Dac Sung Nhi Vuong Phi 16 Lang Man
Nàng đứng nãy giờ sau lưng cha mik, lặng lẽ làm người hiền thục, e là ko được rồi. Thấy chàng tự ý quyết định chuyện của mik, cô tức vì cảm thấy chiếm quyền thế. Thấy nàng hét lớn, cha nàng nheo mày tỏ vẻ trách móc, còn Thiên Minh cứ nhìn nàng giống như muốn xem thử nàng có bản lĩnh gì. --" Nàng muốn thế nào? " giọng vẫn lạnh nhưng lại có chút tò mò. --" Ngươi nghĩ muốn đưa ta vào cung là có thể đưa sao? Còn chưa hỏi ý kiến của ta đã vội quyết định. Có còn chính nhân quân tử giống như người đời đồn ko? " cô thải ra một luồn, làm Thiên Minh vừa mừng vừa ngạc nhiên. Ko ngờ đã bao năm mà con người nàng ko thay đổi . Lại lanh lợi như vậy, e là khi cưới về ko cần chỉnh đốn lại người trong cung nữa. --" ta là muốn đưa nàng vào cung. Nàng có ý kiến? " --" Hừ, ta ko đi đấy " cô thật lúc trước đã gặp Thiên Minh rồi, chỉ có điều ko tiếp xúc nhiều nên cũng ko biết con người chàng thế nào. Nhưng cô lại có chút ko ưa hắn. --" Thừa tướng, ông định thế nào? "--" thần ko có ý kiến "--" Cha... "--" Còn đi hay ko? "--" Đi thì đi . Chuẩn bị kiệu! "--" Ko cần, đi cùng ta "--" Nam nữ thụ thụ bất tương thân! "--" ta đã là phu thê sắp thành thân. Tương thân cái gì? "--" Ngươi!! " --" Ma ma, chuẩn bị "--" Vâng "--" Nào, ta đỡ nàng... " chàng giơ tay ra bắt lấy tay nàng dìu nàng vào kiệu. Nhưng lại bị nàng từ chối thẳng thừng. Thật đáng giận. Đây là lần đầu tiên chàng ôn nhu với một người con gái như này, lại bị từ chối thật là ko muốn giữ thể diện mà mắng nàng. Hai người ngồi vào kiệu mà mỗi người một góc. Ko ai nói một lời. Cái kiệu cứ nghiêng ngả làm Diệp Tú ko ngồi vững . Thiên Minh nãy giờ luôn để mắt đến nàng. Mọi cử chỉ của nàng đều muốn tỏ là dáng vẻ tôn nghiêm trước người khác nhưng mọi việc lại ko cho phép . Chàng kéo nàng lại gần mik. Thấy được hành động của chàng cô hoảng hồn trợn tròn mắt nhìn chàng. --" Ngài muốn gì? "--" Chả phải giúp nàng sao? Cứ ngồi gần ta sẽ ko sợ ngã "--" Hứ, chỉ chỉ là lâu lắm ta mới ngồi kiệu cho nên... Cần gì ngươi quản " cô chu chu cái mỏ trả lời vô cùng dễ thương. Cơn máu lửa nóng trong người Thiên Minh càng sôi sục. Ngài đã nhẫn nhịn mấy năm nay. Nếu bây giờ hành hạ cái miệng nhỏ kia chả phải quá sớm sao? Đợi đến khi cưới nàng về nhất định sẽ ' ăn ' sạch cả vốn lẫn lời đừng nói chi cái miệng nhỏ này--" Ta chưa nói gì nàng cả " ngài mĩm cười ngạo nghễ trước sự ngây ngô kia. Nói cũng phải nói đến đây, suốt chặn đường cứ im lặng. Con người Diệp Tú ngồi như cục đá khi đang trong vòng tay Thiên Minh . Chàng nãy giờ ôm vai nàng làm nàng vô cùng khó chịu. Vì hắn là nhị vương tử, được người đời tôn kính. Nếu thất lễ e là ko ổn cho Phượng gia. Nhị Vương Tử trước giờ giỏi nhất là âm mưu tính kế. Chính tay ngài đã loại bỏ những viên quan tham ô, bóc lột dân chúng ra khỏi triều mà chính hoàng đế vẫn ko ngờ tới. Cuối cùng cũng đến hoàng cung xa hoa lộng lẫy. Nơi mà 7 năm về trước cô từng tới rồi vô tình bắt gặp được một người...
Thiên Minh nhấn mạnh chữ phòng, một lần nữa muốn trêu chọc nàng, thứ hai là muốn tâm trạng nàng tốt lên. --" Hừ, ngài muốn làm thì tự mik xử lý đi " cô đỏ mặt, nheo mày, nhắm mắt, cái mỏ chu chu nhìn sang chỗ khác . Tiểu thư đây đang giận nha.. Thiên Minh nhìn bộ dạng đáng yêu mà áp sát vào tai nàng, ra giọng lãnh đạm trêu đùa nàng. --" Ta muốn cùng làm với nàng... " --" Quá gần rồi!! " nàng đẩy chàng ra khỏi người mik, gương mặt đỏ như trái cà chua. Bây giờ chỉ muốn đánh hắn một cái cho tỉnh. --" Hừ, xem ra phải chờ đến ngày thành hôn rồi. Lúc ấy ' làm ' cũng chưa muộn. " một lần nữa, ngài nhấn mạnh chữ làm. Rõ là đang khiêu khích sự nhẫn nại của nàng ahhh. --" Làm cái gì? Ngươi tự đi mà làm, đồ sắc lang ! " cô ko sợ trời sợ đất mà mắng thẳng vào con người nhị vương gia Thiên Minh kia. Hắn nghe cô mắng càng vui, nắm lấy hai bàn tay bé nhỏ của nàng áp sát vào người mik rồi tiếp tục trêu đùa. --" hay cho nàng có gan mắng ta. Nào để ta thưởng cho nàng " áp sát người nàng, thốt ra vài câu làm nàng đỏ mặt. --" Tránh xa ta ra! " cô đẩy chàng ra xa rồi chạy thật nhanh tránh khỏi người chàng 10m. Chàng thầm nghĩ : xem ra khó dụ dỗ nàng rồi.
Thiên Minh nhấn mạnh chữ phòng, một lần nữa muốn trêu chọc nàng, thứ hai là muốn tâm trạng nàng tốt lên. --" Hừ, ngài muốn làm thì tự mik xử lý đi " cô đỏ mặt, nheo mày, nhắm mắt, cái mỏ chu chu nhìn sang chỗ khác . Tiểu thư đây đang giận nha.. Thiên Minh nhìn bộ dạng đáng yêu mà áp sát vào tai nàng, ra giọng lãnh đạm trêu đùa nàng. --" Ta muốn cùng làm với nàng... " --" Quá gần rồi!! " nàng đẩy chàng ra khỏi người mik, gương mặt đỏ như trái cà chua. Bây giờ chỉ muốn đánh hắn một cái cho tỉnh. --" Hừ, xem ra phải chờ đến ngày thành hôn rồi. Lúc ấy ' làm ' cũng chưa muộn. " một lần nữa, ngài nhấn mạnh chữ làm. Rõ là đang khiêu khích sự nhẫn nại của nàng ahhh. --" Làm cái gì? Ngươi tự đi mà làm, đồ sắc lang ! " cô ko sợ trời sợ đất mà mắng thẳng vào con người nhị vương gia Thiên Minh kia. Hắn nghe cô mắng càng vui, nắm lấy hai bàn tay bé nhỏ của nàng áp sát vào người mik rồi tiếp tục trêu đùa. --" hay cho nàng có gan mắng ta. Nào để ta thưởng cho nàng " áp sát người nàng, thốt ra vài câu làm nàng đỏ mặt. --" Tránh xa ta ra! " cô đẩy chàng ra xa rồi chạy thật nhanh tránh khỏi người chàng 10m. Chàng thầm nghĩ : xem ra khó dụ dỗ nàng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me