TruyenFull.Me

Cover Edit Tieu Ho Ly Jensoo


Biệt thự ROVE, Busan

Wang So Huyn đang ngồi trên một chiếc ghế sofa lớn. Trước mặt gã là những tấm ảnh được bày la liệt trên bàn. Ảnh chụp đó chẳng phải của ai khác mà chính là ảnh chụp chung của Jisoo và Jennie. 

Gã nhìn những bức ảnh kia mà điên tiết, gã vẫn nghĩ Kim Jisoo đã chết từ vụ rơi xuống vực lúc đó rồi. Gã nghĩ không ra làm sao một người sống được khi rơi từ độ cao đó xuống. Hơn nữa ả Jisoo còn bị thương nặng nữa, rơi xuống nước, ở đó lại chẳng có ai, rơi xuống đã chìm thì làm sao mà sống. Gã vì nghĩ tên họ Kim đã chết nên thời gian gần đây mới không cử người dò la. Nhưng sáng nay một tên thuộc hạ nói người thân của hắn đã chụp được những tấm hình này liền đưa cho Wang So Huyn xem. 

Gã bây giờ là đang nổi trận lôi đình. Chiếc bàn cùng với toàn bộ vật dụng đã bay hết vào góc nhà. Thuộc hạ thì co rúm một chỗ chẳng ai dám ngẩng đầu lên hết. Gã lại đưa một tấm ảnh lên trước mặt mà nhìn. Gã nhìn rất kỹ Jennie và thấy rất lạ. Wang So Huyn đã theo dõi Kim Jisoo từ trước đây rất lâu, gã cũng chưa từng bao giờ thấy cô đi cùng bất kỳ người nào lại thân thiết như vậy. Nhưng bây giờ thì lại có. Người này dung mạo xinh đẹp và có chút kỳ lạ thế này khiến gã rất tò mò. Gã tất nhiên biết hai người chẳng phải mối quan hệ bình thường vì với tính cách của Kim Jisoo, nếu không phải là người quan trọng với cô thì tuyệt nhiên sẽ chẳng để bên người gần gũi như vậy. 

Gã biết người kia thực sự rất quan trọng với Kim Jisoo. Và nếu gã bắt được người này, thì có thể uy hiếp được đội trưởng Kim rồi. Vừa nghĩ đến đó, gã liền cong môi nở một nụ cười quỷ dị. Đưa tay vẫy một tên thuộc hạ, gã cất giọng ra lệnh. 

- Mày! Cử người đi điều tra cho tao ả này! Tìm hiểu xem ả ta và Kim Jisoo thực ra là mối quan hệ gì ?

- Dạ vâng thưa đại ca!

................................................. 

Jennie đã nấu ăn xong từ lâu. Chờ mãi vẫn chưa thấy Jisoo về. Nàng lại thấy đồ trong bếp đã gần hết nên muốn ra siêu thị đi mua một vài thứ. Hôm trước Jisoo có đưa cho Jennie một cái thẻ, cô nói có thể dùng thẻ này để mua hàng. Jennie nhớ ra bèn lên lấy chiếc thẻ rồi mặc đồ đi xuống cổng. Nàng tuy là người tìm đường rất kém, nhưng siêu thị lại ở rất gần, cách biệt thự của cô hai dãy phố nên nàng vẫn mạnh dạn đi. 

Thoáng cái Jennie đã đi đến siêu thị. Nàng rất thích đi đến đây. Lần trước Jisoo có đưa nàng đến đây một lần rồi. Lúc đó nàng đã thực sự thích thú khi mua hàng và dạo quanh siêu thị. Ở đây có nhiều người nên nàng thấy vui lắm. Chẳng bù với ở biệt thự kia buồn muốn chết. 

Jennie tuy mới đến thế giới này nhưng học hỏi cũng rất nhanh. Trước đây nàng thấy Jisoo bịt cho mình rất kín khi đi ra ngoài nên hôm nay nàng cũng làm y như vậy. Nàng còn nhớ trước đây mình vào siêu thị mua đồ đã bị mọi người xúm năm xúm bẩy nhìn ngó nên ngại lắm. Jennie hôm nay bịt kín thì yên tâm là chẳng ai nhìn mình cả. Như vậy thì sẽ không có rắc rối nào xảy ra hết. Nàng đặc biệt rất ghét rắc rối.... 

Jennie chọn mua rất nhiều đồ rau củ quả. Nàng rất thích tự mình chọn những nguyên liệu để nấu ăn. Trước đây khi còn ở Baekdu, nàg thường cùng với Chaeyoung đi mua nguyên liệu nấu ở chợ. Những lúc đó nàng cứ thoả thích mà lựa chọn và thăm thú xung quanh. Bản tính của Jennie rất tò mò nên có cái gì mới trong chợ thì đều chẳng suy nghĩ mà đến xem bằng được. Có những hôm xem đến quên về nhà. Baek cô cô lại phải dạo chợ để đưa nàng về. Những lúc đó cô cô của nàng chẳng trách phạt đâu, cô chỉ biết lắc đầu với tính tò mò của Jennie mà thôi.

Jennie đến nhân gian vẫn mang theo bản tính tò mò kia không thay đổi. Nàng đang mua đồ nhưng thấy bên gian hàng kia đang quảng cáo nên tò mò lắm liền chạy qua xem. Đó là những quảng cáo liên quan đến nhãn hàng hoa hồng ROSEONLY. 

Jennie nhìn những đóa hoa hồng được quảng cáo trên hình ảnh poster lớn mà tròn mắt ngạc nhiên. Nơi nàng sống chỉ có hoa đào mà thôi, loài hoa trên quảng cáo nàng không biết tên là gì nhưng lại cảm thấy rất đẹp. Nàng tò mò nên hỏi một người mua hàng bên cạnh. 

- Cô à, cho tôi hỏi: họ đang quảng cáo về hoa gì vậy?

Cô gái nọ nghe câu hỏi này có phần lạ kỳ, nhưng nhìn cô gái kia không có chút cười cợt liền trả lời ngay. 

- Đó là quảng cáo về hoa hồng! Cô không biết đó là hoa hồng sao?

- À.....tôi..

Jennie cứ gãi đầu làm cô gái kia thở dài một hơi. Cô ấy không biết tại sao trên đời lại có một người không biết hoa hồng kia chứ. Có tin được không đây. Cô ấy nhìn lướt qua Jennie rồi cất bước rời đi. Jennie vẫn đứng đó nhìn lên bảng poster rồi cong môi cười. 

- Hoa hồng sao? Thật là đẹp!

Những đóa hoa hồng trên hình ảnh quảng cáo thật đẹp làm Jennie không rời mắt nổi. Nàng cứ đứng vậy mà nhìn ngắm đến vui vẻ. Jennie đâu biết có hai người đang nhìn nàng không rời mắt. Một là ở góc khuất đằng kia. Tên mặc áo sẫm màu đó mang khẩu trang kín mít và đang chăm chú theo dõi nàng. Kẻ đó chính là thuộc hạ của Wang So Huyn. Hôm nay hắn có lướt qua biệt thự của Jisoo và nhìn thấy một người trùm kín bước ra ngoài. Đoán là người trong ảnh nên bám theo đến đây. Còn một người nữa chính là cô nhân viên xinh đẹp của nhãn hàng ROSEONLY. 

Tuy Jennie bịt kín nhưng khi nhìn những tấm poster cùng hình ảnh quảng cáo trên tivi lớn kia thì nàng lại lột khẩu trang ra và cười rạng rỡ. Chính nụ cười này đã làm cho cô nhân viên sững sờ. Cô cứ nhìn mãi nụ cười xinh đẹp kia và thầm nghĩ nếu như cô nàng kia có thể làm người mẫu cho nhãn hàng này thì tốt biết mấy. Cô bước ra đến bên cạnh Jennie mà cất giọng nhỏ nhẹ. 

- Xin lỗi quý khách! Tôi có thể làm phiền cô một chút được không?

Jennie thấy cô nhân viên hỏi mình thì ngạc nhiên lắm. Nàng nhìn cô cất giọng bối rối. 

- Tôi có thể giúp gì được cô?

- Dạ vâng! Nhãn hàng của chúng tôi đang tìm người đại diện mới. Tôi thấy cô đây rất có khí chất. Cô có thể vào cửa hàng để chúng tôi chụp vài kiểu hình được không?

- Tôi...tôi....

- Quý khách đừng lo! Chúng tôi chỉ là lấy vài hình ảnh. Chúng tôi chụp xong sẽ tặng quà cho cô mà!

Jennie nghe đến chuyện tặng quà thì mắt sáng hẳn lên, nàng lập tức cất giọng hỏi. 

- Tặng quà sao? Là quà tặng gì vậy?

- Chúng tôi sẽ gửi tặng đến quý khách một hộp hoa hồng của thương hiệu ROSEONLY!

Jennie lần đầu tiên nhìn thấy hoa hồng trên poster thì thích lắm. Bây giờ nàng lại nghe có thể được tặng hoa hồng thì vui không thể tả. Jennie lập tức gật đầu. Vậy là nàng và cô nhân viên bước vào trong cửa hàng. Các nhân viên trong cửa hàng rất nhanh đã trang điểm xong cho Jennie và bắt đầu chụp. Họ nhìn nàng và nhìn những bức ảnh được chụp rồi vô cùng sững sờ. Những bức ảnh quá đẹp đi. Họ thầm nghĩ nếu người này chịu làm đại diện cho ROSEONLY thì đúng là cực phẩm. 

Jennie sau khi chụp xong thì lập tức xin phép rời khỏi. Nàng nhận được một hộp hoa hồng rất đẹp và vài quà tặng nho nhỏ. Jennie nhìn những món quà kia mà vui ơi là vui. Cô nhân viên đã rất khôn khéo xin luôn được số điện thoại để liên lạc. Jennie đã cho họ số để tiện liên lạc nhưng là số của đội trưởng Kim. Jennie làm gì có số điện thoại. Jisoo đã từng ghi lại số mà đưa cho nàng nên nàng nhớ. Bây giờ nàng cho số đó nhưng sau này gọi mà đội trưởng Kim nổi giận thì nhân viên kia chịu chứ nàng có chịu đâu mà sợ, haha!

Jennie mua hàng và chụp hình xong thì cũng đã muộn. Trời đã về chiều. Nàng thấy mình đi đã khá lâu nên xách đồ chuẩn bị ra về và không quên mang theo hộp hoa hồng được tặng với niềm vui không giấu được...

............................................ 

Jisoo đã chạy về nhà. Cô cả ngày này nôn nao khó chịu trong người. Ngồi làm việc nhưng chẳng thể tập trung nổi. Đầu óc cứ hướng về nhà, nơi có hồ ly ngốc đang ở nhà chờ cô. Cô biết mấy ngày nay bạch hồ ly né tránh mình, nhưng càng làm vậy thì cô lại càng nhớ nàng da diết. Nên cô ngồi làm việc nhưng chân lại muốn đứng lên chạy thật nhanh về nhà. Hôm nay vừa đến giờ tan làm một cái, Jisoo đã vọt ra xe môtô chạy biến. Cả cơ quan của cô được phen ngạc nhiên há hốc. Họ không biết cô vội chuyện gì mà chay nhanh như ma đuổi thế. Nhưng thắc mắc thì cũng chỉ là thắc mắc vậy thôi. Kim Jisoo đã chạy biến rồi thì còn đâu mà hỏi, nhưng dù có hỏi chắc gì cô đã nói chứ ha.... 

Jisoo chạy vào nhà rồi cất giọng gọi lớn. 

- Jennie à! Chị ở đâu? 

- Jennie!

Jisoo chạy khắp nhà tìm kiếm nhưng chẳng thấy đâu. Cô không thấy người thì bắt đầu sợ. Trái tim cô đập loạn xạ không kiểm soát được. Jisoo sợ hồ ly ngốc kia có phải đã đi lạc chỗ nào rồi không. Jennie ở nơi này không quen không biết ai cả, nếu đi lạc thì phải làm sao đây? 

Jisoo chỉ nghĩ đến chuyện Jennie đi lạc thôi thì trong tim đau lên một trận. Ngực cô phập phồng không yên một chút nào. Chạy lên lại các phòng tìm kiếm một lần nữa nhưng vẫn chẳng thấy, mặt cô bắt đầu tái đi. Cô lắp bắp. 

- Jennie! Kim Jennie! Chị ở đâu rồi! Đừng dọa em!

- Chị mà có chuyện gì tôi sẽ không sống nổi đâu!

Jisoo không tìm trong nhà nữa. Cô mở cửa chạy luôn ra ngoài tìm. ........................................... 

Jennie rồi cũng ra khỏi siêu thị mà đi về nhà. Nàng rất vui vì hôm nay mua được nhiều đồ và còn được tặng hoa hồng nữa. Lần đầu tiên biết đến loại hoa này lại được tặng ngay một bó rất lớn. Nàng vui mừng đến cười rộ cả lên. Jennie đang rảo bước về nhà. Nàng cười đến vui vẻ, vừa bước đến con hẻm đầu phố chỉ cách biệt thự vài nhà thì thấy bóng Jisoo chạy quanh đó. Jennie lập tức hốt hoảng. Nàng không biết Jisoo chạy tìm gì nữa. Jennie thấy Jisoo từ xa thì liền lập tức gọi. 

- Jisoo! Cô đã về rồi!

Jisoo bên này tìm kiếm toán loạn chẳng thấy người, vừa lúc lại nghe tiếng gọi sau lưng, cô quay lại ngay lập tức. Từ xa đã thấy bóng của một người rất quen thuộc. Người cô đang tìm đến đau hết cả tim ở trước mắt, liền lập tức chạy nhanh lại ôm chầm lấy. Jennie đang xách mớ thức ăn cùng quà tặng trên tay, Jisoo đã chạy nhanh lại mà ôm chặt lấy nàng . Lực ôm quá mạnh khiến Jennie lao đao như muốn ngã, mấy túi đồ cũng rơi xuống đất hết. 

Jisoo ôm được người trong lòng thì thở hổn hển. Nhưng cô không vì thế mà buông ra. Ngược lại còn ôm chặt hơn một vòng. Jennie ở trong lòng cô bị co lại chẳng nhúc nhích gì được cả. Jisoo vừa ôm người vừa trách móc.

- Kim Jennie! Chị đã đi đâu? Em sợ chị đi lạc, em đã tìm chị khắp nơi!

- Chị định làm cho em đau lòng chết rồi mới vừa lòng hay sao? Chị có biết tôi đã lo sợ thế nào không? Tim em nè, đang rất đau đó chị biết không?

Jennie nghe những lời này lập tức bất động cả người. Nàng không cố ly khai cô nữa, chỉ đứng im vậy để JIsoo ôm chặt vào lòng. Bản thân nàng bây giờ cũng không muốn rời ra nữa. Nàng ích kỷ muốn dựa vào ngực cô, nghe cô dỗ ngọt. 

Jisoo thấy người trong lòng im lặng không nói gì thì lòng đã dịu lại. Cô biết nàng nghe được, nàng cũng biết là cô đang lo. Jennie đang rất nghe lời. Cô chẳng thèm để ý bây giờ đang là ở ngoài đường có người qua lại mà cầm hết đồ rồi bế xốc nàng lên rồi đi một mạch vào nhà. Jennie vì hành động này lại có chút hốt hoảng liền cất lời. 

- Jisoo! Em thả tôi xuống đi! Ở đây có người qua lại, tôi ngại lắm!

- Tôi không ngại! Tôi muốn làm thế!

Jennie chẳng biết nói gì cả. Nàng biết dẫu có nói thì Jisoo cũng chẳng nghe đâu. Cô vô cùng cố chấp. Bây giờ cô nói thích bế Jennie dù nàng có muốn xuống cô cũng chẳng cho. Vậy thì giãy giụa hay phản kháng đều chẳng có tác dụng gì cả. Jennie lấy làm lạ cho bản thân mình, tại sao lại hiểu cô đến như vậy chứ. Từ khi nào, thói quen và tâm lý của Jisoo nàng đã hiểu rõ đến như vậy.... 

Jisoo bế người trên tay mà lòng vui mừng một trận. Cô vừa bế người vừa cất bước vào trong nhà mà khóa cửa lại. Nhìn Jennie nằm trên tay cô im lặng nghe lời, cô vô cùng hạnh phúc. Nếu để ý kỹ sẽ thấy khóe mắt của Jisoo đã đọng một tầng sương. Cô đang vô cùng cảm động. Tim cô cũng vì vậy mà đập những nhịp rộn ràng khó tả. Đó là những nhịp yêu thương ngọt ngào. Lặng ngắm người trong lòng, cô khẽ cong khóe môi. 

"Hồ ly nhỏ! Chị thật đáng yêu và thật ngoan!" 

"Tôi chỉ ước có thể ôm chị trong lòng như thế này mãi! Thật bình yên!"


END CHAP.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me