trong ảo tưởng, Tôm lạnh lùng cắt ngang.- Anh! Chuyện với anh em không có quên. Anh cũng không cần bịa chuyện nữa.- Thật là một đứa trẻ không ngoan.Nói rồi Lục vỗ vỗ vai Tôm, cười nói:- Thôi, ra quán cafe nói chuyện.Buổi tối, quán cafe có chút yên tĩnh so với ban sáng. Ánh đèn mờ mờ không đủ để thấy rõ mọi thứ, nhưng hắn vẫn nhận ra sự nghiêm túc trên mặt Lục, không còn vẻ cười cợt ban nãy nữa.- Anh có chuyện gì cứ nói thẳng đi.Tôm nhàn nhạt nói rồi ngả lưng dựa vào tựa ghế, hai tay thoải mái vắt lên thành ghế. Trông Tôm lúc này nhàn nhã như một công tử bất cần, lại mang một loại khí phách khiến người khác không thể coi thường. Năm năm học tập tại Pháp cũng không phải đồ bỏ đi.- Pen đã trở lại.Tôm hơi nhíu mày. Pen? Cái tên này để lại cho Tôm ấn tượng không tốt. Cuộc sống của Tôm vốn rất bình thường, có lẽ cũng sẽ nhàn nhạt trôi qua giống như Cua, an bình, tĩnh lặng nếu không có sự xuất hiện của Pen. Pen là nhân vật Tôm không muốn nhắc tới nhất trong cuộc đời mình.Pen chính là người đại ca xã hội đen mà trong lúc vô tình Tôm đã cứu được. Khi ấy Tôm còn rất nhỏ, mới 9 tuổi. Lúc ấy Tôm còn nhỏ, không hiểu chuyện. Pen muốn Tôm làm đệ tử của lão nhưng Tôm không chịu. Tôm khi đó đang là một học sinh xuất sắc, học tại trường chất lượng cao, mọi điều diễn ra đều vô cùng thuận lợi, đâu có nhàm chán mà tham gia xã hội đen.Nhưng Pen không từ bỏ ý định. Không hiểu sao gã rất thích Tôm. Tôm lại không biết gã chính là một ông trùm ma túy lớn ở Đông Nam Á. Tôm bị gã lừa đi vẫn chuyển ma túy, bị cảnh sát bắt.Cũng may có Lục đã đứng ra bảo lãnh cho Tôm, lại qua lời khai của Tôm phá vỡ được một kho hàng lớn của Pen, việc của Tôm mới không bị lưu vào hồ sợ. Một đứa trẻ 9 tuổi bị lưu vào hồ sơ hình sự, điều đó đáng sợ đến mức nào, Tôm cũng không dám tưởng tượng. Tôm cũng được coi là nhân chứng quan trọng, được tuyên dương nhưng những việc đó, trừ Lục ra, ai cũng không biết.Sau đó, Tôm cũng không có gặp Pen nữa. Cứ tưởng cuộc sống sẽ không xuất hiện con người này nữa nhưng hơn chục năm sau gã lại xuất hiện.- Việc này cũng đâu có liên quan tới em? Anh quên là em bị mất trí nhớ à? Chuyện của Pen em chỉ còn nhớ mang máng, anh không nhắc em cũng quên rồi.- Anh cũng không muốn phiền chú. Chỉ là... gã gửi thư tới sở cảnh sát, nói muốn gặp chú.- Anh! Thật buồn cười. Sở cảnh sát của anh để làm gì? Một tên tội phạm không bắt được cũng thôi đi. Đến một bức thư cũng sợ?Tôm thật không muốn liên quan chút nào tới Pen nữa. Vẫn là đi mua quà chuộc lỗi với cô nhóc kia quan trọng hơn.- Aizzz, bây giờ Pen đã bắt đầu hành động. Bọn anh đã thử điều tra nhưng không có manh mối của hắn. Mà hắn lại coi trọng chú như thế...- Em cũng không có phải cảnh sát. Tìm em làm gì? Từ xưa đến nay em vẫn luôn là một công dân tốt. Nhưng những việc không liên quan tuyệt đối không làm.Đùa gì chứ, cuộc sống đang ổn định, hắn cũng không hi vọng gặp rắc rối. Nhàn nhạt nói lời từ chối, Tôm thanh toán rồi bỏ đi.Sáng sớm hôm sau, mới hơn 1 giờ sáng đã có điện thoại tìm đến. Là em trai Cua.- A lô?- Anh Tôm, chị Cua có ở chỗ anh không?- Không có. Sao vậy?- Em cũng không biết. Nhưng là chị Cua cả đêm không về, cũng không liên lạc được.- Em gọi chị Nhím chưa?- Em có gọi nhiều nơi rồi mà không thấy. Mẹ nói em thử gọi cho anh.- Bây giờ em bảo mẹ bình tĩnh đi. Có thể Cua bị lạc đường. Anh sẽ thử tới chỗ Cua phỏng vấn để tìm. Nếu qua 24 giờ thì mới báo công an.Một cô gái đi qua đêm không phải điều gì quá lạ. Thỉnh thoảng Cua cũng sang nhà Nhím ngủ qua đêm. Nhưng chắc chắn Cua sẽ phải gọi điện về. Hắn phóng xe ra ngoài cửa, phóng tới địa chỉ Cua từng nhắc tới, tay vẫn liên tục bấm máy cho Cua. Giọng nữ vẫn lạnh lùng vang lên không nhân nhượng, Tôm bất lực tới suy sụp.Hóa ra đó là tình yêu. Cảm giác tim đau nhói vì lo lắng này hắn không bao giờ muốn trải qua nữa. Nếu gặp Cua, hắn nhất định sẽ mắng Cua, không cho phép Cua đùa nghịch như vậy nữa. Nhưng là hắn không gặp.8 giờ sáng, hắn theo bố mẹ Cua tới báo người mất tích xong không được giải quyết vì chưa đủ thời gian để cho rằng đây là vụ mất tích. Nhìn bộ dạng chỉ cần có tiền thì sẽ giải quyết của mấy người kia, hắn thật sự muốn đánh người. Nhưng rồi hắn nhẫn, rút tiền ra.Nhưng thủ tục vẫn vô cùng rắc rối. Vì vậy, hắn tìm tới Lục.Lục làm việc quả thật rất nhanh, chưa đầy 12 tiếng đã tra ra, chỉ là thông tin này khoing khiến Tôm vui nổi.Cua bị một tên buôn bán người bắt. Nếu vậy cũng chẳng sao, nhưng vấn đề là kẻ bắt Cua lại là thuộc hạ của Pen. Mà nhắc tới Pen thì không còn đơn giản nữa. Năm đó, Pen gặp rắc rối lớn về pháp luật, bị cảnh sát quốc tế truy nã mà vẫn thoát được lại còn xoay mình, một lần nữa trở lại. Cảnh sát Việt Nam có chút kiêng dè với thủ đoạn của Pen, phải cử cảnh sát mật kết hợp với cảnh sát Lào và Campuchia. Mà để tiếp cận Pen, Tôm là một nhân tố vô cùng cần thiết.Tôm không dám nói thật với gia đình Tôm, chỉ mượn cớ thoái thác. Mẹ Tôm mặc dù phản đối chuyện giữa Tôm và Cua cũng vô cùng lo lắng. Cua cũng là cháu ruột của bà. Tôm lựa lời an ủi mẹ. Trong đêm tối, khuôn mặt Tôm trở nên trầm mặc. Tôm rút điện thoại ra.- Anh. Em đồng ý!Không còn cách nào khác, vì Cua, hắn chỉ có thể đối đầu với con người nguy hiểm đó. Ai bảo được người khác coi trọng là tốt?Tình yêu thật kì diệu. Tình yêu có thể khiến người ta trở nên kiên định, không sợ hãi, cũng bất chấp phải trả giá. Ngày xưa hắn còn không tin, chỉ nghĩ yêu là yêu thôi, giờ thì tin về cái tình yêu thần thánh Cua vẫn nói tới rồi."Cua à, vì em mà tôi trả giá đắt như thế, kiếp này tôi định chắc rồi. Dù có chết tôi cũng sẽ không buông tay"P/s: Ta nói này, càng ngày Tôm sẽ càng lên sàn nhiều...không biết Tôm ngây thơ như xưa kia tốt hay Tôm trưởng thành tốt? Cmt cho ta nhận xét về Tôm để ta chỉnh sửa hình tượng nhân vật nhé. Ths all.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me