Dai Duong Menh Mong
Nam phụ: thanh mai trúc mã của Hyhy( nữ chính) tên là Vương Minh Vũ (16 tuổi) đẹp trai, hiền lành , học giỏiSáng sớm ngày hôm sau,
tại nhà Tần Nhược Hy
- tiểu Hy à! mau dậy đi học đi con! ( mẹ Hy hy gọi)
Trong phòng Hy hy. một cô gái nằm ngủ mơ mơ màng màng mắt nhắm mắt mở nhìn lên những tia nắng lấp lánh ngòai ô cửa sổ, nhìn kĩ thì Hy Hy cũng là 1 mỹ nhân à nha! cô sở hữu 1 đôi mắt to tròn, 2 hàng mi cong vút,sóng mũi rõ cao,đôi môi nhỏ xinh hồng hồng đẹp tuyệt vời,mái tóc đen óng xõa xuống ngang vai làm nổi bật lên lan da trắng như sữa cua cô.
Hy hy mở mắt ra cảm giác đau đầu lam cô đau nhói không ngồi dậy nổi, cô nằm đưa tay lên xoa xoa thái dương cho đỡ đau vừa xoa vừa nhớ đén chuyện hôm qua, cô cố nhớ nhưng không nhớ ra gì, chỉ nhớ là cầm ly nước lên uống 1 hơi sau đó thi nghe cả người nóng lên rồi chóng mặt cực kì, chuyên sau đó thì hoàn toàn không có ấn tượng.Đang suy nghĩ thì lại nghe giọng của mẹ vang lên;
- mau dậy đi học nèk! có Nhược Băng chờ con nè!
Hy hy nghe nói có Nhược Băng nên không có ý định ngồi dậy, lười biếng nằm thêm chút nữa.
5p sau, lại giọng nói của mẹ Hy hy vang len;
- 6h 30p rồi đó con không dậy đi học à!
- mau xuống lầu nhanh lên còn đi học nữa, coi chừng trễ bây giờ!
- Dạ! con biết rồi, con xuống ngay! ( hy hy vội trả lời)
Hy hy lật đật ngồi 3 chân bốn căng vội vội vàng vàng đi thay 👕👚👗👖
Vừa chuẩn bị xong, cô vội chạy xuống thì nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vời. hôm nay qua thực Nhược Băng rất rất xinh, làm cô không tin đây là bạn của mình. nhìn kĩ thì Băng băng rất là xinh đẹp. Băng băng sở hữu đôi mắt lanh lợi, hàng mi dài cong, sóng mũi cao, đôi môi được tô 1 màu son đỏ tươi trông vô cùng xinh đẹp,mái tóc xoắn cong cong màu hạt dẻ nhìn vô cùng gợi cảm, cô lại mặc 1 chiếc váy ngắn màu đen làm nổi hẳn lên làn da trắng ngần của cô.
Hy hy đứng hình hồi lâu nhìn Băng Băng thì 1 giọng nói diệu dàng vang lên;
- Hy Hy, Băng băng à! chúng ta đi thôi!
Hy hy mới giật mình nhìn sang, "quoa" thật không ngờ hôm nay anh Minh Vũ lại điển troai đến như vậy làm hy hy nuốt nước miếng. Minh Vũ có 1 đôi mắt vô cung diệu dàng( cũng chính đôi mắt này đã làm biết bao cô gái rụng tim), sóng mũi thì khỏi nói( cao khỏi chê lun), anh có nước da trắng như bao anh công tử kia, hôm nay anh mặc trên người 1 chiếc áo sơ mi trắng với cái quần tây đen, chỉ ăn mặc đơn gian thui nhưng cũng toàn là hàng hiệu.
20giây sau Băng Băng lôi hy hy đi, hy hy mới kịp phản ứng, hỏi Băng Băng:
- sao hôm nay anh Minh Vũ lại đưa chúng ta đi học? xe cậu đâu?
- sau hôm nay cậu sửa soạn đẹp vậy? khai mau co chuyện gì? ( giọng nói chất vấn)
Băng Băng mới nói nhỏ vào tai hy hy:
- hôm qua say quá, chạy xe về bị công an lấy rùi! Cũng may mà gặp được anh Minh Vũ, ảnh đã chở mình về! vì xe mình đang bị giam nên anh Minh Vũ tạm chở chúng ta đi học! ( Băng băng tường thuật lại từng câu từng chữ thật rõ ràng cho hy hy nghe,còn hơn là làm báo cáo nữa)
Băng Băng lại tiếp tục nói;
- Nghe nói hôm nay lớp mình có HS mới. lại là nam sinh nhà giàu nữa đó! mình muốn để lại ấn tượng tốt đó mà!
Hy hy ngồi nghe Băng băng giải thích xong mới gật đầu, rồi nói nhỏ vào tai Băng Băng:
- Cậu thật là hay a! 1 mũi tên trúng 2 con nhạn! ( vừa nhắm trúng nam sinh kia vừa bắt luôn anh Minh Vũ)
Băng Băng bị nói trúng tim đen, liền đỏ mặt nói với Hy hy:
- cậu đừng chọc tớ nữa! (Hy hy đã biết Băng băng thích anh Minh Vũ từ lâu)
10giây sau
- A! không lẽ anh Minh Vũ cũng muốn tên nam sinh kia để ý à! không phải chứ! ( tự nhiên cô la toáng lên làm Băng băng và Minh Vũ giật mình)
Minh vũ nghe vậy cười cười, quay xuống nhìn Hy hy giải thích;
- không phải như em nghĩ đâu? anh ăn mặc đẹp vì muốn giữ thể diện cho trường ấy mà!
_ vả lại đây cũng là..
- là cái gì cơ! a em biết rồi! ( hy hy cướp lời Minh Vũ)
Hy hy lại nói tiếp:
- Là vì Băng băng phải không?
Minh vũ không nói gì, chỉ cười rồi quay lên tiếp tục lái xe.
_ anh là vì em đó Hy hy chứ không phải vì Băng băng đâu? ( anh tự nói với chính mình)
TRên cả đoạn đường đi, hy hy và Băng băng chỉ lo nói chuyên với nhau cho anh Minh Vũ ra rìa. Thỉnh thoảng lại hỏi đôi 3 câu;
-anh Minh vũ à! anh học lớp nào vậy? ( băng băng hỏi)
- Đúng rồi đó! anh hoc lớp nào vậy? ( hy hy bổ sung)
Lúc này Minh Vũ mới được quan tâm, anh trả lời:
- Anh học lớp 10c2!
- à! là 10c2!
cả 2 lập lại rồi đồng thanh lên tiếng;
- Tụi em nhớ rồi!
Sau đó 2 người lại bỏ mặt anh Minh vũ quay lai cuộc nói chuyện của mình. cả đoạn đường đi đến trường Minh Vũ cứ như không khí, không ai ngó tới.
( haiz... thật tội anh quá đi mất, 2 chị đúng thật vô tâm hết chỗ nói😔 )
Hết chap 2.
tại nhà Tần Nhược Hy
- tiểu Hy à! mau dậy đi học đi con! ( mẹ Hy hy gọi)
Trong phòng Hy hy. một cô gái nằm ngủ mơ mơ màng màng mắt nhắm mắt mở nhìn lên những tia nắng lấp lánh ngòai ô cửa sổ, nhìn kĩ thì Hy Hy cũng là 1 mỹ nhân à nha! cô sở hữu 1 đôi mắt to tròn, 2 hàng mi cong vút,sóng mũi rõ cao,đôi môi nhỏ xinh hồng hồng đẹp tuyệt vời,mái tóc đen óng xõa xuống ngang vai làm nổi bật lên lan da trắng như sữa cua cô.
Hy hy mở mắt ra cảm giác đau đầu lam cô đau nhói không ngồi dậy nổi, cô nằm đưa tay lên xoa xoa thái dương cho đỡ đau vừa xoa vừa nhớ đén chuyện hôm qua, cô cố nhớ nhưng không nhớ ra gì, chỉ nhớ là cầm ly nước lên uống 1 hơi sau đó thi nghe cả người nóng lên rồi chóng mặt cực kì, chuyên sau đó thì hoàn toàn không có ấn tượng.Đang suy nghĩ thì lại nghe giọng của mẹ vang lên;
- mau dậy đi học nèk! có Nhược Băng chờ con nè!
Hy hy nghe nói có Nhược Băng nên không có ý định ngồi dậy, lười biếng nằm thêm chút nữa.
5p sau, lại giọng nói của mẹ Hy hy vang len;
- 6h 30p rồi đó con không dậy đi học à!
- mau xuống lầu nhanh lên còn đi học nữa, coi chừng trễ bây giờ!
- Dạ! con biết rồi, con xuống ngay! ( hy hy vội trả lời)
Hy hy lật đật ngồi 3 chân bốn căng vội vội vàng vàng đi thay 👕👚👗👖
Vừa chuẩn bị xong, cô vội chạy xuống thì nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vời. hôm nay qua thực Nhược Băng rất rất xinh, làm cô không tin đây là bạn của mình. nhìn kĩ thì Băng băng rất là xinh đẹp. Băng băng sở hữu đôi mắt lanh lợi, hàng mi dài cong, sóng mũi cao, đôi môi được tô 1 màu son đỏ tươi trông vô cùng xinh đẹp,mái tóc xoắn cong cong màu hạt dẻ nhìn vô cùng gợi cảm, cô lại mặc 1 chiếc váy ngắn màu đen làm nổi hẳn lên làn da trắng ngần của cô.
Hy hy đứng hình hồi lâu nhìn Băng Băng thì 1 giọng nói diệu dàng vang lên;
- Hy Hy, Băng băng à! chúng ta đi thôi!
Hy hy mới giật mình nhìn sang, "quoa" thật không ngờ hôm nay anh Minh Vũ lại điển troai đến như vậy làm hy hy nuốt nước miếng. Minh Vũ có 1 đôi mắt vô cung diệu dàng( cũng chính đôi mắt này đã làm biết bao cô gái rụng tim), sóng mũi thì khỏi nói( cao khỏi chê lun), anh có nước da trắng như bao anh công tử kia, hôm nay anh mặc trên người 1 chiếc áo sơ mi trắng với cái quần tây đen, chỉ ăn mặc đơn gian thui nhưng cũng toàn là hàng hiệu.
20giây sau Băng Băng lôi hy hy đi, hy hy mới kịp phản ứng, hỏi Băng Băng:
- sao hôm nay anh Minh Vũ lại đưa chúng ta đi học? xe cậu đâu?
- sau hôm nay cậu sửa soạn đẹp vậy? khai mau co chuyện gì? ( giọng nói chất vấn)
Băng Băng mới nói nhỏ vào tai hy hy:
- hôm qua say quá, chạy xe về bị công an lấy rùi! Cũng may mà gặp được anh Minh Vũ, ảnh đã chở mình về! vì xe mình đang bị giam nên anh Minh Vũ tạm chở chúng ta đi học! ( Băng băng tường thuật lại từng câu từng chữ thật rõ ràng cho hy hy nghe,còn hơn là làm báo cáo nữa)
Băng Băng lại tiếp tục nói;
- Nghe nói hôm nay lớp mình có HS mới. lại là nam sinh nhà giàu nữa đó! mình muốn để lại ấn tượng tốt đó mà!
Hy hy ngồi nghe Băng băng giải thích xong mới gật đầu, rồi nói nhỏ vào tai Băng Băng:
- Cậu thật là hay a! 1 mũi tên trúng 2 con nhạn! ( vừa nhắm trúng nam sinh kia vừa bắt luôn anh Minh Vũ)
Băng Băng bị nói trúng tim đen, liền đỏ mặt nói với Hy hy:
- cậu đừng chọc tớ nữa! (Hy hy đã biết Băng băng thích anh Minh Vũ từ lâu)
10giây sau
- A! không lẽ anh Minh Vũ cũng muốn tên nam sinh kia để ý à! không phải chứ! ( tự nhiên cô la toáng lên làm Băng băng và Minh Vũ giật mình)
Minh vũ nghe vậy cười cười, quay xuống nhìn Hy hy giải thích;
- không phải như em nghĩ đâu? anh ăn mặc đẹp vì muốn giữ thể diện cho trường ấy mà!
_ vả lại đây cũng là..
- là cái gì cơ! a em biết rồi! ( hy hy cướp lời Minh Vũ)
Hy hy lại nói tiếp:
- Là vì Băng băng phải không?
Minh vũ không nói gì, chỉ cười rồi quay lên tiếp tục lái xe.
_ anh là vì em đó Hy hy chứ không phải vì Băng băng đâu? ( anh tự nói với chính mình)
TRên cả đoạn đường đi, hy hy và Băng băng chỉ lo nói chuyên với nhau cho anh Minh Vũ ra rìa. Thỉnh thoảng lại hỏi đôi 3 câu;
-anh Minh vũ à! anh học lớp nào vậy? ( băng băng hỏi)
- Đúng rồi đó! anh hoc lớp nào vậy? ( hy hy bổ sung)
Lúc này Minh Vũ mới được quan tâm, anh trả lời:
- Anh học lớp 10c2!
- à! là 10c2!
cả 2 lập lại rồi đồng thanh lên tiếng;
- Tụi em nhớ rồi!
Sau đó 2 người lại bỏ mặt anh Minh vũ quay lai cuộc nói chuyện của mình. cả đoạn đường đi đến trường Minh Vũ cứ như không khí, không ai ngó tới.
( haiz... thật tội anh quá đi mất, 2 chị đúng thật vô tâm hết chỗ nói😔 )
Hết chap 2.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me