Co The Den Voi Nhau Lingorm Fic
Orm mặc bộ váy màu đen, nếu nhìn kĩ sẽ thấy gương mặt cô phảng phất nỗi buồn.Lingling nhấp một ngụm rượu khi thấy anh ta tỏ ra thân mật với cô, nếu có thể ngay lúc này Lingling chỉ muốn giết anh ta ngay lập tức, hít một hơi kìm chế cơn giận trong lòng. - "Xin cảm ơn các vị đã dành thời gian quý báu của mình cho buổi tiệc tối nay của chúng tôi. Hôm nay việc chính là tôi muốn thông báo với tất cả mọi người, Orm và tôi sẽ kết hôn" Luk tươi cười nói. Lingling đã đang giận, nay cơn giận x1000 lần sau khi nghe Luk nói sẽ kết hôn với cô. Siết chặt ly rượu trong tay, ánh mắt sắc lạnh, gương mặt đằng đằng sát khí nhìn lên sân khấu. Orm cố gắng nở nụ cười, ánh mắt cô vô tình nhìn xuống phía dưới chạm mắt với Lingling, cô khẽ nheo mắt nhìn người trước mắt mình :"Đó là người giống Lingling mà cô gặp ở trung tâm thương mại", cô không thể rời mắt khỏi Lingling. Luk cùng cô bước xuống dưới đi đến chỗ Lingling chào hỏi :"Orm, đây là Tawan Tổng" Luk giới thiệu.- "Chào cô" Lingling nhẹ giọng chủ động lên tiếng ngỏ ý muốn bắt tay với cô. Orm đang ngây người ra. Luk khẽ gọi cô khi thấy cô không bắt với Lingling :"Kìa em".- "À, vâng chào Tawan Tổng" Orm bắt tay với Lingling. Khoảnh khắc hai bàn tay chạm nhau, cô cảm nhận được hơi ấm từ tay Lingling thật sự khiến cô không muốn rút khỏi bàn tay này, nó làm cô nhớ đến Lingling, mắt cũng đã hơi rưng rưng. - "Hình như cô không được khoẻ?" Lingling khẽ hỏi.- "À.. vâng tôi hơi mệt" Orm trả lời.- "Vậy.. hay là Luk anh để cô ấy lên phòng nghỉ ngơi đi" Lingling quay qua Luk nói vì bây giờ với tình hình hiện tại bản thân không thể trực tiếp quan tâm cô được.- "Vâng, vâng, cảm ơn Tawan Tổng đã quan tâm vậy tôi xin phép đưa cô ấy lên nhà rồi xuống" Luk khẽ nói.- "Không cần đâu, anh cứ tiếp khách đi, em tự đi được" Orm nói, rồi quay sang Lingling "Tôi xin phép".Lingling khẽ gật đầu nhìn cô. Ngay khi Orm vừa đi khỏi chỗ đó, rất nhiều các chủ tập đoàn, công ty đến để chào hỏi và mời rượu Lingling. Họ biết tập đoàn Thanat lớn mạnh thế nào, nếu ai được hợp tác với Thanat đúng là một bước lên mây. Lingling uống với mỗi người một ly, tửu lượng cũng tốt nên là vẫn còn tỉnh táo.- "Luk.. nhà wc ở đâu?" Lingling khẽ nói nhỏ với Luk.- "Ở trong nhà, để tôi bảo người làm dẫn ngài đi" Luk nói.- "Không cần đâu, tôi tự đi được" Lingling nói.- "Vâng vậy ngài cứ tự nhiên" Luk nói. Lingling đi vào trong nhà của anh ta, không hiểu kiểu gì mà đi lạc lên tầng 2, lại đúng phòng của Orm. Cô đang ở trong phòng, thấy Lingling đi vào liền trợn mắt ngạc nhiên.- "Tôi, tôi xin lỗi, tôi định đi wc nhưng đi nhầm sang phòng cô" Lingling lên tiếng.- "À ừ không sao đâu. Tôi có thể cho ngài đi nhờ " Orm khẽ cười.- "Ô, thật ngại quá" Lingling gãi gãi đầu.Orm thật sự không cảm thấy khó chịu, cô cảm giác người này thật sự có gì đó rất gần gũi, quen thuộc. Lingling bước từ phòng ra, có hơi choáng nhẹ, chắc do chưa ăn gì mà uống nhiều rượu nên bị vậy. Orm nhanh chân đi tới đỡ Lingling. :"Tawan Tổng" cô vòng tay qua eo Lingling. Lingling thuận tay ôm lấy cô. Orm mở to mắt khi Lingling đang ôm mình, còn tựa đầu lên vai cô nữa. Orm cứ đứng yên, cô không đẩy Lingling ra mà cứ để vậy, nhắm mắt tận hưởng cái ôm này, cô thấy nó rất ấm áp, một chút quen thuộc, ngay cả mùi hương mà người này sử dụng cũng rất giống Lingling, cô rơi nước mắt.. Lingling cứ thế ôm chặt lấy cô, cái ôm chứa đựng bao nhiêu nhớ nhung, ngay lúc này thật sự chỉ muốn buông bỏ hết mà nói ra sự thật với cô thôi. Khẽ đẩy nhẹ cô ra :"Sao lại khóc?" Lingling nhẹ nhàng hỏi, lau mắt cho cô.- "Tôi.. xin lỗi.. tại tôi nhớ một người" Orm nói.- "Đừng khóc.. biết đâu người đó cũng nhớ cô" Lingling nói.- "Người đó.. hức.. bỏ tôi đi rồi" Orm nức nở lên. Lingling lau mắt cho cô, thấy cô khóc không khỏi đau lòng, chỉ muốn nói với cô người đó luôn ở đây, luôn bên cạnh cô... nhưng phải kìm chế lại :"Đừng khóc nữa.. sẽ không xinh đâu" Lingling nhẹ nhàng nói.Orm gục mặt lên vai Lingling, tiếng khóc cũng nhỏ dần :"Tôi.. tôi xin lỗi bẩn áo rồi" cô sờ tay lên áo sơ mi của Lingling.- "Không sao.. được một người đẹp khóc trên vai rất thú vị. Đây là phòng của cô và Luk sao? " Lingling khẽ cười đùa, rồi nhìn xung quanh phòng rồi hỏi.- "À không, phòng của tôi thôi" Orm nói.Lingling nghe thấy câu trả lời thì nhẹ lòng hơn. - "Thật sự, ngài rất giống với người đó" Orm nhìn Lingling nói.Lingling nhìn cô cố tỏ ra bình thường "Thật sao?".- "Phải, ngài còn nhớ hôm trước chúng ta có gặp ở trung tâm thương mại không?" Orm nói.- "Nhớ chứ" Lingling cười với cô.Nụ cười khiến cô bị thu hút, nó rất giống với Lingling của cô.- "Ngài chưa ăn gì đúng không?" cô khẽ hỏi.Lingling gật đầu.Cô mở ngăn kéo tủ, trong đấy có một chiếc bánh cô bóc đưa cho Lingling. Lingling nhìn cô. - "Ăn đi, không lát nữa lại uống rượu mệt đó" cô quan tâm.Lingling cười nhận lấy chiếc bánh từ cô.- "Sao không ăn?" cô hỏi khi thấy Lingling chỉ cầm và nhìn chiếc bánh.- "Tôi không nỡ ăn, bánh của Orm cho tôi mà" Lingling đột nhiên gọi cô bằng tên thân mật.- "Trời ạ, ăn đi. Tôi còn nữa, nếu thích thì tôi sẽ cho ngài thêm " cô vui vẻ cười nói.Lingling ăn chiếc bánh cô đưa cho ngon lành. Đã lâu lắm rồi cả hai mới gần nhau như vậy. Lingling thật sự không nỡ rời xa cô. Orm cũng có chút cảm giác không muốn Lingling rời đi. - "Đây là danh thiếp của tôi, chúng ta có thể trao đổi số điện thoại được không? " Lingling nói.- "Được chứ" Orm vui vẻ, cô lưu số Lingling lại và Lingling cũng vậy.- "Ừm, tôi phải xuống dưới rồi. Em có thể gọi tôi là Tawan" Lingling khẽ nói.
- "Vâng.. Tawan.. uống ít rượu thôi nhá" Cô khẽ nhắc nhở, khi Lingling đang đứng ở cửa chuẩn bị đi ra khỏi phòng.
Lingling nghe cô nói vậy quay đầu lại cười với cô :"Tôi biết rồi".
Orm vấp chân vào cái thảm, cô ngã nhào về phía trước. Lingling vội vàng đưa tay kéo cô lại phía mình, môi hai người vô tình chạm nhau. Orm bám lấy vai Lingling, Lingling ôm lấy eo cô, không ai bảo ai tất cả đều thuận theo tự nhiên, nụ hôn kéo dài, hai người đều chủ động. Lingling hôn cô, nụ hôn của nỗi nhớ, của tình yêu. Orm đáp trả lại nụ hôn của Lingling, nụ hôn khiến cô không muốn rời.
Cô đỏ mặt khi cả hai tách khỏi nụ hôn vừa nãy. Lingling chủ động tựa lên trán cô đầy yêu thương :"Em có sao không?" khẽ hỏi cô.
Orm lắc đầu :"Em không sao, cảm ơn Tawan" cô khẽ nói.
- "Không có gì" Lingling cười.
Sau đó cả hai tạm biệt nhau. Lingling vừa rời đi, cô đưa tay sờ lên môi và trái tim của mình nó đập rất nhanh. Nụ hôn này khiến cô không chán ghét, cảm giác thật sự rất quen thuộc. Lingling bước ra khỏi phòng cô với tậm trạng không thể vui hơn, nụ cười khẽ cong lên, Lingling cũng đưa tay sờ lên môi mình, liếm nhẹ môi vẫn còn dư vị ngọt ngào của cô. :"Orm.. chờ chị nhé, sẽ sớm thôi" Lingling khẽ nói.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me