TruyenFull.Me

Dachuu Soukoku Anh Sang Cua Nhau

Sau khi tiếng súng cuối cùng im bặt, nhà kho bỏ hoang trở lại tĩnh lặng, chỉ còn tiếng gió biển thổi qua những khe hở trên tường. Những kẻ sót lại của Guild giờ chỉ còn là những cái xác nằm la liệt trên sàn, máu loang ra đỏ thẫm. Chuuya đứng thẳng người, tay vẫn ôm vai bị thương, ánh mắt lạnh lướt qua đống hỗn độn

"Xong rồi" Chuuya gằn giọng, ánh mắt cậu lia sang Dazai đầy khó chịu. "Ngươi còn đứng đó làm gì?"

Dazai nghiêng đầu, nụ cười trên môi anh không hề suy giảm. "Cậu vẫn chưa cảm ơn tôi vì đã cứu cậu" Anh nhún vai, giọng điệu trêu chọc như thể đang nói chuyện với một đứa trẻ.

Chuuya nghiến răng, bàn tay siết chặt thành nắm đấm. "Ta không cần ngươi cứu! Đừng tự biên tự diễn nữa, tên cá thu chết tiệt!" Cậu quay lưng, định bước đi, nhưng giọng Atsushi bất ngờ vang lên từ phía sau.

"Khoan đã, Chuuya-san!" Atsushi chạy tới, vẻ mặt ngập ngừng. "Thật ra... bọn tôi cũng được giao nhiệm vụ này. Fukuzawa-san bảo tôi và Dazai-san đi điều tra đám Guild còn sót lại."

Chuuya khựng lại, quay phắt lại "Cái gì?"

Cậu nhìn từ Atsushi sang Dazai, rồi sang Akutagawa, như thể muốn xác nhận lại lời cậu nhóc vừa nói. Đây không khác nào bọn họ bị chính thủ lĩnh mình gài vào đâu chứ

Akutagawa gật đầu nhẹ, "Đúng vậy. Tôi nghe Mori-sama nhắc đến chuyện Cơ quan Thám tử cũng nhúng tay vào."

Dazai bật cười khẽ, tay đút vào túi quần. "Thấy chưa, Chuuya? Chúng ta đều là đồng minh bất đắc dĩ cả thôi."

Chuuya hừ lạnh, đôi mắt xanh rực lên như muốn đốt cháy Dazai ngay tại chỗ. "Đồng minh cái đầu ngươi!" Dứt lời, cậu quay lưng bước đi, dáng vẻ kiêu ngạo không chút lay chuyển. Akutagawa đi theo, không nói thêm lời nào.

Atsushi chớp mắt, nhìn theo bóng lưng hai người Mafia Cảng khuất dần. "Dazai-san, sao hai người lúc nào cũng căng thẳng thế này vậy?" Cậu quay sang hỏi, giọng ngây thơ pha chút tò mò.

Dazai nhún vai, nụ cười nửa thật nửa giả lại hiện lên. "Vì đời là một vở kịch, và Chuuya là diễn viên chính hay cáu kỉnh nhất."

Anh vỗ vai Atsushi, rồi chậm rãi bước về phía ngược lại, hướng về trụ sở Cơ quan Thám tử. Atsushi thở dài, lắc đầu rồi chạy theo Dazai, để lại nhà kho chìm trong tĩnh lặng.

Nhưng với Chuuya, khi cậu bước đi cùng Akutagawa, một cảm giác kỳ lạ thoáng qua trong đầu. Không khí giữa bốn người vừa rồi... có gì đó không đúng. Chuuya nhíu mày, nhớ lại cách Dazai liên tục chen ngang mỗi khi Akutagawa định đến gần cậu, lúc kiểm tra vết thương, lúc đỡ cậu khi cậu không vững. Dazai luôn tìm cớ đẩy Akutagawa ra, giọng điệu thì trêu chọc nhưng ánh mắt lại lại bất thường. Chuuya khẽ lắc đầu, tự nhủ đó chỉ là tính cách quái gở của Dazai thôi. Cậu chẳng rảnh để bận tâm mấy chuyện vớ vẩn đó.

Vài ngày sau

Chuuya bị lôi kéo đến một chuyến đi suối nước nóng, điều mà cậu ghét cay ghét đắng. Mọi chuyện bắt đầu khi Mori nhận được vé từ Fukuzawa như một "món quà hòa bình" Chuuya vốn định từ chối, nhưng đám cắp dưới trong Mafia Cảng, từ Tachihara đến mấy gã khác, cứ nằng nặc kéo cậu đi.

Đến nơi, cả nhóm chia ra. Các cô gái như Gin và Higuchi đi về phòng nữ, còn Chuuya, Akutagawa, Tachihara cùng vài thành viên khác bước vào phòng thay đồ nam. Chuuya cởi bộ vest đen ra, ném sang một bên với vẻ bực bội. Cậu quấn chiếc khăn trắng quanh hông, để lộ cơ thể thon gọn, làn da trắng mịn và vòng eo nhỏ nhắn. Chuuya đứng đó, khoanh tay chờ đám còn lại, ánh mắt lơ đãng nhìn lên trần nhà.

Bỗng, tiếng nói quen thuộc vang lên từ phía cửa, khiến sắc mặt Chuuya tối sầm lại ngay tức thì.

"Các cậu nghĩ suối nước nóng có làm tôi chết đuối được không?" Dazai bước vào, tay cầm khăn, giọng điệu trêu chọc như mọi khi. Phía sau anh là Atsushi, Kunikida, Ranpo và vài thành viên khác của Cơ quan Thám tử.

Chuuya quay phắt lại "Đúng là xui xẻo" Cậu thầm nghĩ,

Dazai giơ hai tay lên, giả vờ ngạc nhiên. "Trùng hợp quá nhỉ!." Nụ cười nham nhở của anh càng khiến Chuuya muốn đấm vỡ mặt anh ngay lập tức.

"Trùng hợp cái đầu ngươi!" Chuuya gầm lên, bước tới định lao vào Dazai. "Ngươi cố tình theo ta đúng không, tên khốn?!"

Atsushi vội vàng chen vào giữa, hai tay giơ lên ngăn cản. "Chuuya-san, Dazai-san, bình tĩnh đã! Đừng đánh nhau ở đây mà!" Cậu nhóc hoảng hốt nhìn qua nhìn lại, cố gắng làm dịu tình hình.

Đúng lúc đó, Tachihara và đám Mafia còn lại bước ra từ phòng thay đồ, bất ngờ đối mặt với nhóm Cơ quan Thám tử. Hai bên nhìn nhau, không khí căng thẳng như muốn bùng nổ. Akutagawa đứng yên, ánh mắt lạnh lùng lướt qua Chuuya. Cậu khựng lại khi nhìn thấy cơ thể Chuuya, vòng eo thon gọn, làn da trắng mịn nổi bật dưới ánh sáng mờ ảo. Nhưng chưa kịp nhìn lâu, Dazai bất ngờ bước tới, cố tình đứng chắn trước mặt Chuuya,

"Chuuya, cậu định đứng đây khoe thân cả ngày à?" Dazai hỏi, tay anh khoác khăn lên vai như muốn che đi tầm nhìn.

Chuuya hất tay Dazai ra, ánh mắt cậu rực cháy. "Ngươi quản ta làm gì, Dazai?! Biến đi chỗ khác!" Cậu hừ lạnh, quay lưng bỏ ra khu suối nước nóng, không thèm để ý đến cái không khí kỳ lạ kia nữa

Tại suối nước nóng

Chuuya ngâm mình trong làn nước ấm, đôi mắt khép hờ, cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái sau mấy ngày căng thẳng. Tachihara ngồi cạnh, cười toe toét.

"Đây là lần đầu Chuuya-san chịu đi với bọn tôi đấy. Thật cảm động quá!"

"Đúng vậy," một gã khác chen vào,

Chuuya nhếch môi, giọng cậu khinh khỉnh. "Đừng làm quá lên. Ta bị ép đi thôi." Nhưng dù nói vậy, cậu vẫn thả lỏng cơ thể, để hơi nóng lan tỏa qua từng thớ thịt.

Bỗng, cánh cửa khu suối nước nóng bật mở. Nhóm Cơ quan Thám tử bước vào, phá tan không khí yên bình của đám Mafia. Ranpo và Kenji nhảy ùm xuống nước, khiến nước bắn tung tóe khắp nơi. Kunikida hét lên gì đó về "kỷ luật", nhưng chẳng ai quan tâm. Atsushi và Dazai từ từ ngâm mình xuống, dáng vẻ bình thản hơn hẳn.

Chuuya liếc sang Dazai, định quay mặt đi để khỏi phải nhìn cái bản mặt đáng ghét đó. Nhưng Dazai, như đọc được ý cậu, lập tức bơi tới gần,

"Chuuya, cậu trông thư giãn quá nhỉ."

Chuuya nghiến răng, ánh mắt tóe lửa. "Ngươi im đi, Dazai! Đừng phá hỏng phút yên bình của ta!" Cậu hất nước về phía Dazai, khiến anh cười lớn hơn.

Hai người nhanh chóng biến khu suối nước nóng thành bãi chiến trường mini, nước bắn tung tóe khắp nơi. Atsushi ngồi cách đó không xa, nhìn sang Akutagawa với vẻ ngạc nhiên.

"Quan hệ giữa hai người họ tốt thật đấy, nhỉ?"

Akutagawa ho khan vài tiếng, ánh mắt lạnh lùng lướt qua cảnh hỗn loạn. "Họ từng là cộng sự," cậu đáp ngắn gọn, giọng khô khốc không chút cảm xúc.

Đột nhiên, Chuuya tung một cú đá mạnh vào Dazai, khiến anh ngã nhào xuống nước. Nhưng Dazai nhanh tay kéo theo Chuuya, cả hai cùng chìm xuống trong tiếng hét tức giận của cậu. Chuuya vùng vẫy, ngồi bật dậy, chỉ thẳng vào mặt Dazai. "Akutagawa, xử lý hắn ta!"

Akutagawa liếc sang, ho khan thêm vài tiếng rồi quay sang Atsushi. "Jinko, ngươi nên xem Dazai-san đi." Giọng cậu lạnh tanh, như thể chẳng muốn dính líu vào drama của hai người kia.

Đúng lúc đó, Kenji bơi tới gần Chuuya, đôi mắt sáng rực đầy ngưỡng mộ. "Cậu là người điều khiển trọng lực, đúng không?" Cậu nhóc hỏi, giọng hào hứng.

Chuuya nhíu mày, hơi khó hiểu. "À... đúng vậy." Cậu đáp ngắn gọn, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Kenji đã sát lại gần, mắt lấp lánh như nhìn thấy thần tượng.

"Tôi hâm mộ anh lắm đấy!" Kenji reo lên, nhưng chưa kịp nói thêm thì Dazai bất ngờ chen vào, đẩy mặt Kenji ra xa.

"Thôi đủ rồi, Kenji-kun. Đừng làm phiền bọn tôi nữa," Dazai nói, giọng điệu trêu chọc nhưng ánh mắt lại thoáng sắc lạnh.

Chuuya quay sang, cười khinh khỉnh. "Ngươi vừa nói cái gì hả, Dazai?"

Dazai bật cười khẽ, nghiêng đầu với vẻ nham nhở. "Ôi, Chuuya, đừng căng thẳng thế. À, hay là để tôi kỳ lưng cho cậu nhé?" Giọng anh đều đều, nhưng ánh mắt lấp lánh sự khiêu khích rõ rệt, như thể biết chắc Chuuya sẽ không chịu nổi mà phản ứng.

Chuuya nghe xong, cười khinh khỉnh, cái cười đầy mỉa mai mà chỉ cậu mới có. "Kỳ lưng? Ngươi mà cũng biết làm cái việc tử tế đó à, tên cá thu? Thôi được, nếu ngươi đã tự nguyện muốn làm hầu cận cho ta thì ta cũng đành miễn cưỡng chấp nhận vậy." Cậu nhún vai, giọng điệu kiêu ngạo pha chút châm chọc, rõ ràng muốn chơi lại Dazai một vố.

Dazai bật cười, không chút do dự đứng dậy, kéo Chuuya lên bờ. Anh ngồi phía sau cậu, tay cầm khăn bắt đầu kỳ lưng, miệng thì không ngừng mỉa mai. "Cậu đúng là phiền phức, Chuuya. Đến suối nước nóng mà cũng cần tôi chăm sóc."

"Ngươi im đi," Chuuya gắt, nhưng vẫn ngồi yên, để Dazai tiếp tục. "Ta chỉ muốn xem ngươi làm được đến đâu thôi, tên cá thu."

Hai người cứ thế trò chuyện, lời qua tiếng lại đầy châm chọc nhưng lại có một sự ăn ý kỳ lạ. Atsushi ngồi dưới nước, nhìn sang Akutagawa, nhận ra khuôn mặt cậu ta tối sầm lại bất thường.

"Akutagawa, cậu ổn chứ?" Atsushi hỏi, giọng lo lắng.

Akutagawa không đáp, chỉ quay mặt đi, ánh mắt lạnh lẽo che giấu một tia cảm xúc khó đoán. Cậu ho khan thêm vài tiếng, rồi im lặng nhìn ra xa, để mặc tiếng cười trêu chọc của Dazai và Chuuya vang lên trong không gian.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me